Thiều Hoa Vì Quân Gả
Chương 187: Thanh dương
Edited by Bà Còm in Wattpad
“Tức phụ Phùng thị của Thanh Dương Công chúa cũng có thai, đã hơn tám tháng. Nữ quan Sách Na đích xác ở trong phủ Thanh Dương Công chúa, còn có hai đồ đệ đi theo. Thanh Dương Công chúa không thường xuyên triệu kiến nữ quan, thậm chí có thể nói là không quá quan tâm, coi bộ cũng không phải đặc biệt coi trọng. Ta ở trong phủ dò xét thêm một chút mới biết được, hóa ra nguyên nhân khiến Thanh Dương Công chúa không thích nữ quan là vì Uy Viễn Hầu — Uy Viễn Hầu dường như có chút quan hệ lén lút với hai đồ đệ của nữ quan, Thanh Dương Công chúa nghe hạ nhân truyền báo nhưng rất nhiều lần đều không bắt được quả tang, vì thế vô cùng bực bội. Thế tử phân phó ta đặt trọng điểm điều tra người nhà của nữ quan Sách Na, nhưng ngoại trừ hai đồ đệ thì nữ quan cũng không có người thân nào khác cần chăm sóc. Từ khi nàng ở trong cung cho tới khi ra ngoài cung đều chỉ đem hai đồ đệ bên người là đã có thể suy ra.”
Lâu Khánh Vân ở thư phòng dạo bước ngẫm nghĩ, sau đó xoay người ra chủ ý: “Vậy thì hãy tra chuyện Uy Viễn Hầu cùng hai đồ đệ kia.”
Nghiêm Lạc Đông không trì hoãn, tiếp tục báo cáo: “Chuyện này thuộc hạ cũng đã điều tra, hai đồ đệ kia một người tên Ni Thải một người tên Tang Hoa, năm nay cả hai đều mười sáu tuổi. Ni Thải cô nương thực ổn trọng, không phải loại người thích “hái hoa ngắt cỏ”; nhưng tính cách của Tang Hoa coi bộ có chút phản nghịch, lưu luyến cảnh sắc phồn hoa, nhìn dáng vẻ hẳn là đã bị Uy Viễn Hầu đắc thủ, nhưng không có chứng cứ xác thực. Tháng trước Tang Hoa cô nương này còn giúp Uy Viễn Hầu dụ dỗ Ni Thải vào phòng, bất quá Uy Viễn Hầu còn chưa kịp làm gì thì đã bị Thanh Dương Công chúa phát hiện, Uy Viễn Hầu đổ lỗi nói là hai nữ hài nhi câu dẫn hắn. Thanh Dương Công chúa tuy rằng không quá tin tưởng, nhưng cũng không thích hai nữ hài tuổi trẻ xinh đẹp cả ngày xuất hiện trước mặt trượng phu, bèn tống cổ hai nữ hài đến ngoại viện, coi như là nha hoàn hầu hạ.”
Lâu Khánh Vân nghe đến đó không khỏi có chút dụi mắt mà nhìn trình độ điều tra của Nghiêm Lạc Đông, cố ý hỏi thêm: “Vậy có tra ra được cảm tình của Uy Viễn Hầu và Thanh Dương Công chúa rốt cuộc như thế nào không?”
“Cái này ta cũng đã điều tra qua. Uy Viễn Hầu mười tám tuổi cưới Thanh Dương Công chúa, lúc ấy hắn chỉ là nhi tử của Lễ Bộ Thượng Thư, không có công danh cùng chức quan. Về sau nhờ cưới Thanh Dương Công chúa nên triều đình mới cho Thanh Dương Công chúa thể diện, ban cho hắn chức Uy Viễn Hầu. Mấy năm đầu Lkhi hai người mới vừa thành thân vẫn tôn trọng nhau như khách cầm sắt hài hòa, chẳng qua sau mấy năm thì bản tính hai người liền lộ ra. Thanh Dương Công chúa rất cường thế, Uy Viễn Hầu đừng nói là nạp thiếp, ngay cả liếc mắt nhìn nha hoàn trong phủ một cái cũng sẽ bị Thanh Dương Công chúa mắng mỏ trước mặt mọi người, dần dà Uy Viễn Hầu liền dưỡng thành thói quen ăn vụng. Bất quá Thanh Dương Công chúa quản rất nghiêm, Uy Viễn Hầu trên cơ bản không có cơ hội đi ra ngoài lêu lổng, vừa lúc trong cung đi tới ba Ngự cơ, Uy Viễn Hầu đã sớm kìm nén không được. Mà Thanh Dương Công chúa yêu cầu Uy Viễn Hầu một lòng một dạ đến già, nhưng bản thân thì lại công nhiên dưỡng ba bốn nam kỹ ở trong phủ. Đây cũng là nguyên nhân chân chính khiến Uy Viễn Hầu không phục sự quản giáo của nàng.”
Trình độ bát quái của Nghiêm Lạc Đông vượt quá sự tưởng tượng của Lâu Khánh Vân xa lắc xa lơ. Lúc này hắn mới có điểm minh bạch lời nhận xét ‘Nghiêm Lạc Đông làm việc ổn trọng’ của Tiết Thần là có ý gì. Chỉ trong thời gian một đêm ngắn ngủn mà đã có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện của Thanh Dương Công chúa và Uy Viễn Hầu, ngay cả người ta khi nào sủng hạnh cô nương hoặc Công chúa dưỡng mấy nam kỹ đều biết. Có một người như Nghiêm Lạc Đông bên cạnh thật không biết là may mắn hay đáng sợ.
“Thúc còn điều tra ra được gì nữa… dứt khoát nói ra hết một lượt đi thôi!”
Lâu Khánh Vân nói với Nghiêm Lạc Đông như vậy. Trên gương mặt bình thản của Nghiêm Lạc Đông lộ ra một thoáng chần chờ, giương mắt nhìn Lâu Khánh Vân rồi mới báo cáo tiếp: “Đích xác còn có một vấn đề, chẳng qua… ta có chút không tiện nói ra.”
“…”
*Edited by Bà Còm*
Thanh Dương Công chúa mở tiệc trong phủ, khách mời đều là các phu nhân quan gia. Đang trò chuyện với nhau thật vui thì nghe được nha hoàn bên người báo tin, nói là Hầu gia lại kìm nén không được đi tiền viện tìm kia hai nữ hài nhi kia, nữ quan Sách Na đang tập luyện cho Thiếu phu nhân cho nên Hầu gia thừa dịp này tiến đến trêu chọc. Thanh Dương Công chúa bá đạo thành tánh, đặc biệt bà ta rất thống hận tướng công nhà mình vô năng, đến nay ngoại trừ dựa vào quan hệ với bà mà được cái danh Uy Viễn Hầu, ngay cả tú tài cũng chưa thể thi đậu. Mấy năm nay Thanh Dương Công chúa càng ngày càng thất vọng, bởi vậy mới tìm cho mình mấy nam kỹ mỹ mạo đem về tiêu khiển, dù cho thế gian này bảo rằng phụ nhân phải “coi phu như trời”, nhưng bà là Công chúa mà, thân phận địa vị đều cao hơn phần lớn nam nhi trên thế gian này. Tướng công nếu đã làm phò mã cho bà thì phải ráng chịu đựng tịch mịch, Công chúa có thể tìm người tiêu khiển nhưng làm phò mã thì lại không được.
Thanh Dương Công chúa sai bà tử béo tốt sau lưng đá văng cửa, quả thực nhìn thấy sau màn giường có động tĩnh bèn tiến lại xốc màn lên nhìn hai người đại kinh thất sắc bên trong. Thanh Dương Công chúa không nói một lời liền nắm đầu Uy Viễn Hầu Triệu Lượng quăng xuống giường, sau đó kêu bà tử lôi Tang Hoa không kịp mặc y phục xuống dưới, phủ lên một trận tay đấm chân đá. Uy Viễn Hầu chỉ lo mặc xong y phục của mình, không dám đi ngăn cản bà tử thủ hạ của Công chúa sử dụng bạo lực đối với Tang Hoa. Thanh âm xin tha của Tang Hoa vang lên không dứt bên tai, nàng khóc kêu nói ‘không phải do mình chủ động’. Thanh Dương Công chúa trừng mắt nhìn Uy Viễn Hầu, hắn vẫn trưng ra bộ dáng bất cần. Lúc trước khi hắn ăn vụng thì trong lòng nhiều ít gì còn có chút bất an, còn sợ hãi Công chúa tìm hắn gây phiền toái, nhưng mấy năm gần đây Uy Viễn Hầu chẳng còn kiêng dè gì, cho dù cùng Công chúa làm ầm ĩ tới Ngự tiền hắn cũng không sợ. Công chúa không màng đến thể diện nam nhân của hắn, ở trong phủ dưỡng bốn nam kỹ, chuyện này đối với một người nam nhân mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã, cho hắn đội một lúc bốn cái nón xanh. Nếu Công chúa đã không lưu tình, vậy thì hắn còn phải suy xét cái gì đây chứ? Cứ dứt khoát phóng túng bản thân, bị bắt cũng không phản kháng, lần tới tiếp tục phạm, dù sao so thử xem ai tìm người nhiều hơn?
Thanh Dương Công chúa có tâm dạy dỗ hắn một bài học, phải làm cho hắn biết Công chúa Hoàng gia cũng không phải là dễ bắt nạt như vậy, lập tức liền nắm tai Uy Viễn Hầu lôi tới bữa tiệc hội họp với các phu nhân. Uy Viễn Hầu chỉ cảm thấy mình như một con khỉ, không hề còn chút tôn nghiêm nào bị xách lại đây, chỉ nghe Thanh Dương Công chúa không chuẩn bị lưu lại thể diện cho hắn một chút nào, trực tiếp ở trước mặt các vị phu nhân tuyên bố: “Uy Viễn Hầu thật rất oai phong, dám lén ăn vụng trong phủ Công chúa! Các vị phu nhân thay ta nhìn bộ dáng người nam nhân này, lúc trước khi thành thân thì nói rất hay, cả đời chỉ đối tốt với một mình ta, nhưng hôm nay thì sao? Khi hắn cùng với tiểu tiện nhân kia ở trên giường “phong lưu khoái hoạt”, có từng nghĩ đến lời hứa với ta?”
Các phu nhân nghị luận sôi nổi. Uy Viễn Hầu hít sâu một hơi, dường như không nghe thấy gì chỉ đứng yên một chỗ, chờ tất cả các vị phu nhân đều cười nhạo xong mới ủ rũ cụp đuôi như cái xác không hồn rời khỏi yến hội. Thanh Dương Công chúa nhìn bộ dạng làm như uất ức lắm của hắn, thật là càng nhìn càng chán ghét. Chế nhạo cũng chế nhạo đủ rồi bèn sai người đi kêu nữ quan Sách Na lại đây. Nữ quan Sách Na không rõ nguyên do đã bị Thanh Dương Công chúa hạ lệnh trục xuất khỏi phủ, bởi vì nàng là người trong cung cho nên Thanh Dương Công chúa cũng không có quyền trực tiếp đuổi nàng.
*Đăng tại Wattpad*
Sách Na tìm hiếu một phen mới biết đồ đệ của mình làm ra chuyện hỗn trướng bị bắt quả tang. Lần trước làm ầm ĩ lên còn không có chứng cứ xác thật, cho nên Thanh Dương Công chúa bèn cho phép các nàng lưu lại đến lúc Thiếu phu nhân sinh sản. Nhưng hôm nay đã có chứng cứ rõ ràng, dù sao thì nữ quan cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục lưu lại hầu hạ, bị đuổi đi cũng là cam tâm tình nguyện.
Sách Na là người ngoại lai, bên người cũng chỉ có hai đồ đệ Ni Thải và Tang Hoa. Hiện giờ Tang Hoa động phàm tâm thì dĩ nhiên không thể lưu lại bên người, nữ quan Sách Na liền để Tang Hoa ở lại phủ Công chúa, còn mình mang theo Ni Thải về cung. Vốn tưởng rằng bị Công chúa đuổi về thì tiền đồ của mình cứ trôi qua trong cung, nhưng không ngờ vừa về tới nơi lại một lần nữa được Nội Vụ Phủ phân công xuất cung, lần này là đưa nàng đến Vệ Quốc Công phủ hầu hạ Thế tử phu nhân dưỡng thai.
Vệ Quốc Công phủ và Thanh Dương Công chúa phủ đối nghịch với nhau, đây là chuyện trong cung ngoài cung đều biết đến. Sách Na nghĩ bởi vì đồ đệ mà mình đã hoàn toàn đắc tội với Thanh Dương Công chúa, thôi thì dứt khoát ôm chặt cây đại thụ Tuy Dương Trưởng Công chúa, nhất định phải thi triển tất cả tuyệt kỹ để hầu hạ Thế tử phu nhân thật đàng hoàng mới được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!