Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 48: Thực lực sau khi tiến giai
Trường hợp như Trương Hạo Nhiên, đột phá lên Ngưng Chân Cảnh trong hai tháng ngắn ngủi là rất ít, một vạn dặm mới tìm được một người.
Có thể nói, chỉ có đạt đến Võ giả Ngưng Chân Cảnh mới coi là võ giả thực sự, trước đó, chỉ là tầng lớp thấp nhất của Chân Linh Đại Lục mà thôi, tương đương học đồ.
Một khi đạt đến Ngưng Chân Cảnh, thực lực không chỉ đơn giản tăng lên gấp đôi mà là tăng lên gấp mấy lần, hơn nữa có thể cách không giết người, lấy tính mạng người khác ngoài mấy chục bước.
Bây giờ Diệp Trần và Diệp Huyên giao thủ, hắn dám tin mình có thể đánh bại đối phương chỉ trong vài chiêu, nhẹ nhàng, không cần mất quá nhiều lực khí.
– Vẫn nên xem chuyện gì đã xảy ra với chân khí?
Diệp Trần tự nói với mình, thần tình hướng vào đan điền tìm kiếm. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Vòng xoáy khí hỗn loạn ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một khối chân khí dạng xoáy nước, bất luận chất lượng hay số lượng đều cao hơn nội khí một đẳng cấp, xoay tròn như thiên thượng tinh vân, trong vòng xoáy nước, lực cản thập phần.
Toàn lực vận chuyển Thuần Nguyên Công, y bào quanh người Diệp Trần phồng lên.
Hô!
Đán ra một quyền cách không, tấm rèm lụa mỏng cách đó mười bước đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng trăm hàng ngàn những mạnh vụn nhỏ bắn tứ tung ra ngoài, kình phong mãnh liệt xuyên thấy trong sân.
– Từ hôm nay trở đi, có thể tu luyện Bá Quyền rồi, không biết uy lực thế nào.
Không cảm thấy mệt, Diệp Trần cũng không ngủ nữa, thức dậy tắm rửa, mở cửa bước ra ngoài.
Ở Lạc Thành, nói phủ đệ lớn nhất là tòa nào, đó khẳng định là Diệp gia, Diệp gia chiếm địa bàn ngàn mẫu, sơ với phủ thành chủ còn lớn hơn ba phần, bên trong đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, rừng trúc biển cây, cơ hồ cần gì có nấy, giống như một Lạc Thành thu nhỏ.
Đi qua mấy dãy hành lang, vượt qua một cây cầu đá trắng ngọc dài hơn mười trượng, hiện ra trước mắt Diệp Trần là một luyện võ trường cực lớn.
Trên luyện võ đường tương đối náo nhiệt, những Diệp gia võ giả không cần làm việc, chỉ cần luyện tốt võ kĩ đều đang nỗ lực tu luyện, họ hoặc là một mình gọt giũa nhiều lần, hoặc là thỉnh giáo người khác, hoặc là từng đôi đấu với nhau, rèn luyện kĩ nghệ, tràng cảnh khí thế ngút trời.
– Chào Trần thiếu gia.
Ngoài tràng, năm trung niên nam nữ nhìn thấy Diệp Trần, cung kính nói.
Diệp Trần gật gật đầu,
– Hôm nay đến phiên mọi người luyện tập võ kĩ à?
Năm người này là những sư phụ dạy võ kĩ của Diệp gia, Diệp gia tự xưng có hơn ba trăm Võ giả Ngưng Chân Cảnh, trong đó hai phần ba là thành viên trực hệ và thành viên bàng hệ, một phần ba còn lại là võ giả khác họ bái nhập Diệp gia. Dựa theo thực lực đẳng cấp, địa vị của họ cũng không giống nhau, ví dụ Võ giả Bão Nguyên Cảnh sẽ trở thành trưởng lão khác họ Diệp gia, Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kì trở thành chấp sự Diệp gia, Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì trở thành sư phụ dạy võ kĩ, còn Võ giả Ngưng Chân Cảnh sơ kì là kiến tập sư phụ, không có tư cách trực tiếp dạy bảo người khác, tương đương phụ tá của sư phụ dạy võ kĩ.
– Vâng, luyện võ trường ba ngày thay ca một lần, hôm nay là ca của chúng ta.
Nữ nhân Trung niên có chút tư sắc bên tay trái trả lời.
– Ta chỉ tiện đường đi qua thôi, mọi người làm việc tiếp đi!
Diệp Trần phất phất tay, cất bước rời đi.
Nho sinh trung niên đứng chính giữa, thân khoác trường bào màu xám cảm thán nói:
– Trần thiếu gia đột phá lên Ngưng Chân Cảnh, mấy người chúng ta cũng không thắng được hắn!
– Thiên tài tùy ý có thể phá vỡ lẽ thường, chúng ta sao sánh được.
– Được rồi, đừng luyên thuyên nữa, có một ngày, đợi thực lực chúng ta đạt đến Bão Nguyên Cảnh, có thể trở thành trưởng lão khác họ Diệp gia, cả đợi an nhàn vô ưu.
– Nói cũng đúng.
Luyện võ trường cách sảnh dùng bữa đúng bữa bốn trăm mét, mất một chút thời gian, Diệp Trần mới đến được cửa sảnh.
Lúc Diệp Trần đi vào đã có một bộ phận người ở đó dùng bữa sáng.
– Trần Nhi, dậy sớm vậy.
Với Diệp Thiên Hào thời gian là vàng là bạc nên ngày nào ông cũng dậy rất sớm.
Diệp Trần nói:
– Đêm qua con không ngủ, tu luyện một mạch đến bây giờ.
Diệp Thiên Hào mắt ánh lên một tia kinh ngạc:
– Con đột phá đến Ngưng Chân Cảnh?
– Vừa đột phá.
– Đột phá thật à?
Diệp Thiên Hào chỉ là nói một cách vô thức, không ngờ Diệp Trần lại khẳng định luôn, nhất thời có chút ngây người, sau đó là mừng như điên. Nếu như nói trước đây Diệp Trần chỉ được coi là thiên tài chiến đấu, phương diện tu luyện không có gì đáng chú ý thì bây giờ Diệp Trần đã là thiên tài đúng nghĩa, không ai có thể cướp được vinh quang thuộc về hắn, có thể sánh ngang với Diệp Huyên và Diệp Đường.
– Để ta xem nào.
Diệp Thiên Hào giơ tay đặt lên vai Diệp Trần, mặc dù từ bên ngoài cũng có thể nhìn ra tu vi, nhưng với những trường hợp đặc thù, võ giả Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười đỉnh phong cũng có thể tán phát ra chân khí chấn động, rất dễ tưởng nhầm là võ giả vừa bước vào Ngưng Chân Cảnh.
Thâm nhập chân khí chỉ thuộc về tầng thứ Bão Nguyên Cảnh vào trong cơ thể Diệp Trần, lập tức gặp phải phản kích mãnh liệt, Diệp Thiên Hào sợ làm Diệp Trần bị thương, vội vàng cắt đứt chân khí, buông tay.
– Quả nhiên là Ngưng Chân Cảnh sơ kì, hơn nữa chân khí đã tương đối ổn định, tiến thêm một bước nữa là Ngưng Chân Cảnh sơ kì đỉnh phong.
Biểu tình Diệp Thiên Hào đầy vẻ không tin.
Diệp Trần không dám khẳng định, suy đoán nói:
– Không lẽ là tác dụng của Thuần Nguyên Công?
Diệp Thiên Hào gật gật đầu:
– Có lẽ thế, rất ít người giống được như con, tu luyện Thuần Nguyên Công đến cảnh giới cao nhất, nội khí sản sinh tinh thuần vô địch, một khi dịch hóa thành chân khí, trên cơ bản đều ổn định hơn phần lớn người thường, không cần phải mất thời gian để củng cố.
“Như thế cũng không tệ, bớt sức lực khổ công” Diệp Trần thầm nghĩ.
– Được rồi, ăn xong bữa sáng trước rồi ta về báo lại với mẫu thân con, chắc bà ấy sẽ vui lắm.
Diệp Thiên Hào vốn đã ăn xong, tâm trạng vui vẻ nên lại ngồi ăn với Diệp Trần thêm một lúc nữa, vừa ăn vừa nói chuyện.
Một lúc sau, bọn Diệp Hải, Diệp Huyên cũng đến.
Nhìn thấy Diệp Trần, mấy người ban đầu còn không để ý, nhưng cẩn thận quan sát lập tức phát hiện hắn đã đột phá lên Ngưng Chân Cảnh, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Diệp Thiên Hào thấy thời gian không còn sớm, nói với Diệp Trần:
– Con từ từ ăn, ta đi trước.
– Vâng, phụ thân.
Đợi Diệp Thiên Hào đi rồi, Diệp Hải bước đến nói:
– Diệp Trần, không lẽ đệ đã đột phá lên đến Ngưng Chân Cảnh?
Diệp Trần cười nói:
– Huynh cứ thử thì biết.
– Thử thì thử!
Diệp Hải bắt đầu thủ thế.
Đứng dậy, Diệp Trần nói:
– Một quyền là đủ, nào!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!