Người Vớt Xác - Chương 62
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Người Vớt Xác


Chương 62


Hiện tại Chu Tam đã vượt qua khe nứt, tôi thấy nghĩ nhiều cũng vô dụng, chỉ là tới đoạn đường này, cách làm việc của Chu Tam vẫn khiến người ta rất yên tâm

Nghĩ đến đây, tôi cũng không lo lắng gì nữa, sau khi Chu Tam chui vào khe nứt, tôi liền đi theo

Nếu chỉ có một mình, liệu tôi có dám vượt qua khe nứt này không?

Trong khoảnh khắc lách mình, tôi cúi đầu nhìn xuống đám người bị dao găm vào tim. Thậm chí tôi đang tự hỏi có khi nào mình sẽ giống như bọn họ, không nói không rằng mà chết đi trong huyệt mộ tối tăm này

Nhưng cho dù trong đầu tôi có hàng ngàn suy nghĩ khác nhau, gió táp sấm gào mà suy đoán vô số loại cảnh tượng tiếp theo, cũng tuyệt đối không ngờ phía sau khe nứt sẽ xảy ra tình huống như vậy

Chu Tam đứng cách tôi không xa, cũng đang bàng hoàng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kinh ngạc trước mắt 

“Đây chẳng phải huyệt mộ chúng ta tìm mọi cách đi vào hay sao?”

Để xác nhận suy nghĩ của mình, tôi vỗ vai Chu Tam, hỏi

Chu Tam không nói gì, nhưng ánh mắt ngược lại không có chút lười biếng, cứ luôn lướt qua toàn bộ cảnh vật đằng trước

“Tôi thấy, chắc là đúng rồi”

REPORT THIS AD

Câu nói của Chu Tam như sét đánh giữa trời quang. Tôi ngây người nhìn mọi thứ. Mấy thứ này cho dù có nhìn thế nào cũng không thể giải thích được những điều tôi muốn biết, cùng với nghi vấn về huyết ngu trên cánh tay tôi

Trước mặt tôi và Chu Tam không hề tồn tại một cơ quan huyền dị quỷ quái nào cả, càng không có cung điện rộng lớn tráng lệ dưới lòng đất. Liếc mắt một cái chỉ thấy một đống tàn tích nhìn không thấy điểm cuối. Vô số mộ gạch bị hất tung trên mặt đất, quan tài không những bị dìm nước mà còn bị vùi sâu dưới đá xây.

“Nơi này, sao lại như vậy?”

Tôi gần như nhìn mọi thứ với ánh mắt không thể tin nổi, Chu Tam cũng y hệt vậy, nhưng rõ ràng hắn nhìn thấy nhiều thứ hơn tôi, hắn chỉ vào một bức tường đen đổ nát sâu trong đống phế tích, “Tôi nghĩ chúng ta nên đến đó trước”

Tôi không hiểu tại sao lại phải đến vị trí kia trước tiên, nhưng Chu Tam đã nhấc chân đi tiếp rồi

Bước tới nơi Chu Tam chỉ, chỗ này cũng chẳng khác gì mấy chỗ khác, rong rêu phủ đầy, dưới chân ngoại trừ gạch đá nứt gãy còn có nước sông cao đến đầu gối

Thậm chí vào lúc này, bởi vì tôi giẫm phải một con cá lạ mà suýt chút nữa ngã xuống dưới nước

Nơi này bị nước làm hỏng. Đây là tình huống tôi và Chu Tam không hề nghĩ tới

Theo lời của Chu Tam, nước sông Hồng Hà cùng cổ mộ trước mắt đã được kết nối bằng vài ám đạo (lối đi bí mật), sau đó mới có thể cuốn quan tài bên trong này vọt ra, nổi lên mặt nước

Công bằng mà nói, ngày đó là do công nhân thi công vừa hay nhìn thấy nên mới bị vớt lên bờ

Nhưng đừng nói là Chu Tam, ngay cả tôi cũng có thể đoán được mọi chuyện, căn bản chẳng cần hắn nhắc nhở

Chu Tam chỉ vào đống đổ nát dưới chân, nói, “Đây là hầu lăng của các phi tần thời cổ, chỉ là thứ này vốn là xây dựng cho phi tần, vì vậy so với mộ bình thường có khả năng không giống nhau lắm. Thời điểm xây dựng nó, tôi nghĩ sông Hồng Hà đã tồn tại rồi. Nhưng lúc ấy mực nước hẳn là chưa cao như hiện tại, bằng không thì sẽ không xây lăng mộ ở nơi này”

Nói xong, Chu Tam lại đánh đèn pin qua lại trên đống phế tíchs một lần nữa, cuối cùng dừng lại ở một cái cửa hang đen như mực phía trước mặt

“Có muốn vào xem thử không?”

Chu Tam chỉ vào cái cửa hang đen sì đó, hỏi tôi

“Đây là?”

Chu Tam nhìn thoáng qua xung quanh, rồi lấy la bàn ra tính toán một lúc, mới lại nói, “Nếu tôi tính không sai, từ chỗ này đi vào hẳn phải là toàn bộ mộ huyệt của chủ nhân mộ thất. Bất quá cậu không cần ôm hy vọng quá lớn, nếu cổ quan trên sông Hồng Hà thật sự ở trong này, đoán chừng nó cũng đã bị ngập lụt rồi. Nhưng có vài thứ không nhất định là bị hư hại hoàn toàn, vì thế chúng ta nên đi vào xem thử vận may”

Hai chữ “may mắn” từ trong miệng Chu Tam phát ra, tôi biết đó là sự bướng bỉnh cuối cùng của hắn, bởi vì nếu bên trong và bên ngoài đều y hệt nhau, đừng nói đến may mắn, lập tức không cần đi nữa.

Mà cho đến bây giờ, chúng tôi căn bản chẳng còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể từ chỗ này chui vào

Tôi gật nhẹ đầu, gần như chẳng do dự bất cứ điều gì

Đoán chừng Chu Tam đang không ngờ rằng tôi cứ như vậy vui vẻ đáp ứng, nhưng dường như hắn đã nghĩ lại điều gì đó, bất đắc dĩ cười cười rồi dẫn đầu đi vào

Từ quy mô của tàn tích, đại khái có thể thấy được sự tráng lệ cùng hùng vĩ của lăng mộ năm đó, nhưng ai có thể nghĩ được rằng một ngôi mộ như vậy hiện tại đã bị nước ngập biến thành dạng này.

Hành lang dài trước mặt tôi và Chu Tam chắc là do đá xanh trên đỉnh đầu sụp xuống, thời cổ gạch đá phần lớn là được đúc thủ công từ một khối lớn hoàn chỉnh mà ra. Vì thế hầu hết đều to dị thường, phía trên còn chằng chịt dấu vết đẽo gọt. Nhưng cũng vì chúng là một thể, cho nên vô cùng cứng rắn

Chu Tam tiến lên phía trước, thỉnh thoảng cúi xuống kiểm tra thứ gì đó trên mặt đất. Nhưng càng đi sâu hơn, kiến trúc xung quanh càng thêm hoàn chỉnh, dần dần, trên mặt đất lại ngẫu nhiên xuất hiện vài viên đá vỡ, còn có một số gạch ngói nứt gãy.

Tôi ngẩng đầu nhìn, hành lang này e là không cao hơn ba mét. Tiến thêm hai mươi mét nữa, một cánh cửa lớn dần hiện ra trước mắt chúng tôi. Nhưng mà cánh cửa này cũng không hoàn chỉnh, chỉ có một nửa treo lơ lửng trên không, còn lại một nửa không biết đã vọt tới chỗ nào

Xem xét mấy dấu vết dưới đất, nơi này đã từng bị nước sông quét qua

Chu Tam nhìn cánh cửa một chút rồi bước nhanh tới trước mặt, cho đến khi thấy rõ được nó, sắc mặt tên này mới trở nên vui mừng, sau đó chui vào chỗ nứt trên cánh cửa

Tôi không hiểu hắn rốt cuộc cao hứng cái gì, cùng lắm vẫn nối gót đi theo

Vết nứt lớn vô cùng, dường như chẳng cần phí chút sức nào tôi đã xuyên qua được. Vừa bước qua tôi đã nghe thấy mùi cá tanh quen thuộc, Chu Tam bây giờ đã rọi đèn pin vào một bộ thạch quan.

Tất cả lọt vào mắt tôi, tôi cũng bắt đầu cẩn thận quan sát xung quanh

Thành thật mà nói, ấn tượng đầu tiên mà nơi này cho tôi là cái hố sâu tôi cùng Chu Tam gặp phải khi bò từ đạo động đến, chỉ là có chút khác biệt, chính là bốn phía vách tường

Trên vách tường dày đặc những bức bích họa, trong đó vài cái thậm chí đã bị phá hủy. Nắp thạch quan mà Chu Tam bò lên đã bị tên này trực tiếp cầm xẻng nạy ra

Trong chớp mắt thạch quan mở nắp, Chu tam cười ha hả rồi ném cái xẻng xuống đất. Kết quả, tôi thấy tên này túm một vật trong thạch quan ra

Sau đó từ trên thạch quan nhảy xuống

“Ban đầu tôi chăng phát hiện, cho đến hiện tại nhìn thấy cái thạch quan này tôi mới biết được tại sao chúng ta lại trông thấy một cái giống vậy ở chỗ tế đàn”

Chu Tam vừa nhảy xuống, tôi cũng thấy rõ được thứ hắn lôi ra khỏi thạch quan.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN