Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 408: Bàn giao
Sáng sớm hôm sau, vừa tỉnh ngủ, Thùy Lan mở mở hai mắt, cảm nhận hoàn cảnh xung quanh.
Rất nhanh thì cô ý thức được, mình không phải đang ở trên giường nhà mình.
Quả là hôm qua cô uống hơi nhiều, cũng do nói chuyện với tên giám đốc Việt Hoàng đó thật thú vị.
“Nhưng… đây là đâu???”
Cô quét mắt nhìn quanh, có hơi chút mất bình tĩnh, nhưng sau khi xác định quần áo trên người mình vẫn hoàn chỉnh, mới hơi an tâm lại.
Kiểu trang trí phòng ốc này, là của một người đàn ông, hẳn là tên giám đốc Việt Hoàng kia rồi, nhưng hắn cũng quá tử tế rồi chứ? Một cơ hội tốt như vậy, mà hắn ta không ‘ăn’ cô luôn sao?
“Hì…” Phì cười mấy tiếng, Thùy Lan lại duỗi người nằm xuống, ngồi nghĩ nghĩ, cô biết, chắc hẳn không bao lâu sau, đối phương cũng sẽ vào đây mà thôi.
Dù sao năm nay cô cũng đã 24 tuổi, cũng đã là người lớn, tuy rằng đi chơi khuya nhưng cũng không có vấn đề gì.
“Chỉ là… mình còn phải thay đồ rồi lên công ty nữa!”
“Aiz… Nhiều việc lắm đó a…”
Cảm thấy không thể cứ chờ thế này được, cô bấm bấm điện thoại, còn chưa kịp gọi cho Hoàng Việt, đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
“Tôi vào được chứ?”
“Ok!”
Dĩ nhiên, Hoàng Việt hoàn toàn có thể cảm nhận được, tuy rằng trong nhà không gắn camera, nhưng hắn có thể đoán được khoảng mấy giờ thì Thùy Lan sẽ dậy, hắn còn mang theo một bộ đồ công sở nữ trên tay, chỉ đưa cho cô thư ký, rồi cũng không nói gì nhiều, chỉ là nói cô thay nhanh, rồi xuống ăn sáng.
“Là anh ta nấu ăn sao?” Thùy Lan lúc này bắt đầu sợ rồi, một người đàn ông tinh tế như vậy, làm sao các cô gái có thể cưỡng lại nổi chứ? Thậm chí ngay cả cô, một người có sức đề kháng với đàn ông tốt như thế, vẫn cảm thấy có chút khó mà kiềm chế nữa kìa…
Hai người dường như khá hiểu ý nhau, Thùy Lan cũng nhanh chóng tìm được phòng thay đồ, quả thật cô có chút xấu hổ, nhưng cũng tại tên kia dẫn cô đi bar, chứ cô cũng không hề muốn mất mặt như vậy đâu a…
“Hừ, để xem anh làm đồ ăn ngon cỡ nào!” Thùy Lan bĩu môi, sau khi thay đồ xong, liền đi xuống tầng dưới, tìm được phòng ăn rồi, cô liền thấy trên bàn bày ra một ít đồ ăn đơn giản, nhưng trang trí rất đẹp mắt.
“Coi như đây là lời xin lỗi với cô!” Hoàng Việt cười hì hì, nhìn về Thùy Lan, dĩ nhiên, hắn cũng không muốn gây ấn tượng xấu đối với cô gái này, dù gì cũng có thể sẽ còn phải hợp tác với nhau một đoạn thời gian đây, chính mình hơi chút triển lộ tài nghệ nấu nướng hẳn là cũng không có vấn đề gì chứ?
“Oa… thật thơm a…” Thùy Lan chớp chớp đôi mắt to, nhìn về đống thức ăn trên bàn, đúng là từ tối hôm qua đến giờ cô vẫn chưa ăn gì, bụng có vẻ hơi đói cồn cào rồi đây.
“Hắc!”
“Tất cả đều do anh làm sao?” Thùy Lan vẫn là không nghĩ tới Hoàng Việt lại chu đáo với mình như vậy đấy.
“Ha ha…” Hoàng Việt cũng chỉ cười mà không nói gì, đưa tay mời Thùy Lan ngồi xuống, còn đưa thìa và dĩa cho cô.
“Ừm… Xem nào, cà chua xào trứng, bò bít tết, còn có cả phở nữa nè… Oa… Việt Hoàng… Anh thật giỏi a…”
“Ha ha…”
Hoàng Việt cũng không nói nhiều, chỉ cười mấy tiếng, “Mau mau ăn đi, tôi biết cô khá đói rồi!”
“Cám ơn anh!” Thùy Lan không kịp chờ đợi, thử xiên qua một miếng bò bít tết, trên bàn có sẵn dao, cô cắt ra một miếng, hơi chút ngửi ngửi, quả thật mùi vị rất thơm…
Vừa cắn một miếng, Thùy Lan không nhịn được trợn tròn, nói to: “Hảo, hảo!”
“Ngon thật!” Nói rồi, giơ cho Hoàng Việt một ngón tay cái, làm hắn buồn cười không thôi.
“Đinh! Kí chủ nhận được 68 điểm tích cực!” Hệ thống thông báo làm Hoàng Việt cũng phải chịu hàng.
“Anh Việt Hoàng này, tiếp theo chuyện kinh doanh của công ty chúng ta, anh quyết định cứ để nó như vậy sao?” Dù gì cũng là một nhân viên nhận mức lương cao, dĩ nhiên Thùy Lan không thể không để ý tới định hướng phát triển của công ty, đây là cô đang nghĩ cho người giám đốc này sao? Mà quả thật, cô thật sự là nghĩ rằng người giám đốc này đang quá thờ ơ với công ty quá!
“Cô nghĩ chúng ta nên làm thế nào?” Hoàng Việt cười nhạt, muốn nghe xem ý kiến cô nàng này ra sao.
“Ừm… Tại sao tôi lại cảm thấy đầu óc có vẻ linh hoạt hơn nhỉ!” Thùy Lan vừa nghĩ tới chuyện công việc, bỗng chốc cô cảm thấy đầu óc của mình hôm nay đặc biệt linh động, làm cô cũng hơi chút hoảng hốt, chả lẽ, anh ta cho mình dùng thuốc gì đó sao?
“Tại sao cô nhìn tôi như vậy?” Nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Thùy Lan, làm Hoàng Việt cũng có chút bồn chồn, hắn cũng phần nào đoán được, haiz, xem ra cô ta đã nhận ra thay đổi nhẹ rồi, dù gì cũng chỉ là một lọ thuốc trí lực trung cấp thôi mà!
“À… Không, không, chỉ là hôm nay, tâm trạng tôi thật sự rất tốt!” Thùy Lan cũng không thể nghĩ tới chuyện có thứ kỳ lạ như thuốc tăng trí lực, cô chỉ nghĩ rằng, hôm nay vào buổi sáng sớm, lại được ăn ngon, tinh thần sảng khoái nên trí óc linh động là điều rất bình thường, uhm… có thể hiểu được…
“Chuyện công ty, cô cứ làm tốt mảng sản phẩm giảm cân, còn lại tôi sẽ tự xử lý!” Hoàng Việt nghiêm nghiêm giọng, ra dáng một vị sếp nói, làm Thùy Lan cũng thật sự không biết kế hoạch của đối phương thật sự là gì.
“Sếp yên tâm, em sẽ làm tốt!”
“Ừ… Ăn nhanh, tôi đưa cô đến công ty!”
“Vâng…vâng!” Thùy Lan không nghĩ nhiều nữa, vội ăn cho xong mấy dĩa thức ăn trên bàn, dĩ nhiên, Hoàng Việt cũng cùng ăn với cô, nhưng hắn cũng ăn không quá nhiều, cô gái này, cần có nhiều năng lượng để làm việc hơn.
…
9h sáng, công ty dược phẩm Việt Hoàng.
“Chào sếp ạ!”
“A, chào chị Lan!”
“Hai người đi chung ạ?”
Khánh Vân đầy thắc mắc nhìn về hai người Hoàng Việt và Thùy Lan, hai người này, có cần nhanh đến thế không, mới đây đã hẹn hò rồi sao?
Mà thực sự ngay cả cô cũng có chút tình cảm với vị sếp này, híc, ai bảo mình không xinh đẹp như Thùy Lan chứ…
Khánh Vân nhìn hai người, khuôn mặt cố nhịn cười, trông hài hước không thôi.
Hoàng Việt cũng không nán lại lâu ở công ty, hắn bàn giao một chút công việc cho hai người, hắn cũng báo cho cả hai biết rằng hắn sẽ không có mặt ở công ty một thời gian, về mảng kinh doanh, Khánh Vân và Thùy Lan có toàn quyền quyết định, còn về phần sản phẩm, trong kho hàng đã chứa sẵn hàng trăm ngàn sản phẩm rồi, hơn nữa còn được bổ sung liên tục.
Khánh Vân và Thùy Lan nghe xong, cũng cực kỳ ngạc nhiên, vị sếp này, lại để cho bọn họ quyết định rồi, rốt cuộc hắn ta muốn kinh doanh kiểu gì đây, đây rốt cuộc là công ty của anh ta hay là của hai người bọn họ a…
Hoàng Việt cũng không giải thích nhiều, hắn còn nhiều việc phải làm đây, cũng không thể ngày nào cũng lên đây chơi, lướt web chứ, dù rằng hiện tại có vẻ an toàn nhưng hắn cũng phải thật nhanh chóng kiếm cho mình điểm tiêu cực và tích cực đó à…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!