Tàng Phong - Quyển 2 - Chương 88: Hoa sen màu đen
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
41


Tàng Phong


Quyển 2 - Chương 88: Hoa sen màu đen


Dịch: Kenkensi

Từ Hàn không có tâm tư phỏng đoán tiểu hòa thượng bỗng nhiên xuất hiện này đến tột cùng là có lai lịch gì như mọi người.

Hắn phải dùng toàn lực ứng phó cánh tay phải của mình, nhưng dù hắn cố đến thế rồi, Yêu khí trên cánh tay phải vẫn khó có thể ngăn chặn nổi, theo thời gian bắt đầu ăn mòn thân thể hắn, ngay lúc hắn sắp tuyệt vọng, Chung Trường Hận bỗng nhiên xuất hiện.

Đại chiến giữa lão và tiểu hòa thượng có lẽ đã dẫn ra đại bộ phận lực lượng của gã, dị động trên cánh tay Yêu của Từ Hàn dần dần bình ổn lại, nhất là sau khi pho tượng Phật sau lưng tiểu hòa thượng bị một kiếm của Chung Trường Hận đánh tan, cánh tay Yêu của hắn đã bình tĩnh hẳn. Nhưng hắn chưa kịp vui mừng, thì tiểu hòa thượng kia chợt như thay đổi thành một người khác.

Đôi mắt gã đen kịt không có chút tròng trắng nào, thần sắc trên mặt cũng âm lãnh đáng sợ.

Nhìn sơ qua trông gã giống một con ác quỷ bò ra từ địa ngục, mà theo khí tức âm lãnh bộc phát, Yêu khí trong cánh tay phải của Từ Hàn lại bắt đầu cuồng loạn lên. Yêu khí lúc này bạo động mạnh hơn gấp mười lần so với trước, thân thể hắn chấn động, không tự chủ được khụy xuống nửa quỳ trên mặt đất.

“Chúng sinh sinh lão khổ!”

“Luân hồi hướng cực lạc!”

Giọng nói âm lãnh của tiểu hòa thượng cất lên, sau đó gã giống như rơi vào tình trạng mất hồn, một tay chậm rãi vươn ra, ngang nhiên nắm lấy thanh kiếm khí thế hung hăng của Chung Trường Hận.

Chung Trường Hận nhíu mày, lão có thể cảm nhận rõ ràng sự khác thường của tiểu hòa thượng.

Mà càng khiến lão kinh hãi hơn là, khí tức tràn ra quanh thân tiểu hòa thượng lúc này cực kỳ tương tự với khí tức lão kích phát khi nãy, thậm chí so với khí tức lão kích phát ra còn âm lãnh hơn, cũng thuần túy hơn.

Lão không kịp suy nghĩ kỹ rốt cuộc vì sao khí tức này lại xuất hiện trên thân tiểu hòa thượng, bởi ngay lúc đó một lực lượng dũng mãnh thuận theo thân thể tiểu hòa thượng đánh về phía lão, khiến thân thể lão chấn động, lục phủ ngũ tạng lập tức truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt.

Sắc mặt Chung Trường Hận trắng nhợt, thầm kêu một tiếng không ổn, muốn rút kiếm về thủ, nhưng thanh kiếm bấy giờ bị tiểu hòa thượng dùng thân thể huyết nhục cầm chặt lấy, thanh kiếm y như bị khảm vào trong tay tiểu hòa thượng, dù lão dùng hết sức lực của mình cũng không thể rút nó ra.

Mà cái lực lượng quỷ dị kia đánh tới càng thêm cuồng bạo, bắt đầu ăn mòn thân thể Chung Trường Hận, mồ hôi trên trán lão đổ như tắm.

Không phải Chung Trường Hận chưa thử lấy chân nguyên trong cơ thể ra hóa giải lực lượng kia, nhưng lực lượng kia quá mức quỷ dị, chân nguyên của lão cứ hễ chạm vào cổ lực lượng kia liền tan rã ngay lập tức, còn lão chỉ có thể đứng nhìn lực lượng kia cắn nuốt mình.

Cứ theo tốc độ như vậy, chỉ sợ không quá mười hơi thở nữa, một thân tu vi của lão sẽ bị phế đi.

Đinh!!!

Đúng lúc này, chân trời phía xa chợt vang lên một tiếng kiếm ngân trong trẻo.

Âm thanh kia không lớn, lại giống như Thiên âm, cực kỳ chuẩn xác mà truyền vào trong tai mọi người ở đây.

Không chờ mọi người kịp phản ứng.

Chỉ thấy ánh kiếm lóe lên, một người đàn ông mặc đồ đen tay cầm trường kiếm, thân như tia chớp, trong giây lát đã lướt qua đám người giết đến trước mặt tiểu hòa thượng đang nhập ma kia.

Tiểu hòa thượng cực kỳ cảnh giác, đôi mắt đen nhánh của gã hiện lên một đường lệ khí, một tay khác bỗng vươn ra, đối phó với trường kiếm đang đâm tới của người đàn ông kia y hệt như đối phó với Chung Trường Hận, nắm vào tay.

“Tà ma.” Miệng gã phát ra tiếng gầm nhẹ, giọng nói hơi khàn, hệt như ác quỷ nguyền rủa trước khi rơi xuống địa ngục. Sau đó lại là một khí tức màu đen hoang đường thuận theo thân thể gã bắt đầu dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của người mới đến kia.

Người đàn ông mang khuôn mặt lạnh lùng nhíu mày.

Giây phút này, đôi môi y hé mở, dùng giọng trầm thấp đọc lên mấy chữ.

“Đại đạo thiên thành!”

“Diệc khả kiếm diễn!”

Lời ấy vừa nói xong, sau lưng người nọ bỗng hiện lên một đóa hoa sen màu đen.

Hoa sen cực lớn, có bảy cánh hoa, vừa hiện lên thì chậm rãi nở rộ, sau đó kiếm ý cuồn cuộn như biển tràn ra từ trong hoa sen kia, một khắc này khí thế quanh thân người đàn ông kia đột nhiên vọt lên trình độ người thường khó có thể đo lường nổi.

Trong lòng mọi người khi đó tất nhiên là khiếp sợ không thôi, nhất thời không rõ người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện này lại là thần thánh phương nào.

Nhưng so với khiếp sợ của mọi người, giờ phút này khi Từ Hàn thấy rõ người đàn ông kia gọi ra hư ảnh hoa sen, thân thể càng chấn động hơn.

Đó là kiếm liên do Đại Diễn kiếm tạo ra, hoa sen màu đen, nở ra bảy cánh, là biểu trưng mà chỉ cảnh giới Địa Tiên mới có, hơn nữa chuyện này không khác vị sư huynh lúc trước Thương Hải Lưu từng nhắc đến với hắn là mấy.

Người đàn ông này, là người thủ hộ Kiếm Lăng Nam Hoang, Mặc Trần Tử!

Kiếm ý bắt đầu tụ vào thân kiếm trong tay người đàn ông kia, năng lượng màu đen đáng sợ kia, dưới kiếm ý thuần túy của y thế mà phát ra từng đợt tiếng kêu rên như hí vang, rồi sau đó chậm rãi rút lui.

“Phá!” Trong mắt người đàn ông lóe lên hàn mang, khẽ quát một tiếng, lại đẩy trường kiếm trong tay về phía trước lần nữa.

Mũi kiếm sắc bén liền cắt lên bàn tay của tiểu hòa thượng, máu tươi nóng bỏng chảy ra, tiểu hòa thượng bị đau, thân thể chấn động, đột nhiên thối lui mấy bước.

Chung Trường Hận ở bên vẫn luôn bị gã áp chế rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, trường kiếm trong tay khẽ động, chân nguyên trong cơ thể mênh mông cuồn cuộn, lấy tư thế như long xà* dâng trào mà ra, đâm thẳng tới ngực tiểu hòa thượng. (*Long xà chi tư: long xà là loài rắn toàn thân màu đen, được cho là loài rắn nguyên thủy nhất. Miêu tả trong đoạn này đại khái là khí tức màu đen hợp thành hình dạng như long xà)

Tiểu hòa thượng luân phiên bị nhục tuy đã kịp phản ứng lại, thân thể né sang một bên tránh được sát chiêu này, nhưng vẫn không tránh khỏi việc bị kiếm của Chung Trường Hận chém vào cánh tay phải sâu đến tận xương.

Tiểu hòa thượng bịt lấy vết thương chảy máu ròng ròng trên cánh tay phải của bản thân, hai tròng mắt đen kịt hiện lên một tia tàn khốc, gã tự biết không thể dùng lực nữa, người đàn ông áo đen kia quả thực rất cường hãn, bởi vậy liền nổi lên tâm tư muốn tạm thời tránh lui.

Nhưng làm sao Chung Trường Hận có thể để gã được như ý nguyện, lão thực hiện được một kích cũng không ngừng lại, mũi kiếm trong tay rung động, lợi dụng một góc cực kỳ xảo trá tập kích giết đến đối phương.

Tiểu hòa thượng thấy tình thế không ổn, bỗng vươn một tay ra, cong ngón tay thành hình móng vuốt, một sức hút cực lớn truyền đến, khi đó một vị thiếu niên trong đám người đột nhiên không kịp đề phòng liền bị gã hút qua, chắn trước thân người.

Thiếu niên kia lại khá thân với Từ Hàn, Tống Nguyệt Minh.

Có bao giờ hắn gặp qua loại tình cảnh như vậy, lập tức bị dọa tới sợ hãi quá mức, mà tu vi tiểu hòa thượng lại mạnh mẽ vượt xa hắn rất nhiều, cho dù hắn sử dụng hết toàn bộ sức lực cũng không cách nào thoát khỏi khống chế của tiểu hòa thượng được.

Lúc này kiếm của Chung Trường Hận đã đến trước người, đợi tới lúc hắn thấy rõ Tống Nguyệt Minh đang ngăn giữa hắn với tiểu hòa thượng, vị đại sư kiếm đạo này chấn động trong lòng, không thể không cưỡng ép cắt đứt một đường sát chiêu có thể gỡ mạng tiểu hòa thượng xuống.

Tiểu hòa thượng thấy thế, cũng biết tận dụng thời cơ, liền ném Tống Nguyệt Minh ra ngoài, chặn lại thế công của Chung Trường Hận, còn bản thân thì vội vàng thúc giục chân nguyên quanh thân hóa thành một đạo tàn ảnh chạy trốn về nơi xa.

Mọi người trong Linh Lung các thấy thế thì nhao nhao lên muốn truy kích, nhưng trong nháy mắt thân thể bọn họ chỉ mới có ý nghĩ muốn động.

“Đừng đuổi theo.” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông áo đen kia vang lên.

Mọi người sững sờ, đồng loạt dùng ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện này.

Nhưng người đàn ông lại vờ như không thấy, y chỉ ngẩng đầu lên, nhìn theo phương hướng tiểu hòa thượng kia bỏ chạy, thì thào lẩm bẩm.

“Các ngươi không giết được hắn.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN