Chị À, Em Thích Chị !
Chương 8 :
– Rảnh là chuyện của mày, đừng xen vào việc của tao, tao biết về mày rồi, THẰNG ĂN BÁM.
Nó hét to.
– Đ* M*, mày mà đụng vào chị tao thì đừng trách.
– Tao vẫn cứ đụng vào đấy, mày làm gì được? Bú C** tao hả? Con chị mày mê tao quá rồi, giờ tao mà bỏ nó, nó đòi tự tử lúc đó đừng theo năn nỉ tao, Hahahaha.
Nó cười đểu, nhìn mặt khốn nạn vãi L**.
– Đ* M*, mày nói gì?
Tôi nổi điên cmnr, vận hết xức chạy tới với vận tốc 40km/h xông phi vào người nó, bị nó đấm cho một cú vào mặt…
hình như thằng này có võ . Tôi cảm giác được nắm tay nó tiếp xúc thân mật với mặt tôi, mắt nổ đom đóm.
Tôi loạng choạng, nhưng cố gượng đứng dậy, bay vô đạp thêm lần nữa. Lần này vẫn hụt, nó tóm được chân tôi, tay nó cầm điếu thuốc cháy
đỏ rực dập vào chân tôi.
Nóng vãi.
Tính giật chân lại, chưa kịp làm gì thì đã được nó khuyến mãi thêm cho mấy quả vào mặt như trời giáng, nằm xuống đất luôn. Chân mày bị tét, máu chảy xuống mắt, nhìn gì cũng chỉ thấy lờ mờ…
Lúc này người dân gần đó thấy có chuyện mới chạy ra can, đúng lúc tôi mò mò lượm được cây ống nước sắt định lao vào đập nó nhưng bị người dân ôm lại.
Nó đứng đó nhìn tôi cười đá đểu, xong rồi lên xe chạy đi mất.
Tôi được mấy bà cô tốt bụng đưa vào nhà đắp muối lên chỗ sưng, còn hỏi nhà tôi ở đâu để đưa về, nhưng tôi không nói. Chuyện này mà thằng anh mình biết được, thì nó giết tôi thêm nữa ấy. Ngồi một chút, cũng bớt đau tôi lên xe về phòng, không quên cảm ơn mấy người đó.
Tôi chạy xe về Phòng tôi với cái mặt sưng húp, tôi về nhà, đang bị bệnh cộng thêm bị phế, vào cố gắng tắm rửa đi những vết đất và bùn và máu ở trong miệng.
Cũng may ko có vết sẹo nào trên mặt, ko có miếng cơm thì chết, Mặt Tiền Mà, và đi tới nệm thả người đang đứng nằm xuống nệm kiểu như mọi thứ ổn rồi “chết thôi”, tôi lôi máy trong tui ra, bật nguồn lên và thấy 42 cuộc gọi nhở của chị và 2 cuộc gọi nhở của ngọc, tôi chả trả lời ai, đôi máy qua bên góc nệm, nhắm mắt từ từ, rồi mở mắt ra đã 9h sáng, vậy là ngủ tận 15 tiếng vãi L**, đéo tin luôn…
Với lại lấy cái máy, cuộc gọi của chị tăng gấp đôi là 82 , Ngọc thì 10 , chú quang 2 , thắng 4, tôi điện lại chú Quang
– Con xin lỗi chú Quang nha, mấy hôm nay con bị bệnh, khi tối con nghỉ mệt quá con ko báo được, con xin lỗi chú, Trưa mai con qua làm nha…
Vì mai thứ 2, tôi đổi K chực.
– Ừm, đau thì nghỉ, nhớ giữ gìn sức khỏe.
– Dạ con cảm ơn chú, con xin phép
Tôi tắt máy, điện qua chị.
– em xin lỗi nha! Quán mấy hôm nay có công an tới làm việc, em qua không được, em xin lỗi hôm qua nha, em gấp quá nên em nói vậy.
Tôi không nghe chị nói gì, chỉ nghe thụt thịt
Hình như chị đang khóc.
– Sao nữa vậy?
Đột nhiên chị hét to lên :
– ĐÔI KHI TUI NGHỈ TUI LÀ GÌ CỦA MẤY NGƯỜI NỮA, MẤY NGƯỜI LÀM VẬY COI ĐƯỢC KHÔNG.
Bổng tiếng khóc to hơn.
– Đã xin lỗi rồi mà, chị muốn sao nữa đây?
Bỏng bên đầu dây tụt tụt tụt, chị tắt máy, tôi cũng chả thèm gọi lại luôn, lúc ấy tôi nghỉ, tôi là người sai mà, sao còn lớn dọng với chị, vậy là tôi mệt quá, Nhức đầu, thân tôi còn đầy vết tích hôm qua, tôi mệt quá, bật nhạc của “Khói” ngủ tiếp.
Bỏng đến trưa 11h20, Điện thoại reo, cố với lấy, là chị.
– Alooo..
Tôi bỏng bị Ho cố nén lại sợ chị nghe, lúc Alooo có khúc bị đứt hơi do nín Ho.
– ở đâu vậy? Qua ăn không ?
– dạ không? Em ở trên quán rồi chị ăn đi !
Mấy ngày nữa mới qua ăn được, 1 phần bị cảm sợ chị lo và 1 bầm tím trên mặt.
Dù chị đang rất dận tôi, nhưng chị vẫn lo cho tôi.
– ừm, à mà dọng mày sao vậy?
Sao chị đổi cách xưng hô rồi? Chắc dận đây mà.
– không sao chị? Em Làm hơi mệt thôi
– ừm tính sao tính, lo cho sức khỏe đi
Tôi định nói lại, chị dập cái bụp, để lại tôi với mấy tiếng tụt tụt tụt, vậy là tôi gượng dậy đeo khẩu trang vào, đi ra tạp hóa, mua 2 quả trứng, về chăm sóc lại sắc đẹp, mai còn đi học, time ấy thì tôi lăn mặt, và ngủ tiếp…
…………
Đã sáng cũng là ngày mới cho tôi, mặt mũi cũng đỡ bớt, nhưng vẫn tím ở hàm và mắt, vậy là chuẩn bị đi học
Lên trường, đang bước vào cổng, thì bỏng tôi nghe 1 dọng 1 người con gái gọi tên Hưngggg, tôi quay lui chả thấy mặt L** nào, vậy là mới bước vào cổng thêm 1 bước thì nghe Hưngg gần hơn, tôi quay lui…
Là chị? Là người con gái tóc ngắn, mặt trùm lại nhưng cặp kính ấy?, dáng cao cao gầy gầy ấy, và đang đứng gần chiếc xe shirius ấy, sao đây?
Xử lý thế nào, tôi bước nhanh vào cổng vờ như không thấy, vì tôi ko mún chị biết tình trạng của tôi, Bệnh và Phế
Bỏng ai đó cầm tay tôi kéo lui mạnh 1 phát, tôi quay lui lại
Là chị…
Chị nhìn tôi qua cặp kính, nhưng bên trong thì đỏ hoe và bị húp lên
Hết chuồn được rồi.
Tôi nói với chị và vờ bất ngờ :
– Ủa? Chị đi đâu đây?
Chị không nói gì, đôi mắt dưới cặp kính đã tuôn ra và đôi tay chị vuốt nhẹ lên những vết bầm tím trên mặt tôi.
– em không sao đâu !
Tôi cười an ủi.
– Không sao?
Chị lấy ngón trỏ nhỏ bé ấy chấm mạnh vào vết bầm trên mặt tôi, tôi bị luống cuống chỗ đông người và thật lui vì đau.
– Đauuuu !
– không sao?
– đau đau…
– vậy ai đó nói Không sao !
Bỏng chị cầm tay tôi, lôi tôi đi, tôi thì cũng ngại vì chốn đông người, tôi hất tay chị ra khỏi bàn tay tôi.
– đi đâu vậy chị? Chị không đi học hả?
– về, mặt mũi thế này học cái gì, đi viện.
Tôi cũng không hiểu tại sao chị lại làm vậy
– Học sao về, hê hê, chị đi học đi, trưa em qua, em hứa.
Bỏng chị nhìn tôi với đôi mắt nghi ngờ….
– Ừm, vậy chị đi học…
Rồi chị cũng phũng phịu gật đầu rồi lên xe đi, còn tôi thì ngắm chị phía sau, tự nhiên tay tôi dơ lên vẫy vẫy tạm biệt mà lúc đó chị đã đi xa, đéo hiểu thế nào, lúc Yêu lú lẫn vậy hả?, đang trong lú lẫn
Thì thằng bạn trong lớp tôi tới đánh vào vai tôi và nói
– Người yêu mày hả hưng? Xinh thế…hê hê
– Ừm
Tôi chả biết tại sao tôi lại Ừm nữa, nó còn nói…
– Nhất mày rồi, mà công nhận dáng ngon thiệt và mặt đẹp đấy
Nó nhìn nhìn tôi và cười với vẽ mặt rất dâm
Tôi gật đầu và cười và trả lời :
– Ừm…
Vậy là tôi và nó đi vào lớp…
…………
Rồi cũng tới trưa, tiếng chuông trường cũng đã reo 4-5 nhịp ” Reng Reng Reng…. ”
1 đám sinh viên chạy ra khỏi trường, kiểu như được nhà tù Ân Xá vậy trong đấy có cả tôi.
Tôi bay về phòng tắm rửa, rồi chạy 1 mạch qua chị như đã hứa.
Thấy phòng khóa vậy là chị chưa về, vậy là tôi mở phòng ra, thấy phòng không còn như xưa nữa.
Giờ nó thành như bãi rác, nào là khăn giấy, sách vở, laptop, giấy, lộn xộn trong phòng…
Vậy là tôi bỏ ra 30′ dọn dẹp…
Cuối cùng xong, nhưng chị vẫn chưa về, tôi leo lên nệm nghỉ chút còn đi làm, với lấy máy ra bật nhạc nghe, ngủ khi nào không hay, chắc do bệnh và vụ hôm kia, đâm ra người ko còn sức lực, đang mơ màng được ai đó vuốt mặt tôi…
Bỏng thức dấc, nó là sự thật !
Đấy là chị vuốt lên những chỗ bầm dập của tôi, tôi vội mở mắt thì chị đã thụt tay lại và hơi cuống.
Tôi ko mún chị ngại nên hỏi
– về rồi à, nấu ăn chưa đấy?
– à quên chưa, mới đi về mệt quá, ngồi nghỉ xí.
Nhìn là biết nói dối rồi, nãy giờ vuốt mặt ng.ta mà, mắt chị lúc đấy nhìn lui nhìn lại, kiểu như tìm ý.
– ừm, mệt hả? Vậy ngồi nghỉ xí đi…
– ừm, mà hưng, em dọn dẹp phòng cho chị à…hjhj
– c.gái gì đâu sống nhớp vậy….
Tôi cười nhẹ.
– đâu đâu, hôm qua….
Chị lúng túng khi nói tiếp, tôi cũng biết là do tôi rồi.
– Thôi thôi, chị nghỉ đi, xí nấu
Tôi leo xuống nệm…
– em đi đâu vậy?
– em đi làm, tuần này đổi K
Chị luống cuống đứng dậy, chạy 1 mạch xuống bếp…
– chị xin lỗi, chị chị…
Chắc xin lỗi chưa nấu đồ ăn, tôi ăn đi làm đây mà…
– thôi thôi, em lên đấy ăn cũng được mà…
– đừng mà…
Giọng chị yếu đuối, mắt đỏ hoe rưng rưng, nhìn ra tôi.
– thôi mà, em qua thấy chị khỏe là em vui rồi, xí em lên quán em ăn cũng được, giờ trể rồi, em mới vào làm mà….
Bỏng chị đứng dậy, tới gần tôi, chị với lấy cái túi sắc, đưa tôi 100k
– em lấy đi, xí ăn, chị xin lỗi.
Mắt chị rưng rưng.
Tôi lắc đầu, lấy tay lau đi những giọt nước mắt ấy, chị hơi rùng mình 1 chút vì hành động này của tôi, nhưng cũng thành quen nên chị không từ chối.
– thôi thôi, em còn mà
– nhưng…
– à vậy đi, giờ chị nấu đi, chìu em qua ăn, hê hê, tối nay em nghỉ mà, hê hê
– vậy cũng được…
Chị tươi trở lại.
– vậy đi nha
– ừm…
Tiếng ừm nặng nề vãi.
Tôi cầm tay chị lên, lúc ấy chị bất ngờ với hành động này của tôi…
Chị hỏi :
– em làm gi vậy?
Người chị nói hơi run.
Tôi không nói gì, cầm tay chị kéo chị lên nệm và làm kí hiệu chị nằm xuống…
– chị nghỉ đi, xí nấu, à mà nằm đây chờ em xí…
– sao nghỉ được, em ko ăn, chị cũng phải ăn mà…hjhj
– nằm đấy đợi em xí…
Chị hình như chưa hiểu ý của tôi.
– em nói sao chị làm vậy đi, nằm xuống, chờ em xí…
– ừm…
Vậy là chị ngoan ngoãn nằm xuống, tôi đứng dậy ra ngoài, leo lên xe, đi ra ngoài đường, ghé vào quán cháo….
– Cô ơi, cho tô cháo bò bằm ngon ngon đem về nghen cô…
– Ừm, chờ cô xí…
Lấy cháo xong, tôi chạy về phòng vẫn thấy chị nằm đấy nghỉ, hình như đã ngủ, tôi đi vào đổ cháo ra tô sẵn đem lên cho chị, tôi sờ vào tóc chị vuốt 1 cách nhẹ nhàng.
– chị trang ngủ nhanh vậy
Tôi cười trong vô thức.
Hình như chị ngại quay mặt vào góc tường…
– dậy cô nương, dậy ăn cháo, em đem về nè
Chị cúi nhanh dậy, quay sang tôi và hỏi :
– Ủa? Vậy chìu em có qua ăn không?
Hình như chị tưởng tượng tôi đem cháo về cho chị, là chìu tôi ko qua nữa…
– khùng hả? Ngu gì ko qua, em đem về chị ăn trưa thôi, chị ăn xong nghỉ xí đi, rồi chìu rãnh nấu em qua ăn…hê hê
– à à, chị tưởng…hjhj
– vậy ăn được chưa?
– ừm…hjhj
Tôi lấy tô cháo lên cho chị, chị hà miệng ra, TRỜI THUA BÀ CHỊ NÀY LUÔN, BẮT ĐÚT NỮA…
– ăn đi, em còn đi làm…
– ừm ừm, chị chị ăn
Hình như chị hơi ngại vì hành động của chị khi nãy bị từ chối.
– em đi nha !
Chị gật đầu rồi cười…
Tôi ra ngoài, phóng 1 mạch qua quán, ko thấy thắng chỉ thấy anh Huy, tôi đi vào chào anh :
– Muộn 6 phút nghe ! Tao chưa hẹn với chú mày mà, đã cho anh mày leo cây 2 lần rồi nghe !
Anh ấy nhìn tôi cười.
Tôi thì cũng cười rồi gãi đầu, rồi bắt đầu vào công việc, rồi ảnh bỏng kêu tôi :
– Anh về nghe, hết K rồi…
– dạ dạ, em cảm ơn nha !
Vậy là tôi loay hoay dọn dẹp 1 hồi rồi, lại máy chủ ngồi nghỉ, rồi lại loay hoay dọn dẹp tiếp, thời gian cứ như vậy trôi, rồi tới 18h
Thì chú Quang và Thắng tới, thắng đi trong nói với mình :
– CHÀO ĐỒNG CHÍ, LÀM GÌ MẶT ĐỒNG CHÍ NHƯ MỘT CÁI MỀN VẬY, HAHAHA
Tôi theo phong trào :
– CHÀO ĐỒNG CHÍ, TÔI MỚI ĐI ĐÁNH GHEN VỀ
Tôi cười to.
Rồi chú Quang đi vào cười và nói :
– 2 thằng bây làm trò gì vậy !
– Mặt con sao vậy hưng?
– Con chào chú, dạ con té xe nên vậy
Tôi cười nhẹ.
Trong đầu nghỉ, định chào đồng chí mà sợ phản Dame, Thì toi…
– bôi thuốc đồ vào chưa? sao xưng ghê vậy…
– Dạ rồi chú !
Vậy là chú Quang lại chỗ tôi too kiểm tra sổ sách…
Thấy chú cứ gục đầu, rồi tính, hài vãi l**, tính 1 hồi sau, chú đứng dậy, và dặn tôi :
– Hưng, coi thằng thắng giúp chú, đừng cho nó đi đâu nha ! Chú về đây…
– dạ, dạ chú về
Chú Quang bước ra khỏi quán, thắng leo xuống gác nó chạy tới tôi.
– Anh hưng, hay anh xin làm tối đi, tối ko có anh buồn lắm…
– lo gì, có anh Huy đó.
– Nhưng ấy lớn tuổi quá, ko hiểu em được…hê hê
Nó cứ khèo khèo vào tay tôi như kiểu năn nỉ…
– rồi rồi, để anh tính…
– Nhớ nha !
Nó chạy lại bật máy ngồi chơi…
Hiểu vậy đấy !
Tôi rời khỏi chỗ, đi dọn dẹp lại thêm lần nữa, rồi tới máy chủ ngồi nghỉ, nhìn ra đường, nhìn dòng xe đi lui đi tới…
Bỏng em ngọc tới, em nhìn tôi bằng ánh mắt nhớ nhung và em nở cho tôi 1 nụ cười trước khi đi vào quán…
Ẻm khoác lên người một cái áo 2 dây màu đen và 1 quần đùi jeen ngắn màu trắng, nhìn mà chắc sịt máu mũi, công nhận thiệt, thân hình em tôi ngắm cũng nhiều lần rồi, mà sao lần nào cũng giết tâm hồn trong sáng của tôi…
Hình như ẻm thấy mặt tôi.
Ẻm nói :
– Anh hưng, bị gì ghê vậy?
Ẻm lo lắng, chạy tới tôi xem mặt tôi, ngồi bên cạnh tôi, mùi nước hoa của em và mùi tóc của ẻm cứ tông thẳng vào mũi tôi, ngứa ngáy thiệt…tội lỗi tội lỗi…
– Anh bị té xe…hê hê
Ẻm tỏ ra nghi ngờ.
– Dỡn, té xé mà nơi con mắt và má tím, như kiểu quánh lộn vậy?
Tôi cũng sợ em suy nghỉ nhiều, nên đổi chủ tài.
– Tay em cầm gì vậy?
Em giơ tay lên khoe tôi, thì ra là trà sửa, ẻm kêu thắng.
– Thắng ơi, tới uốg trà sửa em ơi.
Thắng vọng ra, và chạy hớn hởn ra :
– Dạaa
Vậy là ẻm cho tôi 1 ly , ẻm 1 ly , thắng 1 ly, vậy là tôi cầm mà uống chống đói, 2 hôm nay chưa có gì lót bụng , thắng chạy lại máy nó mà chơi lại, bỏ lại tôi tình thế này…
Ẻm nhìn qua tôi và cười và nói:
– Ngon hông?
Tôi gật đầu và nói :
– Ngon ngon, lắm
– Hjhj
Tôi cười lại ẻm, đôi mắt ẻm dễ hút hồn quá…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!