Độc nhất sủng hôn
Chương 89: Không Mặc Đồ Của Nhà Thiết Kế
Lúc Tân Tình ở trường vô tình gặp được Meyer, Meyer vừa lên tiếng đã chúc mừng cô: “Cô đã nổi danh rồi, đã nhiều năm, học viện chưa có người Trung Quốc nào lợi hại như vậy!”
“So với cái đó, tôi càng tò mò làm sao anh biết được hơn?” Tân Tình không hiểu liền hỏi
Cass ở bên cạnh Tân Tình vẻ mặt hưng phấn nói: “Quả nhiên cô có quen biết với học trưởng Meyer!”
Tân Tình nhìn cô: “Meyer Học trưởng sao?”
“Trước đây, học trưởng Meyer là học sinh ưu tú nhất ngành kiến trúc Hiện tại anh ấy đang ở lại làm trợ giảng rồi”
Cass tiến đến gần nói nhỏ bên tai: “Nhỏ Eva kia rất thích học trưởng, đáng tiếc học trường Meyer luôn chướng mắt cô ta”
Đang nói chuyện thì có giọng nói lanh lảnh từ phía sau vang lên: “Các người đang làm gì đấy?”
Eva xông đến chen ngang giữa Meyer và Tân Tình, chỉ vào Tân Tình liền mắng: “Thật không biết xấu hổ, chả trách sao ngươi có thể trúng cử, thì ra là dựa vào học trưởng Meyer”
“Xin chú ý lời nói của cô” Tân Tình cau mày, cô không muốn gây chuyện nhưng không có nghĩa là có thể vũ nhục cô
Meyer chắn trước mặt Tân Tình: “Chừng nào cô mới học được lễ nghĩa? Cô vẫn cho rằng tôi có quyền lực lớn đến nổi có thể làm chủ học viện sao?”
“Anh” Eva còn muốn cãi lại, thì bị ánh mắt lạnh lùng của Meyer doạ sợ, cô cắn môi không dám lên tiếng
Tân Tình đẩy Meyer ra, nhìn thẳng Eva nói: “Tôi tới đây để học tập, cô kỳ thị chủng tộc cũng được, trong lòng thấy không công bằng cũng tốt, đều chẳng liên quan đến ta”
Tân Tình cười lạnh một tiếng: “Cô cho là cô cao quý? Nếu thật sự cao quý, vậy tại sao lại không nhận ra quần áo tôi đang mặc trên người?”
Nhìn thấy vẻ mặt Eva nhìn mình chằm chằm như kẻ thù, Tân Tình quyết định phải giải quyết người phụ nữ này, trách cho mỗi ngày cô ta lại xông đến mình sủa bậy
“Biết vì sao tôi có thể được chọn không?” Cô lấy từ trong áo ra một dây chuyền trên cổ, đó là một sợi dây có mặt dây chuyền hình chó con, nhìn rất đơn giản, nhưng mặt trên lộ ra rất nhiều hoa văn đá quý phức tạp, từng cái từng cái hợp thành hoa văn khác nhau Eva khi nhìn thấy cái này, mặt mũi trắng bệch Cass đứng một bên nhìn thoáng qua có chút hả hê, Meyer lại không có phản ứng gì, chỉ nhìn Tân Tình
“Tôi có thể trúng cử là bởi vì những tác phẩm này, phân nửa số đó tôi đều có, mỗi ngày đều nhìn, đương nhiên sẽ hiểu rất rõ!”
“Cô Làm sao cô lại có cái này? Nhất định là giả! Giả!” Eva quát lên, đề yêu cầu họ viết cảm tưởng của họ khi tham chiếu các sản phẩm tiêu biểu của CK, mỗi tác phẩm này đều là được đặt thiết kế riêng theo yêu cầu, mỗi món đều lấy được rất nhiều lời khen của quốc tế Người Trung Quốc Tân Tình này làm sao lại có thể có?
Nếu như là thật Như vậy cô ta Thân phận của cô ta không thể trêu vào
“Giả?” Tân Tình cất sợi dây chuyền vào áo
“Ngay cả thật giả cũng không phân biết được, xem ra tài nghệ của cô cũng chẳng có gì đặc biệt”
Nói xong cô quay đầu hỏi Meyer: “Tôi muốn đi ăn cơm, đi cùng không?”
Meyer cười nói: “Tôi đây có vinh hạnh mời tiểu thư ăn cơm hay không?”
“Đương nhiên có thể” Tân Tình cười cười, hai người cũng không quay đầu lại, để lại Eva mặt trắng đứng ngớ người ở đó, Cass bước lên lắc đầu nhìn cô: “Cơ bản là do cô cảm thấy bản thân rất lợi hại, cho nên không để ai vào mắt, trên người Tân Tình, mỗi một thứ đều là hàng chất cao cấp được đặt thiết kế riêng, buồn cười là cô lại không nhìn ra” Cass cười cười: “Khi nào rảnh rỗi thì xem nhiều tạp chí thời trang một chút! Cũng giúp cô bổ sung thêm vào đầu óc trống không này!”
“Cô Cô đã sớm biết?” Eva giọng rất gấp gáp, khổ sở
Cass liếc nhìn cô: “E là chỉ có một mình mắt cô không tốt, ai cũng biết, việc rõ ràng như vậy, cô bị mù sao?”
Meyer nhìn thấy cô bé đối diện mút một muỗng lớn bánh pudding, nghĩ đến dáng vẻ lạnh lùng lúc nãy của cô cảm thấy không giống nhau chút nào
“Không nhìn ra là cô lợi hại như vậy”
Tân Tình quăng ánh mắt ra liếc hắn: “Trung Quốc chúng tôi có câu châm ngôn, thiện lương không có nghĩa là mềm yếu, tôi nhường đường không thể để người khác bước một bước rồi còn mượn cớ bước thêm bước nữa(1)”
(1) đồng nghĩa với lòng tham không đáy, được đằng chân lên đằng đầu
“Cho nên dáng vẻ vừa rồi của cô mới là chân thật” Meyer cười nói: “Tôi suýt nữa tưởng là hai người”
Tân Tình liền sửng sốt: “Tôi đây là đang để anh nhìn nhiều một chút, nhìn quen rồi sẽ tốt thôi!”
“Haha!” Meyer cười ha ha hai tiếng rồi nói: “Đừng, tôi vẫn quen bộ dáng búp bê Trung Hoa của cô hơn”
Tân Tình nhớ tới cái gì liền hỏi hắn: “Anh có quen biết Eva kia sao?”
“Không quen” Meyer lắc đầu
Tân Tình nhìn hắn chằm chằm: “Vậy sao tôi nghe nói cô ấy đang thầm mến anh đấy?”
“Đó là chuyện của cô ta, dù sao tôi cũng không biết cô ta” Meyer nhún nhún vai tỏ vẻ không biết: “Học viện CK đã sớm không còn đơn thuần giống hồi mới xây trường, bây giờ nhiều người đến vì tiền và danh dự, nhất là có nhiều cô gái, nếu như thành tích ưu tú trở thành nhà thiết kế nổi tiếng thì đương nhiên là chuyên tốt Thế nhưng chỉ cần có thể có cơ hội tiếp xúc với giới thượng lưu so với việc trở thành nhà thiết kế thì những người đó càng muốn hơn”
Tân Tình hiểu ý của hắn, CK luôn phải đi theo lối cao cấp, khách của họ không giàu cũng là rất giàu, chỉ cần bám theo là có thể chim sẻ hoá phượng hoàng Tân Tình bĩu môi, may mắn lúc đi, Thi Thiên Thiên nhắc cô mang theo quần áo trong nhà qua đây, nếu không không biết hôm nay lấy gì mà đánh trả lại Eva
Học viện cho Tân Tình chuẩn bị trong ba ngày, ba ngày sau, mỗi buổi chiều cô phải đến phòng thiết kế tham dự thiết kế sản phẩm lần này, Tân Tình cầm tài liệu trường học đưa về nhà, mặt trên trình bày cặn kẽ những yêu cầu của tác phẩm
Khách hàng yêu cầu thiết kế một sợi dây chuyền cho nữ, quan trọng là nữ tính, tuổi cũng rất trẻ, chỉ có 20 tuổi Nguyên nhân cho học sinh mới tham dự vì các cô cũng đang ở độ tuổi này Ngoài những cái này ra, khách hàng chỉ có một yêu cầu duy nhất, chính là cá tính và độc nhất vô nhị
Có cá tính thì Tân Tình có thể hiểu được, nhúng cái độc nhất vô nhị, cô lại không có đầu mối gì Ba ngày sau, lúc cô đi vào CK vào tinh thần khá bất ổn, không biết phải đối mặt với vấn đề gì Thời điểm cô đi vào, Eva đã ngồi đó rồi, thấy ánh mắt cô ta chợt loé lên, liền nhìn sang hướng khác, không nói gì Tân Tình cũng không để ý, chỉ cần người ta không gây phiền phức cho cô là được
“Hai người là Tân Tình và Eva sao?” Một người phụ nữ mặc đồ công sở, dáng vẻ lão luyện bước đến
Tân Tình và Eva cùng đứng lên gật đầu, người phụ nữ kia cười khách khí nói: “Tác phẩn lần này là do Landa phụ trách, tôi là thứ ký của anh ấy, mọi người có thể gọi là Kay!”
Khi nghe được tên Landa này, Tân Tình có chút kinh ngạc, Landa chính là nhà thiết kế đã thiết kế vòng cổ hình chó con này, cũng là nhà thiết kế trẻ tuổi nhất CK hiện nay
“Mời đi theo tôi” Tác phong của Kay giống như cách cô nàng ăn mặc, mạnh mẽ, gọn gàng, xoay người dẫn các cô đi vào phòng làm việc, vừa giới thiệu về công việc vừa nói về một số thói quen Landa: “Có một số điều hai người cần chú ý, Landa rất ghét người khác thắc mắc về thiết kế của hắn, cho nên trong quá trình thiết kế, anh ấy nói gì, hai người chỉ cần gật đầu là được rồi”
“Đã rõ!” Eva đoạt trả lời trước, Tân Tình nhíu mày một cái, nói như vậy, các cô căn bản cũng không cần đến tham gia
Như nhìn ra thắc mắc của cô, Kay còn nói thêm: “Cho sinh viên trẻ tuổi tới tham dự thiết kế lần này là do khách hàng yêu cầu, căn bản hắn thấy được nhưng các cô cùng độ tuổi sẽ dễ dàng có thêm ý kiến thôi!”
Ý là Landa không hề chào đón các cô, Tân Tình mím môi một cái
“Landa, tôi dẫn người đến” Kay đẩy cửa phòng làm việc ra, người đàn ông kia chỉ mặc mỗi quần vận động, nửa thân trên đang ngồi vậy ăn cơm, nhìn thấy hai người Tân Tình đến, không hề có chút ý nghĩa sẽ mặc áo vào, ngược lại còn ngồi dựa ra ghế salon phía sau, không chút cô kỵ đánh giá hai người, cuối cùng ánh mắt nhìn chăm chú vào người Tân Tình
“A! Búp bê Trung Hoa!” Hắn nhếch mép cười cười: “Lâu rồi không thấy người Trung Quốc vào CK rồi”
Hắn đột nhiên trừng mắt nhìn Kay: “Các người xác định người Trung Quốc sẽ không gây thêm phiền phức chứ?”
Kay có chút bất đắc dĩ cười cười: “Thành tích của Tân Tình rất ưu tú, tôi nghĩ cô ấy nhất định có thể giúp anh”
Eva thì đắc ý nhìn Tân Tình, bản thân mình không trêu vào cô ta được nhưng không có nghĩ người khác cũng không được
“Được rồi” Landa phủi phủi tay: “Vậy búp bê Trung Hoa dọn dẹp đóng rác này đi”
Hắn chỉ vào đóng đồ ăn còn dư lại, sau đó nhìn vào mắt Eva: “Còn cô thì qua kia gọt bút cho xong đi”
Kay trước khi rời đi lặng lẽ nói khẽ bên tai hai người: “Hắn chỉ có chút nóng nảy, người cũng không tệ, hai người cẩn thận chút, đừng chọc giận hắn là được
Tân Tình khoảng thời gian sau đó đã hiểu rõ tính khí của nhà thiết kế nổi tiếng rồi Eva sau khi gọt xong bút chì thì bị phái ra kia phân loại đá quý, rõ ràng đã chia xong, Landa đổ trộn lại, bắt cô ta phân lại lần nữa Bản thân cô thì càng xui xẻo hơn, một buổi chiều Landa bắt cô pha cafe 7 lần, 3 lần đi mua bên ngoài Đừng nói thiết kế bản thảo, hai người cô và Eva còn chưa được tới gần bàn làm việc
Khuya về đến nhà Tân Tình cảm thấy toàn thân đau nhức, cô cảm thấy trước kia bị Doanh Kình Thương nuôi thành tàn phế nên hiện tại bây giờ thân thể này có chút khổ cũng không chịu được Nghĩ như vậy, cô đặt đồng hồ sớm hơn nửa giờ, quyết định mỗi buổi sáng đều đi chạy bộ
Lúc này Doanh Kình Thương đang ôm A Toa trong vườn hoa, Nhạc Nhạc bên cạnh đang cùng Chiwawa chơi bóng cao su
“A Ô Nha nha!” Trong miệng A Toa phun nước miệng, gặm gặm trên mặt Doanh Kình Thương, căn bản cảm thấy quá cứng, liếm liếm một chút liền chê đẩy ra Doanh Kình Thương vỗ nhẹ vào mông của cô bé: “Bẩn chết đi được, còn liếm nữa cha sẽ ném con ra đường, để lúc đó mẹ con có muốn kiếm cũng chẳng kiếm được”
Chú Phúc sau lưng híp mắt một cái, thiếu gia hầu như ngày nào cũng uy hiếp A Toa như thế, nhưng tới nay vẫn chưa thấy cậu ấy ném
“Sinh nhật A Toa sắp tới rồi à?” Doanh Kình Thương hỏi
Chú Phúc cười híp mắt nói: “Còn hơn 4 tháng nữa”
“Sao lâu như vậy? Con bé sinh khi nào?” Doanh Kình Thương cảm thấy A Toa đã đến nhà thật lâu, vì sao lớn lên chậm như vậy chứ
Chú Phúc ho khan hai tiếng: “Thiếu gia, cậu quên là sau khi cậu và tiểu thư từ Anh Quốc trở về thì A Toa mới ra đời sao”
“Lúc đó là tháng chín” Doanh Kình Thương cau mày, nói thầm trong lòng: Thật là, còn tưởng là tháng sau chứ
Đôi mắt chú Phúc đảo một vòng, hỏi: “Thiếu gia, vì sao cậu lại gấp gáp muốn đến sinh nhật A Toa vậy?”
“Tôi có sao?” Doanh Kình Thương trừng mắt nhìn ông một cái: “Ý của tôi là con bé lớn chậm quá thôi”
Chú Phúc “a” một tiếng, còn nói: “Nhưng mà nếu như đến sinh nhật của tiểu A Toa, tiểu thư sẽ trở về đúng không?”
“Cô ấy có thể sẽ không trở về đâu” Doanh Kình Thương cảm thấy trong lòng trùng xuống, sau đó đưa A Toa cho chú Phúc, xoay người bước lên lầu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!