Tiêu Dao Lục - Chương 37: Một đoạn cố sự
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
30


Tiêu Dao Lục


Chương 37: Một đoạn cố sự


Ánh mắt Chu Tử Uyển trở lại bình thường. Nàng nhìn thẳng vào Diệp Thiên, chân thành nói:

– Thật xin lỗi, chuyện này ta không thể nói cho ngươi biết.

– Ngươi đây là muốn chơi ăn gian.

– Ta chưa từng hứa sẽ trả lời câu hỏi của ngươi.

Diệp Thiên lại nhớ đến một câu nói khác của phụ thân Diệp Chấn: “Nữ nhân càng đẹp càng không đáng tin”. Kinh nghiệm đúc kết sau bao năm bị mẫu thân Tần Khuynh Mộng hành hạ quả không sai.

Diệp Thiên trầm giọng:

– Ngươi nhất định không nói?

Chu Tử Uyển nghe ra được Diệp Thiên đang tức giận, nhưng gương mặt của nàng vẫn rất kiên quyết:

– Thật xin lỗi.

– Là ngươi ép ta.

Câu nói này của Diệp Thiên khiến Chu Tử Uyển sợ hãi. Phàm là nam nhân đang tức giận nói ra một câu này tức là đang chuẩn bị làm một sự tình nào đó rất khó chấp nhận. Giá trị vũ lực của Diệp Thiên mạnh đến mức nào Chu Tử Uyển đã tận mắt chứng kiến. Nếu hắn ra tay, nàng thực sự không có cách nào phản kháng lại được.

– Ngươi muốn làm gì? Diệp Thiên, ta cảnh cáo ngươi không được làm loạn. Nếu không…

Chu Tử Uyển chuẩn bị hét lớn thì phát hiện Diệp Thiên không làm ra bất kỳ động tác nào. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào nàng, sau đó trợn mắt vì kinh ngạc. Cuối cùng Diệp Thiên thu hồi ánh mắt, trưng ra một bộ mặt dở khóc dở cười.

Chu Tử Uyển nghi hoặc hỏi:

– Ngươi làm sao…Đã xảy ra chuyện gì?

– Không có gì. Đồ ăn cũng đã dùng xong, ta có việc phải đi trước. Gặp lại sau.

Diệp Thiên đáp lại một cách qua loa rồi xoay người đi ra ngoài, để lại Chu Tử Uyển ngẩn người vì không hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Tuyên bố mạnh miệng như vậy rồi bỏ đi trước? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Thiên đi thẳng ra khỏi nhà hàng rồi ngồi lên xe. Tài xế hỏi hắn vài lần muốn đi đâu nhưng không được trả lời liền im lặng. Vừa rồi Diệp Thiên đã sử dụng thần thức thăm dò Chu Tử Uyển, thứ mà hắn từng quyết tâm không dùng đến khi ở trên hành tinh này.

Thần thức cũng có phân chia đẳng cấp, từ khi xuất hiện là sơ cấp cho đến hình thái ngưng thực: bạch, lam, hồng, hắc bốn đẳng cấp lớn. Diệp Thiên đã đạt đến hắc cấp, thậm chí có thể ngưng tụ ra dưới dạng thực thể màu đen công kích linh hồn. Vừa rồi hắn dùng thần thức ở dạng sơ cấp thăm dò không được, lần lượt nâng lên, mãi đến hắc cấp thần thức mới nhìn ra được thứ ẩn giấu trong cơ thể nàng.

Lui lại rất nhiều năm về trước, những hình ảnh xưa cũ trong kỹ niệm một lần nữa hiện ra trong đầu Diệp Thiên. Phụ thân Diệp Chấn của hắn khi đó đã đi đến đỉnh phong nhân sinh. Trở thành một trong những vị Thần Đế mạnh nhất, kẻ thù đều bị hắn diệt trừ, lấy Thần Giới đệ nhất mỹ nữ Tần Khuynh Mộng, sinh ra một nhi tử siêu cấp thiên tài.

Thái Hư Thần Cung phát triển mạnh mẽ, được xưng là Thần Giới đệ nhất tông môn, lực áp chư thiên. Không có một thế lực nào dám đối đầu với bọn hắn. Khi đó Diệp Chấn nhàm chán muốn rời Thái Hư Thần Cung du ngoạn như bị Tần Khuynh Mộng cấm túc. Nhi tử còn quá nhỏ cần bọn hắn bảo bọc, dạy dỗ. Vị phụ thân kia cái gì cũng tốt, chỉ là tính cách có điểm không được. Cái gì mà tuổi trẻ phải trải qua gian nan thử thách, cái gì mà để Diệp Thiên tự lập…Những lý lẽ này đưa ra bị Tần Khuynh Mộng bác bỏ một cách tàn nhẫn. Diệp Chấn hết cách chống cự, chỉ có âm thầm nói xấu nàng trước mặt Diệp Thiên. Đương nhiên hắn cũng không dám nói thẳng, chỉ dùng các câu bắt đầu như “Nữ nhân càng xinh đẹp càng…” để ám chỉ,

Bị “nhốt” tại Thái Hư Thần Cung, Diệp Chấn nhàm chán đến phát điên. Trong lúc này, hắn vô tình tìm được một đám thư tịch ghi chép của một vị đại năng từ thời đại xa xưa. Bên trong thư tịch ghi lại ý tưởng của hắn về việc chế tạo ra các hệ thống bồi dưỡng nhân tài để tương lai cống hiến cho tông môn cùng vài cái bán thành phẩm.

Bản chất của những hệ thống này là một món thần khí không gian đẳng cấp cực cao. Sau khi thêm vào khí linh cùng một ít cài đặt, hệ thống có thể ban bố nhiệm vụ với các phần thưởng xứng đáng. Đã có bán thành phẩm, công việc của Diệp Chấn tương đối đơn giản. Hắn đánh thức khí linh, thay đổi thiết lập, lấy từ trong bảo khố Thái Hư Thần Cung ra một đống bảo vật nhét vào hệ thống. Trong đó có cả công pháp, thần khí, đan dược, nhạc khúc…tóm lại chỉ cần Diệp Chấn nghĩ ra liền nhét vào. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);

Hệ thống này có chưa đựng Thần Lực tinh thuần nhất của Thần Đế, có thể khiến người sở hữu tẩy tủy phạt kinh, tạo ra linh căn hay thể chất đặc thù, thậm chí thần thể. Đồng thời tăng tiến tu vi trong nháy mắt mà không gặp phải bất kỳ hậu quả nào. Tất nhiên cấp độ càng cao về sau sẽ yêu cầu về cảm ngộ đại đạo, Diệp Chấn không tiếc đem cảm ngộ của hắn và những vị đại năng khác trong Thái Hư Thần Cung đưa vào.

Đối với việc hắn làm loạn này Tần Khuynh Mộng không quá để ý. Nàng biết tính cách của Diệp Chấn, hắn cần phải làm gì đó mới chịu ở yên một chỗ. Tuy có chút hao tốn tài nguyên nhưng với tài lực của Thái Hư Thần Cung thì vẫn chấp nhận được. Mọi chuyện đã yên bình cho đến khi cái hệ thống thứ mười xuất hiện…

Thông thường sau khi Diệp Chấn tạo ra hệ thống xong sẽ mở cổng không gian, thả nó trôi tự do vào chư thiên vạn giới để tìm ký chủ thích hợp. Dù chín hệ thống đầu tiên đều có cách thức hoạt động bồi dưỡng khác biệt, nhưng mục đích chung đều là bồi dưỡng nhân tài cho tương lai của Thái Hư Thần Cung. Đến hệ thống thứ mười này, Diệp Chân đột nhiên nổi hứng đổi một loại hệ thống hoàn toàn mới. Hắn đặt tên cho nó là: Hệ Thống Bồi Dưỡng Nữ Thần.

Thuở còn trẻ Diệp Chấn là một nam nhân phong lưu đa tình. Hắn có nam nhân mộng, trái ôm phải ấp. Nhưng dính vào loại đỉnh cấp nữ thần, tính cách hung dữ thực lực cao siêu như Tần Khuynh Mộng khiến lý tưởng này tan thành mây khói. Hệ thống thứ mười này giống như một cách thỏa mãn mong ước của Diệp Chấn.

Đáng tiếc, lần này Diệp Chấn phạm sai lầm. Thay vì vừa tạo ra liền thả vào trong cổng không gian, hắn đem nó khoe mẽ với Diệp Thiên như một thành tích đáng tự hào, để rồi bị Tần Khuynh Mộng biết được. Diệp Thiên sẽ không nói ngày hôm đó Diệp Chấn có bao nhiêu thê thảm. Đây là một đoạn cố sự bi thương của Chấn Thiên Đại Đế.

Sau ngày hôm đó, Tần Khuynh Mộng đốt sạch đám thư tịch hướng dẫn tạo ra hệ thống cùng vài cái bán thành phẩm còn sót. Đồng thời ra lệnh cấm không cho phép ai lại tạo ra thứ này. Bằng một cách thần kỳ nào đó, Diệp Chấn đã thành công thả hệ thống thứ mười này vào một vết nứt không gian. Là vết nứt không gian chứ không phải cổng không gian. Lực lượng thời không trong đó rất hỗn loạn, không có sự khống chế có thể trôi lạc đến bất kỳ đâu. Đây là thứ chứa đựng ước mơ không thể thực hiện của mình, Diệp Chấn sẽ không để nó bị hủy.

Tính từ thời điểm đó đến nay đã hơn hai mươi vạn năm, hệ thống du hành trong sự hỗn loạn với hướng đi vô định, lạc đến Thiên Lang Tinh là chuyện hoàn toàn có thể. Mọi thứ dần trở lên hợp lý, hợp lý theo cách mà chính Diệp Thiên cũng không thể ngờ đến.

Không sai, Chu Tử Uyển chính là chủ nhân mới của Hệ Thống Bồi Dưỡng Nữ Thần.

– Thật *** ** ** trùng hợp.

Diệp Thiên không nhịn được chửi tục một câu…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN