Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng - Chương 110: Hằng ngày bình tĩnh lại không bình tĩnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng


Chương 110: Hằng ngày bình tĩnh lại không bình tĩnh


Không khí lạnh lùng tràn ngập trong Fairy Tail.

Trong sân huấn luyện chiếm diện tích bao la, Noah đứng ở trung tâm, nhắm mắt lại, trong tay cầm một thanh kiếm kỵ sĩ, lẳng lặng đứng ở chỗ đó.

“Hô — –!”

Gió lạnh khiến làn da người ta có chút đau nhói thổi tới, lướt qua thân thể Noah, đem vạt áo khoác của Noah thổi bay phất phới.

“Răng rắc…”

Trong khoảnh khắc, một âm thanh vang lên.

“Răng rắc răng rắc — –!”

Giống như đưa tới phản ứng dây chuyền, những thanh âm đồng dạng vang lên ở chung quanh, chẳng những càng ngày càng vang dội, mà còn càng ngày
càng thường xuyên.

Nhìn kỹ, đó là âm thanh từng khẩu súng máy đột nhiên bắn ra từ mặt đất, dựng thân lên, ngắm trúng phía trước.

Ít nhất phải có ba mươi khẩu súng máy trở lên dựng lên từ mặt đất, bao
vây toàn bộ sân huấn luyện, toàn bộ ngắm trúng trung tâm của sân huấn
luyện, tức vị trí hiện tại của Noah.

“Cộc cộc cộc cộc — –!”

Sau một khắc, âm thanh súng máy bắn phá liên miên bất tuyệt vang lên từ bốn phương tám hướng.

“BA~…”

Trong trận âm thanh lộn xộn này, một âm thanh rất nhỏ đột nhiên vang lên.

Đó là âm thanh tay Noah chạm vào chuôi của kiếm kỵ sĩ.

“Sặc — –!”

Chợt, trong một tiếng kiếm ngân, từng đạo ánh kiếm chói mắt bỗng nhiên
lóe lên quanh người Noah, người đang bị súng máy bao vây bắn phá.

“Keng keng keng keng —— ——!”

Ngay sau đó, từng đạo ánh kiếm chói mắt đụng vào từng viên đạn khí thế hung hung.

“Đinh đinh đinh đinh —— ——!”

Âm thanh từng viên đạn rơi xuống mặt đất vang lên.

Hơn nữa, những viên đạn rơi xuống đất kia, còn toàn bộ đều bị cắt thành
hai nửa, chỗ đứt gãy còn có vết cắt bóng loáng cực kỳ bằng phẳng.

Như thế, âm thanh của tiếng súng, tiếng kiếm ngân, tiếng va chạm cùng
tiếng đạn rơi xuống đất trộn lẫn cùng nhau, không ngừng vang vọng trên
bầu trời sân huấn luyện.

Đến tận khi súng máy hết đạn, âm thanh rốt cuộc ngừng lại.

“Hô —— ——!”

Lại một cơn gió thổi qua, mang đi khói thuốc súng và mùi thuốc súng tràn ngập trên sân huấn luyện.

“Hô…” Giữa những viên đạn bị cắt thành hai nửa trên mặt đất, Noah chậm rãi thở ra một hơi, kiếm kỵ sĩ trong tay trở lại trong vỏ kiếm.

Lúc này, Noah mới mở mắt, đảo mắt nhìn chung quanh, nhìn những viên đạn bị cắt thành hai nửa rơi trên mặt đất, nhẹ gật đầu.

“Một giờ huấn luyện kiếm kỹ, hoàn thành.”

Fairy Tail đã chính thức bước vào nề nếp, tình huống cần Noah tự mình ra đã ít rất nhiều, khiến Noah có nhiều thời gian hơn.

Mà không sơ suất chút nào, Noah tự nhiên là dùng thời gian nhàn nhã để huấn luyện.

Chủ yếu nhất cũng chỉ là huấn luyện Ma pháp và kiếm kỹ mà thôi.

Về phương diện kỹ xảo chiến đấu, Noah đã đủ thuần thục. Thậm chí, trong
một năm sinh hoạt ở thế giới này, Noah đã hấp thu các kỹ thuật của tất
cả phương diện như vật lộn, quyền anh, Aikido, Judo, kiếm đạo, võ thuật, thương thuật, v.v…, không cần cố ý đi rèn luyện.

Về phần năng lực thân thể, bởi vì tháng nào cũng được cường hóa bởi
Gastrea virus, cũng không cần Noah tốn thời gian đi rèn luyện.

Vả lại, năng lực thân thể của Noah hiện tại tuyệt đối sẽ không kém Kẻ bị nguyền rủa. Dùng phương thức rèn luyện để cường hóa năng lực thân thể
đã không có hiệu quả.

Kỳ thực, Noah phát hiện, sự cường hóa của Gastrea virus cũng dần dần mất đi hiệu quả.

Điều này chứng minh năng lực thân thể của Noah đã được cường hóa đến một tình trạng nghe rợn cả người, ngay cả Gastrea virus, thứ có thể đem bất cứ sinh vật nào cải tạo thành quái vật, cũng không thể tiếp tục cường
hóa, đạt tới cực hạn.

Vì vậy, hiện tại, trên cơ bản, Noah chỉ duy trì rèn luyện hai phương
diện Ma pháp và kiếm kỹ mà thôi. Các phương diện còn lại đều đã được rèn luyện tới cực hạn, không cần thiết tiếp tục.

So với các phương diện còn lại, Ma pháp là vĩnh viễn không có biên giới.

