Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân - Chương 100: Nana uy vũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
27


Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân


Chương 100: Nana uy vũ


Nana ép sát nhưng Tử Linh Nhi không hề yểu điệu như vẻ ngoài của cô ta, chiếc roi linh động biến ngắn đủ để quất trúng Nana, Nana sơ ý dính một roi vào lưng chúi người phía trước, đau đến ngã quỳ chống tay trên mặt đất. 

Sử Lai Khắc mọi người hoảng hốt, lo lắng làm họ quên mất Nana là hệ trị liệu cường đại. Bên kia Lục Kha kinh ngạc, Mộ Phi hét lớn: “Trời ạ, cô ta làm cái gì vậy? Không phải trước lợi hại lắm.” 

Lần đầu bị đối thủ hồn tôn đánh trúng, Nana có chút buồn cười, đánh còn đau như vậy, quan tâm tắc loạn a, nhan sắc đành bỏ qua một bên. Chống Điệp Thần Trượng xuống sàn đứng người lên, Nana không trị liệu mà đưa tay xoa xoa chút trên lưng nhìn Tử Linh Nhi: “Tỷ tỷ, nhẹ chút sao? Sức lực thật mạnh.”

Tử Linh Nhi lạnh nhạt đáp: “Chớ nhiều lời!” Một phát đập đó bình thường cũng khó đứng, sao cô ta có thể ung dung như vậy.

Xích Bích phụ thêm hồn lực càng nhanh mạnh đánh tới tấp về phía Nana, lộn thêm vài vòng Nana nhếch môi cầm lấy một đầu roi kéo thật mạnh, Tử Linh Nhi bất ngờ bị giật bắn người lên phía trước vinh dự trúng ngay một phát đạp của Nana vào bụng, bộ dạng không tốt hơn cú quất lưng là mấy. 

Nana cười càng sáng lạn kéo thêm vài lần đạp thêm vài cái, mỗi lần Tử Linh Nhi đều bị bay ra kéo vào bộ dạng sớm không còn là thanh tú thoát tục. Đau đến ôm bụng Tử Linh Nhi thu dây trở về thở hồng hộc, lẩm bẩm: Cô ta ra tay thật độc ác!

Bốn nữ Sử Lai Khắc thích thú cách đánh này, liên tục reo hò cổ vũ. Nana dựa quyền trượng phủi phủi tay: “Ta đã bảo nhẹ chút mà không nghe, còn tăng thêm lực đạo.” Cho ngươi chừa!

Tử Linh Nhi hừ lạnh thi triển hồn kĩ thứ hai Hồng Trận Sâm La. Dây leo Bích Xích Hồng dưới chân vùn vụt vươn tới Nana thành một trận thế hình tròn bao vây cô ở giữa, từng điểm sáng trong trận phụt lên thành từng dây Bích Xích Hồng hoàn chỉnh với một bông hoa ở đầu ngọn hướng xuống Nana.

“Trận thế lao tù hoa phóng độc, quả là không tồi, quay đầu ta có thể học một chút!” Nana thuận tay đang phủi trở sang vỗ bôm bốp.

Tử Linh Nhi trừng mắt nhìn Nana, cô ta thế mà không sợ độc hoa: “Đừng xem thường ta!”

Hét lên một tiếng, Tử Linh Nhi cho dây leo tấn công Nana từ trên xuống, cô ta không thấy là trên thân Nana đã ánh lên từng điểm sáng màu lục.

Tuyệt Đối Trị Liệu thi triển, từng con bướm màu lục nhỏ nhắn do điểm điểm sáng hình thành bay lượn bên trong trận thế dây leo đỏ, nhìn qua giống như hàng ngàn đom đóm giữa đồng hoa, khán giả được một màn biểu diễn hoa mắt thần mê, thì ra khi nữ tử đấu nhau cảnh tượng là như thế tuyệt mỹ.

Giải độc là một phần, phần khác Nana đang vừa chật vật trong đám dây leo, vươn tay bắt lấy từng dây mượn đà nhảy đến bắt qua dây khác, Bích Xích Hồng hoa này lao đến lập tức đâm vào một dây leo khác có Nana ở phía sau. Sau nhiều lần tự nó cuốn lên một mớ hỗn độn, Tử Linh Nhi đã không thể khống chế rõ ràng, cắn răng thu hồi lại tất cả dây leo ánh mắt hung dữ nhìn Nana chằm chằm.

Nana được trả tự do đứng nắm Điệp Thần Trượng quay lại nhìn Tử Linh Nhi cười nói: “Ngươi đã tấn công, giờ tới… Ta!”

Tiếng nói vừa dứt Nana đã ở ngay trước mặt Tử Linh Nhi, cô ta kinh hoàng phát hiện tốc độ của Nana đột nhiên đề thăng nhanh khủng khiếp. Điệp Thần Trượng biến ngắn một nửa, Nana nắm chuôi của quyền trượng, dùng nó xem thành kiếm đâm về phía Tử Linh Nhi, lực đâm vừa mạnh vừa quyết tuyệt khiến Tử Linh Nhi liên tục giật lùi, dây leo tụ lại thành khiên chắn dày nặng trước người chặn lại kiếm mang đánh tới. Một cú nhảy vừa vặn, Nana chém mạnh đường kiếm từ trên xuống trước khiên chắn, lớp dây leo phá toái, Tử Linh Nhi hốt hoảng tạo một lớp chắn khác, thêm lần nữa bị Nana đâm thẳng làm nát vụn.

Từ trước Nana chưa bao giờ dùng ra Bí Tịch Kiếm Pháp mà cô đã hoán đổi qua một sự kiện trò chơi trước đây. Nana thích kiếm nên dù dùng là trượng, cô cũng liều mình nếm thử một dạng chuyển đổi kiếm pháp sang trượng pháp kiểu kiếm, quả nhiên có tác dụng. Khi thấy Tử Linh Nhi dùng dây như roi, Nana trong lòng đã nôn nóng muốn thử bộ kiếm pháp này, thuần chính đấu vũ khí.

Sử Lai Khắc mọi người ngơ ngác nhìn nhau, Nana từ lúc nào học qua cách dùng binh khí. Đường Tam âm thầm gật đầu: Kiếm pháp thật nhanh gọn tinh chuẩn, đã đâm ra sẽ khiến đối thủ trở tay không kịp, nếu kết hợp Quỷ Ảnh Mê Tung có lẽ sẽ là Quỷ Ảnh Kiếm Pháp, xuất quỷ nhập thần.

Bên kia Lục Kha xem đến há miệng, thúc thúc bên người Hàn Dạ: “Lão đại, chỉ đấu thương pháp ngươi có thể chặn lại kiếm pháp của cô ấy sao?”

Hàn Dạ một bộ lạnh băng không thay đổi đáp: “Miễn cưỡng có thể!”

Miễn cưỡng ư? Lục Kha nuốt nước bọt, lúc trước may cô ấy không đánh kiểu này nếu không mình xong đời.

Trên đài Nana vẫn chăm chú đánh Tử Linh Nhi, lấy đà chân nhảy lên quay vòng một cái, Nana thu tay ngay lập tức lại đâm ra phá đi lớp dây leo cuối cùng mà Tử Linh Nhi có thể tạo, Tử Linh Nhi kiệt sức ngã ngửa trên sàn đấu vội vàng hô lên: “Ta nhận thua! Ta nhận thua!”

Trọng tài ngay tức thì chạy lên tuyên bố dừng trận đánh, thông báo cho tuyển thủ cuối cùng của học viện Hoa Tư, Hoa Dạ Vũ chuẩn bị ứng chiến.

Nana khuôn mặt ánh mắt sắc bén lau một chút trên quyền trượng, vụt một cái trượng ngắn trở lại là Điệp Thần Trượng nắm trong tay. Khí chất kiêu kì lạnh lùng khi dùng kiếm với một cô gái nhỏ nhắn dùng quyền trượng quả là khác một trời một vực. Khán giả lắc đầu tiếc nuối, đối thủ quá yếu nếu không họ sẽ được chứng kiến kiếm pháp hoàn mỹ đó nhiều hơn.

“…Hoa Dạ Vũ là cháu gái viện trưởng học viện Hoa Tư, 20 tuổi hồn tông, vũ hồn Linh Lan Hoa hệ khống chế, hồn hoàn hai vàng hai tím.”

Nghe trọng tài nói vũ hồn của Hoa Dạ Vũ, Nana ôm bụng cười như điên nhìn Sử Lai Khắc mọi người. Khán giả không hiểu nhưng Sử Lai Khắc hiểu, họ cũng cười như điên, Tiểu Vũ hét lớn: “Nana, nhớ nương tay nha, chớ hại người thân a!”

Vinh Vinh cũng nhịn không được đứng người lên: “Nana, không được chọc tức cô ấy nha, trở về giúp ngươi tập luyện nó.”

Nghe hai nữ gọi, Lục Kha nhíu mày: “Nana? Là tên thân mật? Cơ mà sao họ cười ghê vậy. Linh Lan Hoa nổi tiếng dụng độc không cách giải, bản thân hồn sư của nó muốn giải cũng phải đợi qua một ngày ngắt nụ hoa cho uống mới giải được, nhưng mấy ai chịu đựng độc qua một ngày chứ? Ngay cả Hoa Dạ Vũ chưa bao giờ dám sử dụng độc của nó thi đấu. Cô ấy không sợ chọc điên Hoa Dạ Vũ sẽ bị trúng độc sao?”

Mộ Phi về phần này vô cùng mờ mịt, hắn không hứng thú mấy tiết học lý thuyết giới hồn sư. Hàn Dạ vẫn chăm chú nhìn cô gái mặc váy lam không rời mắt, thản nhiên nói: “Cô ấy trị liệu cường đại, hơn nữa ngươi không để ý thấy họa tiết phía dưới quyền trượng của cô ấy là gì sao?”

Lục Kha nhìn theo, kinh ngạc: “Giống như, Linh Lan Hoa. Chẳng lẽ nói vũ hồn này của cô ấy có thể giải được cả độc Linh Lan? Vậy có độc gì không thể giải không chứ? Biến thái, quá biến thái.”

Nana cười hết nổi, chống eo hít sâu lấy lại tinh thần, lần đầu gặp người vũ hồn giống mình như thế thật kích động. Vậy để xem Linh Lan Hoa tu luyện thật sự mạnh thế nào.

Trọng tài hắc tuyến tan biến, hưng phấn đối khán giả hô: “Khán giả thân mến, ta vừa mới nhớ ra một chuyện thú vị. Tuyển thủ Sở Phượng Na chính là cháu gái viện trưởng học viện Sử Lai Khắc. Vậy trận đấu này nói riêng sẽ là trên phân lượng hai người cháu gái viện trưởng. Liệu ai sẽ là người chiến thắng và đem vinh dự về cho gia gia của mình đây? Chúng ta hãy cùng chờ xem trận đấu của họ!”

Phất Lan Đức vẻ mặt hớn hở đứng lên đối khán giả làm tư thế bái phỏng, hẳn là rất tự hào về Nana. Phía bên kia khán đài cũng đứng lên một người cao gầy, tuổi đã ngoài 60, tóc điểm vài chút bạc, trường bào màu trắng, hiển nhiên đó chính là viện trưởng học viện Hoa Tư, Hoa Dạ Mạc. Hai vị gia gia liếc nhìn hai cô cháu gái sau đó đối chính viện trưởng đối thủ đấu ra ánh mắt tóe lửa.

– Cháu gái ta là hồn tông, đừng hòng mơ tưởng.

– Cháu gái ta tuy hồn tôn cũng đánh cho cháu ngươi thành hoa héo.

– Ngươi đến lúc bị thua đừng về ôm cháu gái mà khóc.

– Ta phải xem cháu ngươi quỳ xin cháu gái ta tha.

– Ngươi khinh người quá đáng.

– Ta đây là tự tin.

– Ngươi…

– Sao hả? Muốn gì? 

– Hừ! Ta không muốn nhiều lời với kẻ thua cuộc.

Hoa Dạ Mạc tức tối ngồi phịch xuống, Phất Lan Đức đắc ý vui vẻ ngắm nhìn Nana. Sử Lai Khắc ôm đầu không thể nói được điều gì nữa: Nana, trận này nếu ngươi thua, bọn ta sợ viện trưởng sẽ thật sự lột da ngươi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN