Trò Chơi Luân Hồi
Chương 18: Lần Đầu Giết Người
Tiêu Tùng không đuổi kịp Lam Phong đành phải quay về hỗ trợ nhóm hộ vệ. Dựa vào thực lực thất tinh Đấu Sư của hắn, chẳng bao lâu cả 6 người thuộc hạ của Lam Phong đều bị bắt sống. Thấy Tiêu Lệ mang theo Tiêu Ngữ và Hồng Điệp trở về, Tiêu Tùng đơn giản trình bày 1 chút tình huống chiến đấu cho hắn.
Lam Phong thân pháp rất tốt, Hồng Điệp chiến đấu rất hung mãnh. Tiêu Lệ đã sớm tìm hiểu kỹ trước khi đối phó với bọn họ nên cũng không có gì bất ngờ. Khẽ gật đầu với Tiêu Tùng biểu thị đã hiểu, tiếp đó Tiêu Lệ mang theo Tiêu Ngữ và Hồng Điệp trở về phòng của mình.
Thanh Long bí pháp quả nhiên huyền diệu, trải qua 1 trận phiên vân phúc vũ, Tiêu Ngữ và Hồng Điệp đã hoàn toàn say mê và thuần phục Tiêu Lệ, tựa như 2 con mèo nhỏ nhu thuận, cực kỳ vâng lời đối với hắn.
Lam Phong mặc dù là tình nhân của Hồng Điệp nhưng thực chất cũng là dựa vào thủ đoạn chiếm được nàng, giữa 2 người chỉ có quan hệ thể xác chứ không hề có tình cảm bởi vậy Tiêu Lệ mới dễ dàng thu được tâm của nàng.
Tiêu Ngữ lại càng làm hắn bất ngờ. Tiêu Lệ cứ tưởng nàng tình nguyện đi theo là để chà đạp hắn, không ngờ nàng đã sớm có tình cảm với hắn, có lẽ là từ lần hắn nhìn trộm nàng tắm rửa. Vậy nên sau khi nàng mây mưa với Tiêu Lệ, mọi chuyện liền thuận lý thành chương.
Hiện tại Lam Phong vẫn chưa biết Hồng Điệp đã theo Tiêu Lệ nên vẫn chờ nàng ở nơi trú ẩn bí mật của bọn họ. Vì vậy Tiêu Lệ quyết định để nàng giả vờ trốn thoát về và ám toán Lam Phong còn Tiêu Tùng và Tiêu Ngữ thì phục kích đề phòng hắn bỏ trốn.
Mọi chuyện diễn ra thuận lợi theo kế hoạch của Tiêu Lệ, Lam Phong bị Hồng Điệp đánh lén trọng thương bỏ chạy thì bị Tiêu Tùng và Tiêu Ngữ phục kích dễ dàng bắt sống rồi giải đến trước mặt Tiêu Lệ.
Nhìn vị Đấu Sư “cường giả” tựa như 1 con chó chết quỳ dưới mặt đất, Tiêu Lệ nhếch lên 1 nụ cười gian xảo.
_ Lam Phong! Bản thiếu gia không thích dài dòng, bây giờ ngươi có 2 con đường, thần phục ta hoặc là chết, ngươi chọn đi!
_ Hứ, tiểu tử đừng có mơ, dù Lam Phong ta có chết thì cũng….Áááááááá……
Không đợi Lam Phong nói xong Tiêu Lệ đã lạnh lùng đâm 1 kiếm vào đùi hắn khiến hắn đau đớn rào gú, đôi mắt căm thù nhìn chằm chằm Tiêu Lệ.
_ Thần phục hay chết?
Tiêu Lệ lãnh khốc hỏi, hắn cũng không cần biết Lam Phong là thực sự quy hàng hay giả vờ trá hàng, chỉ cần hắn đầu hàng là hoàn thành nhiệm vụ. Tiêu Lệ cũng không thích có kẻ khác chạm vào nữ nhân của hắn, bởi vậy Lam Phong chắc chắn phải chết. Một tam tinh Đấu Sư mà thôi, chỉ cần cho Tiêu Lệ chút thời gian, hắn muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.
Lam Phong quỳ dưới đất lạnh lùng nhìn Tiêu Lệ, trong đầu cấp tốc suy nghĩ. Hắn cũng không muốn chết ở chỗ này, trước mắt cứ giả vờ thần phục, đợi thời cơ thích hợp sẽ trả thù rồi bỏ trốn.
_ Được, ta thần phục ngươi!
Ting, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ Phản Khách Vi Chủ, ban thưởng: mở ra Kim Loan Điện, mở ra Đế Nữ Cung, 10 vạn exp.
Ting, chúc mừng ngài đạt đến ngũ tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.
Ting, chúc mừng ngài đạt đến lục tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.
Ting, chúc mừng ngài đạt đến thất tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.
Nhìn tiếng thông báo của hệ thống, Tiêu Lệ nhoẻn miệng cười, cuối cùng đã xong nhiệm vụ, cũng là lúc tiễn Đấu Sư cường giả 1 đoạn rồi.
_ Bặccccccccccccc…………..
Không 1 chút dấu hiện Tiêu Lệ vung ra 1 kiếm chặt đứt đầu Lam Phong, 1 vòi máu tươi phún lên khiến Tiêu Tùng đứng ngay cạnh đó cũng giật mình…
_ Khi Tiêu Lệ ta là thằng ngốc sao, trá hàng lộ liễu như vậy….
Tiêu Lệ giả vờ lẩm bẩm để che dấu nguyên nhân thực sự giết Lam Phong. Mọi người xung quanh đều nhìn Tiêu Lệ với ánh mắt sợ sệt, vị Tiêu nhị thiếu gia này quá tàn nhẫn rồi, nói giết là giết không chớp mắt 1 chút. Mấy tên thuộc hạ cũ của Lam Phong nhìn nhau, dường như đã có quyết định nào đó.
Lần đầu tiên giết người ở thế giới này, bất quá trong lòng Tiêu Lệ cũng không có cảm giác gì. Mặc dù kiếp trước hắn cũng chưa từng giết người nhưng theo lời Linh Nhi nói, lúc còn là ứng viên sát thần, hắn cũng đã giết chóc vô số rồi.
Tuy rằng khi linh hồn bị trọng thương và luân hồi đến Trái Đất, rất nhiều ký ức của hắn đã bị quên lãng nhưng sâu trong tiềm thức nó vẫn tồn tại. Bởi vậy hắn có thể lạnh lùng xuống tay với Lam Phong mà không chút do dự.
Phân phó Hồng Điệp cho cái xác trên mặt đất 1 chiêu Hỏa Cầu Thuật tiễn đưa hắn về với cát bụi. Tiêu Lệ mang theo 3 người trở về khách sạn. Vừa về đến phòng mình, Tiêu Lệ căn dặn mọi người không được làm phiền rồi nhanh chóng dung nhập vào hệ thống. Linh Nhi vẫn như mọi lần, nhàn nhã nằm trên ghế đệm, tay bưng 1 dĩa hoa quả vô cùng vui vẻ cắn nuốt từng miếng.
Tên: Tiêu Lệ – Tuổi: 17 – Tu Vi: Thất tinh Đấu Giả (3.254/65.000)
Công pháp: Lôi Vũ Đế Quyết – Bí pháp: Bá Long Mật Kinh
Đấu kỹ: Lôi Ảnh Bộ, Tiềm Hành Thuật, Lôi Cốt Thuẫn, Lôi Bức Thiên Dực, Tụ Lôi Chưởng, Ngân Lôi Xích
Trang bị: Lôi Xà Thương, Thanh Minh Giáp
Dị Lôi: Tịch Tà Yêu Lôi
Tài phú: 581 đơn trị + ~10 vạn kim tệ
Danh vọng: 51 – Mị lực: 23
Kho: Thẻ Luân Hồi, Trứng Thần Bí, Ngưng Hồn Châu
Vật phẩm: Tuyết Tinh Thảo lv4, Tử Lôi Châm lv1 (9), Lôi Bạo Đạn lv2 (3), Thanh Linh Đan
(Mấy viên đan dược khác Tiêu Lệ phân phát cho nữ nhân với thuộc hạ hết rồi)
Thê thiếp: Tiêu Ngọc, Tiêu Ngữ, Hồng Điệp – Thế lực: 14 người.
Sơ lược kiểm tra 1 chút thông tin trên Giới Thiệu Bảng, Tiêu Lệ đi theo Linh Nhi đi đến 2 khu vực vừa mới mở ra là Kim Loan Điện và Đế Nữ Cung.
Kim Loan Điện và Đế Nữ Cung là 2 tòa cung điện nối liền nhau thành 1 thể thống nhất, tiền điện chính là Kim Loan Điện còn hậu cung thì là Đế Nữ Cung. Linh Nhi trước tiên dẫn hắn vào bên trong Kim Loan Điện, nơi đây cửa lớn đã sớm rộng mở, 2 hàng kim giáp hộ vệ tay cầm trường mâu hiên ngang đứng 2 bên, Tiêu Lệ thấy vậy thì ung dung bước vào bên trong, đôi mắt không ngừng đánh giá xung quanh…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!