[Đồng nhân HP] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ
Quyển 1 - Chương 20: Giáng Sinh tại Đường Bàn Xoay
Sáng sớm hôm Sabrina tỉnh dậy với chiếc váy đã được treo sẵn ở phòng cuẩ cô. Một chiếc váy màu xanh lam bồng bềnh kiểu búp bê, trông như những quý cô cổ điển. Hắn còn chuẩn bị cho cô một chiếc áo khoác ngoài là măng tô màu đen, với viền cổ xếp thành những nếp uốn lượn. Một chiếc mũ cabanet hình tròn như quả dưa với viền mũ cong ra thành một đường cong duyên dáng. Trông ta như một quý cô lịch sự. Rương cùng đồ đạc đã được hắn mang theo cùng.
Sau bữa sáng, hai người xuất phát, cùng Độn thổ tới đường Bàn xoay, hắn dắt tay cô đi bộ tới ngôi nhà của cô ở trên cánh đồng hoa. Một ngôi nhà xinh đẹp, như hắn vẫn thường tưởng tượng về những ngôi nhà phù thủy cổ xưa, nhỏ nhắn mà ấm áp. Một ngôi nhà đáng yêu tươi tắn. Một ngôi nhà xứng đáng với những phù thủy thuần huyết trong một gia tộc nổi tiếng lâu đời. Hắn đứng lại trước đó, ngắm nhìn. Rồi mới buông tay cô ra. Hắn nói:
– Chào tạm biệt. Chúng ta sẽ còn gặp lại.
– Tạm biệt Tom. Sabrina vẫy chào. Quên mất mình đã để vuột miệng cái tên này trong chốc lát. Chỉ là cô thấy gọi cái tên này có cảm giác thân thiết hơn thôi.
Không xong rồi, hắn đang nhíu mày. Vô cùng là không vừa ý rồi. Đúng vậy. Ta tên là Tom Riddle, có thể có nhiều người ghét cái tên này, cũng bình thường thôi, bất kỳ con chó con mèo nào cũng có thể tên là Tom, cho nên ta nghĩ đến việc phải lấy một cái tên khác. Một cái tên thật xứng đáng, làm cho tất cả mọi người đều phải sợ hãi nó. Đáng tiếc sau khi lấy nó lại không có mấy người dám nhắc đến. (Tên Vol-de-mort, trong tiếng Pháp có nghĩa là “bay cùng Tử thần”, Voldemort là hoàn toàn nói về cái chết)
– Em có thể gọi ta là Thomas Marvolo Gaunt.
– Vâng thưa ngài Gaunt. Sabrina tươi cười nói, bày ra bộ mặt chân chó nịnh nọt.
– Gọi ta Thomas. Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại có chút cứng rắn. Người này dường như thích khống chế tất cả mọi việc.
– Thomas. Sabrina nói.
Nói rồi thì người kia cũng quay mặt đi tiêu sái biến mất trong không trung.
Sabrina chạy trở về nhà, vừa đứng ở trước ngưỡng cửa đã thấy hai hình bóng thân thương đang ngồi thất thần trước lò sưởi. Cô chạy lại ômlấy người bà mà cô hằng nhớ nhung. Cả 3 người đoàn tụ trong nước mắt. Ông bà Sandal lo lắng hỏi tới lui, vừa đem cô cháu gái bảo bối của họ đứng lên kiểm tra xem có vết thương nào không. Sabrin gạt đi, nói cô vẫn ổn rồi thuật lại câu chuyện về buổi gặp gỡ với Chúa tể hắc ám Voldemort cho bọn họ nghe, tất nhiên là đã lược bớt rất nhiều tình tuyết nguy hiểm. (Có lẽ cũng không quan trọng lắm, cô nghĩ vậy, có những điều, biết mới là nguy hiểm, không biết ngươi sẽ hoàn hảo an toàn)
Ông nội Sergoth thì há hốc miệng, gương mặt hiện lên vẻ kinh hoàng. Còn bà nội Elizabeth thì lại nức nở bật khóc lên không ngừng. Cô cháu gái số khổ của họ. Từ khi bố mẹ đứa trẻ mất, đón nó về từ trong biển máu. Toàn thân đều bị thương rất nặng. Họ đã khóc không ngơi ngớt, khóc đến độ đau thương mà ngất đi tại bệnh viện Thánh Mungo. Nhưng sau đó, nhờ kỳ tích, như những gì y bác sĩ ở đây thuật lại. Cháu gái họ hồi phục, từ bàn tay Tử thần. Mà y bác sĩ ở bệnh viện Thánh Mungo thì người người đều tự cho là do tay nghề của họ “khởi tử hồi sinh”, đặc biệt là giám đốc bệnh viện, bác sĩ Léon, người này 3 phần tài năng 7 phần miệng lưỡi đã nhanh chóng thổi câu chuyện sống sót thần kỳ lên khắp cáo mặt báo. Bệnh viện Thánh Mungo trong một thời gian dài phong quang vô hạn.
– Hắn là Chúa tể hắc ám. Cháu biết điều đó nguy hiểm tới mức nào mà. Ông Sergoth lolắng không ngớt, đem kẻ kia trực chờ chỉ muốn băm vằm hắn thành từng mảnh với những lời lẽ sắc bén.
– Đó là chuyện không thể tránh được mà ông mình. Quan trọng là cháu gái ta đã trở về an toàn. Bà Elizabeth một bên bênh chằm chặp lấy cháu gái bà. Hiển nhiên là một người phụ nữ rất thích bao che.
Cả nhà đoàn viên trong ấm ấp. Ông bà Sandal hạnh phúc mà trông như trẻ lại nhiều tuổi, ông bà cười nói suốt không ngừng nghỉ. Ông Sergoth thì ngay lập tức gửi một bức thư cú tới thông báo sự việc cho cụ Dumbledore. Con gia tinh tên Luna thì chạy tới lui chuẩn bị thật nhiều đồ ăn để ăn mừng ngày cô chủ nó trở về. Có trời biết nó đã làm việc bằng nước mắt khổ cực như thế nào trong mấy ngày qua vì lo lắng. Sabrina hoàn hảo trở thành một cô cháu ngoan đang trang trí lại ngôi nhà bằng những phép thuật mà cô đã học được khi đi học. Kể về những người bạn cô có ở Hogwart lại cho ông bà nghe.
Cả 2 đều vô cùng tự hào về đứa cháu gái của họ. Nói rằng nó giống y hệt người bố Daniel của cô. Cười rung đùi trông y hệt bức tượng phật Di Lặc. Bà Elizabeth rất hài lòng khi được nghe kể về những người bạn của Sabrina, còn đan tặng bọn họ mỗi người một chiếc khăn len lông cừu ấm áp kẻ xanh trắng có thêu hình một con rắn bạc uốn mình hình chữ S ở cuối khăn. Bà còn kể nhà McNully, bố bọn họ là một người bạn quen biết của gia đình. Ông ấy làm ở tờ Nhật báo triên tri cùng ông Gaara. Đáng tiếc rằng đã qua đời khi đang làm nhiệm vụ.
Mà vừa vặn thay kẻ gây nên điều đó lại chính là kẻ đã bắt cóc cháu gái bọn họ. Thật là hận đến xương đến tủy. Ông Sergoth vì lo lắng mà đưa cho Sabrina một tấm gương hai chiều. Ông giữ một cái, cô giữ một cái. Có thể dùng để liên lạc với nhau. Khi cô gặp nguy hiểm nhất định phải liên lạc về cho gia đình. Ông dặn dò rất kỹ, dặn đi rồi lại dặn lại. Chỉ lo sợ tên Chúa tể hắc ám kia có âm mưu gì đằng sau. (Đúng thật là anh ta có âm mưu)
Ngày Giáng sinh cũng tới, khắp ngôi nhà nhỏ được trang hoàng bằng những vòng dây hoa, những dây mistletoe đang tự động ra quả đỏ mọng, căng chín. Chính giữa nhà bày một cây thông đã trang trí hàng trăm ông sao lớn nhỏ tỏa ra ánh sáng nhỏ xinh, những trái cầu pha lê bên trong là bông tuyết được phóng lớn với đủ loại hình cánh. Bên dưới là cả núi quà của gia đình nhận được đang bày ra chắn gần hết lối đi. Những con Gnome được mặc quần áo của ông già Tuyết thì đi lại trong vườn, chúng chăng những dây đèn kết hoa trang trí khắp ngoài sân. Bên ngoài, tuyết đã phủ trắng xóa. Cảnh vật thôn quê yên bình, đẹp đẽ trước ngày lễ.
Hôm nay gia đình Sandal sẽ tiếp đón một gia đình khác tới cùng dùng bữa. Đặc biệt bảo Sabrina chuẩn bị vì đó là gia đình Black, một gia tộc phù thủy thuần huyết cao quý có truyền thống lâu đời. Nghe đâu con trai họ cũng nhập học Hogwarts cùng Sabrina. Còn cam kết rằng 2 đứa có thể trở thành bạn của nhau.
Sabrina mặt mày méo xệch, hung tinh tới cửa, bạn? Với con chó săn đen to lớn như hắn. Cô còn chưa quên mấy trận chiến với Potter đâu. Cô được bà thay cho bộ váy công chúa với lớp vải nhung mịn như tơ màu xanh da trời, bên dưới là cả 3 lớp váy lụa bồng bềnh để giữ cố định độ phồng cho chiếc váy. Hay tay là lụa tafpa thượng hạng được thêu những bông hoa hồng vàng nhỏ xíu đang bừng nở. Bà muốn cho cô mặc như thế này để đi dự vũ hội với Hoàng tử ư? Hoàng tử Azkaban đó thì thôi, cho Sabrina xin. Mái tóc cô còn được kết thành hai lọn bím tóc nhỏ buộc ra sau. Mà theo bà cô tấm tắc khen là trông y hệt như vị Công chúa trắng nhỏ xinh.
6 giờ tối, cả nhà đã cùng nhau ngồi đợi ở phòng khách. Sabrina mặt mày phụng phịu khiến ông cô phải lên tiếng:
– Cháu đau bụng ư?
– Dạ không thưa ông, cháu rất khỏe.
Cháu là đau đầu đó. Cái tên đáng ghét mặt trắng lười nhác kia. Vừa nói hai môi cô vẫn mím chặt lại, vẻ mặt không đình tình khiến 2 người già cả đều khó hiểu không biết cô cháu gái họ làm sao. Có nằm mơ cô cũng không nghĩ tới rằng có một ngày cô sẽ ăn mặc đẹp đẽ, đứng ở trước cửa chào đón người nhà Black từ xa đến.
Người nhà Black đều Độn thổ tới. Chuông cửa vang lên, cả gia đình đều hồ hởi ra mở cửa chỉ trừ một người. Ông Orion Black, một người đàn ông cao lớn với bộ ria mép vĩ đại, y như ông nội cô, ông trông rất phong độ dù tuổi đã cao, tóc đen dài lượn sóng kiểu cách, nhìn ông liền có thể hiểu Sirius là bản sao của ai, đi cùng bà Walburga Black, một người đàn bà tóc đen, trông bà sẽ rất xinh đẹp nếu như bà không có cái điệu bộ khó chịu như thể dưới mũi bà có một mùi gì đó kinh khủng lắm. Dắt theo 2 cậu con trai, đứa nhỏ hơn tên Regulus Black, nó cao, gầy, trông giống bà mẹ hơn, năm sau sẽ nhập học Hogwarts. Tên còn lại hiển nhiên là Sirius Black, mặt mày không biểu lộ vui vẻ, cúi đầu chào ông bà Sandal rồi đi thẳng vào trong, mặc kệ cho 2 bên người lớn vẫn đang bắt tay thân thiết.
Sauk hi chiếc giá gỗ trước cửa tự động với những cánh tay ra đón lấy áo khoác và mũ của trách treo lại cẩn thận. 2 gia đình cùng bước vào bàn ăn đã dọn sẵn đồ. Thực đơn hôm nay có súp bí ngô hầm kem, salad cá ngừ dầu dấm, ăn cùng món chính là một con gà tây quay bự khổng lồ vàng ươm đang tỏa ra mùi thơm thảo mộc nức mũi, có lagsana trên mặt là một lớp cheese đang trực chảy tràn cả ra. Tráng miệng là một chiếc bánh Forest Cake với lớp kem chocolate tan chảy dùng kèm mứt dâu rừng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!