Siêu Cấp Gen Thần
Chương 279: Sào huyệt của dị sinh vật
Editor: Nguyetmai
“Thì ra là thế… Thì ra là thế…” Hàn Sâm nhìn thế núi kỳ dị, trong lòng vui mừng như điên.
Nếu nói trong vùng đất được thần bảo hộ có chỗ nào nhất định thu được thú hồn, thì ngoại trừ đảo Thần Vực ra, chính là sào huyệt của dị sinh vật.
Dị sinh vật trong vùng đất được thần bảo hộ cơ hồ không giết hết được, sau khi dị sinh vật bị giết sạch, chẳng bao lâu thì ở cùng một khu vực đã lại xuất hiện một bầy mới.
Loài người đã tiến hành nghiên cứu và thăm dò rất nhiều lần, cuối cùng kết luận được rằng đại đa số dị sinh vật không tự sinh sản ra, mà chúng tới từ nơi gọi là sào huyệt của dị sinh vật.
Sào huyệt của dị sinh vật đều ẩn sâu vài nghìn mét dưới mặt đất, thậm chí còn sâu tới cả chục nghìn mét, cứ cách một thời gian là lại có một số lượng lớn dị sinh vật được nuôi dưỡng ra từ bên trong sào huyệt này.
Tới nay loài người vẫn chưa rõ dị sinh vật nuôi trong sào huyệt được đưa tới các địa phương của vùng đất được thần bảo hộ ra sao.
Song loài người đã ngẫu nhiên tìm được sào huyện của dị sinh vật mà không biết vì sao lại lộ ra trên mặt đất, sau khi tiến vào trong mới phát hiện ra ở mỗi một hang đều có một bọc trứng dị sinh vật kỳ quái, chỉ cần đánh vỡ nó là có thể đoạt được thú hồn.
Trứng của dị sinh vật không nguy hiểm, nhưng trong sào huyệt có rất nhiều dị sinh vật, muốn tới được nơi sâu nhất để đánh vỡ trứng cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
Nếu may mắn, trong hang dị sinh vật chỉ có một vài con sinh vật phổ thông hoặc sinh vật nguyên thủy, vậy rất dễ để tới vị trí của trứng.
Nhưng nếu xui xẻo, trong sào huyệt có dị sinh vật cấp thần huyết, vậy chỉ có thể dựa vào thực lực mà đánh thôi.
Đối với người thực lực đủ mạnh, đủ khả năng giết được sinh vật thần huyết mà nói, đây không phải việc gì xấu mà còn ngược lại, kẻ đó còn cơ hội có thể giết được thêm một sinh vật thần huyết nữa.
Chỉ là sào huyệt dị sinh vật rất hiếm khi xuất hiện trên mặt đất, càng ít khi có người nhìn thấy được, đặc trưng chủ yếu của nó chính là thế núi hình cánh hoa được gọi “Sinh Mệnh Liên Hoa”.
Đường vào sào huyệt dị sinh vật chính là vị trí nhụy hoa ở trung tâm thế núi hình cánh hoa, song căn cứ vào tài liệu trên mạng, dị sinh vật không ra từ miệng Sinh Mệnh Liên Hoa, chúng có hình thức ra vào riêng biệt, tới nay loài người vẫn không rõ chúng tới các nơi trong vùng đất được thần bảo hộ bằng cách nào.
Nhưng đám Hứa Như Yên không liệu được rằng giờ đây đường vào sào huyệt bị bầy Quỷ Nhãn Bi kia chiếm cứ nên mới không có cách vào trong.
Thực ra Hàn Sâm nghĩ đơn giản quá, với sự chuẩn bị của nhóm Hứa Như Yên, nếu không gặp phải hải thú cấp thần huyết đáng sợ trên biển khiến họ tổn thất lớn, thì cũng không phải là không trị được bầy Quỷ Nhãn Bi này.”Nếu mấy người đã không vào được, vậy tôi chẳng khách sáo nữa.” Hàn Sâm vui vẻ trong lòng, lòng thầm tính cách tiến vào sào huyệt dị sinh vật.
Vốn là tính săn về một vài con Quỷ Nhãn Bi, đổi lấy thú hồn từ Hứa Như Yên, nhưng giờ biết được sào huyệt của dị sinh vật, hắn sao có thể đi săn giết được nữa.
Không cần nghi ngờ cũng biết được bầy Quỷ Nhãn Bi là chó giữ cửa tốt nhất, có chúng giữ ở đây, nhóm Hứa Như Yên chẳng thể xông vào sào huyệt dị sinh vật, Hàn Sâm có thể an lòng tìm trứng dị sinh vật ở đây.”Khá khen cho Hứa Như Yên, cô ta hào phóng đổi thú hồn biến dị lấy Quỷ Nhãn Bi biến dị chính vì muốn mình săn giết chúng nhiều hơn, sau đó họ có thể tiến vào sào huyệt dị sinh vật rồi.” Hàn Sâm thầm cười lạnh: “Cô tính toán tốt đấy, nhưng tiếc là tôi đã biết được bí mật đó rồi, há lại để cho các người đắc thủ à.”Phóng mình đáp xuống núi, Hàn Sâm yên lặng lén tiến về vị trí trung tâm của thế núi hình hoa sen, hôm nay hắn đã tới đó một lần, bằng năng lực của mình, hắn có thể tránh khỏi tai mắt của bầy Quỷ Nhãn Bi và tiến vào hang một cách đơn giản.
Còn về con Quỷ Nhãn Bi cấp thần huyết, Hàn Sâm tính sau khi đập vỡ trứng rồi mới về giết nó.
Những con Quỷ Nhãn Bi này hẳn không phải dị sinh vật trong sào huyệt, chúng chiếm đóng ở đây chỉ là trùng hợp mà thôi, Quỷ Nhãn Bi cấp thần huyết nọ cũng chỉ trông coi gần miệng hang.
Hàn Sâm lợi dụng năng lực của Biến Sắc Thú thần huyết từ từ tiến dần tới chỗ miệng hang, hơn một giờ sau, hắn đến nơi thuận lợi.
Nơi này không khác miêu tả trong tư liệu trên mạng lắm, có một cái hang đá giống giếng cổ thông thẳng từ trên xuống, tứ phía đều là đá đen phát sáng lấp lánh, đường vào chỉ đủ cho một người trưởng thành đi qua.
Hàn Sâm không do dự lập tức trượt xuống, cơ thể rơi chừng ba bốn mét là đã chạm đất, trước mắt xuất hiện một con đường đá quanh co, lượn vòng thông xuống lòng đất.
Trong đường hầm đó đều là đá đen thiên nhiên, chỉ là ở bên trong chúng xen lẫn rất nhiều tinh thể xanh biếc lấp lánh, làm cho con đường đá nhỏ đầy sắc xanh thâm trầm, nom rất đáng sợ.
Nhưng dù có đáng sợ tới đâu cũng còn hơn là không có ánh sáng, những tinh thể lấp lánh bất quy tắc màu xanh này được loài người gọi là dị tinh thể, dễ thấy được trong sào huyệt dị sinh vật, không có ảnh hưởng xấu tới cơ thể người nhưng cũng chẳng có tác dụng gì.
Hàn Sâm không dám lơ là, gọi ra bộ giáp U Linh Tinh Nghĩ cấp thần huyết bảo vệ toàn bộ thân thể mình, cẩn trọng tiến về phía trước, thâm nhập xuống lòng đất.
Căn cứ vào những tư liệu trên mạng thì đoạn hang đá này dài chừng hơn mười nghìn mét, vào được chừng ba bốn nghìn mét, dọc đường đều không hề có sự tồn tại của dị sinh vật.
Hàn Sâm nào dám tin cả vào những gì trên mạng nói, vẫn cẩn thận mà đi, nhưng lần này tư liệu trên mạng cũng rất chuẩn xác, suốt cả dọc đường đi của mình, tới cái bóng của dị sinh vật cũng chẳng thấy.
Phía trước không còn đường nữa, đường đá bị bức vách dị tinh thạch màu xanh phong kín hoàn toàn, Hàn Sâm biết mình đã tới nơi, theo tư liệu, chỉ cần đập vỡ vách tường này thì bên trong chính là sào huyệt thực sự của dị sinh vật.
Tuy nhiên khi mở được bức vách, nếu bên trong có dị sinh vật, chúng sẽ công kích mình đầu tiên, lúc này có muốn chạy thì chúng cũng sẽ chẳng ngoan ngoãn ở bên trong nữa mà chắc chắn sẽ đuổi theo không tha, giết mình nhanh chóng.
Sự tồn tại hoàn hảo của bức vách này khiến cho Hàn Sâm càng thêm kiên định, bầy Quỷ Nhãn Bi bên ngoài vốn không phải là dị sinh vật trong hang, chỉ là ngẫu nhiên tìm đến thôi.
Hàn Sâm ghé tới gần vách chắn, muốn nhìn qua đó xem bên trong có dị sinh vật hay không, tiếc là bức vách dù xanh biếc cũng không trong suốt hoàn toàn, bên trong ánh sáng hỗn độn đó vốn chẳng thấy rõ được bên kia vách tường là cái gì.
Đã tới tận đây rồi, Hàn Sâm sẽ không trở về tay trắng, hắn cởi thanh kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ trong bao ra cầm trong tay rồi hít sâu một hơi, bổ mạnh một nhát xuống vách tường.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!