Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân - Chương 62: Lý lão
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3


Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân


Chương 62: Lý lão


Người trong nghề nhìn là biết ngay, ông lão này xem ra cũng là một người tinh thông môn võ Thái Cực Quyền, lão ta trông Hoàng Việt đánh quyền mà hoa mắt thần mê, nhìn cách đi quyền của Hoàng Việt, ông ta phảng phất thấy được một vị thiếu niên võ đạo tông sư, nếu bàn về cảnh giới của Thái Cực Quyền giữa đôi bên, lão ta có chút xấu hổ, dù rằng mình đã tập luyện môn võ này nhiều năm lắm rồi.

Không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt như thế này, ông lão tiến đến lại gần Hoàng Việt, nhìn người sau đánh quyền, Hoàng Việt cũng không quá bất ngờ, nếu mình đánh quyền tốt như vậy mà không khiến người khác chú ý mới là lạ.

Chờ Hoàng Việt đánh quyền xong, ông lão nói: “Chàng trai, Thái Cực Quyền khá lắm, đã luyện tập lâu chưa?”

Lúc này Hoàng Việt mới chú ý đến ông lão kỹ hơn, điều đầu tiên hắn cảm nhận được trên người ông lão này chính là hai chữ “Cường tráng”, không sai, ông ta tuy rằng lớn tuổi nhưng cơ bắp trên người không kém là bao với các vận động viên thể hình, mơ hồ còn có thể cảm nhận được một tia nội công, hẳn cũng đã bước vào tầng thứ Minh Kính, chỉ là nếu không thấy ông ta xuất thủ, Hoàng Việt cũng không biết ông ta đang ở giai đoạn nào của tầng cảnh giới này.

Lập tức trả lời, Hoàng Việt nói: “Dạ thưa ông, con tập Thái Cực Quyền từ nhỏ rồi ạ!”

Ông lão vuốt vuốt cằm, có vẻ không quá bất ngờ: “Khá lắm, quả nhiên là thiên phú cao, ông đây đã tập luyện Thái Cực Quyền hơn hai mươi năm, nhưng không biết bao giờ mới có thể đạt tới cảnh giới của cậu, cậu có thể chỉ giáo ông một hai chiêu được không?”

“Vâng, tất nhiên là được ạ!” Hoàng Việt cũng không quá để tâm đến việc có giấu nghề gì hay không, giúp được người khác dĩ nhiên là một chuyện tốt.

“Ừ, chiêu Phiên thân nhị khởi cước này nên làm như thế nào để phát ra lực tối đa?”

“Dạ vâng, chiêu này cần phải dùng lực của phần eo, ông chỉ cần khom người đúng tư thế, thế này này, sau đó hai phát đá thì tốt nhất làm như cháu.” Hoàng Việt vừa nói vừa thị phạm, hắn nhảy lên xoay người sau đó tung ra hai cú đá, phát ra tiếng gió kêu vù vù, cực kỳ cương mãnh.

“Hảo, hảo, để ta thử xem.” Ông lão cũng bắt chước làm tương tự như Hoàng Việt, quả nhiên lực đạo tăng lên hơn rất nhiều, làm ông ta cảm thấy rất hứng thú.

“Còn chiêu Bạch viên hiến quả thì như thế nào đây cháu?”

“Dạ vâng, là như thế này…”

Ông lão liên tục thỉnh giáo Hoàng Việt những chiêu thức mà ông không quá rành mạch, sau đó còn nhờ Hoàng Việt đánh lại bài quyền một lần cho ông ta học hỏi, quả thật nói chuyện với vua như đọc sách 10 năm, gặp được cao thủ, dù chỉ buông một ít lời cũng khiến ông ta đạt được vô vàn lợi ích.

Hoàng Việt lúc này cũng đã biết được tên tuổi của ông lão, ông ta tên là Lý Hoàng Nguyên, là một Thiếu Tướng quân đội đã về hưu, gặp được Hoàng Việt làm ông ta rất khoái trá, kể hết đủ tâm sự, nghe ông ấy nói, ông ta đã từng tham gia qua các cuộc kháng chiến, trước đây còn đóng vai trò làm một trong những người bảo vệ cho Đại Tướng Võ Nguyên Giáp.

Nói chuyện được khoảng hai giờ, bây giờ đã hơn 4 giờ chiều, Hoàng Việt phải ăn uống, chuẩn bị một chút trước khi bay sang Hải Phòng, vì vậy tạm biệt ông lão, tất nhiên ông ta cũng đã trao đổi số điện thoại của mình cho Hoàng Việt, còn dặn dò sau này có việc gì cần nhờ nhất định phải gọi cho ông ấy.

Về đến nhà, Hoàng Việt ngả người lên giường, trong lòng dấy lên muôn vàn suy tư.

Đôi lúc, hắn cũng tự hỏi, tại sao chính mình lại khó kiểm soát bản thân khi nghĩ về cô gái ấy như thế, rằng mình làm như vậy là đúng hay sai, có phải ngoại tình trong tư tưởng như vậy là rất có lỗi với Kiều Linh hay không.

Ở kiếp trước cũng như trong ký ức kiếp này, Hoàng Việt chỉ là một cậu trai xoàng xĩnh, ngoại hình kém cỏi, hắn chưa bao giờ cảm nhận được cái gọi là ái tình, ngày hôm đó, khi nghe cô ấy hát, cái cách cô ta nhìn mình, tuy không khác là mấy so với những bé gái trong trường, nhưng Hoàng Việt cũng có thể nhận ra được cô ta là người đã từng trải qua trắc trở trong con đường tình ái.

Tuy rằng cô bé ấy nếu xét về mọi mặt thì kém xa Kiều Linh, hơn nữa còn lại là gái làng chơi, nhưng với một cậu trai mới lớn, chưa hiểu rõ về tình yêu như Hoàng Việt, cái gọi là sức hút đến từ người khác phái phải nói là khiến hắn cực kỳ dao động.

Sự hiếu kỳ cùng sự cô đơn khiến trong lòng hắn muốn có một người để bầu bạn, chia sẻ, hắn cũng muốn có một người gọi là tri kỷ, vả lại khi nhìn vào đôi mắt cô bé ấy, dường như hắn muốn bảo vệ cho cô ta, muốn khuyên cô ta rời khỏi con đường dơ bẩn này, Hoàng Việt đã dự định dùng quyền năng của thẻ trung thành yêu cầu cô ta như vậy, nhưng thật tâm thì hắn vẫn muốn cô ta tự hiểu ra rằng con đường này thật sự nếu đã đi vào sâu, rất khó để quay đầu, thế nên hắn muốn tiếp xúc với cô ta một đoạn thời gian, sau khi cô ta hiểu rõ ra rồi, lúc đó trong lòng hắn cũng coi như giải quyết được một cọc tâm sự.

Ném hết những cảm xúc này ra sau đầu, Hoàng Việt bắt đầu tĩnh tâm lại, ngồi xếp bằng, tiến vào trạng thái tu luyện.

Lúc này, tại một quán trà sữa trên đường Lê Văn Sỹ, bé Na cùng hai đứa con gái bạn thân đang cùng nhau trò chuyện rôm rả, bỗng nhiên, nhạc trong quán trà sữa đổi, khiến cho khuôn mặt bé Na hoảng hốt.

“Trời, sao nghe giống giọng anh hai quá đi thôi… Đúng là anh hai rồi!” Bé Na thầm ngạc nhiên, giọng của anh mình mình không thể không nhận ra được.

“Ngọc, cậu sao thế, ồ, ai mà hát hay dữ!” Kim Ly, bạn thân nhất của bé Na trầm trồ.

“Đúng rồi đó, trời ơi, hát hay hơn ca sĩ nữa, mà giọng nữ cũng rất ngọt ngào nha, ngưỡng mộ quá đi à!” Một người bạn khác cũng tỏ ra thích thú.

“Anh hai tớ đó, các cậu thấy thế nào?”

“Haha, đùa à, cậu hát có hay đâu, làm sao anh hai cậu lại hát hay như thế được!”

“Không tin à, anh nhân viên ơi, cho em hỏi bài hát này anh tải ở đâu về thế ạ?” Bé Na liền hỏi anh nhân viên quán trà sữa, nếu đã có nhạc, tức sẽ có tên người hát, chắc chắn là tên anh trai mình.

Anh nhân viên cũng cười nói: “À, trên mạng có clip đó em, em lên youtube gõ Cặp đôi hát Xe Đạp xuất sắc nhất là ra!”

“Dạ vâng, cám ơn anh!” Bé Na mừng hết biết.

Bé Na hớn hở cầm điện thoại ra, con Iphone XS làm cho hai đứa bạn không ngừng ngưỡng mộ, quả thật bọn họ cũng rất bất ngờ khi lần trước cô nàng móc ra con điện thoại đắt tiền này, ban đầu bọn họ còn nghĩ là hàng nhái nhưng sau khi được bé Na cho mượn để chơi game thì không còn gì nghi ngờ nữa, nhà bé Na bây giờ đã rất giàu rồi.

Bé Na bấm bấm vào màn hình điện thoại, rất nhanh clip quay lại cảnh Hoàng Việt và Kiều Linh hát hiện lên rõ rõ ràng ràng, do một bạn ngồi gần sân khấu quay lại, tuy âm thanh không quá tốt nhưng cũng đủ để đánh gục trái tim mấy cô gái tuổi mới lớn.

“Đúng là anh cậu rồi, trời ơi, tớ ghen tị với cậu chết mất thôi.”

“Ngọc, cậu phải giới thiệu tớ với anh cậu, ừm… dĩ nhiên không phải để yêu đương!”

“Hihi, được thôi, về nhà tớ sẽ nói anh tớ kết bạn facebook với hai cậu!” Bé Na vô cùng tự hào về anh trai mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN