La Bàn Vận Mệnh - Chương 500: Suy nghĩ kiếm tiền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


La Bàn Vận Mệnh


Chương 500: Suy nghĩ kiếm tiền


Dương Thiên Vấn lấy ra cái hộp do gỗ đàn hương một vạn năm làm thành, bỏ Kim Long Cân này vào, sau đó cất lại, vô cùng hài lòng.

Lão già dùng ánh mắt vô cùng có thâm ý, đánh giá Dương Thiên Vấn từ trên xuống dưới một phen, cũng không nói gì thêm.

“Không nhìn ra, tiểu tử ngươi có tiền như vậy?” Dư Nguyên Đông truyền âm kinh ngạc hỏi.

“ha ha, bình thường bình thường thôi”. Dương Thiên Vấn truyền âm trả lời.

Dương Thiên Vấn lại dạo qua một vòng, đột nhiên phát hiện mình bây giờ nghèo như gì, hóa ra đồ tốt chân chính dùng thần thạch căn bản là không mua được, dù là ngươi dùng thần thạch thần thạch cũng vậy, tất phải dùng Thần tinh để mua, Thần tinh trong tay Dương Thiên Vấn chỉ còn lại có mấy vạn viên, đây nếu lấy ra, đặt ở cao thủ cấp Thượng Vị Thần tùy ý mà nói đều là vô cùng giàu có, nhưng nếu thật so với những thần chức giả cao cấp này mà nói, cũng chỉ là tài nghệ thường thường bậc trung mà thôi.

Mấy vạn Thần tinh, nếu dùng để tu luyện, cũng dủ dùng một thời gian rất lâu, nhưng dùng để mua đồ, mua đồ tốt chân chính, thì lại có vẻ không đủ dùng. Hết lần này tới lần khác thứ Dương Thiên Vấn muốn mua giá trị so với Kim Long Cân kia chỉ cao hơn chớ không thấp hơn.

Dạo qua một vòng, Dương Thiên Vấn coi như hiểu rõ mức giá nơi này cùng với cấp bậc vật phẩm. Cấp bậc đúng là cao hơn bên ngoài không chỉ một bậc, đều là thứ trân quý.

Dương Thiên Vấn một phen mua sắm, Thần tinh trên người cũng chỉ còn lại có chưa tới một vạn, Dương Thiên Vấn rất buồn bực, Khổn Tiên Thằng cao gần hai mươi vạn Thần tinh, khiến Dương Thiên Vấn chỉ có thể giương mắt mà nhìn. Dương Thiên Vấn sau khi từ trong phân hội đánh thuê đi ra, không khỏi cười cười tự giễu: “Không thể tưởng được, có một ngày trở lại trước giải phóng, đã lâu chưa từng có cuộc sống nghèo rách mồng tơi như vậy, thật đúng là hoài niệm, giống như lúc mới vào giới tu chân.

Dư Nguyên Đông cũng xài mấy vạn Thần tinh mới phụng bồi Dương Thiên Vấn từ bên trong đi ra, Dư Nguyên Đông xoa xoa chiếc nhẫn trên tay, rất thỏa mãn, “Mặc dù đắt một chút, nhưng lại mua được thần đan cao cấp căn bản không nhìn thấy trên chợ, coi như là đáng giá”. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Dương Thiên Vấn vừa nghe, kỳ quái hỏi: “Ngươi vừa rồi rời đi, chính là vì mua đan dược? Lấy ra ta coi thử, đan dược gì khiến ngươi vui như vậy”.

Dư Nguyên Đông lấy ra mấy bình ngọc đưa tới, cao hứng nói: “Ngươi đừng thấy Thuận Dương phủ cái gì cũng có, nhưng loại thần đan cao cấp này lại không phải tùy tiện có thể mua được, đại sư đan đạo có thể luyện chế thần đan cao cấp bình thường đều là cường giả đứng đầu, trên chợ rất ít xuất hiện loại thần đan cao cấp này”.

Dương Thiên Vấn cầm qua cái bình, mở ra ngửi ngửi, há miệng nói ra mười mấy tên linh dược, hơn nữa nói ra tác dụng của những đan dược này. Nói thì nói, có điều trong lòng lại thất kinh, thần giới này người tài ba không ít nha! Mấy bình đan dược này, ở trong mắt Dương Thiên Vấn cho dù là mình tự luyện chế, hiệu quả của nó cũng chỉ như vậy mà thôi. Không phải là Dương Thiên Vấn tự phụ, mà là Dương Thiên Vấn đối với trình độ luyện đan của mình hết sức tự tin, nhưng không nghĩ tới, vừa đến Thần giới đã bị đả kích, tùy tiện đi dạo trong chợ nội bộ của hội liên minh đánh thuê đã gặp loại đan dược cấp bậc này. Dư Nguyên Đông nghe đến sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Không thể tưởng được, Thiên Vấn huynh học rộng tài cao như thế, không ngờ cũng có nghiên cứu với đan đạo?” Có thể ngửi một cái liền đưa ra thành phần đan dược hơn nữa chỉ ra tác dụng của đan dược, đây không phải là người bình thường có thể làm được, ít nhất với kiến thức của mình sẽ không làm được. Người không có kiến thức nhất định với đan đạo thì không thể nào làm được.

“Dư huynh, ngươi mua những đan dược này giá bao nhiêu?” Dương Thiên Vấn khẽ cười, cũng không thèm để ý.

” Quảng Nguyệt Tục Mệnh Đan, hai vạn Thần tinh một lọ, Chi Thể Trọng Sinh Hoàn, một vạn Thần tinh một lọ, Thần Nguyên Đan, một vạn Thần tinh hai lọ”. Dư Nguyên Đông báo giá, cuối cùng còn bổ sung một câu: “Rất công bằng”.

Dương Thiên Vấn hết chỗ nói rồi, Quảng Nguyệt Tục Mệnh Đan kia là thuốc cứu mạng, cho dù bị thương nặng như thế nào, chỉ cần không đoạn khí, một viên có thể kéo dài mạng nhỏ ba tháng, đắt một chút thì cũng thôi đi. Chi Thể Trọng Sinh Hoàn à, bởi vì thể thần của thần nhân Thần giới rất cường hãn, rất đặc thù, cũng chính vì như vậy, bọn thần nhân vô cùng quý trọng thể thần vô số năm rèn dũa của mình, ngoại trừ một số thần nhân tu luyện công pháp đặc thù, thể thần của thần nhân còn lại nếu xảy ra vấn đề gãy tay gãy chân gì, vậy thì rất khó khôi phục.

Không còn cách nào, thể thần là thân thể pháp tắc biến hóa lúc phi thăng, không phải là thân thể bình thường, tiên đế, tiên tôn gì đó ở hạ giới, đều có bản lãnh cải tạo thân thể. Thần nhân tất nhiên cũng không thiếu bản lãnh này, nhưng loại khôi phục này là chỉ thân thể bình thường, chứ không phải là thể thần pháp tắc. Thể thần của thần nhân có thể nói là chỉ có một khối như vậy, ngươi có thể cải tạo thân thể, nhưng đây đã không phải là thể thần pháp tắc. Thịt bình thường muốn một lần nữa trở thành thể thần pháp tắc, không chỉ cần thời gian, hơn nữa còn phải có một số điều kiện đặc biệt, nói ví dụ như độ kiếp.

Cho nên Chi Thể Trọng Sinh Hoàn cũng bán đắt một chút, cũng còn có thể ở trong phạm vi chấp nhận được. Nhưng Thần Nguyên Đan chỉ là đan dược khôi phục không ngờ cũng đắt thái quá như thế. Quan trọng nhất là đan dược chính là vật phẩm tiêu hao, dùng sẽ không còn, giá tiền này ở trong mắt Dương Thiên Vấn thật sự quá đắt.

Dư Nguyên Đông tất nhiên hiểu được Dương Thiên Vấn là tay mơ mới phi thăng không lâu, không rõ rất nhiều hiện tượng của Thần giới, cho nên liền mở miệng giải thích: “Ngươi có chỗ không biết rồi, thần khí và thần đan, trên cơ bản trong một trăm thần nhân thì có một người biết luyện chế, nhưng hàng cao cấp chân chính cũng chỉ có nhân vật cấp đại sư mới có thể luyện chế ra ngoài. Ở trong hoàn cảnh của Thần giới, ngoại trừ thế lực lớn như môn phái gia tộc có người chuyên bồi dưỡng, nhân vật đại sư lang thang căn bản là không nhiều lắm, hơn nữa loại nhân vật này căn bản không thể nào luyện chế đan dược cố định cho mọi người, người ta chẳng lẽ không tu luyện sao? Cho nên, thần đan cấp thấp thường gặp, nhưng thần đan cao cấp chân chính lại là mặt hàng hết sức hiếm có”.

Dương Thiên Vấn nghe xong hiểu rõ gật gật đầu, vật hiếm là quý, điều này cũng dễ giải thích. Dương Thiên Vấn đột nhiên nghĩ đến, mình gần đây không phải thiếu tiền sao? Sao không làm ông chủ chứ? Có điều cẩn thận ngẫm lại, dường như mìn cũng không có thời gian rảnh? Đúng rồi, Thủy Thấm Lan mấy năm gần đây luôn chuyên nghiên cứu đan đạo, so về luyện đan này, chỉ có hơn chứ không kém mình, sao không tìm nàng làm Luyện Đan Sư?

Thần tinh chính là thứ tốt đó, mọi người tu luyện có thể sử dụng, muốn gom đủ tài liệu Khốn Tiên Thằng không có đại lượng Thần tinh thì đúng là mơ tưởng. Mẹ kiếp, hôm nay liền mốc rồi, hai mươi vạn Thần tinh, chỉ là hai mươi vạn Thần tinh, đã làm khó mình rồi. Đúng là ếch ngồi đáy giếng, tưởng rằng hơn mười vạn Thần tinh đã đủ, nhưng không nghĩ tới, ở đây còn chưa tới nửa ngày đã xài sạch. Thật đúng là ứng với một câu, tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền lại tuyệt đối không thể.

Bỏ lỡ tài liệu chính trong Khổn Tiên Thằng, điều này làm cho Dương Thiên Vấn cực kỳ hối tiếc, càng quyết tâm kiếm tiền.

Ngàn vàng hết vẫn đầy lại, Dương Thiên Vấn có chính là năng lực, kiếm tiền đối với hắn mà nói cũng không khó khăn. Chỉ là trước kia không có chỗ ở cố định, cũng không cần cái này.

“Đúng rồi, Dư huynh, ngươi hiểu rõ Thuận Dương phủ này bao nhiêu?” Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút hỏi.

” Thiên Vấn huynh chỉ chính là?” Dư Nguyên Đông khó hiểu hỏi.

” Nói ví dụ như giá đất ở đây, Dương mỗ cố ý mở cửa hàng ở chỗ này, kiếm chút tiền xài”. Dương Thiên Vấn trực tiếp trả lời.

“Ừm, nếu là vậy, tại hạ cho rằng chi bằng cứ đi hội liên minh đánh thuê lấy bài tử của Luyện Đan Sư, trực tiếp mua bán ở trong thần chức giả là tốt nhất, có thể mua được đan dược cao cấp, bình thường đều là thần chức giả. Cũng chỉ có bọn họ mới dùng được những thần đan phẩm chất cao này”. Dư Nguyên Đông mở miệng giải thích.

Dương Thiên Vấn vừa nghe, lập tức cảm thấy cực kỳ có đạo lý, mình cũng có thể lợi dụng thời gian chênh lệch của Thời không bảo tháp, dời một đám linh dược ít năm có giá trị vào, sau một hai năm, chính là linh dược quý trọng lâu năm, sau đó dùng chúng để luyện chế đan dược, ở mặt giá tiền cũng có lời.

Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ loại thần đan cao cấp này, chỉ có thể đi lộ tuyến thượng tầng, đại chúng tuyệt đối dùng không nổi, đối với đại chúng Thần giới mà nói, bọn họ có thể dùng thần đan trung cấp đã rất thỏa mãn, nhưng đối với thần chức giả đẳng cấp cao mà nói, thần đan cao cấp giống như đồ ăn vặt, bọn họ mua được cũng dùng được, thậm chí đối với thứ như thần đan cứu mạng này là tuyệt đối chịu bỏ tiền mua.

Quan trọng nhất vẫn là phẩm chất đan dược đủ tốt, đủ mạnh, đủ giai. Hơn nữa, còn cần một ít đan dược chính đặc thù mở ra danh tiếng, như vậy mới có thể thu tiền như nước.

Lúc Dư Nguyên Đông còn muốn nói gì nữa, đột nhiên sắc mặt biến đổi, vội vàng cáo từ nói: “Thiên Vấn huynh, ta còn có việc, cáo từ trước”. Nói xong cũng không đợi Dương Thiên Vấn trả lời liền vội vã rời đi.

Dương Thiên Vấn vừa suy nghĩ vừa đi về, ngay cả Dư Nguyên Đông cáo từ rời đi lúc nào cũng không biết.

Kế hoạch này có thể làm được, cũng tất phải làm được, sớm một bước kiếm đủ hai mươi vạn Thần tinh, liền có thể mua được trước khi tài liệu kia bán ra, tránh cho sau này có tiền lại không còn hàng tốt.

Nghĩ tới đây, Dương Thiên Vấn cản lại một chiếc xe ngựa, trở về khách điếm chuẩn bị đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN