Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
Chương 89: Nghỉ ngơi
Nana tỉnh lại sớm nhất trong mấy người, Tần Minh lo lắng trách cứ: “Nana, sao ngươi cứ tự đưa mình vào nguy hiểm vậy hả? Đây là lần thứ mấy ngươi hôn mê, có còn nhớ không?”
Lúc nào người nhìn thấy đầu tiên cũng là Tần Minh, Nana gãi đầu cười: “Xin lỗi, lần này là ta giả vờ thôi. Mọi người sao rồi, ta giúp họ trị liệu.”
“Không được, phải đợi thêm một lát.” Đại sư đột nhiên bước vào phòng, đến chỗ Nana nói: “Trận chiến với Thương Huy lưỡng bại câu thương. Ngươi biết người Thương Huy thành bộ dạng gì sao? Toàn bộ bị phá hủy thần trí, vũ hồn phá toái, e là sau này không thể tu luyện, sống cuộc sống như một đứa trẻ ba tuổi. Các ngươi may mắn chỉ bất tỉnh, không tránh khỏi bị tố cáo, hiện Vũ Hồn Điện đã nhân cơ hội tới làm khó các ngươi.”
Không như đại sư nghĩ Nana sẽ lo sợ, ngược lại chính là bộ dáng thản nhiên, Nana hừ lạnh: “Tự làm tự chịu.”
Tần Minh cùng đại sư kinh ngạc: “Cái gì tự làm tự chịu?”
Nana nhìn hai người bình tĩnh nói: “Lúc mới đầu Thương Huy thi triển hồn kĩ bao phủ sàn đấu mọi người cũng thấy, đó là kĩ năng tổ hợp của bảy người, uy lực mạnh mẽ tên gọi Tu La Huyễn Cảnh. Nghe tên thôi hai người đã liên tưởng đến gì rồi chứ?”
Đại sư nghĩ đến khả năng không khỏi giật mình, Nana nói tiếp: “Kĩ năng đó là muốn nhốt chúng em trong những kí ức đau khổ sống không bằng chết đến khi tinh thần toàn bộ phá hủy. Đại sư, nếu không phải em có thể trị liệu tinh thần lúc đó, cùng với thực lực của Tam ca thì chuyện xảy đến với Thương Huy lúc này chính là kết cục của chúng em. Thương Huy bị chính hồn kĩ của họ cắn trả, vậy mới nói tự làm tự chịu, bọn em đâu có liên quan gì.”
Đại sư hít sâu một hơi, không ngờ lại có người sử dụng chiêu thức độc ác như vậy ngay trong giải đấu. Tần Minh tức giận nghiến răng: “Bọn chúng chắc chắn phải chết.”
Nana thở dài: “Tần Minh chớ kích động, mặc kệ bọn chúng đi, kết cục này là phù hợp với chúng, chết có khi còn quá nhẹ nhàng. Bây giờ là tập trung đối phó với Vũ Hồn Điện. Đại sư, Tam ca đã tỉnh?”
Đại sư gật đầu: “Tỉnh sau ngươi một chút, nó cần diễn một vở khổ nhục kế cho Vũ Hồn Điện xem. Ta cũng phải ra mặt một thoáng, ngươi nghỉ ngơi đi.”
Đại sư đi, Nana nhìn Tần Minh: “Này, sao lúc nào ta tỉnh lại cũng thấy ngươi ở đây thế hả? Đây là phòng nữ tử đấy.”
Tần Minh cốc nhẹ Nana một cái: “Là một nhóc con, nói cái gì nữ tử. Ngươi đói không, ta đưa ngươi đi ăn.”
Nana bĩu môi: “Ngươi thế mà mặt dày bám theo nhóc con! Mặt dày! Hừ! Ta phải đi thăm Tiểu Vũ và Trúc Thanh.”
Tần Minh cười nắm tay Nana đi ra: “Ta thích nhất nuôi lão bà trưởng thành.”
Nana trợn mắt: “Cái gì lão bà? Ngươi cũng quá mặt dày, bỏ tay ra!”
“Không bỏ!”
“Ngươi, hừ!” Nana mặc kệ hắn, đấu với hắn chỉ khiến cô tức chết.
Đến phòng Tiểu Vũ cũng đã tỉnh, hai người đi tìm Trúc Thanh thì gặp Vinh Vinh ở đó, bốn nữ vui vẻ ôn lại chuyện đánh mấy người Thương Huy, Tần Minh ngồi một bên nghe không thể không nghi ngờ, có thật là khi đó họ đang bị Thương Huy hãm hại không vậy?
Ninh Phong Trí nghe tin Vũ Hồn Điện làm khó dễ Sử Lai Khắc cũng tới, lúc đi tìm Vinh Vinh hắn “tình cờ” nghe được câu chuyện, gõ chút trên cánh cửa đang mở, Ninh Phong Trí cười nói: “Nói chuyện xấu còn vui vẻ như vậy! Không sợ bị nghe lén sao.”