Chỉ cần Noah duy trì rèn luyện Ma pháp của mình, chẳng những có thể càng quen thuộc sử dụng Ma pháp, đề cao cấp độ Ma pháp, mà còn có thể tăng
cường ma lực, tăng tiến thực lực trên toàn bộ phương diện.

Về phần kiếm kỹ, đó là tài nghệ mà Noah quen thuộc nhất.

Thông qua rèn luyện kiếm kỹ, Noah mới có thể một mực bảo trì thân thể
của mình ở trạng thái tốt nhất, sẽ không bỏi vì ít rèn luyện mà khiến
các phương diện còn lại như kỹ xảo chiến đấu, năng lực thân thể, v.v…
thụt lùi.

Tức là nói, hôm nay, Noah rèn luyện Ma pháp là để tăng thực lực, rèn
luyện kiếm kỹ là để duy trì trạng thái tốt nhất, không để mình bị thụt lùi.

Đây chính là “Từ phức tạp đến đơn giản”.

Về sau, Noah chỉ cần cân nhắc về Ma pháp và kiếm kỹ là được.

Các phương diện khác, thông qua tôi luyện kiếm kỹ để duy trì không bị thụt lùi là được.

Dù sao, nếu không có tình huống đặc thù, ví dụ như được cường hóa bởi
tồn tại như Gastrea virus, các phương diện còn lại của Noah rất khó tiến bộ trên phạm vi lớn.

“Như vậy, kế tiếp là một giờ huấn luyện Ma pháp.”

Noah lẩm bẩm, đút kiếm vào trong vỏ. Bỗng nhiên, điện thoại của hắn vang lên.

Noah nhíu mày.

Trong quãng thời gian này, một khi điện thoại của Noah vang lên, thì hơn phân nửa không phải là chuyện tốt.

Bởi vì viên đạn đánh gục Chòm Sao Bò Cạp, không ít phiền toái nối gót mà tới.

Ví dụ, một dã tâm gia của khu vực khác muốn từ Noah đạt được viên đạn, ý đồ dùng cho sự thống trị của mình.

Ví dụ, một người cầm quyền có dụng tâm muốn từ Noah đạt được viên đạn, dùng để uy hiếp, tăng cường địa vị của mình.

Còn có người muốn dùng viên đạn để báo thù, mua bán, giao dịch, v.v…,
do đó liên tiếp tìm Noah phiền toái, khiến Noah phiền chết đi được.

“Thực hi vọng đừng lại là vì viên đạn. Cho dù là vậy, cũng xin nhờ mấy
tên đó dùng những thủ đoạn như ám sát hay bắt cóc, để ta có thể thống
thống khoái khoái giải quyết.”

Nói xong, Noah nhận điện thoại.

“Xin chào, ta là Noah.”

Đầu bên kia điện thoại, một âm thanh nhõng nhẽo quen thuộc vang lên.

“Ah rồi, tiểu Noah, lần điện thoại này, ngươi nhận máy hơi chậm đó.”

Nghe được âm thanh này, Noah lập tức mất đi khí lực, mặt ủ mày chau đáp lại.

“Tưởng là ai, hóa ra là Miori a…”

“Đừng lãnh đạm như vậy nha, tiểu Noah.” Miori phát ra âm thanh giống như sắp khóc.

“Ngươi chán ghét ta như vậy sao?”

“Không chán ghét, nhưng tuyệt đối sẽ không hoan nghênh ngươi.” Noah trợn mắt.

“Nói đi, tìm ta có việc gì?”

“Tiểu Noah thật là không có tình thú.” Âm thanh của Miori lại khôi phục
trạng thái yểu điệu một lần nữa, hiển nhiên, vừa rồi chỉ là giả vờ.

“Sự tình mà lần trước ngươi nhờ ta làm, đã hoàn thành rồi.”

Tinh thần chấn động, thần thái trong mắt Noah cũng trở nên sáng láng.

Lần trước, vì đạt được một ít tình báo về viên đạn, Miori chủ động tìm
tới cửa. Kết quả, lại biến thành đánh đập tàn nhẫn với Kisara, tuyên bố
chấm dứt bằng hình thức trò hề.

Nhưng, sau đó, Noah lại nhờ Miori làm giúp mình một sự tình.

“Nói như vậy…” Khóe miệng Noah hơi nhếch lên.

“Ngươi thu thập xong rồi hả?”

“Chỉ có một bộ phận.” Miori cười ha ha.

“Nhưng, cũng đủ để khiến tiểu Noah thỏa mãn đó.”

“Được!” Noah nặng nề gật đầu.

“Ta thiếu ngươi một nhân tình!”

“Ta thì không hi vọng tiểu Noah phân chia rõ ràng với ta như vậy.” Miori có nhiều thâm ý cười.

“Đương nhiên, nếu như tiểu Noah muốn trả nhân tình, vậy thì cầm bí mật của tiểu Noah để đổi cũng được.”

“Nói sau đi.” Noah qua loa lấy lệ.

“Như vậy, thứ đồ vật ở chỗ nào?”

“Lúc ở trường học, ta đã giao cho tiểu Satomi rồi.” Âm thanh của Miori trở nên giảo hoạt.

“Cho nên, tiểu Noah, ngươi phải đến chỗ tiểu Satomi để lấy.”

Nói xong, Miori lưu lại một chuỗi tiếng cười, dập máy.

“Rentaro? Vật kia không thích hợp cho hắn biết chứ?” Noah nhức đầu.

“Miori này, tuyệt đối là cố ý.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN