Kiếp Sống Giới Giải Trí Của Tiểu Thư Hầu Phủ - Chương 36: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Kiếp Sống Giới Giải Trí Của Tiểu Thư Hầu Phủ


Chương 36: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Cơ Hoàng

“Xin chào quý khách.” Giọng nữ dịu dàng vang lên, một người phụ nữ có khí chất thanh nhã đi từ bên trong ra. Người phụ nữ mặc áo ngắn váy dài theo phong cách thời dân quốc, mái tóc dài đen nhánh được quấn thành búi tóc, cố định bằng một cây trâm bạch ngọc. Váy áo màu đỏ, mang ngụ ý vui vẻ, như một vị thiếu phu nhân của một thế gia đi ra khỏi cổng lớn.

“Chào chị, em muốn mua một cây đàn violon.” Lâm Bạch Dư nói mục đích của mình.

“Được, đi theo tôi.” Người phụ nữ, có lẽ là chủ cửa hàng, cười và dẫn Lâm Bạch Dư tới khu vực phía Tây. Thì ra tiệm được chia thành hai khu vực, khu vực phía Đông chuyên bán nhạc cụ truyền thống của Trung Hoa, khu vực phía Tây bán nhạc cụ phương Tây.

“Em muốn mua loại đàn violon nào? Loại kém hay xa xỉ?” Bà chủ cửa hàng hỏi.

“Loại kém bao nhiêu tiền? Xa xỉ bao nhiêu tiền?” Lâm Bạch Dư hỏi.

Bà chủ cửa hàng trả lời: “Loại kém khảng một ngàn đến năm ngàn, chất lượng trung bình thì khoảng một đến hai vạn, loại xa xỉ thì hai ba mươi vạn cũng có. Nếu em muốn tốt hơn nữa, còn có loại trăm vạn.”[1]

[1]Một vạn = mười nghìn

Mười vạn = trăm nghìn

Trăm vạn = triệu

“…” Lâm Bạch Dư cứng mặt, không ngờ đàn violon lại đắt như vậy. Tiền tiết kiệm mấy năm của nàng cũng chỉ đủ mua một cây đàn violon loại kém, còn không mua nổi đàn chất lượng trung bình.

“Em chỉ đủ tiền mua loại kém.”

Bà chủ cửa hàng nghe Lâm Bạch Dư trả lời xong cũng không coi khinh Lâm Bạch Dư, vẫn giữ thái độ tốt dẫn Lâm Bạch Dư tới trước một loạt đàn violon, nói: “Ở đây đều là đàn violon loại kém, em có thể từ từ lựa chọn.”

“Cảm ơn.” Lâm Bạch Dư nói cảm ơn, cúi đầu chọn lựa đàn violon.

“Có cần tôi chọn giúp không?” Bà chủ cửa hàng có lòng tốt hỏi.

“Không cần.” Lâm Bạch Dư từ chối. Thân phận nhạc công đánh đàn violon trong thế giới “Người yêu tennis” khiến nàng hiểu rất rõ về đàn violon, chọn lựa đàn violon là bản lĩnh bắt buộc phải có của một người nhạc công, vậy nên nàng có thể tự chọn cho mình một cây đàn violon thích hợp nhất. Đầu tiên là chọn về ngoại hình, ba bộ phận sườn đàn, mặt trước, mặt lưng đều phải làm bằng vật liệu gỗ, mặt lưng được làm từ một tấm gỗ nguyên là tốt nhất. Vân gỗ phải đẹp, mật độ cách đều; vân gỗ ở mặt trước và mặt lưng phải tương đồng. Thân đàn phải thẳng không xiêu vẹo, hai bên cân xứng. Hai lỗ “F” đàn violon phải có cùng kích thước, cùng chiều dài, khe ở giữa phải giống nhau; hai lỗ đối xứng hai bên. Chốt mắc dây phải nhất trí, ăn khớp với độ nghiêng của ngựa đàn. Trục xoắn ốc có đường cong tự nhiên, không bị bẻ gãy và không được nhìn thấy khớp nối; dưới trục xoắn ốc phải có hộp chốt lên dây… Cuối cùng là âm sắc, âm sắc phải thuần khiết, rõ ràng, dễ nghe, âm lượng lớn. Âm cao thì sáng ngời, âm thấp sâu đậm mà không nhàm chán, bốn dây đàn đều, thời gian cộng hưởng dài.*

(*Editor không có chuyên môn về âm nhạc nên chỉ dựa theo google và chém bừa ạ.)

Lâm Bạch Dư chậm rãi chọn lựa, cuối cùng cũng chọn được một cây đàn mà nàng cảm thấy không tồi và phù hợp với mình, cầm lên chỉnh âm.

Bà chủ cửa hàng thấy động tác thuần thục của nàng thì nhướng mày, nhận ra đây là một vị có kỹ thuật kéo đàn violon không tệ. Cho dù Lâm Bạch Dư chọn đàn rất lâu, bà chủ cũng không mất kiên nhẫn.

Chỉnh dây xong, Lâm Bạch Dư nhìn bà chủ cửa hàng bằng ánh mắt chờ mong, trưng cầu ý kiến: “Em có thể chơi thử một bài không?”

“Được chứ. Nếu không thử, sao em biết được cây đàn violon này có phù hợp với mình hay không?” Bà chủ cửa hàng mỉm cười ra hiệu mời kéo đàn.

Lâm Bạch Dư hít sâu một hơi, gác đàn lên vai, đặt vĩ lên dây đàn, kéo đàn.

Giai điệu tươi sáng vui vẻ vang lên dưới tay Lâm Bạch Dư, như chim sơn ca đua nhau hót. Tác phẩm này tên là “Chim sơn ca”, một tác phẩm độc đáo của người soạn nhạc Rumani Danicu. Đây là danh khúc có một không hai về độ âm rung độc đáo trên dây E, yêu cầu rất nhiều kỹ năng của nghệ sĩ violon.

Bà chủ cửa hàng kinh ngạc mà hé đôi môi đỏ xinh đẹp. Lúc trước cô chỉ cho rằng cô bé này biết chơi đàn violon, không ngờ kỹ thuật của cô bé lại tốt như vậy, có thể bắt kịp trình độ quốc tế. Tại sao cô lại chưa từng nghe thấy có một cô bé như vậy trong giới nhỉ?

Âm thanh phát ra từ dây E đàn violon rất trong suốt và sáng, tiếng đàn phác hoạ khung cảnh chim sơn ca trong rừng thi nhau đua hót. Anh mặt trời tươi đẹp, phong cảnh như vẻ, hấp dẫn rất người người đi ngang qua cửa hàng. Có rất nhiều người bước chậm lại, nghe khúc nhạc duyên dáng này. Thậm chí một số người còn dứt khoát dừng bước chân, trong đó bao gồm một người trẻ tuổi vừa ra khỏi cửa hàng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN