Hôn Nhân Sai Lầm
Chương 23
Anh rể lập tức bảo cứ để anh ấy lấy ra hai trăm ngàn, bởi nhà anh ấy có điều kiện, hai trăm ngàn không phải là con số lớn, nhưng tôi không đồng ý, bởi cho dù anh rể có đồng ý thì vẫn còn mẹ anh ấy, tôi cũng phải nghĩ cho anh ấy chứ.
Tôi cũng là con gái của mẹ tôi, đương nhiên phải giúp đỡ cho mẹ, tôi bảo anh rể cứ đưa một trăm ngàn, tôi sẽ đưa một trăm ngàn, anh rể cũng đành phải nghe theo.
Buổi chiều, tôi xin phép anh rể về nhà lấy thẻ ngân hàng đi rút tiền, đương nhiên chuyện này cũng phải nói với chồng tôi một tiếng trước đã.
Khi tôi về đến nhà thì chồng tôi vẫn chưa đi làm về, mẹ chồng thì đang xem ti vi, thấy tôi về, bà ấy cũng không có phản ứng gì mà vẫn tiếp tục ngồi xem.
Có lẽ vì chồng tôi đã dặn bà ấy, nếu không có việc gì thì đừng kiếm chuyện với tôi, nên bà ấy tuy không vừa lòng với tôi thì cũng phải nhẫn nhịn một chút, như thế này cũng đã khá lắm rồi.
Cho đến tận lúc ăn cơm tối xong mà chồng tôi vẫn chưa về, chỉ gọi điện nói phải tăng ca, tôi đành phải chờ anh ấy về rồi tính tiếp.
Hơn chín giờ, khi tôi đang tắm thì anh ấy về, chỉ chào tôi một tiếng rồi không còn động tĩnh gì cả.
Tôi tắm xong, vừa định bàn với chồng và mẹ chồng thì chợt thấy chồng tôi cầm điện thoại của tôi, vẻ mặt đầy phẫn nộ.
“Anh xem điện thoại của em làm gì? Trả đây.” Trong lòng tôi rất hốt hoảng, chẳng may tin nhắn do anh rể gửi đến mà bị chồng tôi đọc được thì sẽ phiền phức to.
“Tử Mạt, em làm thế này là sao?” Mã Hàm Đông không chịu trả điện thoại cho tôi mà giận dữ hét lên: “Một việc lớn thế này, em không hề bàn với anh mà lại tự ý quyết định sao? Sao em có thể làm thế? Em điên rồi sao?”
“Em…” Tôi thấy toàn thân lạnh toát, trước mắt tối sầm: Lẽ nào chồng tôi đã biết hết? Chắc chắn anh ta đã đọc được tin nhắn anh rể gửi đến nói muốn kết hôn với tôi rồi, tôi phải làm sao đây? Phải làm sao đây?
Mã Hàm Đông đột nhiên dùng lực nắm chặt lấy vai tôi: “Tử Mạt, em có nghĩ đến hậu quả không? Nếu em mang thai hộ cho chị của em thì đứa bé sinh ra sau này sẽ gọi em là gì, hả? Gọi là mẹ hay gọi là dì? Em có từng nghĩ đến chưa? Sẽ rối như thế nào?”
Tôi ngớ ra một lúc, có cảm giác như vừa từ địa ngục bay thẳng lên thiên đường vậy, sau đó lập tức hiểu ra, thì ra là chuyện này!
Tôi thật sự có cảm giác mình vừa chết đi sống lại.
“Anh không đồng ý! Anh…”
“Hàm Đông, anh đừng kích động, em cũng không đồng ý.” Tôi lập tức tỉnh táo lại, “Anh cũng biết, sức khỏe của chị em rất kém, không thể mang thai nữa, nhưng chị ấy lại rất muốn có một đứa con, thế nên mới nhờ em mang thai hộ, nhưng mà em đã từ chối rồi.”
“Em từ chối rồi sao?” Mã Hàm Đông vừa giận dữ vừa nghi ngờ, “Thế thì tại sao chị em vẫn cứ gửi tin nhắn đến bảo em đi kiểm tra sức khỏe? Tử Mạt, em có biết em mang thai hộ nghĩa là sẽ cho giống của anh rể vào người em không? Em không thấy bẩn à?”
Tôi thấy lạnh toát từ đầu đến chân, giống như không hề quen người chồng này vậy, tôi thà chưa bao giờ quen anh ta thì hơn!
Nếu tôi thật sự mang thai hộ cho chị thì cũng chỉ là dùng đến biện pháp y học, chứ hoàn toàn không động chạm xác thịt gì với anh rể cả, thế mà chồng tôi lại nói tôi là đồ bẩn thỉu!
Thế nếu anh ta biết được tôi đã lên giường với anh rể rồi thì sẽ nhìn tôi thế nào?
Sẽ giết tôi sao?
“Hàm Đông, anh bình tĩnh đã, em…”
“Cô đúng là muốn sinh con cho anh rể cô rồi!” Mã Hàm Đông mặt mũi méo xệch, “Tử Mạt, cô đúng là vô liêm sỉ! Tôi là chồng của cô, cô không chịu sinh con cho tôi mà lại muốn sinh con cho anh rể, cô đúng là đê tiện!”
Tôi liền tát một bạt tai vào mặt chồng tôi: “Anh ngậm miệng lại, đồ thần kinh!”
“Cãi nhau gì thế?” Mẹ chồng tôi nghe thấy tiếng động đi đến thì vừa hay nhìn thấy cảnh tôi tát chồng tôi, lập tức hét lên: “A, cái đồ sao chổi này, sao cô lại đánh Hàm Đông? Cô dám đánh con tôi?”
Rồi bà ta lao vào định đánh tôi.
Tôi liền lùi lại rồi hất tay của mẹ chồng ra: “Mẹ, sao mẹ không hỏi tại sao con lại đánh Hàm Đông?”
“Có thế nào cũng không được! Cô tưởng tôi không nghe thấy sao?” Mẹ chồng tôi cũng lùi lại, càng nổi điên hơn, “Cô muốn sinh con cho chị của cô, cô đúng là đồ xấu xa không biết xấu hổ, không sinh con cho Hàm Đông mà lại sinh con cho người khác, đồ vô liêm sỉ!”
“Mẹ, mẹ nói đủ chưa?” Tôi không nhịn được nữa mà hét lên, “Con không sinh con cho Hàm Đông ư? Mẹ nói câu này không sợ bị trời đánh sao?”
Mẹ chồng tôi ngẩn người: “Cô… cô nói cái gì?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!