Anh Vẫn Yêu Em
Phần 26
ANH VẪN YÊU EM 26
Chúng tôi gặp nhau cuối buổi chiều. Tôi chờ em ở quán trà đá vì mục đích rủ em đi, đâu phải uống nước mà cà kê. Em bước lại, ngồi xuống nhìn tôi cười, nụ cười vẫn còn thẹn.
-thế nào, bán được nhiều không?
Em cười lắc đầu.
-anh Châu rủ đi cafe đấy, đi không?
-mẹ cái Thằng Châu già thích gặm cỏ non.
Em nghe câu đấy thì phì cười.
-anh có thể, đừng coi người khác như kẻ thù được không? lúc sáng cũng thế luôn.
-làm gì có, anh chỉ… nhìn thôi.
-nhìn như muốn cắn người ta ý, thấy sợ lắm.
-kệ , chỉ cần nghe thấy ai và em… là anh… thấy mình điên mất.
-khùng. Thế thì em có nhiều bạn lắm. ghen thì ghen cả đời.
-anh chấp nhận cả đời ghen bóng gió như thế.
-thế mà anh còn chê chị, là suốt ngày ghen.
-nhưng mỗi người một cách, anh ghen nhưng anh không nói còn cô ấy ghen thì nói nhiều lắm. mà cứ lấy số lạ gọi điều tra. Nhiều khi bạn bè phát hiện ra, anh ngại.
-mà chuyện lần trước của em, anh còn chưa dám gặp các ông ý. anh nói thật, ông Thịnh mắng anh không ra cái gì luôn. Có vẻ ông Thịnh quý em.
-anh không quý em à?
-anh không.
Em quay sang nhìn, tôi tủm tỉm.
-anh chỉ yêu thôi.
Em cười, cúi xuống như là ngại, tôi tranh thủ nắm tay dụ dỗ.
-em… mình đi chỗ nào… nói chuyện riêng đi. chứ ngồi đây, anh thấy… ngại.
Lý do của tôi có vẻ rất đáng buồn cười cho nên em khúc khích.
-anh cũng biết ngại á?
-uh… ngại nếu anh không kìm lòng được anh làm gì… thì người ta cười. em ngại ý.
-anh …
-ơi…
-có thể quay về là anh của trước kia không? chứ như này nghe nó đểu đểu thế nào ý.
Tôi phì cười.
-thế nào là đểu. chả nhẽ bắt anh nói thẳng ra. thì em lại chê anh là thằng… thế nọ thế kia.
-thế… mấy hôm nay không làm gì mà tự nhiên lại rủ.
Đúng là mấy hôm nay nhà tôi không làm gì thật, cho nên tôi lắc
-không.
Em cười như không tin, tôi níu tay nài nỉ.
-đi nhá, đi, ngồi đây, không tiện nói.
-thế muốn nói gì, nói không tiện thì mình nhắn tin đi, em trả lời.
Em cầm điện thoại lên, tôi cũng cầm lên bấm bấm, hai đứa ngồi cạnh nhau mà nhắn tin tí tách.
-em… đứng lên đi nhé. Anh chỉ muốn được ôm em cho thỏa nỗi nhớ thôi. anh nhớ mà không ngủ được.
-đi nhá đừng từ chối anh, anh hứa là… em đồng ý anh mới dám…
Em lườm tôi.
-nói điêu là chó nhé.
Tôi phì cười bấm lại.
-uh… nói điêu là chó.
-đứng lên.
Ôi… tôi sướng quá, đứng lên trả tiền ngay và luôn, tranh thủ không đến giờ về bây giờ.. Tôi đi xe ngay sau em, đến nhà nghỉ thì xuống lấy phòng cũng nhanh rồi dắt em lên. Tôi hồi hộp hơn cả lần đầu tiên của chúng tôi. vì giờ, cả hai đều tỉnh táo hơn hôm trước. sau khi đóng cửa. Tôi không vồ lấy em mà quay lại, em đang ngồi trên giường nhìn tôi. Tôi vui lắm. Tiến lại gần, quỳ xuống luồn vào giữa hai chân em , ôm lấy em và em cũng vòng tay ôm lấy đầu tôi, ngực em ấm lắm.
