Ma Hậu Yêu Cơ Phục Thù
Chương 18
Dịch bệnh ở biên giới phía Nam ngày càng lan rộng, bách tính lương dân chịu cảnh lầm than, nhiều người lâm vào cảnh lâm li bi đát.
……
Trời tờ mờ sáng, Lý Tú đã cầm theo kim ấn, thánh chỉ cùng cung y phục sức dành cho Quận chúa đến trước phủ Mạc gia.
Lạp Thái hậu mỉm cười hiền từ nhìn Ôn Duyệt phu nhân, cùng người thưởng trà tán gẫu.
Khi Mạc Vi Nhã một thân y phục giản dị bước đến thì từ đâu lại vang lên tiếng the thé của vị công công cung Bích Loan khiến mọi người đều nghi hoặc không thôi.
Lễ tấn phong Quận chúa, Hoàng Hậu nương nương đến đây là có ý gì?
“Hoàng Hậu nương nương đến!”
Mặc Liên cao ngạo bước vào chính điện, y phục lộng lẫy hoa lệ, phục sức lấp lánh tinh xảo. Trong khi bách tính muôn dân còn đang sống trong cảnh khốn khó lầm than, nàng ta lại diện y phục lấp lánh, vòng vàng trâm bạc, còn ra thể thống gì nữa?
Lạp Thái hậu nhìn nữ nhân hoa chi chiêu triển phía trước, trong lòng dâng lên một cỗ chán ghét đến cực điểm.
Quả nhiên cũng chỉ là một ả thông phòng, cũng chỉ biết bò lên long sàng mà câu dẫn nam nhân.
“Mẫu hậu”
Mặc Liên ngại ngùng hành lễ phúc thân, ánh mắt liếc nhìn Vi Nhã đứng bên cạnh Ôn Duyệt phu nhân cùng Mạc Thái uý, liền nhếch môi cười lạnh một tiếng.
Thân là Đại tiểu thư Mạc phủ, là Nhất phẩm Quận chúa, y phục lại sơ sài, giản dị đến vậy? Chẳng nhẽ Mạc gia lại nghèo khó đến vậy sao a?
“Hoàng Hậu nương nương an”
Ôn Duyệt phu nhân cười hiền nhìn Mặc Liên, bàn tay âm thầm siết chặt lấy khăn tay.
Mặc Hậu đến đây, e cũng chẳng phải điềm tốt lành gì.
Lý công công nhìn Mặc Liên, cung kính cúi đầu mời nàng ta ra phía đôn mộc bên cạnh Thái hậu.
Đợi đến khi mọi người trong phủ đã yên vị, Lý công công chậm rãi cầm thánh chỉ đọc lớn.
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Mạc gia Đại tiểu thư Mạc Vi Nhã công dung ngôn hạnh, huệ chất lan tâm, ôn nhu nhàn thục, nay một điệu “Trường Bạch” khiến trẫm vô cùng yêu thích. Nay tấn phong làm Nhất phẩm Quận chúa, phong hào Chiêu Dao. Khâm thử!”
Vi Nhã cẩn thận nhận lấy thánh chỉ, cúi đầu hành lễ tạ ơn.
“Thần nữ khấu tạ Hoàng thượng long ân”
A Huyên cùng lão mama bên cạnh Ôn Duyệt phu nhân đứng bên cạnh nhận lấy khay đựng cung y của Nhất phẩm Quận chúa cùng kim ấn.
Sau khi nhận lấy kim ấn cùng cung y, Lý Tú nhanh chóng cùng Lạp Thái hậu hồi cung.
“Nhã nhi, ai gia cùng A Hiên phải đi Tuý Kim Cúc ở Thanh Đại cầu phúc cho bách tính vượt qua kiếp nạn này, có lẽ tháng sau mới hồi cung, con đó, nhớ chăm sóc bản thân cho thật tốt, nếu không ai gia sẽ xót a!”
Lạp Nhã ân cần dặn dò Mặc Vi Nhã, ánh mắt dịu dàng, ôn nhu khiến cho Mặc Liên phía bên kia ghen tức không thôi.
“Vậy người phải đi cẩn thận a! Đợi người quay về, Nhã nhi sẽ thường xuyên đến bồi người trò chuyện!”
Lạp Thái hậu hài lòng vỗ nhẹ bàn tay trắng nõn, xinh đẹp của Vi Nhã, sau đó vịn tay tâm phúc bên cạnh lên xe ngựa.
Ôn Duyệt phu nhân cùng Mạc Thái uý sau khi tiễn Lạp Thái hậu liền quay trở về tẩm viện. Cả chính điện to lớn lúc này chỉ còn Mạc Vi Nhã cùng Mặc Liên.
“Hoàng hậu nương nương có gì căn dặn?”
Mạc Vi Nhã hờ hững nhìn Mặc Liên ngồi trên đôn mộc, giọng nói mơ hồ cón có chút ghét bỏ.
“Bổn cung cũng chỉ là muốn đến chung vui cùng Quận chúa, chẳng lẽ Quận chúa lại không chào đón ta a?!”
“Vi Nhã không dám”
Mặc Liên hài lòng nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mắt nhún nhường, vừa vuốt ve chiếc trâm phượng vừa tán gẫu cùng Mạc Vi Nhã.
“Phải rồi, Quận chúa a, sau này ngươi cũng nên chú ý đến y phục một chút. Ăn vận giản dị như vậy, thực mất mặt cho Hoàng tộc đó!”
Mạc Vi Nhã chỉ cười nhạt không nói, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn thẳng vào mắt phượng của Mặc Liên.
“Đây là chút thành ý của ta, mong Quận chúa không chê bai a”
Mặc Liên dịu dàng nhìn Vi Nhã, từng ngón tay thon dài miết nhẹ lên túi thơm được đặt ngay ngắn trên khay.
“Đa tạ nương nương!”
Vi Nhã ra giấu cho tì nữ phía sau tiến lên nhận lấy túi thơm, sau đó nhanh chóng hành lễ với Mặc Liên rồi quay trở về viện phủ.
Mặc Liên được cung nữ đỡ lên xe ngựa, âm thầm báo lại tình hình trong cung.
“Nương nương, Hinh Quý phi sảy thai rồi!”
“Tốt, thực tốt!”
……….
Vi Nhã quay trở về tẩm viện, nhanh chóng cho người đi mời thái y trong cung đến phủ đệ một chuyến.
Ai mà biết được một túi hương này có thứ gì bên trong?
“Quận chúa, Hoàng hậu nương nương cũng thực kì lạ, vì sao lại tặng người túi thơm chứ?”
Tì nữa theo sau tò mò hỏi, ánh mắt nghi hoặc xoáy sâu vào tui thơm được thêu tinh xảo trên khay.
………..
“Tiểu thư, sắp tới là yến tiệc tẩy trần cho Mặc Tể tướng, lão gia cho gọi người cùng đi”
A Huyên đi theo sau nàng, hào hứng nói về yến tiệc tẩy trần, ánh mắt lấp lánh sáng như sao trời đêm.
“Đươc”
Vi Nhã cười thầm trong lòng, quả nhiên là ông trời giúp nàng a!
Mặc Thịnh, ngươi đầu tiên!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!