Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu
Chương 150: Nếu kết quả vẫn vậy, tôi sẽ rời khỏi cương vị này! 2
Vừa dứt lời, Vũ Thần liền cùng Diêu Kì rời khỏi phòng họp trong sự hoang mang của mọi người, là thật đấy chứ? Một số người khác có ăn thông đồng, hối lộ với ai hay không thì kệ bọn họ, nhưng vẫn có những người luôn đặt niềm tin vào Âu Thị và Âu Dương Vũ Thần.. thì thật là điều bất ngờ!
Cả hai cùng nhau quay về phòng chủ tịch ở tầng cao nhất, Vũ Thần ngay lập tức thả mình xuống chiếc ghế bành tô kia, thở dài một hơi. Bản thân Diêu Kì cũng bất ngờ với chính lời tuyên bố này của anh: ” Chủ tịch, anh thật sự quyết định như vậy sao? Dù gì đây cũng là cơ ngơi của lão gia. “
– Gia đình chúng tôi trải qua bao nhiêu đời rồi, vẫn chưa bao giờ nuốt lời chuyện gì cả. Tất cả các việc đã xảy ra, tôi đều biết. _ Anh dùng tay xoa nhẹ hai bên thái dương, nhắm mắt chìm vào nghĩ ngợi nhiều điều. Âu Thị có thể lớn mạnh hơn trong nhiều năm nay, là nhờ có Cố Thị sát nhập vào đó thôi, mục đích khi Uyển Đình quay về, cô đã luôn nói rõ với anh rằng sẽ trả thù, tất cả diễn ra như thế nào, bản thân anh biết rõ. Rõ ràng anh không muốn nghi ngờ cô, nhưng ở trong lòng lại hiện lên một đáp án chắc chắn như vậy. Anh cũng không muốn nói với ai, chỉ mỗi mình biết đó!
Cố Thị đáng lẽ ra nên thuộc về Uyển Đình, những năm trước cũng vì chút hiểu lầm kia đã hại rất nhiều người, làm cho cô mất trắng tất cả. Cứ ngỡ ban đầu cô nói trả thù là đùa giỡn, anh nghĩ cô cũng sẽ chẳng có bản lĩnh đó, nhưng mọi thứ chứng minh suy nghĩ của anh đã sai ngay từ đầu..
Tôn Uyển Đình, vợ cũ của anh thật sự mạnh mẽ hơn anh nghĩ nhiều, khi con hổ đã rời chuồng thì có ai cản lại cũng đều là vô dụng mà thôi. Nếu cô muốn thứ gì anh đều có thể cho cô được tất cả.
– Diêu Kì, cầm lấy thẻ này đi thanh toán tiền lương cho nhân viên đi. _ Chợt nhớ việc quan trọng, anh rút trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho trợ lí. Mấy ngày trước Diêu Kì có nói qua, bởi vì phải đền bù tổn thất cho các hợp đồng kia nên số dư của tập đoàn cũng chẳng còn bao nhiêu.
Mọi thứ giống như đều đang dồn lại xảy ra vào cùng một lúc? Nghĩ đến câu nói của Đường Thiệu Huy, Vũ Thần cảm thấy thật sự đúng, nghiệp quật lại anh rồi còn đâu nữa, anh tạo nghiệp quá?
Bên ngoài cửa chính truyền đến tiếng gõ cửa, Vũ Thần liền khôi phục lại trạng thái nghiêm chỉnh ngồi ở ghế chủ tịch còn Diêu Kì thì đi ra mở cửa. Hóa ra lại là bác Bân, vị trưởng bối khi nãy đã có vài lời chỉ trích những cổ đông khác: ” Bác Bân, họp xong rồi sao bác lại không về nghỉ ngơi đi ạ “
– Nghỉ ngơi gì chứ, bác vẫn còn khỏe đây, cuối tuần còn hẹn với ba của cháu đi đánh cờ này. Sao rồi, dạo này có gì mệt lắm không? _ Bác Bân lo lắng nên hỏi thăm, ông cùng Lãnh Hiên chơi rất lâu với nhau, nên đối với Vũ Thần ông cũng xem như là con trai của mình mà thôi. Mỗi lần ở tập đoàn có trục trặc hay bất kì sự cố gì, ông cũng là người tâm sự cùng với anh cách giải quyết hết.
– Cháu chỉ là cảm thấy mệt rồi.. Muốn tìm một khoảng lặng để nghỉ ngơi mà thôi. _ Đối diện với ai anh cũng có thể uy quyền, nhưng với ông thì không. Ông Bân cười lớn, vỗ vai anh vài cái, nói:
” Khiếp thật, bọn bây mới ba mươi tuổi đầu đã muốn nghỉ hưu sớm rồi sao? Mọi chuyện đều là tùy cháu quyết định, nhưng nếu mày rời khỏi chiếc ghế này, bác cũng sẽ nộp đơn về hưu nhé. “
Vũ Thần sau khi nghe vậy cũng chẳng bất ngờ lắm, bác Bân từ lâu đã quá tuổi rồi, nhưng chỉ vì một lòng muốn giúp đỡ anh nên mới ở lại mà thôi, hai bác cháu cứ ngồi trò chuyện với nhau cả một khoảng thời gian dài, đúng là thế hệ đi trước có nhiều kinh nghiệm hơn hẳn so với thế hệ ở hiện tại, bác ngồi đó cho anh rất nhiều lời khuyên bổ ích: ” Tính cháu thẳng thắn, tốt thì có tốt. Nhưng cũng đừng quá bốc đồng, tuổi trẻ đương nhiên phải nổi loạn, nhưng mấu chốt là tự phải biết điểm dừng của bản thân. Âu Thị do mấy đời ông bà tổ tiên gầy dựng, cháu đã suy nghĩ kĩ? “
– Bác Bân, lời của cháu nói ra chưa bao giờ là chuyện đùa cả. _ Vũ Thần chắc nịch nói.
– ——–
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Mọi người nghĩ rằng mình thi xong rồi thì mình có thể thảnh thơi, có thể nghỉ hè từ lâu rồi. Có thể do mình lười, tùy hứng nên không viết mà để dở dang như thế này.. Tất cả đều là một cú lừa đó!
Vẫn phải học bài để thi nghề phổ thông và hôm nay mới thi xong đây, khiếp thật. Nhìn thông báo các trường khác nghỉ hè một tháng, hai tháng mà tôi buồn hết sức.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!