Sam Sam Đến Đây Ăn Nè ! [ Full ]
Chương 43
“Không phải, tôi chỉ đến đây chơi thôi.”
“Không biết Tiết tiểu thư làm ở ngành nào?”
“Ách, tôi làm về tài vụ.”
“Ở Phong Đằng?”
“Đúng vậy.”
Nguyên Lệ Trữ cười rộ lên, “Nói như vậy, chúng ta coi như là đồng hành, bất qua tôi không tốt số như cô, được làm nhân viên của anh Phong.”
Phong Nguyệt chen vào nói: “Lệ Trữ làm về đầu tư tài chính, vừa là người cố vấn quản lý tài sản cá nhân của tôi.”
Nguyên Lệ Trữ sẵn giọng: “Nguyệt đừng trêu mình chứ, gì mà cố vấn quản lý tài sản, chính bạn lười làm, nên mình mới quản lý giúp thôi.”
Nói xong liền cùng Phong Nguyệt bàn về kế hoạch đầu tư trước mắt, giá cả thị trường, hàn huyên 1 hồi, cô quay đầu cười hỏi Tiết Sam Sam: “Tiết tiểu thư, về sự biến động thị trường, cô có ý kiến gì không?”
Sam Sam căn bản không chú ý 2 người đang nói cái gì, chỉ hiểu ngụ ý là về đầu tư gì đó. Cô nhìn phía trước thấy bóng dáng Phong Đằng cùng Ngôn Thanh, cuộc nói chuyện nãy giờ chắc hẳn anh nghe rất rõ. Vị Lễ Trự tiểu thư này muốn thể hiện bản thân thì thôi, làm gì mà kéo luôn cả cô vào.
Sam Sam lắc đầu nói: “Tài vụ và tài chính thật ra khác nhau rất xa, tôi chỉ ăn uống qua ngày, lại chẳng có tiền dành dụm, cho nên cũng không quan tâm mấy chuyện đầu tư. Nếu có ý định đầu tư mà lại chẳng có tiền thì sẽ rất khó chịu, nói không chừng còn bí quá hóa liều được ăn cả ngã về không mà đi tham ô của công.”
Nguyên Lệ Trữ bị nghẹn lại. Cái gì “Nếu có ý định đầu tư mà lại chẳng có tiền thì sẽ rất khó chịu”, đây chẳng phải châm chọc cô sao? “Được ăn cả ngã về không” chẳng phải nói trước mắt thâm tình sao. Thì ra Tiết Sam Sam nói về bản thân là giả, thực tế là dùng những lời này bỡn cợt cô. (được ăn cả ngã về không: ở đây Lệ Trữ nghĩ Sam Sam nói vậy vì thấy cô có cảm tình với Phong Đằng, học làm sang đi đầu tư này nọ, mà gia thế lại bình thường, nên muốn câu dẫn Phong Đằng để có tiền mà đầu tư)
Phong Nguyệt không khỏi nhìn Sam Sam, xem ra cô chỉ là muốn giải thích, nhưng ngôn giả vô tình, người nghe có tâm. (ý nói là Sam Sam không có ý gì, nhưng Lệ Trữ lấy bụng ta suy ra bụng người)
Đang cùng Ngôn Thanh nói nói cười cười, Phong Đằng xoay người ra vẻ uy nghiêm: “Tiết Sam Sam, em trước mặt tôi mà dám tham ô của công?”
Phong Nguyệt yên lặng quay đầu nhìn Sam Sam… rồi lại quay sang nhìn Lệ Trữ và lắc đầu…
Lúc đến bên hồ câu cá, Phong Đằng buông cần câu, hỏi Sam Sam: “Em không muốn câu cá sao?”
Sam Sam lắc đầu: “Sẽ không.”
Nghe Phong Đằng hỏi như vậy, mọi người đều nghĩ anh muốn dạy Sam Sam câu cá. Nguyên Lệ Trữ cứng đờ. Ai ngờ Phong Đằng chỉ gật gật đầu, sau đó chỉ vườn rau bên cạnh hồ và nói: “Vậy em đi lấy củ cải đi.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!