Bà Xã: Tôi Sủng Nịnh Em Cả Đời - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
437


Bà Xã: Tôi Sủng Nịnh Em Cả Đời


Chương 6


Nước Italy, chín giờ rưỡi buổi tối!

Lăng Từ Vương sau khi ngận được lời nói của mẹ qua điện thoại thì anh chả khỏi điên tiết lên. Lucas Diệu Nhi làm sao mà lại làm loạn lên, trở về Mỹ với cái bộ dạng xanh xao, cánh tay bị một vết thương toạc cả ra chảy máu được?

Theo lời mẹ anh kể lại, tối hôm đó con bé làm loạn hết cả lên, nước mắt chảy đầm đìa không ngớt. Con mẹ nó, cưng chiều từ nhỏ chưa bao giờ bị thương..

Vậy mà vì cái gì em gái của anh lại ra cái bộ dạng đó, đến mức phải kêu bác sĩ đến tiêm thuốc an thần. Sau khi mẹ anh nói xong, suy nghĩ của anh chỉ có mỗi một mình cái tên Hạ Phong Thần.

Em rể thì em rể, nhưng Diệu Nhi mới chính là em gái của anh. Máy bay vừa đến Italy, Từ Vương đã ngay lập tức đi đến chỗ nào đó, ngay cả nghỉ ngơi còn không quan trọng bằng nữa. Thật là…

Anh không bao giờ nghĩ tới em gái của mình lại bị tổn thương. Tổn thương đó lại làm em gái của anh dễ trầm cảm a.

– ———

Chiếc xe màu đen của Lăng Từ Vương dừng trước một quán bar xa xỉ cực độ tại thành phố Italy. Từ Vương sau liền tìm một chỗ để xe thích hợp rồi đi vào bên trong. Cũng đã lâu lắm rồi sau khi cưới Bối Doanh về, tần suất anh tụ tập ở những quán bar rất thấp. Nhưng lần này lại là chuyện quan trọng khác ha!

Phòng VIP mà Hạ Phong Thần hay đến dùng ở đây chính là phòng số bốn trên tầng hai. Từ Vương mở cửa đi vào đó..

Bóng dáng của Phong Thần ngồi chán đời với cả đống những chai rượu dưới sàn chính là hình ảnh đầu tiên thấy a.

Nhưng mà cái quái gì đang xảy ra vậy.

Kế bên cậu ta chính là hai ba cô kỹ nữ ngồi rót rượu, kề kề vào thân hình của Phong Thần. Con mẹ nó cậu đểu vừa..

Vừa chia tay em gái của anh xong lại ở đây mà gái với chả gú sao, được lắm à!

” BỐP ” _ Lăng Từ Vương đúng thật sự là bị chọc cho điên tiết hết cả lên, con người này lại dám làm như vậy sao, ở trước mặt anh lại còn có thể như vậy!

Anh điên cuồng lao tới đánh một đòn thật mạnh vào mặt em rể của mình…

Không những như thế, anh còn xốc cả áo của Hạ Phong Thần lên, ánh mắt là sự giận dữ đến tột độ không thể kiềm.

Tiếp theo đó, Từ Vương không thể giữ được bình tĩnh mà vẫn liên tục đánh.

Những nhân viên tiếp thị xung quanh liền nhanh chân cuỗm tiền khi nãy do Phong Thần cho rồi chạy đi mất khói.

Xung quanh, các bảo vệ cho đến vệ sĩ cũng không dám can. Quán bar này là của ông chủ của họ – Hạ Phong Thần!

Mà người đang đánh ông chủ chính là anh rể của ông chủ. Thế lực và gia thế của người đàn ông này thật sự, thật sự không phải là dạng vừa! Bây giờ người bảo họ phải làm sao với cái sự tình a?

Cuộc đời của Lăng Từ Vương ghét cay ghét đắng những người dám động đến người mà anh yêu thương. Đến nỗi rớt nước mắt như vậy, đúng là muốn chết.

Hạ Phong Thần có men rượu ở trong người, không còn sức để mà đấu đá!

Khuôn mặt của Hạ Phong Thần sớm đã sưng tím hết lên rồi. Khóe miệng thì lại chảy máu, Phong Thần biết rõ tại sao mà anh hai lại đến tìm mình!

Mãi đến một lúc sau, Từ Vương cuối cùng cũng chịu dừng tay lại, anh đẩy mạnh Hạ Phong Thần xuống ghế kia đằng sau. Tự mình cũng ngồi xuống!

Vệ sĩ hiểu ý liền nhanh chóng rót đầy ly rượu cho anh, nãy giờ vẫn chưa hả dạ cho lắm. Nhiêu đây làm sao mà có thể nhằm nhò với nước mắt của Diệu Nhi được chứ? Nam sinh yếu đuối à?

– Cho em hai phút giải thích. _ Chuyện này liên quan tới em gái bảo bối ở nhà của anh, không thể cứ phớt lờ làm ngơ được. Nếu không làm cho ra lý lẽ công bằng cho em gái, anh muốn quýnh Hạ Phong Thần thêm vài lần nữa mới đủ!

– Anh hai, chán rồi thì chia tay, có việc gì mà phải nói dài dòng chứ? _ Phong Thần hôm nay có phải có vấn đề chứ?

– Mẹ kiếp! Cậu ở bên cạnh em gái của tôi gần bốn năm, nói chán là chán à?

Lăng Từ Vương đúng là bị Phong Thần chọc cho hóa thành một con báo hung mãnh. Ly rượu trong tay đang bị bóp..

– Diệu Nhi không phải là không tốt mà là giữa em và cô ấy vẫn chưa tìm thấy được sự đồng điệu! Em chỉ mới có hai mươi lăm tuổi, sự nghiệp còn chưa tới đâu nữa, cô ấy nghĩ đến kết hôn rồi a! Lúc đó em nói chưa nghĩ đến việc đó.. Cô ấy lại làm mọi thứ rối loạn hết lên!

Không biết nói gì về cái sự lý lẽ này do Hạ Phong Thần đưa ra. Cơn giận trong người vẫn chưa hạ hỏa được mà chưa gì đã có người châm thêm ngòi mới..!

Hạ Phong Thần có lẽ xứng đáng nhận được cái dang hiệu khôn ngoan ở trên thương trường chứ thật sự về tình yêu thì lại là một kẻ mù đường chẳng biết.

– Hạ Phong Thần, mấy năm trước tôi lại muốn kết hôn với chị của em sớm một chút để đàn ông còn trai bên đấy bớt dòm ngó lại để tôi còn bớt lo lắng.

Anh dừng lại một chút, uống vào một ngụm rượu rồi lại tiếp tục: ” Em gái.. của tôi thật ra muốn kết hôn sớm với cậu là vì muốn tạo ra một gia đình có thể sống hạnh phúc với nhau. Em gái tôi vì ai mà lại chịu bay sang đây sinh sống? Diệu Nhi muốn kết hôn sớm, vì chỉ như vậy nó mới có thể ở phía sau làm hậu thuẫn vững chắc cho cậu sau này thăng tiếng công việc ở tương lai ”

Từ Vương là anh trai, tại sao lại không hiểu được ý muốn của Diệu Nhi chứ?

Con bé muốn kết hôn sớm, để cho Hạ Phong Thần yên tâm mà cứ thăng lên trong công việc. Con bé muốn về sau có thể làm hậu thuẫn vững chắc cạnh bên Hạ Phong Thần. Vậy mà cái tên ở đó lại chẳng hiểu một chút gì về nó…

Hạ Phong Thần nghe xong câu nói của anh mà nét mặt vẫn dửng dưng giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy?

– Nhưng chán cũng đã là chán rồi. Cái tính trẻ con của cô ấy thật sự em mệt.

Cuối cùng Phong Thần vẫn là buông ra lời nói cay nghiệt như thế này hả!

– Đối với đàn ông, họ chỉ muốn có thể biến người phụ nữ của mình thành cô công chúa nhỏ để họ hết mực cưng rồi sủng mà thôi. Cậu chán đúng không? Vậy thì về sau tránh xa em gái của tôi ra, vĩnh viễn không gặp lại càng tốt a!

Vốn dĩ Lăng Từ Vương tuyệt tình nói ra câu này, chính là muốn thầm lặng mà nói cho Phong Thần biết, em gái của anh sắp đi khỏi đất nước Mỹ rồi.

Nhưng cậu làm em gái tôi đau lòng ra đến vậy, tôi đương nhiên không nói ra cho cậu biết. Mặc kệ cậu bị dày vò ha!

Nói xong câu này, anh xoay người rời đi để lại Hạ Phong Thần ngồi đừ ngay đó chẳng biết phải làm sao. Đột nhiên anh hai nói ” vĩnh viễn không gặp lại ” làm trái tim này nhói lên rồi quặn lại cực kì đau. Như vậy là như thế nào..!

– ————

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN