Hồn Ma Che Dù
Chương 106: Hung thủ phía sau màn
Liên tiếp bốn ngày, cũng không có chuyện gì kỳ quái xảy ra. Tin tức từ phía đại phi truyền đến, chính là Mộ Vân Thấm cùng với Hồng Trí Hào quấn quít bên nhau, dính chặt như keo sơn, giống như là đã hoà vào làm một.
Tôi cũng xác nhận lại qua lời của câu thường, mọi thứ cũng y như lời của Đại Phi nói.
Xem ra bùa tình yêu này cũng là một loại hạ cổ thần kỳ, nếu như mà khôngg có ai phá giải, đối phương sẽ một mực yêu người hạ cổ.
Hơn nữa đợi cho đối phương mất đi nhan sắc, có thể lập tức vứt bỏ. Một chút gánh nặng cũng không có. Đây là một loại làm tổn thương nhiều người.
hai ngày này tôi cũng không nhàn rỗi, một mực hết sức chuyên chú nghiên cứu các loại phù chú. Lấy ra quyển 《 thiên địa huyền hoàng 》 một lần nữa tìm kiếm, nghiên cứu cẩn thận.
Từ lần trước biết được sự lợi hại của chú hai, tôi liền có nhận thức mới. Chú hai cũng là luyện tập quyển sách này, cơ sở lý luận cũng là từ trong quyển sách này diễn biến mà ra.
Nói cách khác, tôi cùng với chú hai học pháp thuật đều giống nhau, chẳng qua một người hiểu hết, sâu rộng, còn một người học không đến nới đến trốn. Giống như trong một lớp học 30-40 người cùng nhau học toán, tất cả đều học giống nhau, nhưng khi kiểm tra người đậu người không.
Chú hai giống như là người học giỏi còn tôi chỉ là một học sinh yếu kém vậy.
Thứ này ở trên tay tôi, muốn trở nên lợi hại hơn, phải nghiên cứu thật kỹ càng.
Bốn ngày này, tôi một mình nghiên cứu 《 thiên địa huyền hoàng 》 các loại phù chú cùng pháp thuật, một bên lý giải các định nghĩa trời địa nhân thần quỷ. Kết hợp nhau học mới có thể làm ít công nhiều.
Ban ngày đọc sách, hơn nữa dùng dù Âm dương hấp thu tinh khí của mặt trời. Tới buổi tối, tôi lại vẽ phù, lấy ta mực nước, trên trong pha một chút chu sa, sau đó dùng bút lông nhúng mực, bắt đầu vẽ bùa.
Đây không phải là chữ như gà bới, mà là thật sự vẽ bùa.
Đem pháp lực của mình lên bút lông, sau đó dùng mực nước chu sa vẽ phù, vẽ xong một đồ án, thì mới có mới có pháp lực mới có thể khởi động.
Pháp lực của tôi không biết là tại sao, rất khó tu luyện, chuyện này không phải vì tôi không cố gắng mà chính là do tôi không có thiên phú.
Cho nên tôi vẽ bốn năm giờ, đầu đầy mồ hôi, cũng mới chỉ hoàn thành bảy lá phù. Tiếp tục nhìn kỹ, có hai lá vẫn bị hỏng, hoàn thành chính xác chỉ có năm lá mà thôi.
Trong đó có hai lá hỏa phù, tị quỷ phù, một đồng bộ phù, và định thân phù.
Này bốn loại phù chú là tôi trước mắt mới thôi sở học hội toàn bộ lá bùa, hơn nữa định thân phù vẫn là tôi tại đây hai ngày nghiên cứu thiên địa huyền hoàng vừa mới học được, uy lực có thể có nhiều ít vẫn là không biết bao nhiêu.
Định thân phù có thể định trụ con người, yêu quái, ma quỷ, làm thứ đó không thể nhúc nhích, giống như là cương thi bị dán phù lên đầu vậy. Nhưng cũng có chút không giống vì phù của tôi không chỉ hữu dụng với cương thi mà còn hữu dụng đối với ma quỷ cugf người.
Định thân phù, thời gian định thân ngắn hay dài hoàn toàn quyết định bởi pháp lực nhiều hay ít. Tuy rằng pháp lực của tôi thấp kém, nhưng tôi còn mang một lượng lớn pháp lực vào trong định thân phù, để cho thời gian định thân được lâu hơn.
Tị quỷ phù là không có hiệu quả công kích, chỉ là dùng để phòng ngự, có thể doạ sợ ma quỷ làm thứ gì linh tinh trên cơ thể mình. Về phần đồng bộ phù, đó là dùng để đối phó với người, tôi có thể dùng phù này khống chế động tác của hồng trí hào. Còn hai lá hoả phì dùng để nhóm lừa hoặc là dùng để chiếu sáng trong tình huống đặc biệt.
Sau lại tôi lại nghĩ, vì sao không mang theo một hộp diêm hoặc là một cái cái bật lửa? Vẽ hai bức hoả phù làm mệt mỏi gần chết.
Thừa dị không cò gì xảy ra, tôi lại chuẩn bị một ít đạo cụ.
Cái bật lửa chắc chắn phải mang theo, cách dùng lửa của con người và động vật rất khác nhau. Tiếp theo tôi còn dùng mọit chút tiền mua một cái kính lúp bán ở trên phố. Chuẩn bị cái này là vì để tìm ra cây châm ở trên đầu Mộ Vân Thấm.
Tốt rồi, mọi thứ đã chuẩn bị, giờ là chờ tin tức của cấu thường để chuẩn bị hành động.
Không đợi tôi ngồi nóng mông, trước mặt có một cây bút bay lên, viết lên trên giấy. Tôi biết đó là tin tức của cấu thường gửi tới.
Chờ viết xong, bút rơi xuống, tờ giấy bị viết bay đến trước mặt của tôi.
Tôi nhận đến tay, phát hiện mặt giấy vẽ một cây châm đang hướng về đầu một người con gái.
Là hồng trí hào, anh chuẩn bị động thủ!
Tôi lấy lá bùa đều mang theo, cái bật lửa, kính lúp, gương bát quái, dù âm dương đều cấp mang theo, đột nhiên phát hiện, tôi còn không biết đối phương bây giờ ở nơi nào.
Tôi vội vàng gọi điện thoại cho đại phi, hỏi rõ vị trí của Hồng Trí Hào, sau đó chạy qua. Chuyện này không thể thất thủ được, nếu như mà thất thủ, sẽ lại phải chờ thêm năm ngày nữa mới có thể xuống tay tiếp với hồng trí hào.
Đại phi tính cách dễ dàng vội vàng xao động, tôi sợ anh ta làm chuyện linh tinh, đánh rắn động cỏ. Hoặc là xông lên đánh nhau với Hồng Trí Hào, sẽ bị hồng trí hào hạ cổ giết chết. Dù sao ngay cả Lưu Loan cùng Hoàng Thiên Kiên Quyết cũng không phải đối thủ của hồng trí hào, huống chi là những ngừoi khác?
Tuy rằng tôi đã nhấn mạnh rằng đại phi không được xúc động, có chuueenj gì chờ tôi đến rồi nói, nhưng mà tôi cũng không yên tâm.
Chờ xe taxi tới, tôi giao tiền, phóng đi đén nhà Hồng Trí Hao. Mặt khác có chút ngoài ý muốn chính là, nhà hồng trí hào rất là bần cùng, chỉ là một ngôi nhà ngói, ba gian phòng ở. Mà Hồng Trí Hào cùng Mộ Vân Thấm đang ở trong phòng khách, mà Mộ Vân Thấm đang liều mạng từ trong nhà chạy ra ngoài. Mà hồng trí hào giữ chặt tay của mộ vân thấm, không cho cô ấy đi.
Đột nhiên, đằng sau chui ra một người, tôi nhìn kỹ đó là Đại Phi.
“Xong đại sư, làm sao bây giờ?” Đại phi trưng cầu của tôi ý kiến.
Tôi đưa tay vung lên: “Bắt hồng trí hào.”
Đại phi nghe theo, hai ba bước liền vọt vào phòng ở, không đợi hồng trí hào hiểu được là chuyện gì xảy ra, anh ta đã bắt lấy một tay hồng trí hào vật ngã xuống đất, sau đó ghì lên lưng hồng trí hào chặn hại tay. Tất cả động tác hoàn thành không quá năm giấy, hành động bắt rất là đơn giản.
Tôi nhìn quá cảm thấy được có chút kỳ quái, làm sao hồng trí hào lại không chịu nổi một kích, anh ta là hạ cổ sư mà không kịp thi pháp sao?
Tôi lại nhìn nhìn nhà của hồng trí hào, cảm thấy càng quái dị. Anh ta cùng mộ vân thấm là một người bạn cùng học, là trường của quý tộc. Anh ta nhà nghèo như thế này? Hơn nưa thiếu niên mười tám tuổi làm sao có bao nhiêu năng lực hạ cổ thuật?
Mấy vấn đề này lập tức xuất hiện, làm cho tôi cảm thấy được sự việc cũng không hề đơn giản giống như tôi nghĩ. Tôi đi đến trước người của Hồng Trí Hào, ngồi xổm xuống, hai tay cầm đầu của anh ta, hỏi:” nói cho tôi biết, anh làm như thế nào học được hạ cổ thuật? Còn có một vấn đề, nhà anh nghèo như vậy, làm sao có thể vào được trường của quý tộc, ai chu cấp tiền cho anh?”
Hồng trí hào nhìn thấy tôi, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi, anh ta không ngừng lầm bầm lầu bầu: “Tôi không thể nói, nói sẽ bị sâu ăn.”
Quả nhiên! Ở hồng trí hào sau lưng còn có người, hơn nữa nhất định là người kia là hạ cổ sư, hồng trí hào từ trước tới giờ cũng chỉ là một con rối mà thỗi. Đối phương dùng hồng trí hào để hấp dẫn anh mắt của chúng tôi, làm cho chúng tôi nghĩ lầm là Hồng Trí Hào muốn đối phó với Mộ Vân Thấm.
Tôi mạnh mẽ rung lắc người của Hồng Trí hào, hỏi anh ta: “ mau nói cho tôi biết, là ai bảo anh hại Mộ Vân Thấm?”
Hồng trí hào đột nhiên khóc, “người hại? Không, người kia nói cho tôi biết, chỉ cần nghe người đó nói, Vân Nhi sẽ yêu tôi. yooi chỉ là muốn có tình yêu thôi, tôi không nghĩ tới người đó muốn hại Vân Nhi.”
Hồng trí hào vốn đang muốn nói nhiều them một chút, nhưng mà đột nhiên, hai mắt giống như người bị phát điên, gào thét, dứt khoắt căn đứt đầu lưỡi.
Ngay sau đó, dưới da hồng trí hào chui ra một ít con giun màu đỏ, rất nhỏ, trong phút chốc nhiều lên gấp mấy lần.
Tôi một tay kéo đại phi ra, đáng giận. Hồng trí hào hẳn là bị hạ cổ thuật, chỉ cần anh ta nói ra hung thủ thật sự hoặc là tên, cổ thuật sẽ tự động khởi động, giết chết.
Tâm cơ cao thâm như thế, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, địch nhân khó đối phó như thế.
Tôi quay đầu lại nhìn lại mộ vân thấm bị doạ cho choáng váng, đem cô ây ra ngoài, trong phòng để cho đại phi xử lý, dù sao anh ta cũng là cảnh sát.
Trấn an mộ vân thấm một chút, tôi liền dựa theo cách lúc trước dùng kính lúo soi đầu Mộ Vân Thấm tìm kiếm châm, quả nhiên tìm được một cây châm.
Tôi cầm câu châm, xem xét tinh tế, cũng nhìn không ra cái gì. Đúng lúc này, mộ vân thấm kinh ngạc nói: ” cái châm này không phải châm của mộ quản gia sao?”
Mộ quản gia?
Tôi vỗ đầu, đúng vậy, tôi làm sao lại quên ngừoi này.
Tôi vẫn xem nhẹ chuyện quan trọng, muốn hạ cổ với đối phương, phải biết ngày sinh tháng đẻ của một người, mà hồng trí hào chắc chắn không biết điều kiện này. Cho dù anh ta biết ngày sinh tháng đẻ, cũng không thể biết được của lưu loan với hoàng thiên kiên quyết.
Tôi không ngờ lại sơ ý như thế, điều kiện của hạ cổ sư mà toii lại k nhớ, thật là đáng chết.
Có thể biết được ngày sinh thánh đẻ của mộ vân thâm cùng hai người kia, không phải là chỉ có mộ quản gia hay sao? Hơn nữa mộ quản gia là người có tiền, cũng có thể chi được tiền học cho hồng trí hào.
Mộ tổng quản cũng khiến cho hồng trí hào trở thành con rối, dùng chính anh ta đối phó với mộ vân thấm. Nhưng mà tôi cũng không hiểu, vì sao mộ quản gia phải dùng hồng trí hào hạ bùa tình yêu với mộ vân thấm, mà không phải là hạ cổ, trực tiếp giết chết cô ấy.
Rốt cuộc mộ vân thấm yêu hồng trí hào, có lợi gì cho mộ tổng quản?
Tôi đưa cây châm đến trước mặt mộ vân thấm, hỏi cô ấy: “ cô phải xem cẩn thận, cái này có phải là châm của mộ quản gia hay không.”
Mộ vân thấm nhìn lại, rất khẳng định gật gật đầu, nói: “Tôi có thể khẳng định. Ngày đó tôi vô tình xông vào phòng mộ quản gia, nhìn thấy ông ấy đang chăm chút một ít cây châm, châm màu đen rất ấn tượng. Anh xem, cái châm này là màu đen, mặt dưới lại trắng, trong đó ở giữa có màu lam.”
Tôi vừa cầm lên đã thấy, quả nhiên giống như lời của mộ vân thấm nói. Nếu đây là châm của mộ quản gia, cuối cùng hung thủ cũng nổi lên trên mặt nước
Lúc này, điện thoại của tôi reo lên, tôi cầm vừa nhìn lại thấy, người gọi là mộ quản gia!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!