Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 30: Hội nghị thượng đỉnh
Khi mọi người trở về Thiên Hỏa động, Lâm Vân Phong đã tỉnh lại. Lúc này trông sắc mặt của hắn đã hồng hào trở lại, có vẻ đã hồi phục được khá nhiều. Vừa thấy mọi người trở về, Vân Phong vội chạy đến ngay bên Lục Vân, hỏi dồn: “Sao rồi? Trận thi đấu của huynh hoàn thành tốt đẹp chứ? Huynh thắng rồi phải không? Sao không ai gọi đệ dậy để đi xem chung vậy? Để đệ một mình ở đây hồi hộp chờ đợi”.
Lục Vân cầm lấy tay của Vân Phong cười nói: “Chúng ta hy vọng đệ có thể hồi phục nguyên khí thật tốt, ngày mai còn một trận thi đấu gian nan hơn nữa đang chờ đệ mà. Trận đấu của huynh đã xong rồi, may mắn chiến thắng Lý Minh sư huynh của Nho Viện và cũng không bị thương tích gì. Ngày mai tất cả chúng ta sẽ cùng tham gia vòng đấu trong, mong là mọi người đã qua ải. Vì thế mà đệ phải tranh thủ thời gian, hồi phục nhanh chóng công lực đã bị hao tổn. Có như vậy thì ngày mai đệ mới mong tiếp tục chiến thắng được. Tối nay nhớ đừng đi đâu hết nhé, hãy ngồi yên ở đây để vận khí điều tức, khôi phục lại trang thái uy vũ ban đầu”.
Vân Phong vừa nghe tin thắng lợi của Lục Vân, lập tức gương mặt nở rộ một nụ cười rạng rỡ, cầm lấy tay của Lục Vân, cười không ngớt: “Huynh không cần lo cho đệ, đệ đã hồi phục được sáu, bảy phần công lực rồi, chỉ cần tối nay cố gắng thêm nữa thì sáng mai sẽ tốt thôi. Mà huynh lợi hại thật, không bị thương tích gì cả đã chiến thắng đối thủ một cách vẻ vang, hay quá! Không được xem huynh thi đấu đúng là tiếc ghê gớm. Ngày mai đệ nhất định phải có mặt để cổ vũ cho huynh”.
Lục Vân khẽ cười: “Hy vọng chúng ta không thi đấu cùng thời gian, nếu không thì không thể gặp nhau được. Thôi, không nói nhiều nữa, Hứa đại hiệp của Nho Viện đang đứng ngoài kia, đệ mau ra chào hỏi người ta, kẻo lại bị cho là không biết lễ nghĩa”. Nói rồi vừa mỉm cười vừa kéo Vân Phong đi ra chào hỏi Đan Thanh kiếm hiệp Hứa Thương Hải.
Mọi người chào nhau vài câu rồi cùng đi vào trong động, ngồi xuống bàn chuyện huyên thuyên. Đan Thanh kiếm hiệp Hứa Thương Hải nhìn bốn vị đệ tử của Dịch Viện, khẽ cười: “Lần này, tuy thi đấu rất kịch liệt nhưng với thực lực của các đệ tử, ta tin rằng Dịch Viện sẽ có được thành tích khả quan. Ta đã xem xét tình hình các viện khác rồi, e là Nho Viện của ta năm nay phải chịu xếp cuối”.
Huyền Ngọc chân nhân cười xòa: “Thương Hải đại hiệp quá khiêm tốn rồi, đệ tử Tất Thiên của Nho Viện ta có gặp qua, quả thật tu vi cao thâm, tuyệt đối không dưới Hoành Phi. Nếu như hai người có thể thi đấu với nhau thì khả năng thắng của Nho Viện chiếm đến sáu phần. Đại hội kỳ này, danh phẩm đệ nhất chỉ có hai viện Thiên Kiếm Viện và Bồ Đề Học Viện có khả năng tranh nhau, còn chúng ta, chỉ cố gắng thoát khỏi danh vị cuối chót”.
Đan Thanh kiếm hiệp Hứa Thương Hải suy tư: “Bây giờ các cuộc tỉ võ có lẽ đã hoàn tất rồi, tối nay Lục Viện sẽ tiến hành một cuộc họp thảo luận quan trọng về vòng đấu trong. Cuộc họp này đối với Lục Viện là một bước mấu chốt dẫn đến thắng lợi của từng trận đấu. Làm sao để môn hạ đệ tử của mình đấu với đối thủ yếu nhất là điều cần suy tính. Nếu nhờ đó mà vào được Thập nhị cường thì con đường đi tới Lục cường chỉ còn cách vài bước ngắn ngủi mà thôi”.
Huyền Ngọc chân nhân khẽ gật đầu: “Đại hội lần này quả thật là một cuộc tranh giành quyết liệt. Ai cũng vì môn hạ đệ tử của mình mà tranh thủ cơ hội tốt nhất, để họ dễ dàng tiến vào vòng đấu trong. Bao nhiêu kỳ đại hội đã qua, Dịch Viện đều thua thảm hại trong cuộc tranh giành này. Hy vọng năm nay, tình hình sẽ đổi khác. Bây giờ chúng ta hãy đi nghe ngóng xem tình hình các viện khác ra sao để chuẩn bị đối sách cho tối nay”.
Hứa Thương Hải đồng tình: “Đúng đó, phải đi ra ngoài xem xét tình hình các viện. Dù sao thì trận đấu hôm nay đã kết thúc rồi, quan trọng là ngày mai. Đi thôi, chúng ta đi thu thập tin tức”. Nói xong Hứa đại hiệp chào tạm biệt mọi người rồi cùng Huyền Ngọc chân nhân rời khỏi.
Tử Dương chân nhân nhìn một mọi người khẽ nói: “Lần này Vân Phong và Lục Vân cùng thắng cả hai trận, đã làm rạng danh Dịch Viện chúng ta. Hy vọng ngày mai, các đệ tử có thể càng đánh càng hăng, một lần nữa tạo nên kỳ tích hiển hách, cùng tiến vào vòng đấu sau, mọi người có tự tin không?”.
Trương Ngạo Tuyết nhìn sang Lục Vân, hai ánh mặt lại gặp nhau, cùng truyền cho nhau một thần sắc kiên định, hai người cùng lúc gật đầu, đầy tự tin. Vân Phong thì nhìn mọi người với một vẻ mặt nghiêm trọng, gật đầu thật mạnh, đầy kiên quyết. Còn Hoành Phi thì chỉ nhìn Tử Dương chân nhân, nghiêm túc nói: “Chúng ta nhất định sẽ thành công, ngày mai sư thúc cứ xem”. Chỉ một câu nói ngắn, không nói thêm gì hơn.
Tử Dương chân nhân nhìn sang Tịnh Nguyệt đại sư, hai người tỏ vẻ mãn nguyện. Tử Dương chân nhân tấm tắt: “Tốt, có chí khí, để xem ngũ viện có còn xem thường Dịch Viện không. Chúng ta nhất định phải trổ hết bản lĩnh, để họ phải ngưỡng mộ uy danh của Dịch Viện. Tiếp tục cố gắng, ta sẽ ủng hộ tất cả. Bây giờ ai nấy hãy về nghỉ ngơi, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai”. Nói xong cùng Tịnh Nguyệt đại sư rời khỏi.
Lục Vân nhìn ba người còn lại, khẽ nói: “Vân Phong bây giờ hãy tranh thủ thời gian vận khí điều tức cho mình. Ngày mai, đối thủ mà chúng ta đụng độ không một ai là kẻ xoàng cả. Cho nên ai cũng phải dốc hết toàn lực để thi đấu. Bây giờ chúng ta hãy bàn bạc một chút về tình hình thi đấu của ngày mai, dự đoán trước những sự cố có thể gặp phải để còn biết cách phản ứng”. Sau đó bốn người ngồi chụm lại với nhau, bàn tính tình huống cho trận đấu ngày mai.
o0o
Ngoài động, Tử Dương chân nhân đứng nhìn đấu trường đang được các Thiên Kiếm Viện đệ tử dọn dẹp, thu xếp lại cho đàng hoàng. Vừa quan sát những dòng người đi đi lại lại, Tử Dương chân nhân vừa hỏi: “Sư tỷ, đại hội Luận võ này tỷ đã tham gia mấy kỳ nên khá hiểu rõ tình hình của nó. Vậy theo như nhận định cá nhân thì trận đấu ngày mai, bốn đệ tử Dịch Viện có vượt qua hết không?”.
Tịnh Nguyệt đại sư nhìn ra phía trước, giọng nói trầm ngâm: “Theo như tình huống phân tích, bốn đệ tử có thể thuận lợi vào đến vòng này đã là điều đáng mừng. Còn lần đấu sau, ta nghĩ chỉ có hai người lọt vòng, hai người sẽ bị loại trừ. Còn trận Lục cường, cho dù vào được một người cũng vô cùng khó khăn. Mỗi kỳ tỉ võ đều giữ được mức cân bằng, mỗi viện chỉ có một thành viên đi vào vòng Lục cường. Chỉ là trong bao nhiêu năm qua, mỗi mình Dịch Viện là liên tục năm kỳ đại hội, không có một đệ tử nào có thể tham gia vòng đấu Lục cường. Và lần nào cũng là hai đệ tử của Thiên Kiếm Viện có mặt trong trận đấu tranh ngôi vị hạng nhất. Năm nay, kết quả cuối cùng thế nào thì không ai biết trước được. Đệ cũng không nên mong chờ quá nhiều để rồi phải thất vọng”.
Tử Dương chân nhân mặt mày khẽ biến sắc, thở dài, không nói một câu nào mà chỉ lặng lẽ nhìn ra xa, trong lòng mong chờ một điều kỳ tích.
o0o
Màn đêm buông xuống dần, đã đến lúc dùng cơm tối. Lúc Huyền Ngọc chân nhân trở về cũng là lúc mọi người đã dùng cơm xong. Huyền Ngọc chân nhân gọi mọi người tập trung rồi nói: “Vừa rồi ta đã thám thính được một số thông tin, kết quả đã có hết rồi. Lần này tham gia thi đấu có hai mươi bốn người, hai người của Dịch Viện đều đã vượt qua vòng loại, Phụng Hoàng Thư Viện bốn người tham gia thì có ba người bị đào thải. Nho Viện thì có hai người lọt vòng, Đạo Viện và Bồ Đề Học Viện cũng vậy. Còn Thiên Kiếm Viện thì sáu người tham dự, ba người vượt ải. Thông qua vòng đấu loại, Thiên Kiếm Viện có thực lực cao nhất, đang xếp ở vị trí đầu bảng”.
Tử Dương chân nhân sầm mặt hỏi: “Vậy thì trận đấu ngày mai, họ sẽ có đến năm người tham gia, cơ hội chạm mặt không phải sẽ càng cao sao? Hôm nay nhất chiến, lập trường của họ đã rõ ràng rồi, ngày mai mà đụng độ, e là sẽ rất kịch liệt”. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Huyền Ngọc chân nhân khẽ nói: “Đúng vậy, nhưng cho dù chúng ta có gặp phải ai thì cũng là những những đối thủ cường hoành, muốn yếu hơn cũng không thể nào có. Theo như tin tức thu thập được, những đệ tử tham dự bị đào thảo lần này có rất nhiều người đều là đệ tử thực lực khá cao. Trong đó có vài người có công lực không dưới Mộc Hoa. Từ đó có thể thấy được lần tỉ võ này gay cấn hơn những kỳ trước đến mức nào. Tối nay ta sẽ cố gắng tranh thủ cơ hội cho Dịch Viện, nhưng có thành công hay không thì còn phải xem tình hình. Trong thời gian này, mọi người ghi nhớ là không được rời khỏi sơn động, hãy tọa thiền vận khí, chuẩn bị thật tốt cho trận đấu ngày mai. Đây là trận đấu liên quan đến niềm vinh nhục của viện ta, mọi người cần phải nỗ lực hết mình”. Nói xong, người rời khỏi động để đến tham dự đại hội đàm luận của các trưởng giáo.
o0o
Trong Thiên Huyền động, trưởng giáo của Lục Viện đang tề tụ đông đủ để thương nghị cho việc tỉ thí ngày mai. Chỉ thấy họ ngồi xung quanh một chiếc bàn bằng ngọc đá hình tròn, bên cạnh có một Thiên kiếm Viện đệ tử im lặng đứng hầu.
Thượng thủ, trưởng giáo Thiên Kiếm Viện Lý Trường Xuân lên tiếng: “Sau khi xem xét tình hình thi đấu của ngày đầu tiên, ta có thể thấy đại hội Luận võ Lục viện lần này hoàn toàn mạnh hơn so với các kỳ trước. Đây là điều đáng mừng, vì chứng tỏ Lục Viện đã xuất hiện nhiều nhân tài kiệt xuất hơn. Đối với giới chân tu, đó là một việc tốt. Để lần tỉ võ này có thể công bằng công chính, tối nay chúng ta cần phải thương nghị thật kỹ càng và phân tích đúng đắn thực lực của các thí sinh tham dự, cố gắng tránh tình trạng nhị cường đối chọi, lưỡng bại câu thương. Cũng như luật cũ, bây giờ mỗi viện sẽ đề cử hai đệ tử kiệt xuất nhất, chúng ta sẽ bắt đầu xếp loại và lập danh sách”.
Năm vị trưởng giáo còn lại nhìn nhau, bắt đầu trầm tư. Huyền Ngọc chân nhân ghi tên của Ngạo Tuyết và Hoành Phi. Rất nhanh, họ đã đặt đầy đủ danh sách của môn hạ đệ tử lên giữa bàn. Lý Trường Xuân ra lệnh cho đệ tử tổng hợp các danh sách vào một tờ giấy, sau đó đưa trước mặt để các trưởng giáo xem qua.
Sau khi năm người đã kiểm tra xong, Lý Trường Xuân cầm tờ danh sách, khẽ đọc: “Thiên Kiếm Viện Kiếm Vô Trần, Triển Ngọc; Bồ Đề Học Viện Bản Nhất, Giới Thiền; Đạo Viện Vô Vong, Vân Hoa; Nho Viện Tất Thiên, Đỗ Lực; Phụng Hoàng Thư Viện Thương Nguyệt, Hứa Khiết; Dịch Viện Lý Hoành Phi, Trương Ngạo Tuyết, tất cả mười hai người này sẽ thi đấu với mười hai người vừa lọt vòng đấu loại. Danh sách cụ thể cần được thảo luận tại đây, mọi người thấy thế nào?”.
Năm vị trưởng giáo đều khẽ gật đầu, không ý kiến. Lý Trường Xuân thấy vậy bèn ra lệnh cho đệ tử mang đến danh sách của mười hai người còn lại, cùng viết lên bảng danh sách này theo hai hàng đối xứng để dễ quan sát. Sau đó bảo đệ tử chép ra năm bản, phát cho mỗi người một bản.
Sau khi mọi người đã có bảng danh sách, Lý Trường Xuân khẽ nói: “Mọi người có thể vẽ đường liên kết giữa hai nhóm người trên danh sách để tạo thành một cặp đấu. Để cho công bằng liêm minh, mỗi viện trưởng sẽ tự chọn đôi đấu trên bảng danh sách của mình. Cứ mỗi cặp đấu được sáu người chọn giống nhau thì xem như cặp đấu đó đã được quyết định. Còn lại tiếp tục chọn lựa cho đến khi hoàn thành danh sách. Về nguyên tắc không đấu cùng viện thì chắc không cần phải nhắc nhở. Vậy chúng ta bắt đầu”.
Trong động im phăng phắc, sáu vị trưởng giáo đều đang suy nghĩ thẩn trọng, lựa chọn đối thủ. Đây là mấu chốt cực kỳ hệ trọng, liên quan đến trận đấu khó hay dễ của đệ tử môn hạ, cần phải thật chú ý. Trải qua một lúc lâu, sáu vị trưởng giáo mới nộp được tờ danh sách với cái đường nối chằng chịt. Kết quả thống kê chỉ có một đội đấu được chọn trùng nhau bởi sáu vị trưởng giáo. Vậy qua lần lựa chọn thứ nhất, đã có một đội được vạch ra. Sau đó, họ tiếp tục chọn lựa trên bảng danh sách còn lại.
Sau nhiều lần chọn lựa, thống kê, cuối cùng sau tám lần vất vả, danh sách đội đấu cho ngày mai đã hoàn thành. Cầm tờ danh sách trên tay, mỗi vị trưởng giáo đều có biểu tình khác nhau. Lý Trường Xuân bình thản tự nhiên. Pháp Quả đại sư của Bồ Đề Học Viện thì thần sắc tĩnh lặng, khó hiểu. Thất Huyền chân nhân của Đạo Viện thì sắc mặt trầm trọng, Hạo Vân cư sĩ của Nho Viện lại cười trong đau khổ. Gương mặt như ngọc của Ngọc Vô Song – trưởng giáo Phụng Hoàng Thư Viện thì lộ vài phần âu lo.
Huyền Ngọc chân nhân nhìn vào bảng danh sách, mặt mày nghiêm trọng. Lần thương nghị này sở dĩ tốn nhiều thời gian là vì trở ngại của Dịch Viện. Do muốn tận lực tranh thủ lợi thế hết mực cho môn hạ đệ tử nên sự lựa chọn của Huyền Ngọc chân nhân lúc nào cũng khác với mọi người, khiến cho cuối cùng chỉ còn lại hai Dịch Viện đệ tử phải đối đầu với Thiên Kiếm Viện đệ tử. Đó là điều mà Huyền Ngọc chân nhân không hề muốn. Tiếc là thế sự vô thường, có cố gắng cũng vô ích.
Lần này, Lý Hoành Phi sẽ gặp Vô Niệm – đệ tử của Bồ Đề Học Viện; Còn đối thủ của Trương Ngạo Tuyết là Thanh Khê của Đạo Viện. Còn lại, Lục Vân phải đấu với Lãnh Gia Hào – đệ tử xếp hạng ba trong Thiên Kiếm Viện, Vân Phong thì đấu với Triển Ngọc – đệ tử xếp hạng hai. Nhìn danh sách trên tay, Huyền Ngọc chân nhân thiểu não bước ra khỏi Thiên Huyền động. Trong gió khuya lạnh buốt, người một mình đứng trong đêm lặng lẽ tần ngần thật lâu rồi mới từ từ biến mất dưới ánh trăng.
o0o
Về đến Thiên Hỏa động, Tử Dương chân nhân và Tịnh Nguyệt đại sư đều đang chờ. Ba người nhìn nhau, Huyền Ngọc chân nhân bất giác thở dài, lắc đầu đưa danh sách cho hai người. Xem xong danh sách, Tịnh Nguyệt đại sư vẫn bình tĩnh còn Tử Dương chân nhân thì nghiêm mặt, trầm tư.
Huyền Ngọc chân nhân kể lại quá trình chọn lựa của các trưởng giáo cho hai vị sư đệ sư muội nghe. Cuối cùng chỉ nghe người nói “Lần này có lẽ là ý trời. Ta có cố gắng cách mấy cũng không thoát được cảnh phải đụng độ với Thiên Kiếm Viện. Tạm thời đừng nói cho các đệ tử biết, để họ nghỉ ngơi thật tốt, đợi đến sáng mai hẵng nói”. Nói xong người lướt mình đi vào trong động.
Tịnh Nguyệt đại sư quay sang Tử Dương chân nhân, khẽ nói: “Đi nghỉ sớm đi, ngày mai còn nhiều việc phải làm”. rồi người lặng lẽ đi vào. Tử Dương chân nhân sững người tại động khẩu, ngẩng nhìn vầng trăng sáng trên cao, bất động. Từ phía trong, Lục Vân nhìn thấy bóng lưng của sư phụ, cảm giác điều bất lành. Cụ thể thế nào thì chàng không rõ nhưng chỉ biết một điều, chắc chắn liên quan đến trận đấu ngày mai, nếu không sư phụ sẽ không tỏ vẻ nghiêm trọng như thế này.
Ánh trăng bàng bạc, cả đêm lẳng lặng. Tử Dương chân nhân đứng lặng người cả đêm, không nói không rằng, cho đến khi mặt trời ló dạng người mới đi vào.
Sau bữa cơm, Huyền Ngọc chân nhân nhìn bốn đệ tử, ánh mắt đầy khích lệ: “Hôm nay sẽ là ngày bốn đệ tử cùng tham gia quyết đấu, ta ở đây cầu chúc may mắn cho tất cả. Lần này thi đấu, đối thủ vô cùng lợi hại, cho nên mọi người cần phải cực kỳ thận trọng. Có một điều phải ghi nhớ là phải nỗ lực hết mình, cho dù bại trận cũng không ai trách cứ. Tuy cuộc đấu ngày mai rất quan trọng nhưng an toàn vẫn trên hết, sức khỏe của các đệ tử mới thật sự quan trọng. Phải có một sức khỏe cường tráng thì mới có thể tiếp tục tăng cường tu vi, hiểu chứ?”.
Từ những gì Huyền Ngọc chân nhân nói, Lục Vân nghe ra ý nghĩa thâm thúy trong từng lời nói của người. Nhìn sang gương mặt trầm ngâm của sư phụ, Lục Vân hỏi: “Xin hỏi sư bá, không biết lần này đối thủ của chúng đệ tử là ai? Lúc nào thi đấu?”. Vừa nghe câu hỏi, cả Vân Phong, Ngạo Tuyết và Hoành Phi đều chăm chú lắng nghe, chờ đợi câu trả lời.
Huyền Ngọc chân nhân nói: “Lần này, Vân Phong và Hoành Phi sẽ đấu buổi sáng, Lục Vân và Ngạo Tuyết buổi chiều. Đối thủ của Hoành Phi lần này là Vô Niệm của Bồ Đề Học Viện, còn Ngạo Tuyết là Thanh Khê của Đạo Viện. hai đệ tử cứ phát huy như bình thường, sẽ giành thắng lợi dễ dàng. Còn về phía Vân Phong và Lục Vân thì… đối thủ của hai người đều là đệ tử Thiên Kiếm Viện”. Nói đến đây đột nhiên người khựng lại.
Vân Phong nhìn sang Lục Vân, hai người đều nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của đối phương. Lúc này Lục Vân đã hiểu tại sao sư phụ lại có vẻ mặt như vậy. Bởi vì người đang lo lắng cho đệ tử của mình. Vân Phong vội hỏi: “Trưởng môn sư bá nói mau nào, đối thủ của đệ tử và Lục huynh là ai? Lợi hại lắm không?”. Ngạo Tuyết và Hoành Phi đều nhìn Huyền Ngọc chân nhân, mong ngóng.
Huyền Ngọc chân nhân khẽ thở dài: “Lần này đối thủ đều là những nhân vật khó đối phó. Vân Phong sẽ phải gặp Triển Ngọc, đệ tử xếp hạng hai trong Thiên Kiếm Viện, còn Lục Vân sẽ gặp Lãnh Gia Hào, cao thủ xếp hạng ba. Cả hai đều là cao thủ lẫy lừng trong Thiên Kiếm Viện, chỉ kém hơn đôi chút so với Kiếm Vô Trần mà thôi. Cho nên lần này hai ngươi nỗ lực là được rồi. Bất luận kết quả thế nào cũng không nên quá để tâm, ta không trách gì cả. Các ngươi không nên tự tạo áp lực cho mình. Bây giờ Vân Phong và Hoành Phi hãy đi chuẩn bị. Địa điểm thi đấu của Vân Phong lần này là Thiên Hỏa động, trận đấu chiều này của Lục Vân cũng tại đây. Còn Hoành Phi thì ở Thiên Bàng động, Ngạo Tuyết ở Thiên Huyền Động. Lát nữa ta và Tử Dương sư đệ sẽ đến xem Hoành Phi thi đấu, ba người còn lại hãy ở đây cổ vũ cho Vân Phong”. Dứt lời, người đứng dậy rời khỏi.
Lý Hoành Phi đến bên Vân Phong, vỗ vai hắn nói: “Đừng bỏ cuộc sớm đấy, chỉ cần nỗ lực là có hy vọng, sư đệ”. Đôi mắt tràn đầy tình cảm của Hoành Phi thật sự cảm động.
Vân Phong cũng vỗ vai hắn, trầm giọng: “Đa tạ sư huynh, huynh cũng phải cố gắng, chúng ta sẽ cùng thi đấu hết mình. Trận này bất luận thắng thua, đệ cũng không dễ dàng từ bỏ”. Hai người nhìn nhau, lần đầu tiên có cảm giác thân thiết như vậy.
Trương Ngạo Tuyết nhìn hai người khẽ nói: “Lý sư huynh, lần thi đấu này muội không đến xem đuợc, đành ở đây gửi lời chúc thuận lợi đến huynh”. Lục Vân cũng lên tiếng: “Sư huynh cố lên, huynh nhất định sẽ chiến thắng”.
Hoành Phi nhìn Ngạo Tuyết, trầm giọng: “Đa tạ muội, ta sẽ không khiến muội phải thất vọng”, rồi quay sang Lục Vân: “Đa tạ, hãy chờ tin tốt của ta”, sau đó quay lưng đi thẳng.
Tử Dương chân nhân nhìn Vân Phong khẽ nói: “Bất luận lần này kết quả thế nào, chỉ cần đã nỗ lực là được, ta đều cảm thấy hãnh diện. Từ nơi xa, sư phụ của ngươi cũng sẽ cảm thấy như vậy. Cố gắng nhé, đệ tử kiệt xuất của Dịch Viện”. Sau đó người cũng lặng lẽ quay người bước đi.
Lục Vân, Vân Phong, Ngạo Tuyết cùng Tịnh Nguyệt đại sư cùng ra khỏi động, tiễn đưa ba người họ. Tịnh Nguyệt đại sư chợt lên tiếng: “Thi đấu, ắt sẽ có thắng bại. Không cần biết thắng hay thua, chỉ cần đã cố gắng, đối diện được với bản thân và Dịch Viện thì đã quá đủ rồi. Lần này chúng ta không phải đến đến tranh giành điều gì. Vả lại danh phẩm hạng chót chúng ta cũng đã mang vác hơn năm mươi năm, mang them một lần cũng không hề gì. Hy vọng các đệ tử đừng quá cố chấp. Kẻ chân tu vốn không nên chỉ có trái tim vì danh lợi, nếu không sẽ rơi vào hạ thừa. Mong là ba người hiểu rõ đạo lý này”.
Ở phía trời đông, một vùng trời nhuộm đỏ bởi ánh bình minh sắp trỗi dậy, mảnh đất xinh đẹp trong phút chốc sáng rỡ, lung linh dưới ánh nắng. một ngày mới đã bắt đầu, ngày thi đấu của bốn đệ tử của Dịch Viện có thuận lợi gì không? Lần này đến Thái Huyền sơn, Dịch Viện có được thành quả gì?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!