Hồn Ma Che Dù - Chương 91: Thách giá trên trời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
28


Hồn Ma Che Dù


Chương 91: Thách giá trên trời


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cửa hàng Ô vào lúc 12h đêm

Tôi và chú hai đang ngồi đối diện nhau dưới ánh sáng của chiếc đèn

“Đưa bàn tay trái của cháu ra”

Tôi đưa bàn tay ra theo lời chú và chú Hai viết lên đó một chữ “ Hỏa”

“Hỏa? Có ý là gì ạ?”

“Cháu không cần hỏi nhiều, mọi chuyện sau đó tự nhiên cháu sẽ hiểu”. Sau đó Chú Hai cắn đầu ngón tay và chấm lên tay tôi 5 giọt máu, bao quanh từ Hỏa ở phía trong rồi khép tay tôi lại. Nhắm mắt và bắt đầu lẩm bẩm gì đó.

Tôi chẳng nghe ra chú đang đọc thần chú gì, cũng không hiểu đó là gì.

Sau khi chú đọc xong, chú nhìn tôi và nói:

“Xong rồi. Trong vòng 3 ngày tới, có 3 điều cháu không được làm”

3 điều gì vậy chú?” Tôi hỏi

“Một, Cháu không được ngủ với phụ nữ”

Ồ, cái này thì quá dễ dàng. Tôi đã độc thân rất nhiều năm. Lần cuối tôi chạm vào tay con gái chính là khi còn học tiểu học, ngay cả khi tôi muốn ngủ với một cô gái điều đó cũng không thể được. Bỏ qua điều này đi (ND: Có bạn nào ế mốc mồm như main ko?)

“Hai, Cháu không thể ăn mặn”

Huhm, Tôi vẫn thích ăn một chút thịt lợn, thịt bò và một vài loại tương tự. Món ăn ưa thích của tôi là lá PHỔI, nó có vị rất tuyệt. (CHỊ HOA- CƯỜNG ƠI, CỨU, MAIN ĂN PHỔI Á???). Cũng không khó khăn gì khi phải kiêng 3 ngày. Trong 3 ngày này tôi sẽ ăn rau xanh và củ cải trắng, xem như là healthy, không có gì là khó.

“Ba, Không được chạm vào nước”

Hả? Cái gì? Điều này có chút khó khăn cho một người đàn ông đích thực như tôi.

Không chạm vào nước tức là Không tắm giặt, rửa mặt, đánh răng gì hết, thật là rắc rối làm sao.

Tôi hỏi “ Cháu có thể rửa mặt không?”

Chú hai lắc đầu “ Đừng nói tới việc rửa mặt, ngay cả khi cháu đi vệ sinh, nước cũng không được bắn vào mông cháu” (ND: tức là không được xịt hả =)), team xịt ass đâuuu)

Ôi, tôi đi chết đây….

Chú Hai nhìn tôi và bảo “ Cháu muốn chết à? Nếu cháu không muốn chết, Cứ làm theo những gì chú nói. Trong 3 ngày cháu sẽ gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng bất kì lúc nào, dấu ấn chữ “ Hỏa” Trong tay cháu tự nhiên sẽ giúp cháu tìm được đường sống trong chỗ chết.”

Tôi nhìn chữ Hỏa trên tay, không thể không thở dài. Cứu tinh của tôi, tôi phải cực kỳ cẩn thận không để nó bị hỏng mới được.

“Chú Hai, cảm ơn chú nhiều lắm vì đã từ xa tới đây để giúp cháu vượt qua 2 kiếp nạn này”

Chú Hai im lặng và lấy ra một mảnh giấy, cây bút và tính toán trong 1 lúc lâu, sau đó đưa tờ giấy đó cho tôi và nói “ lấy điện thoại của cháu ra và lưu số này vào”

Tôi cứ nghĩ chú bảo ghi lại số điện thoại của chú, ai ngờ trên đó hiện lên 19 chữ số cùng lúc, tôi liền hỏi “ Chú hai, cái này là gì thế ạ? Mật khẩu của wechat ư? Cháu không hiểu cách giải mật mã, cháu không phải thám tử Sherloc Holmes đâu”

Chú Hai rót một ly nước uống, “Đấy là số thẻ ngân hàng của chú, hai số trên tờ giấy là số tiền cháu phải trả. Đấy là tiền công của chú”

Cái gì? Tiền công?

Tôi cúi đầu xuống nhìn, hai dãy số trên mảnh giấy, một số là 19766 và số còn lại là 47218. “Mấy con số này nghĩa là gì thế chú?” Tôi hỏi. (ND: Đọc tới đây buồn cười vãi ạ =)), Ngầu man)

Chú Hai nói “ Con số thứ nhất là phí tiêu diệt con Chồn tinh, Số thứ 2 chính là Phí cho việc yểm thần chú. Tổng cộng cả hai chi phí này là” sáu vạn sáu ngàn chín trăm tám mươi tư. Vì cháu là người thân của chú, chú đặc biệt giảm giá, cháu chỉ cần trả chú sáu vạn sáu ngàn tệ. Trong vòng 10 ngày tới cháu phải thanh toán số tiền này cho chú, nếu không chú sẽ đốt cửa hàng của cháu”

“Không phải chứ, Chú Hai, Chú muốn cháu trả tiền ư?”

“Tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát, chưa kể cháu chỉ là cháu của chú thôi? Nếu mà không phải là người thân, chú sẽ tính giá rất cao đấy”

Cuối cùng tôi cũng hiểu rằng chú hai đang đòi tiền. Điều này có chút khó khăn với tôi để lấy ra số tiền ngần đó. Nhưng tôi có thể làm gì? Nếu tôi không đưa cho chú, Chú ấy có thể đốt trụi cửa hàng của tôi.

Hơn nữa chú hai cũng rất mạnh, nếu chú ấy đòi lại Hỏa phù, tôi biết làm như nào để qua kiếp nạn này đây? Chả có cách nào cả, tôi đành phải hứa với chú yêu cầu vô lý này.

Chú hai bước vào trong phòng, đóng cửa lại và hét lên trong đó “ Cháu không được chạm vào nước, tức là cháu không được tắm rửa. Nhưng cơ thể cháu thật bốc mùi và bẩn thỉu. Chú không thể ngủ với một người như thế. Tối nay, cháu phải ngủ ở ngoài đấy”

Này, Hình như đây là cửa hàng của tôi? Giường cũng của tôi cơ mà!!!!

Không còn cách nào, Tôi dù không muốn nhưng vẫn phải khuất phục. Tôi tìm thấy một vài tờ báo để trải lên mặt đất, sau đó lại tìm thêm ít quần áo dày trải lên trên, cứ thế tôi nằm ngủ cùng với 1 đống quần áo

Trời vừa lạnh vừa ẩm ướt, Cũng không là gì, điều làm tôi đau đầu nhất bây giờ là đi đâu để kiếm ra sáu vạn sáu ngàn trong 10 ngày đây. Thu nhập của tôi một năm cũng chỉ có sáu vạn sáu ngàn thôi? Trời ơi, chú hai đưa ra giá cũng thật tàn nhẫn.

Càng nghĩ, tôi chỉ có thể tìm tới Dư Bân. Dù sao người tôi quen biết hiện nay cũng chỉ có anh ta là người có tiền nhất, Đối với anh ấy, sáu vạn sáu ngàn có lẽ không phải là vấn đề gì. Hơn nữa tôi cũng không lấy không, anh ta đã cũng đã từng hứa với tôi, sau này nếu có việc gì khó khăn cần giúp đỡ thì cứ tới tìm anh ta.

Việc này không nên chậm trễ, tôi nhanh chóng lấy điện thoại và bấm số Dư Bân gọi.

Tít Tít… Sau một tiếng Bípp dài, giọng nói Dư Bân phát ra từ đầu dây bên kia

“Ây Dà, Lỗ hậu à……., thật là hiếm khi anh chủ động gọi cho tôi đấy, có chuyện gì vậy? Nhớ tôi rồi ư?”

Tôi nghĩ thầm, đã nửa đêm rồi mà thằng cha này vẫn chưa đi ngủ, tinh thần còn rất tốt. Tôi nói ngắn gọn về sự việc xảy đến với mình cho dư Bân nghe.

Dư Bân suy nghĩ hồi lâu, nói với tôi “ Chậc, anh gọi thật đúng lúc đấy, tôi đang có một vụ làm ăn đây, thù lao rất cao mà lại không khó để giải quyết. Cơ mà yêu cầu lại làm tôi hơi đau đầu, không biết anh có làm hay không?”

Tôi nói “ Anh không cần thừa nước thục thả câu, miễn là tôicó thể nhanh chóng kiếm tiền là được, có việc gì, anh nói tôi nghe”

Dư Bân khẽ cười và nói “ vụ làm ăn này không gấp, chủ yếu là nó có kèm theo một điều kiện, chỉ xem cậu có có đồng ý hay không thôi”

“Điều kiện gì?”

“ừ, đến trường học cùngđọc sách với một nữ sinh”

Cùng đọc sách? Theo cách nói ngày xưa, đấy không phải là người hầu hay sao? Bưng trà rót nước và mang khăn tắm, hoặc làm cái gì đó khác

“việc này? kiếm được bao nhiêu?”

“một con số, 20 vạn. Trước lúc giao hết tiền đặt cọc 5 vạn, sau khi chuyện thành công, sẽ đưa nốt 15 vạn cho anh”

“còn có chuyện tốt vậy à?” Tôi không dám tin vào tai mình, chẳng phải chỉ là một vệ sĩ kề bên hay sao? Có cần tốn kém vậy không?

Dư Bân cười khẩy 2 tiếng rồi nói “ Anh Đừng có mừng vội, trước đó hai người đi cùng sách với nữ sinh kia đều đã chết, mà còn là một cái chết rất thảm thiết, đến bây giờ vẫn không thể tìm ra nguyên nhân”

Lòng tôi thoáng chút lạnh lẽo, chắc chắn khẳng định chuyện này ở đây có vấn đề, mà biết đâu đây lại là kiếp nạn thứ 2 của tôi? Cũng khó nói lắm

Dù nói thế nào đi nữa, món hời lớn như vậy tôi nhất định sẽ không buông tha

“Không vấn đề gì, tôi nhận vụ làm ăn này” Tôi nói chắc chắn

“tốt lắm, như vậy đi tôi sẽ cho anh địa chỉ của công ty tôi. Ừ, bốn ngày sau đó, anh tới công ty tôi vào lúc 1 giờ chiều, tôi sẽ giới thiệu khách hàng với anh. Để họ làm quen với anh và nói về các vấn đề liên quan tới công việc.

“Ok, không vấn đê gì”

Sau khi nói chuyện với Dư Bân tôi đã thoải mái hơn một chút. Rốt cục thì vấn đề tiền bạc đã tạm thời đc giải quyết. Thế nhưng tôi không ngờ rằng lần này tháp tùng công chúa đi học sẽ phải đối mặt với nhiều vấn đề lớn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN