Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần
Chương 409: Đồng chí, thỉnh cố gắng!
Bên trong thiên điện, một loạt tỳ nữ lấy tốc độ nhanh chóng dọn dẹp chỗ bừa bộn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, toàn thể rời khỏi phòng, không dám loạn quan sát.
Huyết Minh ôm lấy tỳ bà đứng ở đằng xa, nhất thời tiến thoái lưỡng nan không biết làm sao. Chỉ là, không để cho hắn suy nghĩ biện pháp ứng đối, thì “kẽo kẹt” chói tai, nối liền là một loạt tiếng bước chân trầm ổn, hữu lực đã truyền vào trong tai của hắn.
Nương nhờ lấy quang nguyên tố rải rác trong không gian, Huyết Minh có thể cảm nhận được bản thân mình đang bao phủ trong một cái bóng ma. Đối phương giống như đang cúi đầu, từ trên cao nhìn xuống hắn. Chậm rãi vươn tay…
Nút thắt bị kéo ra, không kịp phòng ngừa, dải lụa trắng che mắt của Huyết Minh liền rơi xuống. Đập vào mắt Huyết Minh chính là một đôi đồng tử đen tối, không có nửa phần ánh sáng, ẩn chứa vô tận hàn ý cùng bỡn cợt.
Theo phản xạ, cơ thể hắn liền hướng về sau lùi một bước. Bởi vì đối phương cho hắn cảm giác áp bức quá lớn, khiến hắn không quá thoải mái.
Tiếu Thương Thiên cũng không có ngăn cản, chỉ là khoanh tay đứng nhìn, hữu ý vô tình lướt qua trước ngực bị nhét vào hai cái màn thầu của Huyết Minh. Cợt nhã nói:”Bổn vương cũng sẽ không ăn thịt ngươi, phản ứng lớn như vậy làm gì?”
Ngươi không ăn ta, nhưng ta sợ mình không nhịn được mà đá ngươi một cước a!
Huyết Minh hung tợn nghĩ. Bởi vì hắn phát hiện ra được, nam nhân trước mắt này thật sự là quá cao rồi, cao hơn hẳn ròng rã một cái đầu! Nếu không phải luôn ghi nhớ chính mình chỉ mới 16 tuổi, vẫn chưa hoàn toàn phát dục, thì hắn có lẽ sẽ ôm mặt khóc rống.
[ Độ sảng của Quỷ vương -100.]
“?????” Hệ thống, thông báo quái quỷ gì đây?
[ Mắt thấy độ khó của nhiệm vụ bị thăng lên một tầm cao mới, nên hệ thống liền chủ động giúp ký chủ đo lường sự dao động cảm xúc của nhân vật chủ chốt “Quỷ vương”. Nhưng nếu ký chủ không cần…hệ thống có thể tắt đi đo lường…] Nhắc tới câu cuối, ngữ điệu của hệ thống liền có phần tự ti, không xác định. Dù sao bình thường ký chủ cũng đối nó phũ phàng, lãnh đạm như vậy.
Nhưng là, lần này Huyết Minh là thật cảm ơn sự tri kỉ của hệ thống. Bởi vì trực giác của hắn cho thấy, nam nhân trước mặt này khẳng định rất khó đối phó. Vì thế, hắn liền khó có được mà đưa ra một bát canh gà:”Đồng chí, cách mạng còn dài, thỉnh tiếp tục cố gắng!”
( bát canh gà: có thể hiểu là khích lệ, tẩy não theo một chiều hướng tốt, tỷ như cố gắng, cần cù,……)
“Sao lại thất thần?” Thấy Huyết Minh không đáp lời, âm thanh của Tiếu Thương Thiên cũng ngày càng bất thiện.
Bị bắt chẹt, Huyết Minh không lại phân tâm nữa, lập tức giải thích:”Dân nữ không dám. Chỉ là dân nữ đối Vương thượng ngưỡng mộ đã lâu, nên khi gặp được chân thân mới có phần thất thố.”
“Ngưỡng mộ đã lâu? Lâu là bao lâu a?” Tiếu Thương Thiên cười nhạt, hí ngược hỏi.
“………………” Có bệnh à? Đây chỉ là một câu nói lịch sự thôi, ngươi nghiêm túc hỏi lại như vậy thì lão tử biết đáp lời thế nào đây? Chẳng lẽ nói lão tử chỉ mới biết tới sự tồn tại của ngươi chưa đến nửa ngày trời?
[ Độ sảng của Quỷ vương +1.]
“?????” Vô duyên vô cớ ngươi sảng cái mịa gì?
Cũng may, Tiếu Thương Thiên giống như chỉ là đùa với hắn. Nhìn thấy hắn quẫn bách, ách ngôn, môi hắn mới hơi nhếch lên, tựa tiếu phi tiếu nói:”Ta nhìn ngươi có cảm giác rất quen mắt. Ngươi là lần đầu tiên tới Vương cung sao?”
“Là.” Không quen mắt làm sao được, cách đây mấy tháng lão tử còn cùng ngươi tới cái mắt đối mắt kia mà. Cũng không biết khi đó sương mù dày như vậy, ngươi có nhớ hay không. Tốt nhất ngươi là cái não tàn, đã sớm đem chuyện đó quên đi.
“Vậy sao? Ngươi tên là gì?”
Không biết trước khi hỏi tên người khác thì phải nói tên mình ra hay sao? Huyết Minh âm thầm khinh bỉ sự dốt nát quê mùa của ai kia. Nhưng ngoài mặt, vẫn làm ra vẻ kính cẩn xưng tên:”Dân nữ họ Liễu, tự một chữ “Tình”.”
[ Độ sảng của Quỷ vương -1000.]
“Tầm hoa vấn liễu, vong tình khí ái, thủy tính dương hoa. Tên rất hay.” Tiếu Thương Thiên thuận miệng khen ngợi.
Nếu không phải Huyết Minh đọc nhiều sách, có thể hiểu được ý nghĩa không mấy tốt đẹp của những từ ngữ này, cộng với thông báo của hệ thống, thì hắn e rằng cũng sẽ không nhìn ra được kẻ này đang không vui.
( Tầm hoa vấn liễu: chơi bời, trêu hoa ghẹo nguyệt.
Vong tình khí ái: Vứt bỏ tình cảm xưa.
Thủy tính dương hoa: Lẳng lơ.)
TMD, chẳng lẽ nam nhân này đã từng bị người lục a! Nếu không, hắn chỉ thuận miệng nói ra một cái tên mà thôi, cần gì phải liên tưởng sâu xa, tiêu cực như vậy làm gì kia chứ?
( TMD: một câu chửi thề kiểu như cmn, mụ nội nó,…
Bị lục: Bị cắm sừng.)
“Vương thượng nói đùa rồi. Là Liễu Tình trong: Tôn tiền phiên xướng liễu chi tình. Cánh khiển minh niên trước ý sinh.” Huyết Minh có phần bất lực cười gượng.
( Dịch nghĩa:
Liễu chi trước tiệc xướng bao tình
Lại khiến sang năm liễu vẫn xanh.
*Nguyên tác: Phụng huyện đông liễu từ – Diêu Xuân.)
“Vậy sao?” Tiếu Thương Thiên hờ hững đạo, giống như cũng không quá để ý đến. Hắn hơi nghiêng người, từ trên cao nhìn xuống Huyết Minh. Lại đem khăn lụa của hắn kéo xuống, nắm ở trong tay, cảm xúc không rõ hỏi:”Mắt của ngươi…là bị gì?”
[ Độ sảng của Quỷ vương -1000.]
“Dân nữ là thiên sinh manh tật, để Vương thượng chê cười rồi.” Không hiểu ra sao, nhưng Huyết Minh vẫn ra vẻ ưu thương, sầu bi nói. Khiến người vừa nhìn liền sẽ bị hắn lây nhiễm đau buồn, sinh lòng thương xót. Chỉ là, biểu hiện này giống như cũng không đạt tới mong đợi của Huyết Minh.
( Manh tật: Mù lòa.)
[ Độ sảng của Quỷ vương -5000.]
Nương a, lão tử bị mù cũng chọc gì tới ngươi rồi. Ngươi không thông cảm thì thôi, không vui cái rắm! Sắt thép thẳng nam!
( sắt thép thẳng nam: loại nam nhân EQ thấp, không hiểu phong tình.)
Lúc này, Tiếu Thương Thiên cũng không lại hiếu kỳ thêm nữa. Bước chậm về phía trường kỷ, sau đó liền ngồi xuống, vắt chéo chân, chống cằm nhìn xem Huyết Minh. Thái độ vô cùng bâng quơ, giống như đối xử với một nhân vật râu ria:”Ban nãy ngươi tấu khúc rất tốt. Bổn vương vui lòng, cho nên đặc biệt ban thưởng cho ngươi một cái quyền lợi. Nói đi, ngươi muốn được thưởng cho thứ gì?”
“Đương nhiên, suy nghĩ thật kỹ trước rồi hãy nói. Nếu là yêu cầu quá phận, bổn vương cũng không ngại lại ban thưởng cho ngươi một cái “hình phạt đặc biệt” đâu. Nhưng đừng lo, bổn vương không phải người hung tàn, sẽ không chết đâu.”
Phải, làm ngươi không vui, lão tử cũng không chết, nhưng sẽ sống không bằng chết a!
[ Độ sảng của Quỷ vương +20.]
“……………” Mụ, bệnh tâm thần.
( Mụ = nương = mẫu thân = mẹ, móa đó các pợn.)
**Hậu trường:
– -Nhóc: Không tốt! A Minh, khăn lụa! Khăn lụa!
– -Huyết Minh: Đúng rồi! Khăn lụa của ta đâu? Mỗi lần ta đều dùng nó đến che mắt a!
– -Tiếu Thương Thiên: Ban nãy ta tiện tay quăng mất rồi.
=> A few moments later
[ Độ sảng của Quỷ vương +9999(9)]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!