Mãng Hoang Kỷ - Chương 31: Kỷ Ninh chiến đấu với Đại yêu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Mãng Hoang Kỷ


Chương 31: Kỷ Ninh chiến đấu với Đại yêu


Cái rét bao trùm toàn bộ mô đất, trên mặt đất la liệt xác chết, kẻ thì ngã xuống kẻ thì chết đứng như pho tượng. Hơn sáu trăm thi thể, đặc biệt trong đó có hơn năm trăm người dân vô tội bị giết chết làm cho sát ý trong lòng Kỷ Ninh tăng lên mãnh liệt.

“Thiếu niên nhân loại.” Thủy Tê Ngưu dùng bốn chân như chiếc trụ lớn hướng về Kỷ Ninh đang đứng đối diện. “Ngươi dám chọc giận ta, những kẻ kia đều là khẩu phần lương thực của ta.”

Băng sương bao phủ thân thể Kỷ Ninh, từ lông mi đến da đều được bao trùm bên ngoài bởi một tầng băng sương. Thân thể Kỷ Ninh khẽ dao động làm cho tầng hơi băng mỏng này bị tản đi. Thế nhưng có lượng rất lớn băng sương bay đến bao phủ…Kỷ Ninh đúng là chỉ có thể đứng nguyên một chỗ mà đánh bay lần lượt từng tầng băng sương này.

“Kiếm pháp của ngươi còn lợi hại hơn cả bộ pháp nhưng ngươi cũng chỉ là Hậu Thiên. Mà ta thì lại là Tiên Thiên sinh linh vĩ đại.” Thủy Tê Ngưu phát ra tiếng cười oang oang. “Có mấy chục người đã bỏ trốn, thôi lấy ngươi thay vào nhé. Huyết nhục của một tên thiếu niên nhân loại có sức mạnh như vậy còn hấp dẫn ta hơn cả ngàn người bình thường khác.”

“Ta chưa giết Tiên Thiên sinh linh bao giờ.” Kỷ Ninh nhìn Thủy Tê Ngưu qua một tầng sương mỏng, thanh âm lạnh như băng. “Cho nên khát vọng từ trước đến giờ của ta là giết được một Tiên Thiên sinh linh! Thủy Tê Vương, ngươi với tư cách là Tiên Thiên sinh linh đầu tiên chết dưới tay ta thì ngươi có thể tự hào rồi! Ta sẽ xé xác ngươi ra thành từng miếng từng miếng để ăn, phần còn lại ta sẽ đem về cho cha mẹ và tộc của ta nhấm nháp nốt.”

Xoạt!

Trên hai tay của Kỷ Ninh xuất hiện mỗi tay một thanh thần binh lợi kiếm, đó là Bắc Minh Kiếm!

“Song kiếm?Cả vùng Yên Sơn này toàn bộ đều dùng hai tay một kiếm vậy mà ngươi lại dùng song kiếm. Xem ra kiếm pháp của ngươi khá tốt đấy!” Đôi mắt cực lớn của Thủy Tê Ngưu nhìn thẳng vào Kỷ Ninh, chân lập tức di chuyển rầm rầm trên mặt đất giống như một ngọn núi đang tiến tới. “Chết đi!”

Uỳnh!

Một cái chân cực lớn cỡ mấy người ôm rơi xuống thẳng chỗ Kỷ Ninh, trong không khí phát ra những tiếng rít chói tai rồi lại nổ ầm ầm, trên mặt đất hiện ra từng khe rãnh nứt. Cái chân còn chưa tới chỗ Kỷ Ninh mà đã có sức tàn phá lớn đến vậy.

“Vèo!” Kỷ Ninh liền chém ra một kiếm. Kiếm quang như nước, mờ mờ ảo ảo hóa thành một đường tơ cắt thẳng vào móng vuốt. Khi cái chân toàn da dầy gần tới thì Kỷ Ninh liền hóa thành một cơn gió lui về phía sau.

Uỳnh! ! !

Mặt đất rung chuyển, trên mặt đất xuất hiện một hố to cỡ vài trượng còn Kỷ Ninh thì đã chạy ra chỗ cách đó gần mười trượng.

“Ngươi không thể trốn mãi được đâu.” Thủy Tê Ngưu gầm thét chạy nhanh tới. Tuy nhìn nó có bề ngoài vụng về nhưng thân thể khổng lồ của nó khiến cho mỗi bước chân đều làm mặt đất rung động để lại hố sâu đằng sau. Rất nhanh hai đối thú một đuổi một chạy đã tới khu vực giáp ranh giữa mô đất với khu rừng.

Rừng bao phủ ngọn núi này có phạm vi khoảng vài dặm.

“Những cây cối này cơ bản cũng không ngăn được ta đâu.” Thủy Tê Ngưu gầm thét, thân thể mạnh mẽ đâm thẳng tiến. Những cây đại thụ đối với Thủy Tê Ngưu cũng chỉ giống như người bình thưởng nhẹ nhàng nhổ cỏ dại mà thôi.

“Không hổ là loài tê giác nước, lực lượng mạnh hơn nhiều so với đại yêu bình thường.” Kỷ Ninh thầm nghĩ. “Hơn nữa da của nó lại rất dầy. Nếu ta chỉ sử dụng nội kình thi triển kiếm pháp Thiên Nhân Hợp Nhất thì sẽ không thể nào xuyên qua được lớp da đó. Xem ra nhất định phải dựa vào Thần Ma luyện thể rồi.”

Vèo!

Kỷ Ninh nhảy lên đứng ở một tán cây cao lớn mà không làm rơi một cái lá nào xuống. Ở xa xa Thủy Tê Ngưu đang giương mắt ra nhìn.

“Hả?” Bỗng nhiên Thủy Tê Ngưu khựng lại. Nó cảm giác được thiếu niên nhân loại này khí tức đang phát sinh ra biến hóa, nhưng nếu nói về độ mãnh liệt thì vẫn còn kém nó một chút. “Thần Ma luyện thể?”

“Đúng.” Bên ngoài da của Kỷ Ninh cũng bắt đầu hiện lên sắc hồng. Lực lượng của Thái Âm, Thái Dương bắt đầu hoàn toàn kích hoạt làm lực lượng ở toàn thân lập tức tăng lên tới cực hạn.

Nếu có thể đột phá thành Tiên Thiên sinh linh thì thậm chí thần lực trong cơ thể còn tràn ra cả xung quanh cơ thể.

“Ha ha, ngươi là một tên Hậu Thiên sinhlinh. Mặc dù dựa vào Thần Ma luyện thể cũng còn xa xa không bằng ta được.” Thủy Tê Ngưu mạnh mẽ lao tới. Cây cối xung quanh bị nó đơn giản dẫm lên đổ rào rào.

“Hừ.”

Kỷ Ninh đứng trên tán cây, hai tay cầm chắc kiếm bình tĩnh nhìn về phía Thủy Tê Ngưu đang đến.

Thân thể khổng lồ của Thủy Tê Ngưu mạnh mẽ đâm tới, trừ khi có quái lực cỡ đại yêu Dực Xà chứ nếu không cũng không cách nào lấy cứng đối cứng với nó. Có điều với tư cách là một cao thủ kiếm thuật, Kỷ Ninh cũng thừa biết thế nào là lấy cứng đối cứng.

Xoạt!

Khi cái chân gần tới thì trong nháy mắt Kỷ Ninh đã đem bộ pháp ‘Thiên Nhân Hợp Nhất’ ‘Phong Ảnh bộ’ thi triển đến mức tận cùng. Chỉ lắc mình một cái hắn đã tránh khỏi công kích của Thủy Tê Ngưu. Nếu so sánh về tính linh hoạt với Kỷ Ninh…thì Thủy Tê Ngưu còn lâu mới bằng được. Trong lúc lách mình tránh Thủy Tê Ngưu, Kỷ Ninh đồng thời sử dụng Bắc Minh kiếm chém thẳng vào phần bụng lộ ra của y.

Kiếm quang được tạo thành từ vô số giọt nước như sợi tơ sáng long lanh cắt thẳng vào phần bụng của Thủy Tê Ngưu!

Chiêu Ti Vũ Thành Tuyến thuộc Tích Thủy Kiếm!

Kiếm pháp Nhập Cảnh!

Giống chiêu trước ngăn cản Thủy Tê Ngưu giẫm xuống, chiêu này cũng dẫn động cả lực lượng Thiên Địa. Chỉ khác là lần trước Kỷ Ninh chủ yếu dùng nội kình của bản thân còn lần này…toàn thân của Kỷ Ninh bộc phát lực lượng của Thái Âm và Thái Dương, chủ yếu dùng lực lượng của Thần Ma nên dĩ nhiên uy lực sẽ lập tức lớn hơn gấp trăm lần!

“Xoẹt…” Lớp da cứng rắn của đại Yêu Thủy Tê Ngưu bị thần binh sắc bén Bắc Minh kiếm chém rách tạo thành một vết thương lớn. Máu từ đó chảy ra như vỡ đê. Uỳnh…. lượng lớn máu tươi phun mạnh ra ngoài, nhìn vào trong còn thấy cả nội tạng.

Vèo.

Kỷ Ninh rơi chạm đất thì lập tức quay đầu nhìn.

Thủy Tê Ngưu đang đá tới thì đứng sững lại tru lên đầy vẻ đau đớn. Cơ bắp ở phần bụng nó nhanh chóng hoạt động làm vết thương cực lớn do bị kiếm chém đã nhỏ bớt lại. Nhưng một kiếm của Kỷ Ninh chém ra quá hung tàn tạo thành vết thương quá lớn nên dù đại yêu đã cố hết sức áp chế thì máu tươi vẫn chảy không ngớt, chỉ là chảy không mạnh như trước thôi.

“Thủy Tê Vương, giờ chết của ngươi đã đến.” Cả người Kỷ Ninh hóa thành ảo ảnh chạy thẳng về hướng Thủy Tê Ngưu.

“GR…À..OOOO!!!!”

Thủy Tê Ngưu điên cuồng kêu lên một tiếng nhưng kêu xong thì…lại nhằm hướng xa xa chạy như điên!

Muốn trốn!

“Mi chạy đâu cho thoát?” Kỷ Ninh có chút kinh ngạc.

Hắn rất nhanh nhớ ra lúc trước phụ thân trong lúc dạy hắn có nói qua. Bọn đại yêu toàn là một lũ cực kỳ gian xảo, một khi cảm thấy có nguy hiểm tính mạng là sẽ lập tức bỏ chạy thục mạng. Hiển nhiên con Thủy Tê Vương này phát hiện làn da vốn tự hào là cực kỳ dày và rắn chắc…lại bị thiếu niên trước mắt chém rách. Điều này làm cho nó không còn chỗ nào dựa vào để tiếp tục chiến đấu!

Thân pháp của Kỷ Ninh hơn hẳn Thủy Tê Ngưu, đến cả đại yêu Dực Xà trong thời gian ngắn cũng không làm gì được hắn nữa là. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Thủy Tê Ngưu lúc trước còn tưởng là dựa vào da dầy thịt chắc là tên thiếu niên trước mắt không làm gì được nó. Mà tấn công thì hắn nghĩ đơn giản chỉ cần đâm thẳng vào thiếu niên này là ắt phải trọng thương thậm chí chết. Nhưng hiện tại, thiếu niên trước mắt chỉ cần một kiếm đã mổ rách toạc cả bụng nó ra… Đánh tiếp với tên này thì chịu kiểu gì?

“Trốn.” Thủy Tê Ngưu điên cuồng chạy trốn.

“Lớp da dày của ta đến cả đại yêu khác muốn phá còn khó. Thế nào mà tên thiếu niên nhân loại này lại lợi hại đến vậy?” Thủy Tê Ngưu hoảng hốt nhắm bừa phương hướng mà chạy.

Thế nhưng…

Muốn chạy thoát sao?

Bộ pháp Thiên Nhân Hợp Nhất của Kỷ Ninh chỉ có kém một chút so với Dực Xà bay trên trời mà thôi. Còn riêng với Thủy Tê Ngưu thì nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Kỷ Ninh cuối cùng cũng đuổi kịp Thủy Tê Ngưu.

“Ta là kẻ dưới trướng của Thanh Xà Vương, ngươi không thể giết ta.” Thủy Tê Ngưu một bên thì cướp đường mà chạy như điên một bên thì tru lên. Đồng thời lại còn kêu lên tiếng tru thê lương. “Đại vương! Cứu ta!”

“Đại vương! Cứu ta!”

Tiếng kêu thê lương truyền vọng ra xa xa trong núi rừng.

Vèo!

Kỷ Ninh linh hoạt vô cùng, đột nhiên tăng tốc đến sát con đại yêu đang cắm đầu chạy, song kiếm trong tay xoay tròn cùng đâm thẳng lên trên. Trong lúc nhất thời cả người Kỷ Ninh như hóa thành một ánh lửa chói mắt mang theo ý chí mãnh liệt nhằm thẳng vào cổ của Thủy Tê Ngưu. “Phụt” một tiếng xuyên qua, rồi “Rầm” một tiếng đỉnh đầu Thủy Tê Ngưu nổ tung. Một ngọn lửa bay lên trên cao hơn mười trượng dần dần mới nhìn ra đúng là người mặc da thú toàn thân: Kỷ Ninh.

Uỳnh…

Thân thể khổng lồ của Thủy Tê Ngưu đổ gục xuống trên mặt đất đè gẫy không ít đại thụ

“‘Phi Nga Phác Hỏa’* không hổ là chiêu mạnh nhất trong tam đại sát chiêu của ‘Lôi Hỏa Kiếm tàn biên.” Kỷ Ninh từ không trung rơi xuống đấy, trên người dính đầy máu. ” Từ giờ, ngay cả tam đại sát chiêu ‘Lôi Hỏa Kiếm tàn biên’ ta cũng đã luyện đến Nhập Cảnh rồi.”

Sau khi rơi xuống.

Kỷ Ninh lại nhớ lại chiêu ‘Phi Nga Phác Hỏa’ vừa đánh. Sau khi thi triển thì nó dẫn động lực lượng thiên địa, giống như con thiêu thân đâm đầu vào lửa, cả người hắn đâm thẳng tới nơi rắn nhất là đầu của Thủy Tê Ngưu!

“Đại yêu.” Kỷ Ninh nhìn Thủy Tê Ngưu đang nằm trên đất như ngọn núi nhỏ ở trước mặt thì không khỏi lộ ra vẻ kích động. “Đây là con đại yên Tiên Thiên đầu tiên ta giết, có điều trước khi chết nó còn nói là kẻ dưới trướng của Không Thanh Xà Vương? Hả, thôi tốt nhất là chuồn đi thôi không lại gặp việc ngoài ý muốn.”

Xoạt!

Kỷ Ninh nhảy thẳng lên thi thể Thủy Tê Ngưu, kiếm quang lóe lên bổ thẳng vào lớp da Thủy Tê Ngưu. Con đại yêu này sau khi chết đi thì lớp da cũng giòn yếu hơn rất nhiều…Chỉ mất mấy giây, Kỷ Ninh liền móc ra từ cơ thể con đại yêu một viên màu đen tỏa mùi thơm thoang thoảng, to cỡ bàn tay. Đó chính Ngưu Hoàng*, thứ quý nhất trên người đại yêu Thủy Tê Ngưu, có thể nói đó là thánh dược để giải độc. Chỉ cần một khối Ngưu Hoàng của Ngưu yêu là đã có thể đổi được một kiện pháp bảo bình thường rồi.

(*Ngưu Hoàng: tên một vị thuốc của đông y, là sạn được lấy ra ở túi mật của loài trâu bò)

“Đi thôi.”Sau khi lấy được Ngưu Hoàng, cả người Kỷ Ninh hóa thành một cơn gió đạp thẳng lên mặt nước nhanh chóng rời nơi này.

Đạp nước đi được tầm hai dặm thì…

Ào ào ào…

Bỗng nhiên, mặt nước rộng lớn phía trước cuộn trào, xuất hiện một vùng xoáy cực lớn ở giữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN