Siêu Thần Cơ Giới Sư - Chương 294: Sự kiện thi đấu (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Siêu Thần Cơ Giới Sư


Chương 294: Sự kiện thi đấu (1)


Editor: Nguyetmai

“Giai đoạn báo danh thi đấu đã bắt đầu, câu lạc bộ đã chọn xong những đội viên còn lại, giục chúng ta nhanh trở về luyện tập chiến thuật phối hợp, đây là danh sách ba đội viên chính thức và hai đội viên dự bị khác.”

Trong nhóm chat có ba người là Hạo Thiên, Tận Cùng Mặt Trăng và Cơm Chiên Tia Chớp, cả ba đều là tuyển thủ chuyên nghiệp của câu lạc bộ Trường Không.

Bốn nhà giàu của giới thể thao điện tử Hoa Hạ có Thần Điện, Trường Không, Hoàng Triều, Ngư Hương Gia Tử, vừa nhìn thấy mấy cái tên này là game thủ sẽ nhớ tới những chiến tích huy hoàng của họ, lúc họ đứng trên đài cao vinh quang.

Nhà giàu cũng có trụ cột riêng, tỷ như Thần Điện có Ly Ca, Ngư Hương Gia Tử có “Ba chiếc xe ngựa”. Hạo Thiên và Tận Cùng Mặt Trăng đều là lão tướng của Trường Không, được khen ngợi là “hai ngôi sao của Trường Không”, mấy năm qua trong trại huấn luyện lại xuất hiện một số tuyển thủ trẻ tuổi có tiềm lực, trong đó Cơm Chiên Tia Chớp được xem là tuyển thủ thiên tài nổi bật nhất.

Ba người Hạo Thiên, Mặt Trăng và Tia Chớp là thành viên trung tâm của chiến đội Trường Không, lần này quy chế yêu cầu thành viên chiến đội cả chính thức và dự bị phải có đủ tám người, Hạo Thiên dẫn đội là việc không phải bàn cãi, Mặt Trăng và Tia Chớp cũng là đội viên nòng cốt, năm người khác sẽ do câu lạc bộ lựa chọn, người được chọn sẽ cùng ba thành viên nòng cốt tạo thành một đội hạt giống, tuyển thủ hạng hai sẽ tạo thành đội thứ hai, đây là phương án của câu lạc bộ.

Hạo Thiên xem qua danh sách rồi nói: “Các đội viên này đều là người có thâm niên, phối hợp một thời gian sẽ có thể tìm được trạng thái thi đấu, người được chọn không có vấn đề gì, không cần thay đổi.”

Hắn là đại thần sững sững nhiều năm của câu lạc bộ, trong việc thi đấu lời nói có khi còn nặng ký hơn cả giám đốc với huấn luyện viên.

Tận Cùng Mặt Trăng gật đầu, nói: “Lần thi đấu thứ nhất này rất quan trọng, hy vọng khởi đầu sẽ tốt đẹp, quy chế tôi cũng xem qua rồi, có năm giai đoạn, quá trình sẽ rất dài, chúng ta có đầy đủ thời gian chuẩn bị và tiếp tục thăng cấp, giờ nhóm game thủ đầu tiên sắp tới Level 50 rồi, đợi tới trận chung kết phân khu các chiến đội còn lại chắc sẽ max level cả.”

“Giai đoạn thứ nhất là vòng loại, tất cả các game thủ đều có thể ghi danh, là giai đoạn chém giết ác liệt nhất, các đội ngũ trong mỗi phân khu ít nhất có tới cả nghìn, cùng nhau tranh đoạt danh ngạch ba mươi tám đội, nghĩ xem sẽ kinh khủng tới mức nào. Vì nhân số vòng loại nhiều nên áp dụng quy chế đào thải sau từng trận đấu, một trận quyết định thắng thua, nếu chúng ta xui xẻo gặp kẻ địch mạnh rồi bị thua thì sẽ không vào được trận đấu thường quy, ngay từ đầu phải rất cẩn thận mới được.”

“Có thể chia đối thủ làm bốn loại, đội người qua đường cá muối xem náo nhiệt, đội người qua đường có thực lực, đội câu lạc bộ mạnh, còn có chiến đội của giới hào môn, đối thủ lớn nhất của chúng ta chính là ba nhà giàu còn lại, tôi đoán trong bốn mươi vị trí mạnh của thi đấu thường quy thì các câu lạc bộ sẽ chiếm trên ba phần tư rồi.”

Hạo Thiên trầm giọng: “Chiến đấu đoàn đội có thể thay đổi trong nháy mắt, đừng khinh thường bất cứ đội ngũ nào.”

“Lão Hạo, anh có ghi tên đấu cá nhân không?” Tận Cùng Mặt Trăng hỏi.

“Có.”

“Vậy tôi không ghi tên nữa.”

Tận Cùng Mặt Trăng nhún vai, anh ta hiểu rõ sức chiến đấu của Hạo Thiên, hắn có nhiều khả năng đạt được thứ hạng cao trong thi đấu cá nhân, vì tăng điểm cho chiến đội trong thi đấu thường quy nên hầu hết các câu lạc bộ đều sẽ phái tuyển thủ mạnh tham dự giải đấu cá nhân.

Là ngôi sao còn lại trong song tinh của Trường Không, nếu Hạo Thiên đã tham dự thi đấu cá nhân thì anh ta sẽ tập trung cho chiến đội, làm tròn bổn phận của mình.

Cùng lúc đó, Cuồng Đao Nộ Kiếm cũng gửi đơn đề nghị tham dự thi đấu cá nhân, khác với nhà giàu như Trường Không, câu lạc bộ Giang Thành của hắn chỉ là một chiến đội nhỏ xíu, tuyển thủ mà câu lạc bộ có vừa hay đủ gom thành một chiến đội, không có thành viên thay thế, tất cả các thành viên đều là tuyển thủ hạng ba, chỉ mỗi Cuồng Đao là có chút danh tiếng.

Nhưng hắn không phải người dẫn đầu đội ngũ mà việc đó được giao cho một tuyển thủ khác tên “Hạc Độc Hành”, là át chủ bài do chính Giang Thành bồi dưỡng, thế nhưng gã lại chẳng có chút thành tích nào.

Giang Thành là một chiến đội vô danh, bầu không khí rất ảm đạm, họ coi trọng Cuồng Đao nên ký hợp đồng với hắn, coi như tiếp viện mạnh, sau khi có hắn gia nhập thì chiến đội mới tạm có chút sức sống.

Có điều Hạc Độc Hành lại không ưa Cuồng Đao, gã cảm thấy hắn uy hiếp tới địa vị của mình. Nơi có người là sẽ có giang hồ, một số câu lạc bộ cỡ nhỏ có điều lệ và quản lý không được nghiêm ngặt như các câu lạc bộ giàu có, tình trạng phân biệt đối xử xảy ra như cơm bữa nếu anh không có chiến tích nổi bật nào. Tuyển thủ chuyên nghiệp đều là một lũ kiêu căng ngạo mạn, cả tập thể mắt mọc trên đầu đang ở đây, các người đều là thứ vớ vẩn hết, Cuồng Đao cũng rất may mắn trúng thầu, nhận được sự xa lánh của đồng đội. 

Đề nghị tham dự thi đấu cá nhân của hắn bị Hạc Độc Hành ngăn cản nhiều lần, lý do của gã rất đường hoàng: “Chiến đội cần bảo lưu thực lực, cậu là át chủ bài của chúng tôi, nếu trong giải đấu cá nhân để lộ tin tức chiến thuật thì người khác sẽ nhắm vào chiến đội của chúng ta mất.”

Về sau lãnh đạo lên tiếng thì đề nghị này mới được thông qua.

Cuồng Đao chẳng hề bận tâm tới đám tôm tép nhãi nhép này, muốn dựa vào đội ngũ cỡ này để đạt thành tích thì quả thực là nằm mơ giữa ban ngày rồi, hắn gửi gắm tất cả hy vọng ở giải đấu cá nhân, chỉ cần gây được danh tiếng thì địa vị của hắn sẽ vững chắc, thật sự hắn không muốn cứ mãi lục đục với người khác nữa.

“Tỷ lệ thắng thua của mình và đại thần Hạo Thiên hiện tại là bốn sáu, hắn là đại thần đứng đầu mà mình có thể đạt tỷ lệ thắng 40% thì vẫn có khả năng đánh vào sáu mươi tư vị trí mạnh nhất.”

Cuồng Đao rất tự tin với thực lực bản thân, hắn có được rất nhiều kinh nghiệm qua các nhiệm vụ của Hàn Tiêu, cấp bậc dẫn trước các game thủ bình thường, cấp bậc kỹ năng cũng cao, trang bị trên người đều là bản giới hạn trong cửa hàng của Hắc U Linh. Cơ võ giả rất tốn trang bị, trang bị của hắn cơ bản đều là màu xanh, thậm chí vũ khí còn là màu tím, loại hình máy móc cũng vượt xa nhận thức của game thủ phổ thông, cực kỳ xa xỉ.

Cái gọi là bản giới hạn thật ra là do Hàn Tiêu chế tạo máy móc theo thông số cá nhân của hắn, anh dốc sức bồi dưỡng bốn người, nghiêm túc mà nói thì bốn người Cuồng Đao, Phong Nguyệt, Hạo Thiên và Bánh Bao có thể coi là học trò của anh.

Cuồng Đao hiểu rõ, hắn có thể mạnh tới mức này phần lớn đều nhờ “nội dung cốt truyện ẩn” của Hắc U Linh, mỗi lần nhớ tới hắn đều thấy vô cùng may mắn vì gặp được Hàn Tiêu trong đợt thử nghiệm nội bộ.

“Nhất định phải đạt được cấp bậc cao!” Cuồng Đao tự cổ động mình.

Việc báo danh tham dự vòng loại tiến hành bừng bừng khí thế, các câu lạc bộ hoạt động vô cùng nhộn nhịp, mỗi ngày có rất nhiều tin tức được lan truyền trên diễn đàn, không khí cực kỳ náo nhiệt, game thủ sôi nổi bàn tán, đây là sự kiện để họ tha hồ vui chơi, game thủ chờ mong nhìn thấy thần tượng của chính mình tham gia thi đấu chuyên nghiệp, chờ mong nhìn thấy những trận quyết đấu đỉnh cao.

Hiện giờ game thủ đã có thể du lịch vượt đại dương, vô số game thủ tụ tập tại khu tị nạn thứ ba, nơi đây là sân thi đấu cá nhân, ngoại trừ game thủ đã ghi danh thì còn có rất nhiều người tới xem hiện trường trực tiếp, nhân số game thủ trong thành phố không ngừng tăng lên, mỗi ngày dòng người qua lại cực kỳ khổng lồ.

Game thủ tham dự thi đấu cá nhân là nhiều nhất, dù sao phần lớn game thủ cũng hiểu tự tổ đội cũng chẳng đánh lại các câu lạc bộ chuyên nghiệp được, hơn nữa tập hợp đủ đội ngũ cũng không dễ dàng gì, so ra thì thi đấu cá nhân đơn giản hơn, một người là đã có thể báo danh, nhà phát hành còn dán bảng thống kê trên diễn đàn, mỗi phân khu đều có trên trăm nghìn game thủ báo danh thi đấu cá nhân, có thể thấy vòng loại sẽ vô cùng gay cấn.

Game thủ dự thi cơ bản đều là game thủ chơi từ giai đoạn đầu, người mới hiện tại chỉ hơn hai mươi cấp, có lao lên cũng chỉ như tặng không danh ngạch. Có một số người chê bai quy chế thi đấu, họ cảm thấy bắt đầu quá sớm, thế nhưng những tiếng nói nhỏ bé ấy chẳng mấy lại bị bao phủ trong đại dương quần chúng.

Open Beta đã trải qua tám tháng trong game, dựa theo tiến trình thì thi đấu phân khu sẽ kéo dài khoảng nửa năm, sau đó có một năm là thời kỳ quá độ và nghỉ ngơi hồi phục rồi mới tiến vào trận đấu quốc tế. Khoảng quá độ dài như thế là chủ yếu để cho các chiến đội có càng nhiều cơ hội tiếp xúc phối hợp, phản ánh tầm quan trọng của thi đấu quốc tế, hơn nữa còn áp dụng dạng tiêu thụ nhỏ giọt, đưa vào các hoạt động thể hiện sức ảnh hưởng của thi đấu chứ không bắt đầu giải đấu quốc tế một cách qua loa.

Quá trình thi đấu xấp xỉ hai năm trong game, thời gian của phiên bản 1.0 là ba năm rưỡi, game thủ mới không kịp tham dự thi tuyển vòng loại chỉ có thể trách mình xui xẻo – ai bảo các người không chơi sớm một chút, thời gian nào có chờ ai bao giờ.

Phong Nguyệt không ghi tên tham dự thi đấu vòng loại, cô là game thủ giải trí, lại là một em gái dịu dàng, bình thường rất ít để tâm tới các trận đấu, đối với các hình thức thi đấu hoàn toàn chẳng hiểu gì, cứ an tâm làm một người xem qua đường. Đương nhiên, Hàn Tiêu sẽ không ép cô dự thi, hơn nữa cơ giới sư đặt trọng điểm ở việc chế tạo máy móc như Phong Nguyệt thì sức chiến đấu tại phiên bản 1.0 quả thực rất yếu, có phải ai cũng có thực lực như Hàn đại kỹ sư đâu cơ chứ.

Ngược lại Bánh Bao Đánh Chó liên hệ với những người bạn là chủ kênh video khác, hợp thành một tiểu đội phóng viên, vui vẻ đi dự thi, dựa vào phán đoán của Hàn Tiêu thì đảm bảo đội ngũ phóng viên này sẽ tặng không điểm cho người ta, nếu họ có thể đánh thẳng vào thi đấu thường quy thì anh lập tức nuốt luôn mười miếng thủy tinh năng lượng cho xem.

“Như vậy phe mình có ba người tham dự thi đấu là Hạo Thiên, Cuồng Đao và Bánh Bao, ừm… người cuối có thể trực tiếp bỏ qua.”

Hàn Tiêu đứng trước cửa sổ, quan sát quảng trường rậm rạp đầu người bên dưới, thầm nghĩ: “Hy vọng hai người họ sẽ đạt được thành tích tốt.”

Thời điểm báo danh là giai đoạn chuẩn bị của giải đấu, cũng là giai đoạn tốt nhất để anh kiếm được món lãi lớn, trăm nghìn tuyển thủ thi đấu cá nhân đó nhé, ai cũng sẽ chấp nhận tiêu tiền và kinh nghiệm để đổi lấy chút ít tiến bộ thôi.

Nét cười đọng nơi khóe miệng.

“Sau này tới tinh tế sẽ có một thời gian không thể tiếp xúc với game thủ, giờ kinh nghiệm kiếm được đều là của cải để mình mang tới tinh tế, thế nên càng nhiều càng tốt.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN