Hôn Nhân Sai Lầm - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
520


Hôn Nhân Sai Lầm


Chương 22


Trước nay chưa từng có một cảm giác mãnh liệt như thế xông vào người tôi, tôi ngửa người ra sau thở gấp, trước mắt sáng lên rồi lại tối sầm, tối sầm rồi lại sáng lên, có cảm giác như đang cưỡi mây bay lên chín tầng vậy.

“Tử Mạt, em đúng là rất mẫn cảm.” Anh rể ngồi dậy đưa ngón tay thon dài cho tôi xem rồi khẽ cười, “Mới đó mà em đã có cảm giác, lại ướt rồi.”

“Đừng nói…” Tôi cảm thấy xấu hổ chết được, vội vàng úp mặt vào vai anh rể, “Anh đừng nói nữa…”

Anh rể hôn lên mái tóc ướt sũng của tôi, ôm chặt lấy hông tôi rồi tiến vào trong một cách không do dự.

“Ưm…” Tôi rùng mình, cảm giác lạnh lẽo của bồn rửa mặt khiến tôi không thoải mái, tôi liền theo bản năng lấy hai chân quặp lấy hông của anh rể, dùng lực bám chặt lấy anh ấy.

Anh rể cũng phát ra tiếng thở sung sướng, ôm lấy tôi rồi dùng lực hông chuyển động, mỗi lần vào sâu trong cơ thể tôi lại mang lại cho tôi một sự thỏa mãn tuyệt đỉnh.

Tôi mím chặt môi, không dám phát ra tiếng, nhưng khoái cảm càng mãnh liệt lại càng khiến tôi không kiểm soát được, đành phải cắn chặt lấy vai của anh rể để tránh lên tiếng, chỉ có thể phát ra những tiếng “ư ư” từ trong cổ họng, chắc có lẽ chị sẽ không nghe thấy chứ?

Anh rể sau khi “tấn công” tôi thì không rời ra, cứ giữ nguyên tư thế đó mà bế tôi ngồi vào bồn tắm rồi mở vòi nước, làn nước ấm từ từ bao trùm cơ thể chúng tôi, cảm giác ấm áp khiến tôi thấy dễ chịu, tôi mở miệng ra hít một hơi thật sâu.

“Em cắn mạnh quá, cún con.” Anh rể khẽ cười.

Lúc này tôi mới nhận ra, vai của anh rể đã bị tôi cắn đến mức có một dấu răng tím bầm, rớm máu, tôi lập tức áy náy nói: “Em xin lỗi, em không cố ý…”

“Không sao, có cắn mạnh hơn cũng không sao, Tử Mạt, anh thích dáng vẻ hiện giờ của em.” Anh rể khẽ vuốt mặt tôi, “Thật là đẹp.”

Mặt tôi lại càng nóng bừng lên, tôi thừa nhận tôi rất thích nghe anh rể nói thế này, lúc này tôi thậm chí đã quên mất việc chị tôi nếu biết tôi và anh rể làm chuyện này thì sẽ giận bao nhiêu, buồn bao nhiêu.

“Tử Mạt, anh yêu em, anh muốn ở bên em, không ai có thể ngăn cản chúng ta!” Anh rể sau khi nói một câu như tuyên thệ thì liền ấn vai tôi xuống, nửa thân dưới của tôi chìm xuống nước, anh ấy cũng ấn xuống, vào sâu đến mức tôi không thể tưởng tượng.

“A…” Sự kích thích mãnh liệt ấy khiến tôi không kiềm được mà hét lên, rồi liền vội vã cắn chặt tay anh, ngực chợt ưỡn cao, “Không…”

Quá sâu rồi, tôi không chịu nổi, cảm giác như anh rể đã đâm xuyên qua người tôi vậy!

“Anh biết em thích thế này mà, Tử Mạt…” Anh rể đỡ lấy hông tôi rồi cứ thế nhấp từng đợt, ra rồi lại vào, lặp đi lặp lại như thế, càng lúc càng mạnh mẽ.

Cảm giác mãnh liệt ấy lại đến nữa, hệt như bị điện giật, lại giống như có một thứ gì đó đang tích tụ, cuối cùng đạt đến điểm bùng phát, đó chính là lúc tôi hoàn toàn không thể khống chế được nữa, tôi run rẩy dữ dội, cơ bắp ở chân căng cứng, nâng cao hông, trong lòng gào thét điên cuồng: Nữa đi! Nữa đi!

Sự tấn công của anh rể càng thêm mãnh liệt, hệt như một mũi dùi đánh lửa, vùng kín của tôi ngày một nóng lên, cuối cùng đạt đến điểm cháy, “bùng” một phát, ngọn lửa thắp lên, tôi đạt đến đỉnh cao, khẽ kêu lên một tiếng, mười mấy giây sau mới giãn người ra, thở hổn hển.

Anh rể liền sau đó cũng phóng thích vào người tôi rồi thở ra đầy thỏa mãn: “Tử Mạt, em khá lắm, anh chưa bao giờ cảm thấy… sung sướng thế này…”

Tôi không muốn nói gì nữa, cũng không muốn nghĩ xem việc này có sai hay không, thậm chí còn có một vài suy nghĩ phóng túng rằng, làm việc này một lần hay nhiều lần thì cũng chẳng có gì khác biệt, tôi đã có lỗi với chị rồi, sau này cho dù có gặp báo ứng thì tôi cũng không oán trách.

Anh rể hôn tôi một lúc rồi mới đứng dậy bước ra ngoài, tôi tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo vào rồi mới đi ra, thấy chị vẫn đang ngủ, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Về chuyện mang thai hộ, tôi bảo anh rể nói với mẹ anh ấy rằng hai mẹ con họ hãy cùng nhau khuyên chị tôi, bởi lời của tôi thì chị tôi xem ra không muốn nghe nữa rồi.

Anh rể nói việc này anh ấy sẽ xử lí, bảo tôi đừng lo lắng, tôi cũng không nói thêm gì nữa.

Vài hôm sau, tôi chợt nhận được một cuộc điện thoại của mẹ tôi, nói rằng con trai của cậu tôi làm ăn thất bại, nợ người ta hơn hai trăm ngàn, muốn hỏi mượn tôi và chị tôi mỗi người một trăm ngàn để trả cho người ta trước, khi nào có tiền sẽ trả lại chúng tôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN