Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu
Chương 83: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện tiến triển thế nào rồi?” Đỗ lão phu nhân vuốt mi tâm, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi.
“Lão phu nhân có thể yên tâm, tất cả đều thuận lợi. Cổ phiếu trong tay của thiếu gia đã bán ra, người của chúng ta đã mua lại, hiện tại bà là cổ đông lớn nhất của công ty.” Thượng Tá Thần để xuống tài liệu trong tay, anh làm việc rất cẩn thận, mỗi một chi tiết đều suy nghĩ rất chu đáo, lão phu nhân rất yên tâm về anh.
“Tốt lắm!” Lão phu nhân gật đầu, sự mệt mỏi trên mặt giảm đi một chút, “Lập tức chuẩn bị tài liệu, ta muốn ngày mai mở cuộc họp cổ đông, đề nghị bãi nhiệm chức Tổng giám đốc của Đỗ Ngự Đình.”
Đây là chiêu cuối cùng của bà, nếu như không phải bị dồn tới bước đường này, bà cũng không muốn làm ra chuyện như vậy. Như vây, có nghĩa là hoàn toàn trở mặt với Ngự Đình.
“Lão phu nhân, làm như vậy, có phải có chút không ổn hay không?” Thượng Tá Thần do dự nói: “Thiếu gia là cháu ruột của bà, bà làm như vậy…..”
“Bây giờ ngay cả bản thân mình ta cũng không để ý tới, còn quản tới cháu trai cái gì?” Lão phu nhân có chút tức giận, Ngự Đình quyết định không bỏ qua cho Tuyết Thảo, hơn nữa còn muốn lấy cổ phần trong tay bà. Nếu chuyện đã tới mức này, vậy không bằng dứt khoát trở mặt là tốt rồi.
Bà sẽ nghĩ cách khác cứu Tuyết Thảo.
“Con biết rồi, con sẽ lập tức đi làm.” Thượng Tá Thần gật đầu, dò hỏi: “Mới vừa rồi đụng phải cục trưởng Trương ở trên đường, con có hỏi qua tình hình của Tuyết Thảo.”
“Tuyết Thảo như thế nào?” Lão phu nhân vẫn đặc biệt quan tâm tình hình của Uông Tuyết Thảo.
Thượng Tá Thần im lặng, không có trả lời ngay, giống như đang suy nghĩ nên nói như thế nào mới tốt.
Cứ như vậy, lão phu nhân càng khẩn trương hơn, bà thúc giục: “Con nói mau, nói cho ta biết tình hình của Tuyết Thảo như thế nào? Con bé có phải không ổn hay không?”
“Tuyết Thảo phát tác cơn nghiện ở trong tù, cố gắng tự sát, đã bị ngăn lại. Hiện tại tình hình của con bé không ổn lắm, tâm tình không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể tự sát lần nữa.” Thượng Tá Thần cố gắng dùng giọng nói bình tĩnh để nói, chỉ sợ kích thích tới lão phu nhân.
“Con bé hít ma túy, hít ma túy là sự thật, không phải là bị hại, là thật, tại sao Tuyết Thảo có thể hít ma túy? Làm sao có thể?” Lão phu nhân giống như bị kích thích rất lớn, cả người xụi lơ ở trên ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, “Tại sao con bé lại hít ma túy?”
“Lão phu nhân, bà đừng tức giận, ngày mai nếu như mở cuộc họp cổ đông, chúng ta còn phải đối mặt với nhiều vấn đề khó giải quyết, bà nhất định phải bảo trọng thân thể, không nên để cho bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới cảm xúc của bà.” Thượng Tá Thần khom lưng, rót một ly nước để ở trước mặt lão phu nhân, nói tiếp: “Con còn nghe nói, thiếu gia đã đi tới trại tạm giam xem Tuyết Thảo, bà có phải nên đi thương lượng một chút với thiếu gia hay không? Nói không chừng thiếu gia sẽ thay đổi ý định.”
Lão phu nhân đau đầu xoa huyệt thái dương, yên lặng gật đầu, “Con đi gọi nó lên đây đi!”
“Dạ.” Thượng Tá Thần gật đầu, đi ra ngoài.
“Đợi đã——” Lão phu nhân bỗng nhiên lên tiếng gọi anh lại, “Vẫn là ta đi tìm nó đi!”
Cuộc họp cổ đông của D.S được mở ra theo yêu cầu của lão phu nhân, tất cả các cổ đông đã bay về từ nước ngoài. 80% cổ phần của công ty được nắm giữ ở trong tay của người Đỗ gia, 20% nằm trong tay của ba vị lão đổng năm đó đã tranh giành với Đỗ lão gia tử.
Hôm nay vấn đề của cuộc họp cổ đông chủ yếu là về bãi nhiệm và lựa chọn vị trị Tổng giám đốc của D.S.
Đỗ lão phu nhân tới rất sớm, bà mặc một thân áo khoác lông màu đỏ ngồi ở bên cạnh bàn hội nghị, chờ đợi những cổ đông khác vào, Bà bình tĩnh ngồi đó, giống như là đã nắm chắc phần thắng.
“Bà nội, chào buổi sáng!” Đỗ Ngự Đình đi vào phòng họp.
“Đình, con thật sự đã quyết định như vậy sao?” Vẻ mặt của lão phu nhân ngưng trọng nhìn Đỗ Ngự Đình, giọng nói hơi dịu đi: “Chuyện của Tuyết Thảo, có phải không còn đường thương lượng hay không?”
“Bà nội, chuyện con đã quyết định sẽ không dễ dàng thay đổi.” Đỗ Ngự Đình lắc đầu, ngồi xuống cái ghế chủ vị ở một đầu của bàn hội nghị.
“Con đã quyết định như vậy, thì ta cũng không còn gì để nói.” Giọng nói của lão phu nhân nhất thời trở nên lạnh lùng, vẻ mặt của bà cũng trở nên lạnh đi, “Về đề án của cổ đông lần này, con cũng xem qua rồi chứ?”
“Dĩ nhiên.” Đỗ Ngự Đình khẽ vuốt cằm, cười nói: “Con cảm thấy cái đề án này rất tốt.”
“Con—–”
Cửa lại bị mở ra, ba vị cổ đông khác đi vào.
“Được rồi, nếu như mọi người đã tới đủ, chúng ta lập tức bắt đầu cuộc họp cổ đông hôm nay.” Đỗ Ngự Đình ngồi trên chỗ ngồi,
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!