Hồn Ma Che Dù
Chương 97: Hiện trường phát hiện án
Từ trước tới nay tôi đều đối phó với ma quỷ, cho nên chỉ toàn là học những thứ làm như thế nào để đối phó với ma quỷ, chứ chưa từng học cách làm như thế nào đối phó với người.
Sau này tôi mới phát hiện, rất nhiều ma quỷ sức lực đều rất lớn, còn có rất nhiều chiêu thức, nếu ngay cả người tôi còn không đối phó được, thì làm sao có thể đối phó với ma quỷ đây?
Luyện tập cơ bắp là chuyện đương nhiên, nhưng cũng không phải một ngày hay hai ngày là có thể luyện thành, cho nên tôi đã học một chút chiêu thức gọi là “bàng môn tà đạo”, dùng để đối phó với một số người có tâm địa bất chính.
Dù Nói là “bàng môn tà đạo”, thật ra khi sử dụng chúng chỉ có một số chiêu thức là không đúng với chính đạo. Nhưng chỉ cần là tôi đem những pháp thuật này dùng đúng cách thì cũng không có gì ảnh hưởng, như vậy cho dù là “bàng môn tà đạo”, cũng có thể phát huy hết hiệu quả tối đa.
Tôi vẽ ra một lá bùa được gọi tên là “Đồng bộ phù”, để cho “đồng bộ phù” phát huy hiệu quả tốt nhất chính là bị nó đánh trúng người, người bị đánh trúng sẽ làm những động tác giống với người thi pháp. Trong thời gian là 3 phút.
Lúc tôi đem đồng bộ phù đánh vào trên người Hồng trí hào, quả đấm của anh tôi cũng liền lập tức ngừng lại, và hạ xuống, anh tôi bắt đầu làm những tư thế gống hệt tôi.
“Ahhhhhhh, chuyện gì đang xảy ra vậy, cơ thể của tôi dường như không nghe theo sự sai bảo của tôi? ” Hồng trí hào cố gắng muốn cử động, nhưng lại phát hiện cơ thể mình căn bản là không nhúc nhích được.
“Anh là ai? Sao lại biết sử dụng yêu thuật. “
Mộ Vân thấm vỗ tay khen hay, “Ha ha, anh bình thường đã quen khinh thường người khác, cuối cùng hôm nay cũng có người có thể làm cho anh biết rõ sự lợi hại, đánh hắn đi tiểu đệ. “
Ha ha, tôi cũng không phải là người hầu của cô.
Nhưng mà tên tiểu tử này xác thực cần ăn đòn, mới gặp liền muốn cho tôi một quyền, thật sự là cuồng vọng. Bất quá nhớ lại anh ta là đối Mộ Vân thấm có một chút tâm ý, đoán chừng là ăn dấm chua của tôi, cho nên mới phải bất chấp suy nghĩ nhiều, động thủ đánh người.
Tôi lui về sau hai bước, Hồng trí hào làm ra động tác giống nhau, cũng lui về sau hai bước, phía sau anh ta có một bậc thang nhỏ, một bước anh ta giẫm vào không khí, té ngã trên đất.
“Ha ha ha ha. ” Mộ Vân thấm cười càng vui vẻ hơn.
Hồng trí hào thì là mặt mũi tràn đầy nộ khí, xấu hổ không chịu nổi. Anh ta hướng về phía tôi hét lên: “Đừng tưởng rằng anh có chút pháp thuật, tôi cho anh biết, không tới ba ngày, tôi muốn đầu anh rơi xuống đất! “
Lời này cũng không phải là tùy tiện nói ra, tôi cùng Mộ Vân thấm cũng biết chuyện này không thể không lớn, khiên Hông trí hào phát bực, cầm theo dao phay tới tìm tôi tính sổ, tôi sao chịu được.
Tôi thi pháp, giải trừ lá bùa trên người Hồng trí hào.
“anh có thể rời đi. “
Hồng trí hào hơi chút vận động thoáng một chút, hừ một tiếng, quay đầu liền chạy.
“Tiểu xong, không nhìn ra, anh còn thật sự có tài đấy. ” Mộ Vân thấm khó có lúc khen tôi một lần, chỉ có điều cách gọi này vẫn là bừa bãi.
” ông ngoại Xong, anh muốn ăn cái gì, hôm nay tôi tâm tình tốt, tôi mời khách. ” Mộ Vân thấm nói ra.
Tôi cũng lười cãi nhau với cô ấy, kệ cho cô ấy xưng hô như thế nào cũng được, thật là một nữ sinh không có đầu óc. Tôi bây giờ cũng không có khẩu vị ăn cơm. Đầu tiên việc ma nữ áo trắng vẫn còn chưa hiểu rõ, tiếp theo đó Lưu loan chết vẫn đang trong điều tra, cái gì cũng không biết, tôi làm sao có thể nuốt trôi cơm.
Tôi cùng Mộ Vân thấm vừa đi, tôi một bên hỏi: “Vân thấm, cô có biết ở trong gian phòng kia từng có một cô gái nào mặc váy trắng liền áo ở qua hay không?”
“Váy trắng liền áo? Chuyện này phạm vi cũng không phải là quá rông đi, tôi cũng đã từng mặc qua rồi,… tại sao lại hỏi những thứ này?”
Nói cũng đúng, đó là nữ sinh ký túc xá, có quá nhiều cô gái ở qua căn phòng ấy, hầu như mỗi người nữ sinh đều có váy trắng liền áo, hỏi theo phạm vi lớn như thế cũng không nghe ra được tin tức nào cả.
Tôi lại hỏi: “Vậy thì tôi hỏi cụ thể hơn, trong căn phòng ma cô ở kia đã từng có người chết mặc váy áo liền trắng hay chưa.”
Mộ Vân thấm quay đầu, nghi ngờ liếc nhìn tôi, nói: “Làm sao anh biết? Nữ sinh đó gọi Đinh Linh, là một người khóa trên tốt nhất, nghe nói là bởi vì thầm mến một vị giáo viên, thổ lộ không thành, ngay tại phòng trong phòng tắm cắt mạch tự sát. “
“Bất quá về sau phòng cũng đã mời đại sư khu qua tà ma, sửa chữa qua một lần, nhưng thứ không sạch sẽ không thể nào tồn tại, ít nhất là tôi ở lâu như vậy, cũng chưa từng không có trông thấy qua…. “
Hừ, cô xem không thấy không có nghĩa là không tồn tại.
“Chúng ta trở về đi. “
“Cái gì? Trở về đâu? “
“Đương nhiên là trở về phòng của chúng ta. “
“Chỗ đó vừa mới chết người, tôi không muốn đi. “
Cô ấy nói cũng đúng, lại để cho một người con gái ở một nơi như thế, xác thực không phải chuyện gì tốt. Vì vậy chúng tôi ra ngoài trường tìm một khách sạn, thuê ba gian phòng, Mộ Vân thấm ở tại chính giữa, tôi cùng hoàng thiên kiên quyết phân biệt hai bên trái phải.
Ở khách sạn có một chú ý, chính là ở hai đầu phòng khách sạn không thể ở. Bởi vì đó là thông đạo của linh hồn lên trời xuống đất, thường thì khách sạn xếp đặt thiết kế không tốt, phá hỏng thông đạo, sẽ xuất hiện trên linh hồn lơ lừng đi đi lại, trong phòng từ trên xuống dưới, lơ lửng bất định.
Cho nên chúng tôi tránh được đầu của hai phòng khách sạn, ở bên trong tìm ba gian phòng.
Thu xếp xong cho Mộ Vân thấm ở lại, tôi để cho hoàng thiên kiên quyết bảo vệ bản thân, sau đó tự chính mình mang theo pháp bảo, tự mình quay trở về ký túc xá nữ sinh trong trường học.
Tôi muốn đi tìm ma nữ váy trắng kia, rất có thể cô ta có liên quan đến cái chết của Lưu Loan.
Hơn nữa, cô ta tối hôm qua còn đối với tôi cử chỉ thân mật như thế, rồi cũng không giết tôi, chuyện này làm cho tôi không rõ ràng. Nếu như cô ta là hung thủ sát hại Lưu Loan, tại sao phải có thể buông tha tôi? Không có lý do gì………., tôi cũng là vệ sinh bảo vệ cho Mộ Vân Thấm, không có lý do gì để cho tôi sống được.
Giải thích duy nhất chính là, án mạng cùng với ma nữ áo trắng không có liên quan, nhưng vừa hay cô ấy khi chết linh hồn bị vây lại trong phòng ấy, rất có thể cô ta biết rõ được chuyện gì đang xảy ra.
Đi vào phòng, bên trong đã bị phong tỏa, cảnh sát vẫn còn lấy chứng cứ.
Một vị cảnh sát trẻ tuổi đi đến trước mặt tôi, nhìn từ trên xuống dưới, chậc chậc hai tiếng, nói: “Nhìn anh lén lến lút lút thậm thụt, không giống người tốt, nói, tới làm đây làm gì?. “
A, Những người lãnh đạo còn biết năng lực đặc thù của tôi, đối đãi với tôi rất tốt, không nghĩ đến lại bị một cái cảnh sát nhỏ khinh bỉ. Được, tú tài gặp gỡ binh lính, có lý nói cũng không rõ, tôi không nên cũng tên này so đo.
“Tôi thực ra là ở chỗ này, muốn đến lấy ít đồ. “
Tên tiểu cảnh sát hừ một tiếng, “anh mắt bị mù à…? Không thấy được cảnh sát đang phá án sao…? Cút nhanh lên. “
“Tôi là tới tìm một người bạn. “
Tôi tiến thêm một bước, dưới tình huống bình thường, nói ra cũng sẽ không có tên cảnh sát nào ngây ngốc không biết thân phận của tôi, bình thường sẽ nhường ba phần. Thế nhưng hôm nay tôi lại gặp một tên không có đầu óc.
“Tìm bạn? Trong lúc này ngoại trừ cảnh sát ra còn có ai, tìm một người bạn? Tôi xem anh giống như là tội phạm giết người, có phải hay không tìm đến đồng lõa? Các huynh đệ, đem anh ta còng lại, mang về cục cảnh sát thẩm vấn. “
Đại gia mày, lúc này chơi lớn hơn, bị bắt đến cục cảnh sát cũng thể không dễ chơi.
“Chờ một chút. ” Một cái thanh âm hùng hậu truyền tới.
Tôi nhìn lại, ha ha, người quen biết cũ, cảnh sát hình sự đại đội trưởng, đội trưởng—— đặng sông. Từ sau khi trải qua chuyện vũ nữ, chúng tôi cũng chưa từng gặp lại nhau, không nghĩ tới lại dùng cách này để gặp mặt.
Tên cảnh sát nhìn thấy Đặng sông, vôi vôi vàng vàng cúi đầu khom lưng, khách khí.
“Vị này chính là tôi mời đến hiệp trợ phá án linh dị đại sư, không được vô lễ. “
Đặng sông đối với tôi vẫn là rất khách khí.
Tôi nhìn đặng sông, cảm giác anh ta già yếu rất nhiều, không biết bây giờ vẫn còn đang nghĩ tới Tiểu Điệp.
Tiểu cảnh sát đối với tôi thái độ lập tức thay đổi 180°, “Thì ra là đại sư …, thứ cho tôi có mắt không nhìn được Thái Sơn, đắc tội. “
Tôi khoát tay áo, cùng đặng sông nói: “Buổi tối hôm nay, tôi nghĩ phải ở chỗ này gặp một người bạn. “
Lời nói vừa nói ra miệng, đặng sông sắc mặt biến hóa, anh ta hiểu được tôi muốn gặp chính là cái gì.
“Có thể, tôi sẽ gọi cấp dưới rời khỏi, anh cần giúp đỡ cái gì cứ việc nói. “
Tôi nhẹ gật đầu, nói: “Tốt, tôi một người làm việc không ổn lắm, cần một người giúp. “
“Ừ, anh muốn ai giúp đỡ, tôi sao? ” Đặng sông chỉ chỉ chính mình.
Tôi lắc đầu, quay đầu lại chỉ hướng tiểu cảnh sát, nói: “Tôi muốn anh ta tới giúp tôi một chút. ” Hừ, kỳ thật tôi chính là khó chịu thái độ của anh ta, muốn thừa troll anh ta. Tôi nghĩ anh ta bình thường hẳn là chưa từng gặp qua ma quỷ, không biết lần thứ nhất chứng kiến ma quỷ có thể sợ tới mức tè ra quần hay không?
“Tự giới thiệu một chút, tôi là xong diễm, về sau gọi tôi là xong sư phụ là được. “
Tiểu cảnh sát gật gật đầu, nói: “Tôi là lớn phi. “
Tôi mang theo lớn phi bay vào phòng tắm, phòng tắm không lớn, hai người còn khó lách vào. Tôi nhìn xung quanh một lần, không có gì đặc biệt. Nếu như ma nữ áo trắng là chết ở chỗ này, vậy nhất định có thể ở chỗ này đem nàng triệu hồi ra.
Tôi dùng biện pháp ngày hôm qua, dùng cách tắm rửa để triệu hồi cô ấy.
“Lớn phi, trên người của anh rất bẩn, có muốn tắm rửa hay không…? ” Tôi hỏi.
“A…? ” Lớn phi vẻ mặt im lặng nhìn xem tôi, “Tắm rửa? Bây giờ sao? ” Tôi gật gật đầu, nói: “Liền bây giờ, anh tắm đi. “
“Cái này……”
“Sợ cái gì, tất cả mọi người là đàn ông, còn xấu hổ cái gì. “
Tôi bây giờ cũng suy nghĩ, lớn phi có thể hay không nghĩ tôi là một người có tâm lý biến thái, bất quá tôi bây giờ tại chỉ có thể nghĩ đến điểm quan trọng.
Tôi đóng lại cửa phòng tắm, đem nắp bồn cầu che đóng xuống, vắt chên ngồi lên ở phía trên. Lớn phi nhăn nhăn nhó nhó cởi bỏ quần áo, ở trước mặt tôi tắm. (ND: biên thai aaaaa)
Tôi mở ra điện thoại, tính toán thời gian.
Năm phút.
Mười phút.
Nửa giờ.
Lớn phi tắm gần xong, hỏi tôi: “Xong sư phụ, tôi tắm xong, giúp tôi cầm bộ quần áo khô. “
“Không được, tiếp tục tắm đi. ” đầu tôi ngẩng lên nói, ma nữ còn chưa có đi ra, hắn sao có thể ngừng.
“A…? Còn muốn tắm tiếp? “
“Đừng nói nhảm, bảo anh tắm thì liền tắm đi. “
“Được được được, nghe lời anh. “
Lớn phi lại ngược lại không ít nước gội đầu trên tóc, bắt đầu chà xát….
Tôi như trước nhìn xem điện thoại, thời gian từng phút từng giây trôi qua, kỳ quái là, ma nữ cũng không có xuất hiện.
Đúng lúc này, tôi nhìn thấy trên mặt đất nước chảy đã có một ít biến hóa, ngay từ đầu là vô cùng thanh tịnh, sau thời gian dần qua đã có chút ít màu đỏ nhạt, ngay sau đó liền biến thành màu đỏ như máu.
Là Máu!
Tôi mạnh mà ngẩng đầu, nhìn thấy phun ra toàn là nước máu!
Mà lớn phi còn hồn nhiên chưa phát giác ra vẫn tiếp tục tắm rửa đầu tóc.
“Ai, xong sư phụ, nước làm sao lại cứ dính dính vậy…, là do tôi dùng nước gội đầu ư? “
Mà lúc này, tôi nghe được cùm cụp một tiếng, trong bồn cầu giống như có thứ gì đó đẩy nắp ra.
Tôi đứng dậy rời ra, nắp bồn bồn cầu che lập tức bị đẩy ra, hai tay tái nhợt từ trong bồn cầu thò ra ngoài.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!