Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần - Chương 384: Lôi Uẩn Kiếm. Khởi Hành
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần


Chương 384: Lôi Uẩn Kiếm. Khởi Hành


“Sư tôn, là thứ gì?”

Ân Như Tuyết cũng không giải thích gì nhiều, chỉ là từ trong không trung lấy ra một thanh trường kiếm vứt cho hắn. Sau đó, mới mang theo sủng nịch phân phó:”Thử một chút xem, có thích không.”

Nghe theo lời Ân Như Tuyết, Huyết Minh liền đem kiếm nâng lên. Giả vờ giả vịt sờ trái sờ phải một chút, dùng linh khí đi cảm nhận hình dạng của nó. Kiếm này dài 2 thước 3 phân, nặng khoảng 40 cân. Quanh thân quanh quẩn một cỗ lôi đình chi khí, thân kiếm ánh lên tử sắc, tràn đầy sắc bén. Chỗ chuôi kiếm tạo thành hình dáng của một sợi lôi điện. Bên trên có khắc lên hai chữ “Lôi Uẩn”, có lẽ là danh xưng của thanh kiếm này.

( p/s: 2 thước 3 phân = khoảng 73cm.

‎ 40 cân = khoảng 20kg.)

[ Vật phẩm: Trường kiếm.

Tên: Lôi Uẩn kiếm. 

Cấp bậc đánh giá: Thiên cấp hạ phẩm.

‎Nổi bật: Được uẩn dưỡng quanh năm trong lôi trì, ẩn chứa một tia lôi hệ pháp tắc. Trong khi chiến đấu, có thể kích phát ra lôi điện, khiến đối thủ trở tay không kịp.

‎Khả năng phát triển: Không.]

Liếc mắt đánh giá bảng thông tin của Lôi Uẩn kiếm. Huyết Minh cũng không khỏi có chút kinh ngạc. Cấp bậc của nó thuộc về Thiên cấp hạ phẩm, kia chẳng phải là chỉ thấp hơn Hàn Băng kiếm của Ân Như Tuyết một bậc hay sao? Huyết Minh biết rõ, ở Thương Lang đại lục, Thiên cấp vũ khí là có bao nhiêu quý giá. Cũng không biết nàng là từ đâu lấy được.

“Cảm ơn sư tôn. Ta rất thích.”

“Thích thì tốt.” Nhìn thấy Huyết Minh yêu thích không buông tay mà ôm lấy Lôi Uẩn. Khuôn mặt lạnh lùng của Ân Như Tuyết cũng giãn ra, trong lòng hiện lên thỏa mãn.

Lôi Uẩn kiếm này là từ đâu mà có? Đương nhiên là nàng đoạt tới rồi a. Đối phương là một đầu cấp 9 yêu thú, nàng đã cùng nó đánh gần nửa ngày mới có thể đem nó diệt sát, cướp đi Lôi Uẩn kiếm. Sau đó, lại phải mất ba ngày để đem Lôi Uẩn kiếm luyện hóa hoàn toàn, tránh phản phệ tới Huyết Minh.

Dù làm nhiều chuyện như vậy, nàng cũng không có thói quen kể lể, than thở với người khác. Nàng đối xử tốt với hắn, một mình nàng biết liền đủ rồi.

– ————————–

Vài ngày sau, trên quảng trường của Vạn Kiếm tông cũng đã tập hợp đầy đủ các đệ tử. Nhóm tân sinh lấy Âu Dương Thụy và Huyết Minh dẫn đầu, cũng tụ tập thành hàng đi theo sau lưng Liễu Chính. Hướng về chỗ neo đậu thần chu.

Thần chu là một loại pháp bảo phi hành có hình dạng chiếc thuyền, chuyên dùng để vận chuyển hàng hóa, hay giao thông qua lại giữa các đại tông môn thay cho truyền tống trận.

Kích thước thần chu của Vạn Kiếm tông có thể nói là vô cùng to lớn, chí ít cũng có hơn trăm trượng, chứa vài vạn người cũng không thành vấn đề. Toàn thân được đúc bằng kim thiết chói mắt, mũi thuyền có ấn ký đại diện của Vạn Kiếm tông. Xung quanh bố trí vô số trận pháp, kết giới, thuận tiện cả công lẫn thủ do chính tay Ân Như Tuyết thiết kế.

Hôm nay, đám tân sinh bọn họ với khoảng hai trăm người sẽ đi đến Minh Nhật tông cầu đạo với thời gian là nửa năm. Đương nhiên, nửa năm tưởng như rất dài nhưng đối với tu tiên giả mà nói, cũng chỉ là mấy cái chớp mắt mà thôi. Dù sao bọn họ bế quan đều là lấy trăm năm, nghìn năm tới nói.

“Nè, ngươi nói xem, Tiểu sư đệ từ ngôn hành đến cử chỉ đều quy quy củ củ như vậy. Cái tên Thánh tử của Minh Nhật tông ngươi cũng thấy rồi đó, tâm tính so với Tiểu sư đệ mà nói, quả thật là còn kém xa mấy con phố. Tại sao Tông chủ sư huynh lại phải đem hắn đưa đi a…”

Lúc này, Mạn Tâm đang mang theo ánh mắt ai oán liếc nhìn Liễu Chính, giống như ông đã phạm phải tội lỗi cực lớn gì đó. Còn không phải sao? Ông ấy cư nhiên lại ra lệnh cho Huyết Minh dẫn đội đi Minh Nhật tông. Cũng không nhìn xem, ở đây có bao nhiêu nữ đệ tử vì vậy mà đau lòng gần chết, hơn nữa, đại đa số còn đến từ Hoa Ảnh cung của nàng.

“Cắt. Đừng nói tới nghĩa chính liêm từ như vậy. Ngươi còn không phải là đang tiếc nuối đồ ăn mà Tiểu sư đệ làm sao?” Ở ngay bên cạnh, nghe thấy lời phàn nàn của Mạn Tâm, Ôn Tri Tín liền không lưu tình mà vạch trần tâm tư của nàng. Quăng cho nàng một ánh mắt khinh bỉ.

Trong khi hai người bọn họ đang hỗ động. Đoàn người Huyết Minh đã được dẫn dắt lên trên thần chu. Dọc đường, Liễu Chính cũng không ngừng phổ cập một số tin tức liên quan đến Minh Nhật tông cho mọi người biết. Để tránh lúc đó vì kiến thức hạn hẹp mà làm mất mặt.

Cuối cùng, nửa nén nhang sau, dưới sự đưa tiễn của chúng nhân, thần chu cũng chậm rãi bay lên cao, khởi hành về phía đông đại lục. Lúc này, đứng trên thành tàu, Huyết Minh có thể nhìn thấy được Ân Như Tuyết đang đứng trong đám người phất tay tạm biệt hắn.

Kỳ thực, đêm hôm qua trước khi rời đi, Ân Như Tuyết cũng có ngỏ lời muốn cùng hắn “chữa bệnh”. Nhưng đang tiến hành nửa đường, bụng Ân Như Tuyết bỗng dưng lại có chút đau. Cho nên mọi chuyện liền dừng lại ở đây, cả hai cũng không có đi sâu vô thêm.

Mặc dù không nói, nhưng hắn có thể rõ ràng nhận ra được sự khó chịu của Ân Như Tuyết. Loại biểu lộ này, rõ ràng chính là dục cầu bất mãn…đi?

Lúc này, nhìn thấy sắc mặt tái mét, như băng sương ngàn năm của đối phương, hắn liền cảm thấy có phần buồn cười. Cho nên liền đưa cho nàng một nụ cười “tươi sáng” nhất có thể, phất tay từ giã.

Hắn biết, nàng khẳng định sẽ nhìn thấy.

– —————————

Bay suốt hai ngày ba đêm, thần chu mới ngừng phi hành, đáp xuống một con sông lớn, trở thành một chiếc thuyền bình thường. Lúc này, đám tân sinh cũng đã đi ra khỏi sương phòng được phân sẵn trong nội bộ thần chu, đứng vây quanh lan can nhìn xem phong cảnh xung quanh, trong mắt đong đầy tò mò.

Mà Huyết Minh cũng không ngoại lệ, bị Âu Dương Thụy từ trong phòng lôi kéo ra ngoài, với lý do cổ quái là muốn hắn hít thở không khí ở đây một chút. Bởi vì bọn họ biết rõ, vị trí của thần chu lúc này đã cách Minh Nhật tông rất gần!

Trái ngược với Vạn Kiếm tông nằm xa xôi phía tây, bốn phía đều là sơn lâm, thậm chí có người lúc sinh thời đều chưa từng nhìn thấy qua sông, biển. Thì Minh Nhật tông lại nằm ở phía đông, có hình dạng giống như một hòn đảo lớn nằm cạnh Lưu Tinh Trường Hà, phía sau lại giáp với đại hải, có thể nói bốn bề đều là nước.

Minh Nhật tông có quy định, bên trong địa giới Minh Nhật tông, cấm tất cả các loại pháp bảo phi hành. Chỉ cần có người dám làm trái, thì đó liền là đang gây hấn với Minh Nhật tông, sẽ cùng Minh Nhật tông kết thù. Cho nên, người từ nơi khác đến đây cũng đều sẽ cho Minh Nhật tông một bộ mặt, dùng thuyền dọc theo Lưu Tinh Trường Hà mà đi tới.

**Mọi người hỏi thử một số mạch truyện lớn sắp tới?

– -Đi Quỷ thành – khoảng 20c nữa.

– -Bị nhốt vào Thiên Khải tháp – khoảng 4-50c nữa.

– -Vạch trần thân phận Ma tộc, cùng VLT vạch mặt, diệt trừ VLT: 70 – 100c gì đó. (?)

– -Đi map mới (?): phần này ta còn đang cập nhật lại, chưa chắc chắc cho lắm. Nhưng dự là đến khi A Minh từ Minh Nhật tông trở về Vạn Kiếm tông.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN