Âm Hôn Lúc Nửa Đêm
Chương 19: Minh vương minh hậu
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Không biết Tiểu Duy lấy ra một tấm da từ chỗ nào, không nói gì ấn ở trên mặt của tôi, giọng vô cùng nghiêm túc nói với tôi: “Muốn sống thì nghe ta nói, bắt đầu từ bây giờ ngàn vạn lần không được nói chuyện, có biết hay không?”
Cô ta muốn giết tôi thì dễ như trở bàn tay, không cần mất công như vậy, tôi gật đầu.
Cô ta ấn lên trên mặt của tôi hẳn là một tấm mặt nạ, rất giống mặt nạ da người trên phim truyền hình. Chẳng qua người ta đều là dùng nguyên liệu khác làm mặt nạ, cái này của tôi…
Tôi có chút ghê tởm muốn nôn, nhưng quyết định không nghĩ cái này nữa.
Tiểu Duy lại lấy ra một đoạn huân hương, nhanh chóng huân tôi từ đầu đến chân.
Mùi này rất khó ngửi, vài lần tôi muốn hắt xì đều bị ánh mắt sắc bén của Tiểu Duy ép trở về: “Đây là hương người chết dùng để che dấu bớt mùi người sống trên người của ngươi, chốc lát ngươi đi ra ngoài quỳ gối với ta, ngàn vạn lần không được làm chuyện gì dư thừa!”
Tôi thực sự không thích loại trường hợp như hoàng đế cổ đại đi ra ngoài này, nói với Tiểu Duy: “Chị Tiểu Duy, tôi có thể trốn ở trong tiệm của chị hay không?”
Tiểu Duy trừng mắt nhìn tôi một cái: “Ngươi biết cái gì! Ngươi cho rằng trốn ở trong tiệm của ta sẽ không bị người ta phát hiện sao? Đến lúc đó ngươi sống không bằng chết cũng đừng trách ta!”
Tôi che kín miệng, bị cô ta kéo đi ra đường ngoài cửa hàng, vạn phần không tình nguyện quỳ xuống. Nhưng tôi cố ương bướng, nhón mũi chân, đầu gối cũng không chạm xuống mặt đất.
Tôi chỉ là động tác cúi người lớn một chút mà thôi! Không quỳ!
Vạt áo to rộng hán phục màu đen của Tiểu Duy đặt ở bên người tôi, nhìn màu đen kia, tôi đột nhiên nghĩ tới gia hỏa lúc trước bị nhốt ở chung với tôi kia.
Cũng không biết tôi bị đưa vào nơi nào, hắn đang ở đâu?
Ngay ở lúc tôi thất thần, tiếng gõ đinh tai nhức óc càng thêm gần, từng bóng dáng màu đen xuất hiện ở trong khóe mắt của tôi, tôi nhìn thấy một đám ma quỷ không có bóng dáng đang trật tự đi về phía trước ở trên đường phố, mà ở giữa bọn họ vây quanh, tám nam quỷ khỏe mạnh nâng kiệu trên đỉnh đầu.
Kiệu liễn tứ phía gió lùa, đều trang trí một màn lụa màu đỏ rỉ máu, bên trong loáng thoáng có thể thấy được hai bóng người đang nửa nằm.
Xem dáng người, hẳn là một nam một nữ, Hắc Sơn Lão Yêu và Tiểu Thiến sao?
Kiệu liễn đi đến đâu, ma quỷ phủ phục ở bên đường vùi đầu càng thấp, từ trong ra ngoài sợ người trong kiệu liễn.
Tôi càng thêm tò mò hai người kia là ai, nhưng vẫn chỉ hy vọng bọn họ nhanh đi qua, sau đó tôi lại kéo Tiểu Duy làm quen, để cô ta thả tôi trở về nhân gian.
Nhưng mà, kiệu liễn lại dừng ở trước mặt tôi và Tiểu Duy.
Một bóng dáng màu đỏ uyển chuyển dừng ở trước mặt tôi, Tiểu Duy cung kính nói: “Tiểu Duy gặp qua minh vương đại nhân, minh hậu đại nhân.”
Tôi như gặp được nhóm lão đại Minh Giới……
“Đứng lên đi.” Một tiếng cười khanh khách nói.
Tiểu Duy dùng cánh tay không dấu vết chọc tôi, đứng lên, tôi cũng vội đứng lên theo.
Trước mắt là màu đỏ rực mặt khi kết hôn, lại không vui mừng như kết hôn, ngược lại có chút giống hỉ phục tôi mặc khi minh hôn bái đường ở trong mơ kia, là một màu đỏ máu tanh tới cực điểm.
Bóng dáng màu đỏ xẹt qua tôi và Tiểu Duy, vào cửa hang của Tiểu Duy. Tôi sợ bị phát hiện luôn cúi đầu, đang muốn chờ cô ta đi vào ngẩng đầu nhìn xem, bên cạnh lại là một bóng dáng màu đen đi tới.
Tôi lại bị ép cúi đầu xuống.
Người nọ đi đến bên người tôi và Tiểu Duy lại không đi theo vào, mà là đứng ở nơi xa đánh giá vài lần, hỏi Tiểu Duy: “Hôm nay dị giới có người tới sao?”
Tim của tôi đập mạnh một cái.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!