Vinh Vinh vui mừng chạy tới cho Ninh Phong Trí một cái ôm: “Baba, Cốt gia gia. Hai người sao lại tới rồi?”
Cốt gia gia là Cốt Đấu La luôn đi bên cạnh bảo bệ Ninh Phong Trí, hắn đối Vinh Vinh cực kì sủng ái, xoa đầu Vinh Vinh hắn nói: “Vũ Hồn Điện định tước đi tư cách tham gia giải đấu của các ngươi, còn định bắt người. Bọn ta tới mang theo chứng cứ chứng minh Thương Huy là do bị hồn kĩ phản phệ không liên quan tới các ngươi, có chúng ta ra mặt, tên giáo chủ kia không thể cứng đối cứng.”
Vinh Vinh hỏi: “Vậy đã giải quyết xong sao?”
Cốt Đấu La mỉm cười: “Đúng vậy, tiểu công chúa. Không ngờ tên Ngọc Tiểu Cương lại có giáo hoàng lệnh, chức vị trong Vũ Hồn Điện cao hơn cả tên Bạch Y giáo chủ, hắn buồn bực cũng phải cúp đuôi đi về không làm được gì.”
Ninh Phong Trí dẫn Vinh Vinh đi tới chỗ những nữ khác dặn dò: “Ta đã bàn bạc với Phất Lan Đức, lần này các ngươi bị thương rất nặng không thể tiếp tục thi đấu, cần nghỉ ngơi vài ngày.” Nhìn Nana hắn nói: “Ngươi là Nana! Quả nhiên, ta nói Vinh Vinh là ma nữ của Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta, còn ngươi chính là ma nữ của Sử Lai Khắc đi.”
Vinh Vinh véo cho Ninh Phong Trí một cái: “Ai là ma mữ hả?”
Nana đứng lên vô cùng đắc ý: “Vinh Vinh, ma nữ rất tốt, ta đây mới chán ghét mấy nữ tử nhu nhược yêu kiều.”
Tiểu Vũ, Trúc Thanh đồng tình gật gù. Ninh Phong Trí liếc nhìn Tần Minh, khóe mắt có ý cười: “Xem ra, ai lấy được các ngươi quả là nên đáng lo ngại.”
Tần Minh thoáng giật mình, hắn không biết nên đáp trả thế nào, đành im lặng uống trà. Ninh Phong Trí căn dặn thêm mấy câu rồi rời đi, mọi người cùng Nana trị liệu cho Hoàng Viễn, Kinh Linh, Mã Hồng Tuấn xong xuôi tất cả trở lại phòng họp. Đại sư đề nghị mọi người ba ngày không ra khỏi học viện, lấy tâm trạng buồn rầu từ bỏ một số trận đấu. Ba ngày này không có việc gì làm nên trôi qua cực kì chậm, ai nấy đều ủ rũ.
Ngồi trong phòng ăn Áo Tư Ca nói: “Từ trước giờ được thi đúng một lần đã rất chán, bây giờ quan chiến cũng không được xem, thật bực mình.”
Mã Hồng Tuấn gặm cây đũa thở dài: “Phải chi có thẻ người thần bí.”
Phất Lan Đức khó hiểu: “Thẻ người thần bí là gì?”
Bảy người giật thót nhảy đến bụm miệng Mã Hồng Tuấn, Nana cười trừ: “Haha, là một món ăn, tứ ca rất thích nên cứ nhắc mãi.” Không thể nói thật đi, nếu không sẽ bị tra ra rất nhiều chuyện.
Phất Lan Đức ậm ờ cho qua, đại sư nhìn đám trẻ biết chắc có vấn đề nhưng hắn không muốn hỏi, đây là tự do của bọn họ.
Dạo này Tần Minh tối nào cũng ngủ trên cái cây trước phòng Nana, hắn nói là ở đây rất mát nhưng thực ra hắn sợ Nana bị kẻ xấu bắt đi như lúc trước, Nana cực kì khó chịu, hắn lại bắt đầu cố chấp. Nana nhất quyết bí mật sang phòng Tiểu Vũ ngủ. Nana nói chuyện với Tiểu Vũ.
Nana: “Tiểu Vũ, ngươi nói nếu như một người biết bạn bè đi một con đường nguy hiểm mà nhát gan đứng nhìn để họ đi đúng đường đó thì có đáng trách không?”
Tiểu Vũ nghi ngờ: “Là nói ngươi sao? Vậy thì không đâu, ta biết ngươi rất tốt với bọn ta. Ngươi có điều gì khổ tâm sao?”
Nana thở dài: “Đúng vậy, nhưng ta không thể nói. Ta xin lỗi.”
Tiểu Vũ quay người ôm Nana dỗ dành: “Đừng lo, bọn ta sẽ luôn ở bên ngươi, ta hiểu cảm giác của ngươi, như ta không thể nói thân phận với ca ca, ta sợ hắn không chấp nhận được.”
Nana cười: “Ngươi thật ngốc, Tam ca đã biết rồi.”
