Tuổi Trẻ Nồng Nhiệt - Chương 4: Tôi Yêu Em
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Tuổi Trẻ Nồng Nhiệt


Chương 4: Tôi Yêu Em


“Không ai giơ tay thì để tôi gọi sổ!” Thầy Bình khó tính nói tiếp.

“.. Đường Nam Thanh, lên bảng kiểm tra bài cũ.”

Nhỏ giật mình, luống cuống khi nghe gọi tên. Thật ra, học hành với nhỏ cũng không phải chuyện khó lắm, chỉ có môn văn là học mãi cũng không vào. Còn lại những môn tự nhiên thì nhỏ lại học cực kì giỏi. Nam Thanh cuống cuồng ôm sách vở bước lên bục.

“Em.. viết thuộc lên bảng bài Tôi Yêu Em của tác giả Pu-skin mà tuần trước đã học.” Thầy quay ra chỗ Thanh đang đứng rồi nói.

Nhỏ lúng túng cầm lấy viên phấn, bắt đầu đi đến bên bảng. Mặc dù bài thơ này cô cũng đã học thuộc từ ở nhà nhưng vẫn rất khó nhớ, nghĩ thế nào cũng không ra. Em họ Thiên Ân của cô thì ngồi dưới cười có vẻ đắc chí lắm, “cháu gái cưng của mẹ cuối cùng cũng có ngày này.”

Nam Thanh vừa viết được tên bài, cả lớp cũng vẫn im ắng thì bỗng có tiếng huýt sáo đâu đó vọng ngoài cửa lớp. Một cậu nam sinh bước vào lớp trông có vẻ yêu đời lắm, tóc hơi trọc, mặt mũi ưa nhìn, đeo chiếc cặp chéo ngang người. Đó chính là Trần Minh Hạo, cậu ta đứng trước cửa lớp, nói rõ to:

“Xin phép thầy, em vào lớp.”

Thầy Bình cũng biết rõ cậu ta là vận động viên chơi tennis đẳng cấp quốc gia, niềm tự hào của trường nên cũng cho qua. Hạo đi qua Nam Thanh vỗ vai một cái rồi nháy mắt, nói thầm:

“Tôi yêu em: Đến nay chừng có thể

Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,

Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,

Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.”

Nam Thanh nghe rồi hiểu rằng cậu ta đang nhắc bài cho mình, nhỏ chép liền lên bảng, vừa chép nhỏ vừa nhớ ra được một chút. Còn một khổ nữa, nhỏ tự mình nhớ.

Minh Hạo lúc này cũng đã về chỗ ngồi của mình, thực chất cậu ấy từng nghe qua đoạn thơ đó, rồi vô tình ngân nga nói trêu Nam Thanh ai ngờ lại có thể nhắc bài được cho nhỏ. Hạo đến lúc về chỗ mới hiểu ra, cậu ta thường đi tập luyện tennis, ít khi lên lớp nên học tập không được tốt, việc đó cũng là điều dễ hiểu.

Cuối cùng, Thanh cũng viết được xong hai khổ thơ rồi thở phào quay ra chỗ bàn giáo viên:

“Thư thầy, em viết xong rồi.”

“Vậy trả lời cho tôi một số câu hỏi..”

* * *Ở dưới lớp, có Vân Du nhắc bài giúp nên cô cũng trả lời được. Nhỏ vui vẻ đi về chỗ vì đạt điểm 9 trong phần kiểm tra miệng.

* * *

“Thanh ey, này Thanh.” Minh Hạo ngồi bàn ngay bên cạnh nhỏ liền gọi.

“Chuyện gì?” Nhỏ đang chăm chú nghe giảng bỗng nghe thấy ai gọi tên thì giật bắn mình quay sang.

“Cho mình mượn cái tẩy.”

“Đây!” Thanh ném cục tẩy sang bàn bên.

“A, cho mình mượn cái bút chì nữa.”

Lại ném sang..

“Ơ Thanh, cái gọt bút nữa.”

Uy Long ngồi dưới Nam Thanh cũng đã chú ý từ lâu, lần này, cậu ấy lấy cả hộp bút đáp thẳng sang bàn Minh Hạo:

“Này, gọt!”

“Ba em ngồi góc chỗ bàn cuối kia, đứng dậy cho tôi.” Cô giáo bắt đầu dồn sự chú ý vào 3 cô cậu học trò gần cuối lớp.

Minh Hạo, Nam Thanh, Uy Long đứng lên, Hạo còn nài nỉ biện minh với giáo viên. Chỉ riêng Long thì khác hoàn toàn, đôi mắt nhìn thẳng, vô cảm, như chẳng có chuyện gì, như tất cả xung quanh chỉ là không khí, lạnh đến vô cảm.

“Các em học không chịu học, đến đây chỉ để nói chuyện thôi phải không? Còn Long, em học hỏi nhưng không có nghĩa là muốn làm gì thì làm.” Giáo viên đi gần xuống rồi nói một hồi.

Thanh thì vẫn cúi gằm mặt xuống bàn.. sau đó, cô gái lại nói tiếp:

“Lần này tôi cũng cảnh cáo với lớp 11B1 này luôn, nếu ai còn không nghe giảng sẽ phải chịu phạt. Còn 3 em, ra ngoài cửa đứng giơ hai tay cho đến cuối giờ cho tôi.”

“Cô ơi, cô tha cho bọn em đi cô..” Minh Hạo năn nỉ.

“Không nói nhiều, ra ngoài!” Vừa nói cô vừa chỉ thẳng ra phía cửa.

Ba người họ bước dần ra ngoài, Hạo vỗ vỗ vai Long;

“Không phải tại cậu mà chúng ta mới đứng ở đây sao, lại làm bộ chảnh không nói câu nào để cô phạt.”

Long vẫn không nói gì, chỉ là lôi từ trong túi áo ra chiếc máy nghe nhạc rồi lấy tai nghe cắm vào tai.

“Cậu đùa tôi đấy à, mức độ khinh người của cậu cũng vừa phải thôi.” Vừa nói Minh Hạo vừa đẩy đẩy vai Long.

“Tôi xin cậu đấy, đã bị phạt rồi cậu còn muốn bị phạt thêm nữa sao.” Nam Thanh bực mình nói, hai tay vẫn giơ lên theo tư thế bị phạt. Nhìn vào dãy hành lang, ba người, hai nam một nữ, tay giơ lên cao..

Tiếng chuông hết giờ vang lên, Minh Hạo, Nam Thanh, Uy Long bị cô giáo khiển trách ngay tại trước cửa lớp.. điều đó khiến Thanh càng thêm nổi tiếng vì bị phạt cùng “nam thần”, lại còn thêm một cậu bạn khá nổi tiếng ở trường nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN