Xuyên Nhanh Chi Nữ Phối Kiều Diễm - Chương 11: Kẻ biến thái bại hoại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Xuyên Nhanh Chi Nữ Phối Kiều Diễm


Chương 11: Kẻ biến thái bại hoại


Không phải Thích Kiêu Thần muốn đến tiểu viện Trúc Lâm thật, hắn chỉ chậm rãi đi theo hướng đến đó, chờ Liễu Doanh Doanh đi rồi thì về. Hôm nay hắn vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, đến tối hắn sẽ suy nghĩ nên mở miệng thế nào rồi mai chủ động đi gặp biểu muội.

Thích Kiêu Thần tính toán cẩn thận, Liễu Doanh Doanh thì không đủ kiên nhẫn. Nàng ta dọc theo đường chạy đến vườn hoa, cuối cùng cũng đuổi kịp bóng lưng của Thích Kiêu Thần!

“Biểu ca!” Liễu Doanh Doanh đau đớn kêu lên.

Thích Kiêu Thần giật mình một cái, dừng chân nhìn lại. Liễu Doanh Doanh đứng tại chỗ, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn.

Đã đến nước này, Thích Kiêu Thần đành phải quay về. Liễu Doanh Doanh vẫn nhìn hắn, trong lòng ôm sự hy vọng lung lay sắp đổ, hy vọng biểu ca sẽ làm sáng tỏ lời nhảm nhí của Tống Y Lan.

Thích Kiêu Thần đến gần, thấy Liễu Doanh Doanh rơi nước mắt, hắn rất đau lòng, dù sao đây cũng là biểu muội hắn đã cẩn thận che chở hơn hai năm.

“Sao muội khóc?” Thích Kiêu Thần không có thói khen mang khăn theo mình, nắm tay áo muốn giúp Liễu Doanh Doanh lau sạch nước mắt.

Liễu Doanh Doanh lui ra sau hai bước, ngẩng đầu hỏi hắn: “Nguyệt Luyện nói tối hôm qua huynh ngủ nàng, có phải thật không?”

Hai mắt Thích Kiêu Thần lẩn tránh.

Dây cung mang tên “Hi vọng” trong lòng Liễu Doanh Doanh “Tranh” một tiếng, gãy mất.

Nước mắt tuôn rơi như suối, Liễu Doanh Doanh đau lòng, ủy khuất, không thể nào hiểu nổi. Không phải chỉ tát Nguyệt Luyện một cái thôi sao, vì sao ngủ ngay tối đó, ngủ một lần có lẽ còn thoái thác được là do say rượu xúc động, nhưng ngủ năm lần?

Liễu Doanh Doanh xoay người muốn đi. Thích Kiêu Thần lập tức giữ chặt cổ tay nàng: “Biểu muội nghe ta giải…”

Còn chưa dứt lời, Liễu Doanh Doanh bị hắn kéo xoay người lại, vung tay, lệ rơi đầy mặt mà tát hắn một bạt tai.

Thích Kiêu Thần sững sờ tại chỗ.

Liễu Doanh Doanh giãy tay hắn ra, che mặt khóc lóc rời đi.

Thích Kiêu Thần sờ mặt mình. Liễu Doanh Doanh là thuộc giới nữ lưu yếu đuối, đánh cái tát cũng không nặng bao nhiêu, nhưng đây là lần đầu tiên Thích Kiêu Thần bị tát. Một kẻ kiêu ngạo như hắn, cho dù bị nữ nhân mình yêu mến vả bạt tai cũng không cách nào không phát giận.

Đêm nay, Liễu Doanh Doanh không chờ được lời giải thích của Thích Kiêu Thần, tâm trạng Thích Kiêu Thần phiền muộn, cũng không ra hậu viện tìm Tô Lê hoặc Nguyệt Luyện, ngủ một mình.

Ban ngày Thích Kiêu Thần không ở trong phủ, Tô Lê ngủ một giấc ngon lành. Cơm nước xong xuôi, Tô Lê gọi bọn nha hoàn giúp thay y phục đến thật xinh đẹp động lòng người, sau đó mang Nguyệt Luyện đến Văn Oanh Viên của Liễu Doanh Doanh.

Dọc theo tường viện Văn Oanh Viên là những bụi cây liễu, nghe bảo là khi Liễu Doanh Doanh vừa đến Hầu phủ tìm nơi nương tựa, Thích Kiêu Thần nghe nói biểu muội thích cây liễu, cố ý sai người dời vài bụi cây liễu qua trồng. Vào cuối xuân, liễu mọc ra lá cây xanh nhạt, tạo nên một khung cảnh xuân sắc dồi dào, cành liễu mảnh mai khẽ đong đưa theo gió, giống như vòng eo thon thả của nữ nhân.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Tô Lê thưởng thức cảnh sắc một lát rồi mới mang Nguyệt Luyện tiến vào.

Nha hoàn kề cận Liễu Doanh Doanh vội vàng vào nội thất thông báo. Liễu Doanh Doanh đang ấm ức nằm trên giường, tối hôm qua nàng khóc suốt đêm, đau lòng suốt đêm, đến bây giờ vẫn chưa lấy lại tinh thần, điểm tâm cũng không muốn ăn.

“Không gặp.”

Liễu Doanh Doanh đưa lưng về phía nha hoàn, không đoán cũng biết nữ nhân kia tới để trào phúng nàng, nàng sẽ không để nàng ta toại nguyện đâu.

Tiểu nha hoàn ra ngoài đáp lời, đương nhiên nàng ta không thể trực tiếp lừa Nhị phu nhân đi, bịa chuyện: “Hồi Nhị phu nhân, đêm qua cô nương bị trúng gió, thân thể ôm bệnh, cô nương sợ lây bệnh cho ngài nên hôm nay không muốn gặp, chờ cô nương khỏe rồi sẽ qua trò chuyện với ngài.”

Tô Lê kinh ngạc nói: “Bệnh? Bệnh thì sao cứ nằm đó được, mau mời thầy lang tới, Nhị gia đã dặn đi dặn lại bảo ta phải chăm sóc cô nương các ngươi cẩn thận, không thể trể nãi bệnh tình.”

Nói xong, Tô Lê đi thẳng vào nội thất.

Tiểu nha hoàn muốn ngăn cản nhưng Nguyệt Luyện lại xông lên đẩy tay nàng ra, thấp giọng mắng: “Không có mắt nhìn, nhớ cho kỹ đây là Hầu phủ, chủ tử nhà ngươi đều phải nương nhờ phu nhân bọn ta mà sống, há có thể mặc ngươi làm càn?”

Tiểu nha hoàn sợ choáng váng, từ trước đến nay Nhị phu nhân luôn thanh nhã dễ nói chuyện, hơn nữa cũng đòi hỏi ước thúc bọn nha hoàn bên cạnh, sao hôm nay Nguyệt Luyện như con hổ dữ vậy?

Trong khi tiểu nha hoàn còn đang ngây ngốc, Tô Lê và Nguyệt Luyện đã tiến vào nội thất.

Liễu Doanh Doanh nghe được động tĩnh, khẽ cắn môi, kịp thời kéo chăn đắp kín, giả vờ đang sinh bệnh mà nằm đưa lưng ra ngoài. Tô Lê thấy dáng vẻ như con đà điểu này của nàng, bật cười.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Nguyệt Luyện bây giờ còn hiếu kính Tô Lê hơn cả mẹ ruột mình, vào nhà thì dọn ghế đặt bên giường Liễu Doanh Doanh trước, dùng khăn cẩn thận lau qua một lần rồi mời Tô Lê ngồi xuống.

Tô Lê cho nàng một ánh mắt khen ngợi, mỉm cười ngồi xuống, nói với Liễu Doanh Doanh: “Biểu muội không thoải mái, vì sao không nói cho ta biết? May mà ta tới xem muội, nếu không làm trễ nải bệnh tình, Nhị gia sẽ lại trách cứ ta mất.”

Liễu Doanh Doanh nhắm mắt lại, tối qua nàng chỉ lo thương tâm, bây giờ nàng bắt đầu oán hận, hận Tô Lê cướp đi nam nhân của nàng.

Tô Lê tiếp tục thăm hỏi Liễu Doanh Doanh: “Tối hôm qua biểu muội gặp Nhị gia nhỉ, Nhị gia nói sao? Ta không thấy ngài ấy nên đành tới hỏi muội, nếu Nhị gia thừa nhận ngài đã thu Nguyệt Luyện, vậy ta sẽ chọn ngày chính thức nâng Nguyệt Luyện làm di nương, tương lai muội hết chịu tang rồi làm chuyện hỉ với Nhị gia, trong viện chúng ta sẽ có hai di nương là muội và Nguyệt Luyện rồi, vừa vặn bầu bạn với nhau.”

Liễu Doanh Doanh sắp cắn môi ra máu! Làm di nương duy nhất của Thích Kiêu Thần, ngày sau có hi vọng phù chính dựa vào con nối dõi và làm một trong các di nương của Thích Kiêu Thần, hai cái này giống nhau sao?

Phụ thân của Liễu Doanh Doanh cũng là quan, do phụ mẫu song vong nên Liễu Doanh Doanh bất đắc dĩ mang chút gia sản tới nhờ vả Hầu phủ. Cân nhắc đến chuyện nàng phải giữ đạo hiếu ba năm, không lâu sau đó sẽ trở thành một cô nương mười tám tuổi lớn, khó cưới gả, Thích Kiêu Thần đường đường khí khái chiến công hiển hách mới thành nhân tuyển hôn phối tốt nhất cho Liễu Doanh Doanh.

Một nhân duyên tốt như vậy, bây giờ đều bị đôi chủ tớ này phá hoại!

Liễu Doanh Doanh vừa hận chủ tớ Tô Lê, vừa hận Thích Kiêu Thần bội ước thay lòng, rõ ràng hắn đã đồng ý chỉ thích mỗi mình nàng!Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Từ vị trí của Tô Lê có thể thấy được gò má tái nhợt tiều tụy của Liễu Doanh Doanh, nàng hả hê nói: “Biểu muội không nói lời nào, vậy ta xem như muội chấp nhận.”

Liễu Doanh Doanh cắn răng chịu đựng.

Tô Lê bỗng nhiên thở dài, tốt bụng khuyên nhủ: “Biểu muội, thật ra thì chúng ta không nên như bây giờ, với mỹ mạo và tại học của biểu muội, chỉ cần biểu muội đồng ý không dây dưa Nhị gia nữa, ta cam đoan sẽ giúp muội an bài một đệ tử thế gia phong lưu lỗi, biểu muội làm một quan phu nhân đàng hoàng, không tốt hơn ép dạ cầu toàn làm tiểu thiếp của Nhị gia sao?”

Liễu Doanh Doanh rốt cuộc nhịn không được, cười gằn: “Ngươi coi ta là kẻ ngu, sẽ tin lòng tốt của ngươi sao?”

Tô Lê cười nói: “Biểu muội có tin hay không, ta đều sẽ giúp muội tìm kiếm một phu quân tốt bụng, tin tưởng Hầu gia trở về, ông ấy cũng sẽ ủng hộ ta. Hầu gia luôn xem biểu muội là con gái ruột của mình, ông ấy hi vọng biểu muội gả người tốt hơn bất cứ ai. Được rồi, lời nên nói đã nói hết, biểu muội an tâm nghỉ ngơi đi, muội nghĩ thông suốt rồi, luôn hoan nghênh muội đến chỗ ta làm khách.”

Cuối cùng thưởng thức sườn mặt thẩn thờ của Liễu Doanh Doanh một chút, Tô Lê hài lòng đi.

Liễu Doanh Doanh nằm không được, cả người lạnh toát ngồi dậy.

Quan Tây hầu Thích Kính là cữu cữu của nàng, lúc nàng vừa tới, quả thật Hầu gia xem nàng như nữ nhi mà đối đãi. Đã xem như nữ nhi, Hầu gia tuyệt đối sẽ không gả nàng cho Thích Lăng Vân hoặc Thích Kiêu Thần. Thích Lăng Vân là người tàn phế, Liễu Doanh Doanh chưa thấy cũng không hứng thú đi gặp, Thích Kiêu Thần cao lớn tuấn lãng, Liễu Doanh Doanh thử tiếp cận hắn, phát hiện Thích Kiêu Thần bị mỹ mạo của nàng hấp dẫn, Liễu Doanh Doanh bèn toàn tâm lôi kéo Thích Kiêu Thần.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Ba năm thì có đến hai năm cữu cữu Hầu gia đóng giữ tại biên quan, không biết mối quan hệ thực sự của nàng và Thích Kiêu Thần. Với tính tình ấy của Tống Y Lan, Liễu Doanh Doanh chưa bao giờ nghĩ rằng Tống Y Lan sẽ cáo trạng với Hầu gia. Nhưng bây giờ Tống Y Lan biến đổi đến kì lạ, nếu Tống Y Lan khóc lóc kể lể với Hầu gia rằng nàng vụng trộm quyến rũ Thích Kiêu Thần, Hầu gia sẽ tin ai?

Tống Y Lan là con dâu Hầu gia tự mình đến Tống gia mời về! Thanh danh của Tống Y Lan còn tốt như vậy!

Liễu Doanh Doanh càng nghĩ càng sợ, đến khi Hầu gia phát hiện hành vi của nàng, đừng nói xem nàng như nữ nhi, rất có khả năng Hầu gia sẽ cho phép Tống Y Lan tùy tiện chọn một kẻ không có tiền đồ cưới nàng! Toàn bộ Hầu phủ, Hầu gia định đoạt, đến lúc đó cho dù Thích Kiêu Thần muốn ngăn cản, hắn cũng không cản nổi Hầu gia! Huống chi Thích Kiêu Thần đã bị chủ tớ Lan Phương Các kéo đi, có chúng nó hàng đêm thổi gió bên tai hắn, Thích Kiêu Thần sớm muộn gì cũng sẽ quên nàng thôi!

Liễu Doanh Doanh triệt để luống cuống, hoảng hốt, nàng phát hiện cơ bản là nàng không có tư cách tức giận Thích Kiêu Thần, không chỉ vậy, nàng phải nghĩ cách kéo trái tim của Thích Kiêu Thần về, không để Thích Kiêu Thần hoàn toàn bị Lan Phương Các lừa gạt đi.

Lâm vào cảnh đường cùng sẽ kích thích trí tuệ của một người, trong giây khắc ngắn ngủi, Liễu Doanh Doanh đã suy nghĩ kỹ càng nàng nên làm gì.

Tô Lê thật sự phái người đi mời thầy lang xem bệnh cho Liễu Doanh Doanh.

Liễu Doanh Doanh thừa cơ giả bệnh, đến hoàng hôn, Liễu Doanh Doanh phái nha hoàn Thúy Nhi đến trước cửa Hầu phủ chờ Thích Kiêu Thần.

Thích Kiêu Thần vừa vào cửa liền phát hiện Thúy Nhi thường gặp.

“Nhị gia, tối qua cô nương về rồi bỗng dưng ngã bệnh, cả ngày nay không ăn cơm, thuốc thầy lang kê cũng không hữu dụng, Nhị gia mau về đi!” Thúy Nhi lo lắng nói, diễn y như thật.

Thích Kiêu Thần nghe xong thì không nhớ nổi mình từng bị Liễu Doanh Doanh tát một cái, bước nhanh như gió chạy tới bên cạnh Liễu Doanh Doanh.

Liễu Doanh Doanh thật sự tiều tụy, không cần giả vờ làm gì, bị Thích Kiêu Thần đưa tay nghiêng mặt qua nhìn hắn, Liễu Doanh Doanh vừa ngẩng đầu, khóe mắt liền lăn xuống hai hàng lệ, nàng không hề nói gì, chỉ vừa khóc vừa nhìn Thích Kiêu Thần, thương tâm mà bất lực.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Thích Kiêu Thần ăn mềm không ăn cứng, thấy nàng như vậy thì áy náy, lườm Thúy Nhi. Hắn vừa lau nước mắt cho Liễu Doanh Doanh vừa giải thích: “Lòng ta dành cho muội, muội còn không biết sao? Nếu không có lí do riêng, sao ta có thể chạm vào con nha hoàn mặt dày vô sỉ kia được? Biểu muội, Tống thị thay đổi, nàng ta dùng hòa ly uy hiếp ta…”

Thích Kiêu Thần lấy hơi nói một tràng.

Liễu Doanh Doanh càng sợ hơn!

Tống Y Lan thật sự dám hòa ly, Hầu gia mất đi đứa con dâu ngoan, nhất định sẽ càng căm ghét muốn vứt bỏ nàng, đến lúc đó đừng nói tùy tiện lựa người cưới nàng, vị võ tướng cương trực ấy mà tức giận, đuổi nàng về nhà cũng có khả năng!

“Biểu ca, muội sai rồi, muội không nên hiểu lầm huynh!”

Liễu Doanh Doanh rơi lệ như mưa, áy náy bổ nhào vào lòng Thích Kiêu Thần, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên khuôn mặt cương nghị màu đồng cổ của Thích Kiêu Thần: “Biểu ca một lòng vì ta suy nghĩ, không tiếc tự hạ thân phận mà sủng nha hoàn bên cạnh nàng ta, vậy mà muội còn đánh huynh. Biểu ca, muội ra tay nặng như vậy, có phải huynh đau lắm không?”

Nước mắt của nàng rơi nhiều như vậy, trong lời toàn là quan tâm săn sóc, nhưng Thích Kiêu Thần mới ăn mặn không lâu, sự chú ý đã sớm xiêu vẹo ngay khi Liễu Doanh Doanh nhào vào ôm ấp. Nguyệt Luyện đẹp thì đẹp thật, nhưng Nguyệt Luyện là một nha hoàn có nghĩa vụ hầu hạ, sao có thể hơn xa địa vị của Liễu Doanh Doanh trong lòng Thích Kiêu Thần? Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.

Ôm chặt eo Liễu Doanh Doanh, nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Liễu Doanh Doanh, Thích Kiêu Thần khàn khàn nói: “Rất đau, biểu muội xoa giúp ta nhé.”

Dứt lời, Thích Kiêu Thần chủ động kéo tay Liễu Doanh Doanh di động trên khuôn mặt rộng của hắn.

Liễu Doanh Doanh:.

Nàng rõ ràng vì sao Nguyệt Luyện nói Thích Kiêu Thần muốn nàng ta năm lần.

Bởi vì Thích Kiêu Thần chính là một tên biến thái bại hoại!

Tác giả có lời muốn nói:

Chương 2: Sửa lại giả thiết, sau khi xuyên qua Tiểu Lê Hoa sẽ mang chính dung mạo của mình, chỉ là ngũ quan có sự hòa trộn với khí chất của các loài hoa khác, chẳng hạn như thanh nhã phong lưu quyến rũ gì đó, mọi người nhớ kỹ điểm này là được rồi, không cần đọc lại nha.

Edit & Beta: Mi An

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN