Đêm Nay Tôi Phục Vụ Em - Chương 36
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
302


Đêm Nay Tôi Phục Vụ Em


Chương 36


Đưa cô về nhà, ôm anh cô ngủ. Nhận ra rằng thiếu đi hơi thở ấm áp của anh cô như phát điên. Không được anh ôm ấp, không có mùi hương quyến rũ của anh bên cạnh cô không thể ngủ được. Giống như hôm qua

Như mọi ngày cô cùng anh đi làm. Nhưng hôm nay anh lạ lắm. Chả thèm chở cô đi làm mà nhờ bác tài xế. Còn anh thì đi từ sáng sớm.

Đến công ty cô ngồi vào bàn làm việc. Cô chả biết làm gì ngồi chơi game. Trưa rồi, bóng dáng cao to xuất hiện. Anh đi lâu quá. Giờ mới về. Nhưng anh đi cùng một người con gái trẻ đẹp. Mái tóc màu xanh tựa màu trời bay nhẹ.

– Hàn, đây là…?

– Đây là em gái họ của anh, mới từ Pháp trở về- anh giới thiệ

– Lâm Như, đây là… ừm… vợ anh.

Nghe anh nói mà như sét đánh ngang tai lâm như. Từ khi nào? Từ khi nào anh có vợ? Mặt cô bỗng đen lại rồi trở về bình thường.

– Xin chào chị dâu. Em là lâm như- cô cười xòa nói

– Xin chào, tôi là tiểu tuyết- cô cũng mỉm cười nói

– Tiểu Tuyết em ăn trưa chưa?- anh dịu dàng hỏi

– Chưa- cô lắc đầu

– Vậy cùng đi ăn nhé!!!

– Lát ăn xong anh phải đi họp. Hai người về công ty trước. Bữa ăn nhanh chóng kết thúc. Anh đưa hai người về công ty rồi đi họp

____vạch ngăn cách đáng yêu là ta____

– cô là tình nhân mới của anh tôi?- Lâm như ngờ hoặc

– Tôi là vợ anh ấy

– Ha…lại là con điếm bám lấy anh tôi. Vì tiền? Cô muốn bao nhiêu? Tôi cho!- lâm như ra vẻ khinh bỉ

– Tôi không cần tiền- cô lạnh lùng đáp.

– Cô… đây là 5 triệu cầm rồi cút đi- lâm như cau mày. Mặt hiện vài vạch đen

– Tôi nói… tôi không cần tiền

“Chát” một cái tát giáng xuống mặt Tiểu Tuyết

– Đĩ điếm vẫn là đĩ điếm. Cô không biết đã ngủ cùng bao nhiêu đàn ông. Giờ thấy anh trai tôi nên hám tiền? Thứ vô giáo dục, vô đạo đức. À, chắc ba mẹ chết rồi nên không ai dạy cô?- lâm như cười khẩy.

“Chát” lần này cô tát lâm như khiến cô té sõng soài

– Tiểu Tuyết…em làm gì vậy? – Nam Cung Hàn quên tài liệu nên quay về lấy…ai ngờ…

– Anh!!! Chị ấy bảo em là đĩ điếm đi cướp chồng chị ấy. Chị ấy còn đánh em- Nam Cung Hàn tức giận bế ả lên bước đi. Bỏ lại cô đứng đó. Trước khi đi anh còn nói:

– Tôi thật thất vọng về em

Cô mới là người bị đánh cơ mà. Cô mới là nạn nhân. Sao anh không hiểu còn thất vọng về cô.

Cô làm sao thế này? Bị đánh cô không khóc. Nhưng anh nói một câu lại làm trái tim cô đau nhói. Khoé mắt đọng lại những giọt lệ. Rồi lăn dài trên gò má ửng hồng in dấu tay.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN