Thâm Dạ Nhạc Viên - Chương 3: Sản nghiệp đã đến biên giới phá sản (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Thâm Dạ Nhạc Viên


Chương 3: Sản nghiệp đã đến biên giới phá sản (3)


Solo: Quân_Mạc_Tiếu

“Bản đồ à?” Từ Lãng thoát ra khỏi khu vực điểm kinh dị, sau đó nhấp chuột vào khu vực bản đồ và thấy một góc công viên nhìn từ trên cao xuống.

Nhìn xuống từ góc nhìn này chỉ có hai chỗ phát sáng. Một chỗ chính là văn phòng của hắn, được ghi là “Quỷ Vương Điện”, chỗ còn lại là cổng chính của công viên, được ghi là “Quỷ Môn Quan”, trừ hai chỗ đó ra thì những địa phương khác vẫn tối đen như mực.

Bỗng nhiên lúc này cửa kính sổ vang lên âm thanh mấy tiếng “keng keng”. Từ Lãng cau mày, bước đến cửa sổ và mở rèm ra. Chỗ này có độ cao và tầm nhìn rất tốt, có thể nhìn bao quát được tất cả mọi thứ trong công viên.

“Không thể nào!”

Từ Lãng vội vã chạy ra khỏi văn phòng, bên ngoài là bóng đêm vô tận, cứ như thể hắn đang ở một không gian khác vậy. Bỗng dưng Từ Lãng cảm thấy ở xung quanh đây có thêm thứ gì đó nên hắn quay phắt lại nhìn.

Có một bức tượng được tạc bằng loại đá đen sẫm, cao hơn ba mét đang đứng trước cổng công viên giải trí, ở trên đó viết mấy chữ “Thiên Đường Đêm Khuya” màu đỏ thẫm. Ngoài ra, bức tượng đó còn có một cái đầu khổng lồ, trông cực kỳ đáng sợ.

Hắn thử chạm vào một cái, nó rất lạnh và cũng rất giống thật! Từ Lãng không thể ngừng sợ hãi lại được, hắn chạy thật nhanh về văn phòng nhập một câu hỏi vào khung chat: “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Công viên giải trí của tao biến đi đâu rồi?”

“Như chú em nhìn thấy vậy đó, công viên giải trí sẽ giống như thế này trong tương lai, do chú em chưa làm xonv một nhiệm vụ nào, nên vẫn chưa mở khóa được những khu vực kia, vì vậy, mấy khu vực đó vẫn chưa thể xác định. Ngoại trừ tòa văn phòng này thì các khu còn lại chưa được mở khóa. Điều này đòi hỏi chú em phải cố gắng không ngừng nghỉ để xây dựng thiên đường đêm khuya. Còn bức tượng được đặt ở ngoài cửa chính là quà của hệ thống tặng miễn phí cho tân thủ, cũng chính là quà khai trương của chú em.”

Sau khi đọc xong, Từ Lãng đưa tay sờ lên cằm, thứ này có vẻ hơi giống game Red Alert mà hắn từng chơi qua khi còn nhỏ, không ngừng khai thác tài nguyên để xây dựng căn cứ.

Cách chơi của trò chơi này không khác gì game Red Alert cho lắm, ngoại trừ việc phải làm những nhiệm vụ ở thế giới thật.

“Em sẽ đi làm nhiệm vụ ngay bây giờ.” Từ Lãng có cảm giác, trò chơi này có thể cứu vãn được hoàn cảnh lúc này của công viên.

“Đừng có gấp vậy, chú em cần đăng ký thông tin cá nhân trước đã. Trong đó thì tài khoản ngân hàng trực tuyến và số điện thoại di động phải khai thật, hai thứ này sẽ liên quan đến phần thưởng về sau của chú em.”

Ngay sau đó, một trang web dùng để đăng ký thông tin xuất hiện. Từ Lãng lưu loát điền thông tin và ngay lập tức nhấn nút lưu.

“Chúc mừng người chơi Từ Lãng, từ giờ chú đã chính thức tham gia trò chơi kinh dị vào đêm khuya. Hệ thống thiên đường đêm khuya sẽ mở cửa vào lúc 8 giờ tối đến 3 giờ sáng, và giờ làm việc của công viên ở hiện thực cũng giống như vậy. Tiếp theo, nếu có việc gì quan trọng thì anh sẽ gọi một chiều qua điện thoại của chú em, nhưng chú em không thể trả lời. “

“Đã rõ, em muốn nhận nhiệm vụ ngay bây giờ.”

Từ Lãng không thèm quan tâm đến mấy việc này, giống như nhiều người chơi khác, khi bắt đầu chơi một ứng dụng nào đó thì hắn luôn bỏ qua phần hướng dẫn.

“Nhiệm vụ bắt đầu của tân thủ: Minh Hà hành trình.”

“Yêu cầu nhiệm vụ: Từ hai mươi giờ đêm cho đến trước ba giờ sáng, chú em phải đi đến hồ nhân tạo ở thiên đường đêm khuya, sử dụng thuyền đạp dạo quay quanh hồ nhân tạo một vòng là sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

“Phần thưởng nhiệm vụ: Một vạn nhân dân tệ.”

“Đặc biệt lưu ý: Chú sẽ gặp phải nhiều điều không thể đoán trước trong giai đoạn này, xin hãy giữ vững một trái tim thép.”

“Xin hỏi, chú em có nhận nhiệm vụ này không?”

Từ Lãng không hề do dự mà chấp nhận, liếc qua đồng hồ thì thấy còn khoảng ba mươi phút nữa là đến thời gian nhiệm vụ bắt đầu. Hắn lục lọi tủ lạnh và làm một tô mì trứng, sau khi ăn xong, hắn rửa sạch bát đũa, sau đó tắm rửa và mặc quần áo vào. Đây là nhiệm vụ đầu tiên hắn làm, tất nhiên phải cực kỳ chú ý rồi. Nếu như nhiệm vụ thất bại thì ngày mai hắn lấy gì để trả cho Khâu Bồi Nhân?

Vì lý do an toàn, hắn đem theo một chiếc điện thoại di động, một cái bật lửa, một con dao gấp, một cây gậy bóng chày và một cây đèn pin.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN