Ta Là Chí Tôn
Chương 380: Vào bảo sơn tay không mà về
Vân Dương cảm thấy thứ này nhất định là đồ tốt, hơn nữa còn cực kỳ tốt!
Chỉ tiếc hắn cố gắng ròng rã cả ngày, lại vẫn không thu được chút kết quả, chỗ tốt càng không thể lấy được.
Nửa đêm!
Vân Dương bất đắc dĩ đứng bên bờ, nhìn vào Nguyệt Hồn giang, nhịn không được mà thở dài một tiếng.
– Rõ ràng đã đưa thân vào bảo tàng, bảo tàng khổng lồ không chút che giấu a!
Vân Dương càng thêm xoắn xuýt!
Cảm giác vào bảo sơn tay không mà về, có thể nói đang không ngừng lan tràn trong lòng Vân Dương, khó mà ma diệt.
Nhưng dù thế nào đi nữa, hắn thực vô kế khả thi!
Trong một ngày này, Vân Dương cơ hồ dùng mọi thủ đoạn, từ Thủy thuộc tính, rồi Lôi thuộc tính, Huyết thuộc tính, Hỏa thuộc tính, Phong Vân thuộc tính, tất cả đều không có tác dụng!
Dùng thuộc tính công pháp không được, Vân Dương thậm chí dùng thử cả Huyền khí tinh thuần nhất dung nhập chùm nho, nhưng vẫn không thể được, không thể nào trực tiếp dung hợp!
Sau đó hắn còn dùng man lực tha mài, thậm chí dùng miệng cắn, dùng đao chặt, trực tiếp dùng không gian giới chỉ thu lại, nhưng vẫn hoàn toàn vô hiệu!
Sau khi xác nhận bản thân bất lực, Vân Dương lại để Thôn Thiên báo đến cắn, hấp thụ, nếu có thể dùng cho sủng thú của mình, cũng là một lựa chọn không tệ, thế nhưng vẫn không được!
Cuối cùng, Vân Dương rơi vào đường cùng, trực tiếp sử dụng chung cực thủ đoạn là Lục Lục, theo Vân Dương, Lục Lục là khắc tinh của hết thảy các loại năng lượng kỳ dị trong thiên địa, dĩ vãng đã sớm chứng minh điều này, mặc dù bị Lục Lục hấp thu thì có chút lãng phí, nhưng suy cho cùng chỗ tốt vẫn thuộc về nhà mình, so với bỏ qua còn tốt hơn vô số lần!
Nhưng Vân Dương chan chứa niềm tin, đặt cả hy vọng vào Lục Lục, thế mà cuối cùng vẫn phải uể oải tiếp nhận sự thực.
“Thứ này không thuộc về thế giới này, con cá này cũng không phải cá của thế giới này, không cách nào hấp thu, không cách nào tác động.”
Đối với câu trả lời của Lục Lục, trực tiếp khiến Vân Dương mộng bức.
Không thuộc về thế giới này?
Ừm, đáp án này xem như giải thích cho nguyên nhân mà Lục Lục không thể nào hấp thu!
Nhưng, tại sao lại như vậy?!
Không thuộc về thế giới này, vì sao hắn lại có thể thấy được?
Nơi này, chẳng lẽ không phải thế giới này sao?!
Thế nhưng lúc Vân Dương muốn hỏi lại, phát hiện Lục Lục đã trực tiếp không nói.
Thực tình hắn cũng không biết, lúc này Lục Lục cũng vô cùng phiền muộn, đồ tốt đặt trước mắt, thế nhưng… Nó chỉ có thể nhìn xem, lại không thể ăn vào trong miệng!
Chẳng lẽ thứ này là hàng giả?!
Sau khi thử đủ các loại phương pháp, ròng rã cố gắng một ngày trời, Vân Dương rốt cục quyết định từ bỏ.
Không buông bỏ còn có thể làm được gì? Hiện tại hắn còn có chuyện quan trọng cần làm, dừng ở đây một ngày đã là chuyện không nên, mà dùng mọi thủ đoạn cũng không thể làm gì được!
Có điều cho dù hiện thực như vậy, nội tâm Vân Dương vẫn không thể thừa nhận nổi.
Dù sao từ lúc thoát được đại kiếp Cửu Tôn, tới nay Vân Dương hắn vẫn một đường xuôi gió, không có gì bất lợi, thế mà hôm nay, lại thất bại tan tác trước một con cá, sao có thể không phiền muộn sụp đổ!
Thời gian tiếp đó, hắn vừa nhanh chóng đi đường, vừa tu luyện Thánh Thủy quyết, nhưng bởi tinh thần khó tập trung, hiệu quả tu luyện có thể nói xưa nay kém nhất, ròng rã hai ngày trời, dưới sự giúp sức của một thánh địa tu luyện thủy hệ công pháp như Nguyệt Hồn giang, thế mà hắn mới miễn cưỡng tu luyện tới Thánh Thủy quyết tầng hai trung kỳ.
Đương nhiên, tốc độ này áp lên người khác mà nói tuyệt không tính chậm, hoặc phải nói là nhanh tới giận sôi người. Thế nhưng đặt lên người Vân Dương với bao thứ huyền diệu phụ trợ, đó chính là rất chậm!
Thực ra mà nói, với tâm tính của Vân Dương cũng không đến mức không chịu nổi, gặp một lần thất bại cũng không đến mức uể oải như thế, thế nhưng hai ngày đi đường, hắn liên tiếp gặp phải loại cá lớn kia!
Trong đó còn có một con còn lớn hơn con đầu tiên hắn gặp, lớn hơn tới những mấy lần!
Nếu con cá lúc trước có thể nói là vô cùng lớn, vậy con cá này tối thiểu cũng phải nói là siêu cấp vô cùng lớn!
Thể tích nội đan, ừm, cũng là một chùm nho lớn, trực tiếp bằng những ba quả dưa hấu!
Nhưng…
Vân Dương cảm thấy tu vi Thánh Thủy quyết có tiến cảnh, không cam lòng thử lại lần nữa, kết quả vẫn không thể thu hoạch, cứ như vậy, hắn lại càng thêm phiền muộn!
Trước trước sau sau, loại cá lớn có chứa nội đan, xuất hiện trước mắt hắn tới mấy trăm lần.
Thậm chí Vân Dương còn tin tưởng, những con cá mà hắn gặp phải, xa xa còn chưa phải là toàn bộ, đây cũng chỉ là hắn đi một đoạn đường mà thôi, mà đoạn thủy trình này, cũng mới chỉ hơn vạn dặm, mà toàn bộ Nguyệt Hồn giang, lại kéo dài gần mười tám vạn dặm!
Mỗi lần ngẫm lại… Tưởng tượng bản thân có thể ăn được bất kỳ một chùm nho, một quả nho nào trong số các chùm đó, nhất định có thể thu được thực lực đại tiến, uy năng gia tăng, thậm chí nếu có thể ăn được nội đan của con cá lớn nhất, cho dù chỉ một viên cũng đủ để hắn vô địch thiên hạ!
Trước trước sau sau gặp được mấy ngàn thứ đồ tốt, chẳng những có thể nhìn thấy, sờ thấy, thậm chí có thể bắt vào tay!
Hết lần này tới lần khác lại không thể chân chính thu về để sử dụng!
Đổi lại là bất kỳ ai, cũng không thể tránh được phiền muộn, khó tránh uể oải, thậm chí là sụp đổ.
Mà trong hoàn cảnh này hắn có thể tu Thánh Thủy quyết đến tầng thứ hai, Vân Dương cảm thấy bản thân đã có thể coi là thiên tài!
Bản thân cảm thấy tốt đẹp, rất tốt, tốt không thể tốt hơn… Nhưng kỳ thực hắn rất muốn khóc, khóc lớn một trận, biểu đạt cảm xúc vào bảo sơn mà tay không trở về, đại hỷ đại bi chợt đến như vậy, thực sự không thể nào chịu nổi!
– Đây mới chỉ là Nguyệt Hồn giang mà thế nhân đều biết, còn Thái Dương hà, Tinh Thần hải, Phong Vân hồ càng thêm thần bí, không biết những nơi đó sẽ có quang cảnh thế nào?
– Sau này ta nhất định phải làm cho rõ ràng, rốt cục chuyện này là thế nào. Còn có tam đại Thánh Thủy chi địa, lại có cảnh tượng cỡ nào, ta sẽ mang theo tâm nguyện của các huynh đệ, đến khám phá từng cái một.
Lần trước lúc nói câu này, Vân Dương hắn chỉ đơn thuần là muốn đi xem, nhưng lần này, hắn lại hạ quyết tâm!
Ảo diệu trong đó, ta nhất định nhất định…
Phải hiểu rõ!
Bảo tàng khổng lồ a!
…
Sau bao lần tốn công vô ích, ngoài chán ngán thất vọng, còn có một chuyện tốt… Vân Dương hiện đã đặt chân vào địa giới Tử U đế quốc!
Đúng vậy, qua hai ngày trời, Vân Dương đã đến Tử U đế quốc!
Có thể đến nhanh như vậy, đương nhiên không phải không có nguyên nhân, ngoài chuyện nhờ Thánh Thủy quyết hóa thân thành nước tốc hành di chuyển. Trong lúc thử thu hoạch năng lượng kỳ dị trên người cá lớn, Vân Dương còn chuyên môn chọn những con có hướng đến Tử U, tốc độ di chuyển của mấy con cá này, hơn xa tốc độ hóa nước di chuyển của Vân Dương, thậm chí còn không kém tốc độ mà hắn toàn lực hóa phong phi thành!
– Hiện đã tiến vào địa giới Tử U, nói cách khác, chỉ còn cách quốc đô Tử Long thành…
Vân Dương xác định vị trí, tính toán một chút:
– Còn không đến bảy ngàn dặm.
Nói thật, nếu có thể lựa chọn, Vân Dương tình nguyện không muốn chui ra khỏi nước.
Nhiều cá lớn như vậy, nhiều nội đan như vậy!
Kỳ ngộ đặt trước mắt, vì tu luyện Thánh Thủy quyết, hắn gặp được nhiều năng lượng kỳ dị như vậy, rõ ràng gặp được đại cơ duyên, nhưng vì cái gì mà lại không thể thu được một chút?!
Vừa nghĩ đến đây, Vân Dương lại lần nữa cảm thấy tinh thần mình như muốn nổ tung!
– Thôi thôi, tuyên cổ đã bao năm nay, cho tới bây giờ cũng không có ai phát hiện bí mật Nguyệt Hồn giang, càng không nói tới có người phát hiện cá trong đó! Thậm chí ngay cả truyền thuyết liên quan cũng không có… Không biết bao giờ mới có thể có người phát hiện, cái cơ duyên này, vẫn chỉ có mình hắn độc chiếm. Vì vậy trước mắt phải tranh thủ giải quyết chuyện Tử U mới là đúng đắn, sau đó mới lại suy nghĩ chuyện cá lớn thì hơn!
Vân Dương châm chước suy tư, không còn do dự, hóa thành gió nhẹ bay lượn trên không trung, hiện tại hắn thực không muốn tiếp tục chịu kích thích như vậy, chịu một lần đã là quá đủ, há có thể liên tiếp tự tìm phiền não?!
“Dù sao sau này ta lại còn đến a!”
…
Vân Dương ung dung tiến lên, một đường bay bảy tám trăm dặm, đột nhiên phát hiện cách đó không xa, trên Nguyệt Hồn giang xuất hiện một cánh buồm, lâu thuyền ba tầng như bay trên nước, phi tốc hành tiến.
Chiếc thuyền kia không những có tốc độ cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa còn lớn hơn thuyền thường cả trăm ngàn lần!
Rộng hơn trăm trượng, dài hơn ba trăm trượng, mũi thuyền đen kit, dài mười mấy trượng, tựa như một đầu quái thú lao nhanh trên nước.
Chỉ tiếc thuyền lớn căn bản không thể khiến Vân Dương kinh ngạc, hai ngày nay hắn đã nhìn thấy vô số đại gia hỏa, lúc này tuyệt không thấy chiếc thuyền này lớn bao: lớn a? Còn không lớn bằng một con cá mà cũng gọi là lớn?!
Điều càng quan trọng hơn, Vân Dương biết chiếc thuyền này, biết lai lịch bối cảnh sự tích của nó!
Bỏ qua người nào đó mới mở rộng tầm mắt không nói, chiếc lâu thuyền ba tầng này cực kỳ khủng lớn, cho dù phóng nhãn toàn bộ thiên hạ, cũng hiếm có chiếc nào có thể sánh bằng. Thậm chí nó có thể hoàn toàn xứng danh chiếc thuyền lớn nhất. Sở dĩ hắn có thể biết chuyện này, cũng chính bởi chiếc thuyền này nguyên thuộc Ngọc Đường đế quốc.
Lúc trước, khai quốc Hoàng đế Ngọc Đường cử quốc chi lực, chế tạo ba chiếc thuyền lớn!
Mà nguyên liệu chế tạo thuyền này, ngay cả loại tầm thường nhất, cũng chính là Tinh Thiết Sam danh xưng vạn năm bất hủ!
Có thể nói, một chiếc thuyền như vậy, có thể dùng mấy trăm mấy ngàn năm, hơn nữa còn có thể cam đoan dùng lâu vẫn như mới, phong hoa không giảm!
Năm đó khai quốc Hoàng đế Ngọc Đường chế tạo ba chiếc thuyền, đương nhiên không phải chỉ vì chơi vui, mà có mục đích riêng, năm đó, chính là ba chiếc thuyền này, mang theo vô số cao thủ Ngọc Đường, xuất chinh Vô Tận hải, lùng bắt Thiên Huyền dị thú Tam Đầu Giao!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!