Tiểu Vũ kinh ngạc bật dậy: “Ngươi nói gì?”
Nana kéo tay Tiểu Vũ nằm xuống bình tĩnh nói: “Ngươi nhớ lúc Tam ca từ chỗ Độc Cô Bác trở về sao! Chính là sau đó một chút hắn đã biết, ngươi yên tâm, Tam ca thật lòng yêu ngươi. Cho nên, ngươi yêu hắn cũng phải yêu bản thân. Tiểu Vũ, ta không muốn thấy ngươi gặp nguy hiểm, dù ta biết ngươi sẽ không sao!” Nana rất tự trách, số mệnh của Tiểu Vũ với Đường Tam gắn liền nhau, nếu chuyện đó không xảy ra thì Đường Tam sẽ không thể đi đến được nơi ấy.
Nghe Đường Tam đã biết mà vẫn yêu mình, mối lo duy nhất trong lòng Tiểu Vũ đã được xóa bỏ, Tiểu Vũ mỉm cười ngủ thiếp đi, Nana suy nghĩ lung tung một chút cũng nhẹ nhàng chìm vào giấc mộng.
Ba ngày đã qua, Sử Lai Khắc trở lại giải đấu và liên tục thắng lợi, Nana đã tham gia nhiều trận đánh hơn cùng mọi người chứ không còn phải dấu diếm dè chừng, giờ đây ai cũng biết Sử Lai Khắc chính là nơi quái vật hội tụ. Trận đấu tiếp theo là một trong số những trận đấu quan trọng nhưng trận này Nana không tham gia.
Giáng Châu kích động reo hò: “Là Đường Thủy Đoàn thay mặt học viện Thiên Thủy ứng chiến.”
Áo Tư Ca nghi hoặc hỏi: “Đường Thủy Đoàn là gì?”
Giáng Châu ngay lập tức giảng thuật: “Chính là nhóm nhạc thần tượng nổi nhất Thiên Đấu thành hiện nay đó, tất cả các bài hát phát hành trên thị trường đều là của bọn họ.”
Tiểu Vũ cũng vô cùng phấn khích: “Oa oa, ta rất thích bọn họ, tất cả bài hát của họ ta đều nghe, ta có nên xin chữ kí trước không nhỉ.”
Nana ánh mắt gian tà nhìn Tiểu Vũ: “Thật không? Ta cá là sau ngày mai ngươi sẽ không thích bọn họ nữa.”
Tiểu Vũ khẳng định chắc nịch: “Không đâu, ta rất công tư phân minh.”
Nana lắc đầu cười, để rồi xem: “Đường Thủy Đoàn ta đã từng gặp, không đẹp bằng các ngươi đâu, trong lòng ta các ngươi mới là thần tượng.”
Vinh Vinh gật đầu: “Ừm, ta cũng thấy như thế nhưng ta không muốn ca hát đâu.”
Thái Long bộ dáng hùng hồn lên tiếng: “Thần tượng mà đến tham gia thi đấu, vậy là chúng ta thắng chắc rồi.”
“Đừng khinh địch, Đường Thủy Đoàn rất mạnh, bọn họ vũ hồn băng thuộc tính, trong đội còn có sát chiêu vũ hồn dung hợp kĩ do đội trưởng Thủy Băng Nhi và muội muội cô ta Thủy Nguyệt Nhi thi triển.”
Bên cửa sổ xuất hiện một người thanh niên lạ mặt, thấy hắn Nana nghi ngờ, không lẽ là: “Phong Tiếu Thiên? Học viện Thần Phong?”
Phong Tiếu Thiên đắc ý cười: “Không ngờ tiểu muội muội biết ta, hân hạnh. Ta tới để cảnh báo cho các ngươi biết trước không để họ có cơ hội dùng đến vũ hồn dung hợp kĩ tránh để các ngươi thua bởi Thiên Thủy. Vì người đánh bại các ngươi, là ta.”
Nana gian trá nhìn hắn: “Phong Tiếu Thiên, nghe nói ngươi rất giàu. Muốn cược với ta không?”
“Cược gì?”
“Cược ngươi thua, 5 vạn kim hồn tệ.”
Mọi người: “…” Nana thật giống viện trưởng.
“Hahaha, ngươi, thật tự tin. Được thôi, nếu không ngươi lại nghĩ ta sợ ngươi.” Phong Tiếu Thiên hiển nhiên không cho rằng Sử Lai Khắc sẽ thắng. Báo tin cần báo xong hắn vụt cái đã nhảy cửa sổ biến mất, không nói nhiều.
Phong Tiếu Thiên đi, Áo Tư Ca nhìn Nana: “Ngươi thua viện trưởng sẽ lột da ngươi.”
Tiểu Vũ ngay lập tức đá cho hắn một cái thật mạnh: “Ngu ngốc, ngươi đây là không tin chúng ta sẽ thắng hả?”
Đường Tam vuốt cằm một chút: “Vũ hồn dung hợp kĩ sao? Vậy rất đáng mong chờ.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!