Crush ơi ... Mày hay lắm!!!
Chương 46 : Trưởng thành là khi không đăng ảnh dìm bạn thân lên mạng!
Bọn tao cười với nhau ha hả giữa phố đông nhộn nhịp. Ăn uống không quên chụp hình để lưu lại kỉ niệm của chuyến đi chơi vui vẻ, nói chung là chụp xong post lên trên face liền tay. Mà tao lại tức ghê, mấy con đỉ lồn này lại canh ngay lúc tao ăn uống quý tộc, từ tốn á thì lại không thèm chụp, lại canh ngay cái lúc đang hả cái miệng bự gần cái bánh xe, thì nó chụp lại bắt trọn từng khoảnh khắc luôn chứ đùa nha mấy má. Đụ mẹ, lựa ngay cái lúc bạn bè xinh đẹp thì không chịu chụp đâu, chụp ngay cái lúc mà xấu mà chê quỷ hờn không à. Thấy mà tức muốn tuột sà-rong dị đó.
Tao thì xấu thiếu điều muốn lấy cái quần đội lên cho không ai biết mặt, còn tụi nó thì vui tươi xinh xẻo quá mà…Lại còn nứng lồn viết caption ” Hình ảnh con bạn mặt lồn mày nói sẽ giảm cân nhưng thấy món ăn thì cái miệng còn to hơn cái lavabo”. Thế là mấy con quỷ nhỏ thất đức đó đăng mà không thèm quan tâm tới nỗi đau của tao. Kiểu này chắc nổi như điên quá, nhìn cái bản mặt khi ăn của tao nhìn nó ngu lắm luôn ấy, nếu không nói là nhìn giống bú cần.
Tao vẫn còn ăn nhưng không thèm nói gì, chỉ lẳng lặng liếc nhìn tụi kia mấy cái. Đéo chị em con cặc gì hết!.
Chúng tao ở lại cỡ 2 tiếng để ăn rồi khi no căng bụng thì về khách sạn, tới giờ tao mới sực nhớ ra.
– Ủa chết rồi!
– Gì dậy? Ăn nhiều quá rồi rớt cái não ra bên ngoài đường giờ mới nhớ hả?_Thế Mỹ ngóc đầu sang bên tao.
– Gớt thằng cha mày á! Ăn nói khùng điên, tao sực nhớ là tụi mình lạc Trân Châu với Vũ Hào rồi!
Tao nhớ tới hai đứa kia thì giật mình. Kiểu này không biết nó đã về khách sạn chưa nhỉ?. Tự nhiên phi vô phố ẩm thực xong cái bỏ rơi gớt hai đứa nhỏ tội nghiệp kia ở một xó, xong rồi ăn no muốn trào tới cuốn họng rồi ra về mất hút, hổng biết hai con mén kia có giận mình không nữa!.
Bọn kia nói với tao.
– Trời ơi, có khi lúc mình bay vô phố ẩm thực thì nó xách cái háng nó về tới khách sạn lâu rồi!_A Đỉnh vừa đi vừa khoái lỗ mũi.
– Với lại tụi nó ăn no rồi, đâu có rảnh mà chờ tụi mình về?. Ai rảnh??_Đình An mỉm cười nói.
– Với lại nó con nhà giàu mà, người ta phải hoàn hảo nên không ăn đêm như mình đâu!_Thế Mỹ nói thêm.
Tao cũng tán thành 3 đứa kia rồi gạt bỏ hai đứa nó qua một bên. Nép vào tụi kia cho đỡ lạnh, đúng là không có gì vui bằng đi chơi mọi nơi với bạn bè, cùng nhau ăn cả thế giới, rồi cùng nhau nói bậy, lại có đứa để cà khịa cho đỡ buồn…ủa mà nó khịa tao không à, chứ có cửa đâu mà khịa lại?. Nhắc mới nhớ, tao mới tức lên rồi nói.
– Á đụ má!
– Gì dẫy bà nội? Nứng lồn hả?
– Tụi bây xóa cái ảnh kia chưa??_Tao quát lớn.
– Ủa mắc gì xóa?. Hình đẹp xóa chi?
– Tụi bây đẹp nhưng tao ĐÉO đẹp! Bạn bè dì chơi cái trò mất dậy! Lúc tao ăn uống từ tốn á thì không chịu chụp, lúc tao ăn quên mình thì lại chụp liên hoàn bức! Tụi bây có đạo đức chút đi!_Tao đau khổ gắt gỏng lên từng câu.
– Thì mày cũng có hình đẹp đó mày nói gì, bức ảnh hơn 10k like của mày đó!
A Đỉnh đưa điện thoại lên cho tụi tao xem bức ảnh đăng hồi nãy với cái stt dài thòng lòng chủ yếu là khịa bổn cung. Mé, mới 15p đã hơn 900 lượt like. Tụi nó là quỷ chứ người gì, sao mà lượt like tăng nhanh như mấy con mồng virus corona diệt hoài vẫn cứ thích lấy cho người khác nhỉ?. Nó tăng nhanh còn hơn thời gian làm bài kiểm tra 45′ vậy đó. Suy nghĩ đáp án trắc nghiệm muốn hết mẹ nữa giờ rồi. Tụi nó là hotface còn tao là hotpussy rồi nè. Đụ má nóng cái lồn rồi nè chứ ở đó khịa.
