Huyết Chỉ Đoạt Hồn
Chương 59: Tìm người tình nữ
Làn khói đỏ bung ra mờ mịt.
Lục Siêu Quang đẩy ngược một luồng
chưởng phong, rồi lao đi vun vút. Khi chàng quay lại chẳng còn thấy bóng dáng Trương Kình Ngạc đâu nữa.
Lão hộ pháp Bạch Ma Giáo đã bị chàng đánh lạc hướng.
Chàng không muốn dây dưa với lão này, bởi dự định công việc cấp thiết đang sôi bỏng trong đầu. Phải cứu Khưu Tuyết Vân trước.
Trước võ lâm quần hùng, chàng đã tố cáo tội lỗi và lột khăn che mặt của nam
nữ hội chủ Hoa Nguyệt Hội. Điều này sẽ gây nguy hiểm cho Khưu Tuyết Vân, người con gái mà kiếm khách Khưu Lôi Chấn đã ký thác, và cũng chính
nàng đã trao trọn tấm băng trinh cho chàng.
Lục Siêu Quang không thể để Khưu Tuyết Vân nằm trong tay người mẹ dâm độc và tên ma đầu Phương Thế Võ được nữa.
Chàng phải gấp rút đến tổng đàn Hoa Nguyệt Hội.
Vùng núi đồi hoang lạnh kia rồi …
Vút một cái, Lục Siêu Quang đã phóng xuống cửa thạch động. Chân vừa trụ
vững, chàng đã giương cao song thủ, sẵn sàng giao đấu với những cặp nam
nữ thuộc hạ của hội ma dâm bôn này.
Nhưng chàng bỗng buông thõng đôi tay.
Trước mắt chàng, động Ảo Tình để trống cửa toang hoác, chẳng có một bóng
người canh gác. Tảng đá khổng lồ chặn cửa động đã dẹp qua một bên.
Chàng nhìn vào phía trong, những ngọn đèn lưu ly vẫn sáng, song động phủ lạnh tanh đáng ngờ.
Tất cả Hoa Nguyệt Hội đã rút đi đâu? Hay đây là bẫy rập nguy hiểm dành cho chàng?
Bởi sau trận đánh vừa rồi, cặp nam nữ hội chủ xảo quyệt đã tiên đoán rằng chàng sẽ tới đây?
Mặc kệ …
Dù bao nguy hiểm chực chờ, chàng cũng phải tiến sâu vào tổng đàn tìm kiếm Khưu Tuyết Vân.
Bước chân thận trọng, Lục Siêu Quang qua khỏi tiền sảnh. Những ô thạch phòng bên trong vắng ngắt đến rùng rợn.
Ôi, cái gì kia?
Lục Siêu Quang vừa thoáng trông thấy một tờ giấy hồng gắn dưới ngọn đèn lưu ly trên vách đá.
Chàng bước đến gần, gỡ tờ giấy … Mắt chàng lướt nhanh qua những hàng chữ dưới ánh đèn.
“Hắc Diêm Vương! Khá khen các hạ đã dám đến tổng đàn bổn giáo một lần nữa. Xin cung thỉnh vào trong …”.
Lục Siêu Quang hừm một tiếng, vò nát mảnh giấy trong tay:
– Cặp gian dâm xảo quyệt này tính chuyện gì đây? Ta không tìm ra Tuyết Vân thì tổng đàn này cũng thành tro bụi.
Chàng hiên ngang tiếp tục đi vào.
Đây rồi, biệt phòng của hai kẻ dâm độc.
Lạ thật, nơi này cũng vắng hoe. Màn che, trướng phủ, ánh đèn lưu ly, tất cả đều nguyên vẹn, chỉ không một bóng người.
Dưới ngọn đèn màu xanh trên chiếc bàn đá, Lục Siêu Quang lại thấy một mảnh giấy hồng.
Lập tức cầm lên xem, và chàng nhẩm đọc:
“Từ ngoài vào khoảng mười trượng, bổn hội đã rải Bá Độc Truy Hồn Tán. Các hạ yên tâm ngồi trong phòng này … chờ chết.”.
Lục Siêu Quang lại bật lên tràng cười lanh lảnh:
– Ha ha ha … Ngũ Độc Thần Kim còn chẳng làm gì được ta, sá gì thứ bột độc của bọn ma đầu.
Đảo mắt nhìn quanh, Lục Siêu Quang dâng trào sôi máu hận. Chàng có sợ gì
những chất mê độc của Hoa Nguyệt Hội như lần sập bẫy trước kia. Song
chàng tức giận bởi chẳng tìm ra Khưu Tuyết Vân đâu nữa.
Không thể dằn nổi, chàng gầm lên:
– Ta sẽ phá nát tổng đàn này, rồi truy tìm cặp gian phu dâm phụ.
Rẹt …
Song thủ đưa lên Đình Trung, chàng quyết định đẩy ra luồng kình khí đập nát căn biệt phòng của hai kẻ dâm ác.
Bỗng một tiếng thét rờn rợn:
– Tiểu tử dừng tay. Bộ ngươi muốn tan xác lắm sao?
Lục Siêu Quang thu hồi song thủ, tia mắt chàng quét nhanh mọi góc biệt phòng …
– Ta ở đây …
Một bóng người lao vút tới, và Lục Siêu Quang lại chuẩn bị xuất chiêu …
Bóng Người Trùm Mặt bằng tấm vải màu xám, khiến chàng trai vòng ngay song thủ:
– Ẩn Diện Khách, sao tiền bối lại ở đây?
Ẩn Diện Khách cất tiếng cười lạnh lẽo:
– Ta sớm biết âm mưu tàn độc của nam nữ hội chủ Hoa Nguyệt Hội, nên đã
chờ tiểu tử trong này. Nếu không … tiểu tử khá tránh khỏi tan xương
nát thịt.
Chàng trai kinh ngạc:
– Thưa tiền bối, có chuyện gì ghê gớm vậy?
Cặp mắt Ẩn Diện Khách long lanh sau tấm vải che mặt, lão ta trỏ ngón tay một vòng:
– Trong động Ảo Tình này hiện chứa rất nhiều thuốc nổ. Ngay dưới nền
thạch phòng ta đang đứng cũng có cả ngàn cân. Tiểu tử chỉ cần phát ra
một ngón chỉ phong là tất cả đổ ụp xuống chôn vùi thân xác.
Lão cúi xuống, quơ tay trong góc sàn đá, và đưa đến tận mắt Lục Siêu Quang, nói nhỏ:
– Tiểu tử, ngươi biết cái này chứ?
Chàng trai lùi lại, mở lớn mắt:
– Khối thuốc nổ?
Tiếng cười của quái nhân sắc lạnh:
– Tất nhiên, đây chẳng phải kẹo bánh chờ tiếp đãi ngươi.
Miệng chàng trai lắp bắp:
– Thì ra bọn chúng cũng định đánh sập hang động này?
Người Trùm Mặt lại cười:
– Từ tràng giao đấu, nam nữ hội trưởng Hoa Nguyệt Hội về đây đã tuyên bố
giải tán ma hội, đồng thời đưa con gái là Tuyết Vân đi tới một vùng bí
mật. Trước khi đi, bọn chúng còn giăng sẵn cái bẫy thuốc nổ để chào đón
ngươi đó.
Lục Siêu Quang vội hỏi:
– Thưa tiền bối, chắc người biết cặp gian phu dâm phụ ấy đã đi tới nơi nào rồi chứ?
Ẩn Diện Khách lắc đầu:
– Ta không thể biết hai kẻ ấy đi đâu. Nhưng ta biết nam nữ hội chủ Hoa
Nguyệt Hội có liên quan mật thiết với Tứ Độc Lão Quái là những kẻ tử thù của ngươi đang cần tìm kiếm đấy.
Lục Siêu Quang mừng rỡ:
– Thế thì hay quá, xin tiền bối cho biết bốn lão già tàn độc ấy hiện trú ngụ nơi nào.
Giọng nói của Ẩn Diện Khách thật u trầm:
– Hành tung của Tứ Độc Lão Quái như ma quỷ, làm sao ta nắm rõ được chúng
hiện ở đâu. Có điều ta cho người biết, Tứ Độc Lão Quái và nam nữ hội chủ Hoa Nguyệt Hội đều là đệ tử của Dâm Tuyệt Bà Bà.
– Dâm Tuyệt Bà Bà …
Lục Siêu Quang kinh ngạc nhắc lại, và Người Trùm Mặt gật nhanh:
– Dâm Tuyệt Bà Bà còn đáng sợ hơn bọn Bạch Ma, hiện nay mụ ấy đang luyện Nữ Huyết Ma Công ở Đoạn Hồn Cốc.
Đôi mắt Lục Siêu Quang sáng lên:
– Xin tiền bối chỉ giùm phương hướng đến Đoạn Hồn Cốc, vãn bối muôn vàn cảm tạ.
Ẩn Diện Khách hắng giọng:
– Hừm, chuyện ấy dễ thôi. Nhưng ngươi cần gặp Dâm Tuyệt Bà Bà làm gì chứ?
Lục Siêu Quang đáp ngay:
– Bọn Tứ Độc Lão Quái nghe tin vãn bối đang truy lùng chúng, nam nữ hội
chủ Hoa Nguyệt Hội mới bị tố giác và lột khăn che mặt trước quần hùng
… Vãn bối đoán rằng bọn này đã trốn về trú ẩn sau lưng Dâm Tuyệt Bà Bà ở Đoạn Hồn Cốc chẳng sai.
Người Trùm Mặt gật gù:
– Tiểu
tử đoán cũng có lý. Vậy ngươi cứ đi về hướng Đinh Thạch Ưng rồi rẽ trái
năm mươi dặm là tìm ra Đoạn Hồn Cốc. Nhưng ta hỏi thật, ngươi có còn là
đồng nam không?
Chàng trai làm sao quên được lần ân ái với Khưu
Tuyết Vân trong thạch lao của Hoa Nguyệt Hội, và hưởng cuộc mây mưa …
nên chàng đỏ mặt ấp úng:
– Thưa … vãn bối đã …
Ẩn Diện Khách hiểu ý, bật cười:
– Khờ khờ khờ … vậy thì tốt. Bởi ta ngại ngươi đẹp trai, cường tráng mà còn đồng nam thì gặp Dâm Tuyệt Quái Bà rất nguy hiểm.
Lão phẩy tay:
– Thôi ngươi đi mau, mong rằng ngươi sẽ tìm ra kẻ đại thù.
Lục Siêu Quang vòng tay, cúi đầu:
– Vãn bối đa tạ … và mong được cùng tiền bối tái ngộ …
Cất tiếng cười sảng khoái, Người Trùm Mặt gật nhanh:
– Tất nhiên, ngươi cứ yên trí ta luôn luôn theo dõi cuộc tầm thù gian khổ của ngươi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!