Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng
Chương 71: Thiếu niên và thiếu nữ
Nếu muốn tìm một từ ngữ để hình dung tâm tình bây giờ của Noah và Lisanna, như vậy, chỉ có một từ.
Không thể tin được.
Không vì cái gì cả.
Chỉ vì, thiếu nữ đang đứng trong mưa, quần áo và tóc không dính dù chỉ
một giọt nước, toàn thân tản ra hào quang như mộng ảo trước mắt thật sự
quá mỹ lệ rồi.
Bị Noah và Lisanna nhìn chăm chú, thiếu nữ bày ra dáng dươi cười,
nghiêng đầu nhỏ, chân trần đứng ở đó, nhưng Noah và Lisanna đều không
thấy có vấn đề gì.
Ngược lại, nếu tinh linh trước mắt này thật sự đi giày, sẽ phá hoại cảm
giác mộng ảo và mỹ lệ hoàn mỹ này, khiến trên người xuất hiện một chút
tì vết.
Nhìn cảnh tinh linh đi chân trần trong mưa mỉm cười với mình, Lisanna
không kích động như vừa rồi, mà nhẹ nhàng kéo tay Noah, nỉ non.
” Noah ca ca, chẳng lẽ đó chính là yêu tinh tồn tại trên đảo Tenrou trong truyền thuyết sao?”
Trên đảo Tenrou tồn tại yêu tinh!
Vì tin đồn này, đảo Tenrou mới có biệt danh Đảo Yêu Tinh, trở thành Thánh Địa của Fairy Tail!
Đến cùng, trên đảo Tenrou có tồn tại yêu tinh hay không, không ai biết rõ.
Nhưng là, nếu trên đảo thật sự tồn tại yêu tinh, như vậy, Noah và Lisanna tuyệt đối sẽ tin tưởng.
Thiếu nữ tràn ngập cảm giác mộng ảo trước mắt này, chính là yêu tinh trong truyền thuyết!
“Ha ha…”
Không biết có phải nghe được lời nói của Lisanna hay không, thiếu nữ
phát ra tiếng cười như chuông bạc, ngay sau đó trực tiếp xoay người,
chạy hướng xa xa.
“Ah!” Lisanna vô ý thức kêu lên.
“Đợi đã nào…!” Noah rốt cuộc cũng phản ứng kịp, vội vàng cầm túi hành lý lên, kéo tay Lisanna, đuổi theo đối phương.
…
“Rầm rầm —— ——!”
Nước mưa không ngừng rơi từ trên bầu trời, rơi xuống mặt đất của đảo Tenrou.
Hai người Noah, Lisanna không để ý điều này, vội vàng đuổi theo thiếu nữ yêu tinh đi chân trần phía trước, người đang chạy bằng tiết tấu chậm
rãi, lại khiến người ta không thể tới gần.
Cứ như vậy, một người chạy trước, hai người theo sau. Thật lâu về sau,
hoàn cảnh phía trước trở nên rõ ràng, nước mưa cũng ngừng rơi.
Hai người Noah, Lisanna lập tức dừng lại, nhìn chung quanh.
Đây là một địa phương kỳ lạ chiếm diện tích bao la, bốn phía có vách
tường, trên vách tường đầy rễ cây, những nguồn sáng không biết tên giống như đom đóm lơ lửng khắp nơi, rất giống cảnh trong mơ.
Lisanna đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi phong cảnh chung quanh.
Noah lại nhìn chăm chú địa phương cách đó không xa, ánh mắt chấn động.
Bởi vì, địa phương mà Noah nhìn, có một cây lớn.
Đương nhiên, trọng yếu không phải là cây cối, mà là sự vật bên trong cây cối.
Ở bên dưới cây lớn, trong một hốc cây bị phủ kín bởi cỏ khô, có một ngôi mộ hơi cũ kỹ, xem ra có chút niên đại.
Trên mộ, có một khối bia.
Đó là một mộ bia giống như được chắp vá từ hai khối bia, chính giữa có một cái khe, giữa khe có một cửa động.
Trong cửa động ở chính giữa mộ bia, một đồ vật tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt.
Nhìn hình ảnh này, trái tim Noah không kềm chế được đập nhanh hơn.
Hình ảnh trước mắt, và ảo giác mà Noah đột nhiên chứng kiến hôm qua trong công hội Fairy Tail, giống như đúc!
Nói cách khác, ảo cảnh mà Noah thấy ngày hôm qua, rất có thể không phải
là ảo giác thuần túy, mà là hình ảnh tồn tại trong thực tế!
Có nghĩa là, trong sự vật tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt kia, có đồ vật mà Noah rất để ý!
Những chiếc lông vũ từng thấy trong giấc mơ màu trắng.