Tao lấy gạch ống ở trên đường rồi chạy lại hâm tụi nó.
– Gạch ống nè để chị phang vô lồn cưng!
– Mày nhắm làm lại 3 chị em tao không??_Thế Mỹ trợn mắt nhìn tao.
– Mày chết con đỉ mẹ mày!!_Tao chạy rượt theo tụi nó trong đêm khuya thanh vắng.
………………..
Trong con phố thanh tĩnh, vắng người cùng với những dãy nhà cao thấp mọc xen sát nhau làm cho con phố trở nên ấm áp hơn. Ánh đèn to tròn trên lề đường thấp sáng con phố nhỏ kia làm cho mọi thứ trở nên rực rỡ. Bầu trời đêm chỉ có những vì sao tinh tú khẽ khàng chíu rọi, thơ mộng, yên ắng, bình yên…là những từ được miêu tả lúc bấy giờ .Trong đêm khuya tuyệt vời ấy, không một tiếng ồn ào chỉ có tĩnh lặng, nhưng thấp thoáng đâu đó lại nghe tiếng.
– Á đụ má, chết chị em ới!
– Nứng lồn quá chơi mình đi má sao đuổi theo con quài dậy?
– Tụi bây xóa ảnh chưa nếu không là ngay mai vô bệnh viện vá lồn hết dới tao!
– Đéo, đã bảo là đẹp mà con đỉ này!
– Cái bản mặt của mày xấu đụ má tàn nhẫn tàn canh mà không biết thân biết phận!
– Vậy chứ đụ má sao tao ăn uống sang chảnh thì tụi bây không chụp mà canh ngay cái lúc tao xấu nhất thì chụp làm cái lồn què dì dẫy?. Muốn đụ tao hay gì??
………………………………….
Sau một hồi vật lộn với mấy con quỷ kia thì cũng đã về tới phòng. Cũng may là nó chưa xúm lại vả tao vài phát chứ ở đó hâm dọa tụi nó xóa hình. Chạy rượt muốn tuột dây áo dzú mà nó cũng có xóa đâu!.
Tao mệt mỏi về phòng, tự nói với mình.
– Thôi cuộc đời lúc nào cũng xấu rồi, nên xấu nữa cũng có nhầm nhò gì đâu!
– Đúng rồi_Bọn kia vẫn cà khịa được.
– Về phòng nhanh nhe, hông là chết mày à!
…Lúc đó tao thở hổn hển về phòng, thấy hắn đang tập thể dục. Tao thấy hắn đang hít đất nhưng không mặc áo nên la to.
– Trời ơi dì dậy, sao hổng mặc áo vô?
– Có khi nào tôi mặc trong khi hít đất đâu?.
Hắn vẫn hít đất trên nền đất kia, tao giờ mới trề môi.
– Người như con tép mà bày đặt hít với chẳng đẩy!.
Hình như câu nói vô ý tứ của tao làm cho hắn nghe thì phải, hắn mới đứng dậy rồi nhìn tao với cặp mắt có chút lạnh nhạt. Tao đứng đó vội bụm miệng lại ngáo ngơ nhìn xung quanh như chưa hề nói gì, hắn mỉm cười rồi xoay cả người lại phía tao. Ối chu choa mạ ơi, tao nói nhầm. Không phải là người như con tép đâu, sao có thể?. Thân hình hắn đúng hạng cực phẩm cơ đấy, các cơ múi hiện rõ trên phần bụng kia kìa, da hắn trắng trẻo nhìn phát là mê. Lại thêm mấy cái giọt mồ hôi rơi xuống cái cơ bụng 6 múi kia, nhìn mà chảy nước dãi.
Tao đứng thơ thẩn nhìn 6 cái múi quýt của hắn. Hắn cười nham hiểm rồi đi lại.
– Cô nói tôi thân hình như tép hả? Sao? Được chiêm ngưỡng thấy thế nào? Thích không? Hứng không??
– Hứng gì, thích gì???. Tôi…có nói cái gì đâu!
Tao cố cãi lại rồi đi vào trong toilet, vẫn giữ cái hình tượng cao lãnh không thèm quan tâm tới hắn rồi đóng sầm cửa lại. Trong toilet là phòng cách âm nên tao đã…
– Ối mẹ ơi, sao lại có thể ngon ăn dừa miệng như thế được?.
– Sao mà mình có thể lơ đãng bỏ quên người con trai này được?.
– Bấy lâu nay cứ tưởng là mỹ nhân thụ ai ngờ lại tuyệt thế công cơ chứ!! Không ngờ mặc mấy cái áo nhìn rõ bê đê mà lại có dáng chuẩn như vậy!
– Đúng là không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài mà…
– Má cái dáng này mà nó đẩy đẩy mấy bé thụ chắc tao chớt!!!!!
Tao lại nói theo cách của một con hủ rồi. Hình như máu hủ chó nó ăn sâu vào người tao thì phải, sao có thể nhìn một tên nam nhân thành ra một tên công được? Rồi sau đó trí não tao không chịu nghe lời, tao lại suy nghĩ dâm đãng nghĩ ngợi hắn ép một bé thụ nhỏ nhắn xinh xắn vào tường rồi hứ ẻm…:))))
Chắc tao xỉu tại chỗ!.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!