Chúng tôi ôm nhau trong im lặng một lát. Tôi không đòi hỏi bởi vì với tôi, em giống như một món quà quý giá mà tôi may mắn mới có được. Do vậy tôi sẽ nâng niu.
-có kết quả xét nghiệm của mẹ rồi, u lành, sẽ mổ trong thời gian gần nhất.
-anh muốn hỏi vì sao em quen họ.
-à… là sư phụ…
-sư phụ là ai?
-là thầy của các anh ấy, trước đây khi em làm sinh viên, bị ốm nhưng không có tiền, ông ấy chính là người cho em thuốc và trả tiền viện cho em, cũng là người động viên em cho đến bây giờ.
-em biết ơn ông ấy, cho đến giờ nghĩ đến, vẫn thấy nợ ông ấy một ân tình.
-và…
-và thấy mình hiền lành, ngoan ngoãn nên ông ấy nhận em là đồ đệ. Tuy rằng không cùng ngành, nhưng những người làm nghề y, họ thông minh lắm. Mối quan hệ cũng nhiều. Nói chung là em nợ ông ấy, cả phần đời con lại thì đúng hơn.
-anh cũng vậy, ai mà giúp anh anh nhớ lâu lắm.
-Lòng biết ơn cũng là thứ giúp con người ta có được những mối quan hệ tốt đẹp.
-không nhất thiết là phải nhìn vấn dề như một thứ xấu xa, mà mình dùng lòng biết ơn để cảm thấy mọi thứ thật ra cũng tốt đẹp.
-em có nói cái này với Sa không?
-có… nhưng mà nó… có vẻ bảo thủ.
-là đàn bà con gái, nghĩ phức tạp quá thôi.
-vì họ chả phải bận rộn như anh, cho nên họ có thời gian để vạch tội người khác.
-thế còn em.
-em nghĩ mấy chuyện đó không đáng để em quan tâm.
-thế em quan tâm cái gì?
-em quan tâm đến công việc, gia đình, và anh.
Tôi cười siết lấy em lần nữa.
-giá như mà mọi người nghĩ sâu sắc được như em.
-em không có đâu.
-anh hiểu đấy nhé. Và tin vào cảm nhận của mình.
-không… em không phải là người tốt đâu, đừng tin vào những gì mắt anh nhìn thấy.
-anh mặc kệ.
-rồi anh sẽ nhận được hậu quả nếu không tin em.
-không ai nói xấu mình đâu. có em thôi nên càng không tin.
-vậy em chứng minh cho anh thấy nhé.
Em nắm cổ áo tôi cúi xuống chủ động hôn. Là em muốn chứng mình cho tôi thấy em là người xấu đúng không ?
Chúng tôi lao vào nhau. em đè tôi xuống hôn lên môi, lên tai, tiếng thở ham muốn. Tôi tê cứng hết cả người, dây thần kinh giờ này căng lên như dây đàn. Cho đến khi em hôn xuống cằm, hôn xuống cổ, tỉ mẩn chăm sóc cơ thể tôi bằng những nụ hôn. cúi xuống hôn lên ngực tôi, mân mê hai đầu ti nhỏ bằng cái miệng của mình. đàn ông thích thế. và nó làm chúng tôi kích thích vô cùng.
Cho đến khi em hôn tôi xuống bụng… trời ơi, tôi chưa bao giờ có cảm giác này, nó khiến tôi như muốn tan ra trong em. tôi muốn lắm… tôi muốn nữa. tôi ngẩng lên nhìn em, cô gái đang chăm chỉ mần cơ thể tôi, rồi cuối cùng chạm vào thằng em bằng đôi môi của mình.