Nếu như, ảo cảnh ngày hôm qua là tồn tại chân thật…
Nghĩ tới đây, Noah không kềm chế được, đi về phía trước.
“Noah ca ca?” Lisanna kinh ngạc nhìn Noah đang đi hướng mộ bia, do dự có nên gọi hắn lại hay không.
Mà trong khoảng thời gian này, Noah đã đi tới phía trước mộ bia, dừng ở trước cửa động, một lúc sau, vươn tay ra.
“Ông —— ——!”
Khi tay của Noah tiếp xúc với sự vật tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt
kia, ánh sáng chói mắt khiến người ta không thể nhìn thẳng bùng lên,
chiếu sáng từng góc của hiện trường.
“Noah ca ca!” Lisanna cực kỳ sợ hãi, nhưng chỉ kịp kêu một tiếng, bóng người liền bị ánh sáng bao phủ.
“Cô —— ——!”
Noah cũng bị ánh sáng bao phủ.
Thậm chí, sự vật tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt còn bò lên tay hắn, mang theo ánh lửa dày đặc, chiếu hướng bốn phía.
Noah có thể cảm giác được, trên tay hắn truyền tới một cảm giác bài xích rất nặng. Một cỗ lực lượng không tầm thường đang đập vào tay của hắn,
giống như đang cảnh báo hắn tranh thủ thời gian buông tay.
Nhưng mà, Noah không lui bước, trái lại còn chống lại cảm giác bài xích kia, nắm tay.
“Ông —— ——!”
Cùng lúc đó, hào quang cũng dâng lên từ dấu ấn công hội Fairy Tail trên mu bàn tay Noah.
Trong chốc lát, giống như một cánh cửa nặng nề được mở ra, cảm giác bài xích trên tay Noah biến mất.
Sau đó, vì bị hào quanh mãnh liệt kích thích, Noah nhắm mắt.
Ý thức, từ đây, gián đoạn.
…
Trong mơ mơ màng màng, Noah cảm giác được, có người đang kêu gọi mình.
Vì vậy, Noah chậm rãi mở mắt.
Khắc sâu vào tầm mắt của Noah, là một vùng màu trắng không có cái gì.
Trong nháy mắt, Noah còn tưởng mình lại mơ giấc mơ màu trắng kia, nhưng một lúc sau lại phủ định.
Bởi vì, vùng màu trắng trước mắt này khác với vùng màu trắng trong giấc mơ của Noah.
Màu trắng trong giấc mơ của Noah sẽ không làm người ta cảm thấy trống
rỗng, ngược lại, giống như trở về trong phôi thai, hết sức thoải mái.
Mà vùng màu trắng trước mắt này, mặc dù cũng không làm người ta cảm thấy trống rỗng, chỉ là không có gì cả, nhưng cũng làm người ta cảm thấy mờ
mịt, hoàn toàn khác với cảm giác thoải mái mà Noah thể nghiệm trong mơ.
Đến khi có ý thức, Noah mới phát hiện.
Phía trước mình, thiếu nữ yêu tinh đi chân trần đang nghiêng đầu, mỉm cười nhìn mình.
“Buổi sáng tốt lành!”
“Buổi sáng tốt lành…” Âm thanh non nớt ngọt ngào truyền vào trong tai
Noah, khiến Noah hơi sững sờ, phản xạ có điều kiện đáp lại, sau khi phản ứng kịp mới lắp bắp kinh hãi.
“Ngươi…”
“Ta?” Thiếu nữ yêu tinh đi chân trần cười đến con mắt híp lại, giới thiệu mình.
“Ta tên là Mavis! Mavis Vermilion!”
“Mavis Vermilion?” Noah nhíu mày, nghi hoặc nói thầm.
“Cái tên này, nghe quen quen…”
Một lúc sau, thần sắc trong mắt Noah chấn động.
Mavis Vermilion.
Cái tên này, Noah đương nhiên sẽ cảm thấy quen tai.
Đó là tên húy của Đệ nhất hội trưởng của Fairy Tail!
“Ngươi…” Noah ngạc nhiên nhìn thiếu nữ yêu tinh đi chân trần đang mỉm cười trước mặt mình.
“Ngươi là Đệ nhất hội trưởng?!”
“Lâu như vậy còn có người nhớ ta, thật là vui nha!” Âm thanh của Mavis
trở nên hoạt bát, chân trần xinh đẹp điểm xuống đất, giống như điểm trên mặt nước, mang theo một vòng gợn sóng, đi tới trước người Noah, ngửa
đầu, hiếu kỳ đánh giá Noah.
“Thiếu niên không thể tin được, ngươi tên là gì?”
Thiếu niên không thể tin được?
Không.
Theo Noah, Mavis mới là tồn tại không thể tin được chân chính!
Vì sao Đệ nhất hội trưởng đã mất lại xuất hiện trước mặt mình?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!