Tôi chết đây, tôi sung sướng quá. ngẩng lên nhìn em, còn em nhìn tôi chờ đợi tôi đồng ý. Tôi đưa tay xoa đầu em , miệng thì thầm khó khăn.
-em… yêu nó đi.
Được sự đồng ý, em cúi xuống ngậm lấy nó, tất cả các dây thần kinh của tôi tê dại hết cả. cứ mỗi lần người ta ra vào là tôi nắm chặt lấy thứ gì đó trong tay. Phê, thật sự rất phê. Người ta… là biết cách làm cho đối phương phát điện phát rồ rồi.
Tôi ngửa cổ thở rồi lại suýt xoa. cúi xuống nhìn người ta đang cung phụng thằng em tôi. em giỏi lắm. tôi không chịu được nữa, kéo em lên rồi hôn lấy hôn để, vật em xuống dưới rồi xông vào vần vò bộ ngực căng đầy. Tôi là người biết quan tâm đến bản thân do vậy đời sống tình dục cũng không hề đơn điệu. Chẳng qua là bà xã tôi yếu cho nên tôi chỉ dám làm nhanh mà không dám vần cô ấy lâu vì cô ấy sẽ sợ. Nhưng giờ cô gái dưới thân tôi… là một cô gái hiện đại. không ngại ngùng trong chuyện chăn gối. cho nên… nếu người ta có thể làm cho tôi sung sướng đến vậy không lẽ gì tôi không làm lại cho người ta. Tôi cúi xuống hôn lên bụng em. cái bụng rắn chắc của con gái tập gym . em cũng tê tái, nằm đó giữ tóc tôi, nhưng đến lúc tôi nần xuống hỏi thăm cô bé thì vùng dậy giữ mặt tôi.
-đừng anh…
Tôi dừng lại nhìn.
-nó thích mà.
-nhưng mà… em…
-em chưa…
Tôi bất ngờ…
-em chưa được làm thế này bao giờ à?
Em lắc đầu.
-nhà anh làm rồi hả?
-chuyện bình thường mà. Yêu bằng miệng có sao đâu, em làm được cho anh, thì anh cũng làm cho em được. Đừng lo… không đau mà thích là khác.
Tôi cúi xuống thơm lên hai bên đùi rồi thơm cô bé khiến em run lên lùi lại, tay tôi giữ đùi em rồi cúi xuống sâu hơn, em run lên lùi thêm cái nữa. Tôi giữ chặt, ôm lấy hai chân, đưa lưỡi vào trêu, rồi nghe tiếng thở của em. Thi thoảng em ngọ nguậy vì buồn. Cô bé…thoải mái lắm, dạt dào lắm. Tôi thích. Đến khi em run lên, nắm cánh tay tôi, hai mắt dại đi, miệng cầu xin…
-em xin… em khó chịu lắm, em xin mà.
Tôi khoái quá mà vùng lên, cho ngay thằng em vào làm mấy cái đã đời. em không chịu được mà thở mạnh, ánh mắt dại đi nắm lấy cánh tay tôi, chủ động đón nhận. Tôi lật em lên trên, đưa tay kéo mạnh em trên người mình. sự cọ sát của chúng tôi liên tục như vậy khiến cho cả hai cùng mê đắm.
Cô gái dùng hết sức mình để làm cho tôi vui.
-thích không?
Tôi hỏi.
-có.
Em mím mỗi chặt ngửa cổ lên thở, phát ra những tiếng âm ư nhỏ nhỏ, tôi bám lấy em.
-thở mạnh lên cho anh nghe.
Em không trả lời, mà mở miệng rên rỉ không ngại ngùng nữa. Những âm thanh ấy khiến cho thằng em tôi kích thích hơn. Tôi kéo mạnh em trên người mình. ghì xuống cho chúng nó đi sâu vào nhau. cho đến khi cô gái trên bụng tôi thở gấp, cơ thể run rẩy mạnh. không làm chủ được mình mà gục xuống ngực tôi. Tôi chưa bao giờ thấy người ta kì lạ như thế. nhưng tôi đã đọc qua nó trong điện thoại rồi. Tôi khoái quá, tôi làm được rồi. Tôi làm cho em đến nơi rồi.
Tôi ôm siết em lật nhanh xuống dưới rồi thơm lên môi em.
-muốn nữa không?
-có…
Tôi ra vào thêm nữa, em nằm đó mắt dại đi.
-anh khỏe lắm.
Em cười. vòng tay ôm lấy, cố gồng lên hòa cùng tôi dù cơn phê vừa xong làm em lả đi trông thấy.
-em được rồi, thì cho anh được với chứ.
-anh giỏi lắm. giờ em mới biết… công nhận… nó thích thật.
Em cười ngả ra thở mạnh.
-anh làm em… chết mất.
-vậy yêu anh đi… yêu anh nhiều vào.
-yêu chết đi được. yêu từ lần đầu tiên gặp anh đấy.
-thật hả?
-uh…
-không đùa.
-nghiêm túc.
-cảm ơn em.
Tôi cúi xuống lần nữa, hôn lên cổ em, rồi kéo chân em lên cho vào vài nhịp, đến khi thấy em đã mệt thì chống tay làm mấy cái mạnh thả lũ em vào người. em nằm thẳng ra mà thở không kịp ý. Cả hai đứa mồ hôi nhễ nhại ôm nhau. em xoa tóc tôi. cái việc mà đàn ông nào cũng muốn. kéo tay tôi .
-nằm xuống đây.
-không, anh sợ em nặng.
-không.. em thích thế.
Tôi thả lỏng người nằm nguyên trên bụng em. tim em đập mạnh. tôi rúc ngức em thủ thỉ.
-em giỏi lắm.
-em nói là em hư lắm mà.
-hư chỗ nào.
-hư như thế đó.
-anh thấy bình thường mà. Là vợ chồng, ai chả làm thế.
Tôi chột dạ nghĩ ra ý em.
-hay là em, không muốn anh yêu em.
-hay là em không muốn bên anh.
Tôi tự nhiên thấy buồn buồn. siết em mà lòng rối bời khi nghĩ về thực tại. Tôi có vợ và em có chồng. và em đang muốn đẩy tôi về phía gia đình, không muốn cho tôi bước vào rắc rối.
Tôi rúc đầu vào ngực em. em vòng tay ôm lấy tôi thở dài. chúng tôi đấu tranh.. thật sự rất đấu tranh… và lo sợ. Tôi lo sợ sẽ bị phát hiện, rồi mọi chuyện sẽ tùm lum lên với tính cách của vợ tôi, và tôi lo sợ cho em, khi người ta biết em có tôi, thì sẽ như thế nào. và tôi lo sợ… lo sợ tôi phải xa em… tôi không muốn… không hề muốn. Tôi chồm lên, lấy tay xoa lấy má em, hôn lên đôi môi đỏ vì bị tôi cắn. em xoa đầu cho tôi. tôi nhìn em… nghiêm túc.
-em… nếu như một ngày nào đó em bỏ anh lại. xin hãy nói cho anh một lý do chứ đừng im lặng rời đi. anh rất sợ sự im lặng. bởi anh thấy… anh chẳng còn đáng để người ta tôn trong nữa.
em xoa tóc tôi nhìn tôi, đôi mắt rưng rưng xúc động.
-đừng nghĩ nhiều. rồi thời gian sẽ cho chúng ta những điều tốt đẹp khác. Hãy tin điều đấy.
-em chính là điều tốt đẹp nhất từ trước đến nay anh có.
-chưa chắc đâu, gia đình mới chính là điều tốt đẹp nhất dành cho anh. hãy tin em. đừng đánh đổi gia đình vì em nhé.
-anh sẽ nghe lời em… chỉ cần em cũng như thế… chúng ta làm tốt nhiệm vụ của mình… và cố gắng giữ gìn để được bên nhau, càng lâu càng tốt.
-anh muốn có em… nốt phần đời còn lại này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!