Ôn Nhu Nữ Phụ
Chương 4: Nữ chính thiện lương
“Sao hôm nay, cậu kiên nhẫn vậy nhỉ?”
Jim nhìn cậu bạn im lặng đứng bên cạnh, ngạc nhiên hỏi.
Alex cho Jim một ánh mắt rét lạnh rồi thản nhiên quay người, không thèm để ý đến chú cháu thần kinh kia.
Jim nhìn bóng lưng Alex đi xa, khóe môi dần cong lên nụ cười rực rỡ. Thật là một bất ngờ. Thú vị.
“Đi thôi Lilly. Cậu đi mua cho con một búp bê thật xinh đẹp”
* * *
Thiên Lam rời khỏi Hương Mĩ liền tiếp tục đi dạo phố. Mặc dù ‘Thiên Lam’ đã chuẩn bị khá đầy đủ, dì Nhã Huệ Và Thiên Tuyết cũng mua nhiều đồ cho cô, nhưng có mấy thứ tự mình dạo mua cũng rất vui vẻ.
Az là một nhãn hiệu thời trang mới nổi hai năm qua nhưng lại là nhãn hiệu mới được các bạn trẻ yêu thích nhất. Từ khi ra đời, Az đã là một xu hướng mới đột phá trong phong cách thời trang thế giới. Nghe nói, nhà thiết kế Az là một thiếu nữ trẻ tuổi người Anh. Cô được mệnh danh là “thiên tài nhỏ” của ngành thiết kế khi đưa ra tác phẩm “thiên sứ” nổi tiếng thế giới khi mới 12 tuổi. Tuy nhiên, do ít xuất hiện trước công chúng, nên Az vẫn là một điều bí ẩn trong mắt mọi người.
Nơi đầu tiên Thiên Lam bước tới chính là trung tâm thương mại AEJ. AEJ bắt nguồn từ Anh quốc, là một trong 50 tập đoàn nổi tiếng thế giới. AEJ đã có lịch sử trên 100 năm, và đã bước vào Việt Nam hơn 10 năm. Nơi đây tụ hội rất nhiều những sản phẩm, thương hiệu nổi tiếng cả trong và ngoài nước.
Thiên Lam vừa đẩy cửa vào đã có nhân viên phục vụ chạy tới tiếp đón.
“Chào quý khách, không biết chúng tôi có thể giúp gì cho ngài.”
Thiên Lam rất hài long với thái độ phục vụ của cô gái. Mặc dù cô ăn mặc rất đơn giản, tùy tiện nhưng người phục vụ cũng không có thái độ khinh thị. Rất tốt.
“Tôi muốn mua một vài bộ trang phục và đồ trang điểm.”
“Như vậy, mời ngài lên tầng hai, nơi đây chúng tôi có đầy đủ tất cả các nhãn hiệu trên thế giới.” Phục vụ tươi cười, tận tình chỉ dẫn. “Quý cô có cần tôi theo giới thiệu sản phẩm?”
“Cảm ơn, tôi muốn tự xem một chút.” Thiên Lam lễ phép từ chối.
Nghe cô nói không cần, người phục vụ cũng không níu kéo.
“Nếu có cần, quý khách cứ gọi tôi. Chúc quý khách mua sắm vui vẻ.”
Thiên Lam theo chỉ dẫn của phục vụ lên tầng hai. Cả tầng lâu được chia ra làm 3 phần chính: trang phục, mỹ phẩm và trang sức. Tất cả đều được sắp xếp rất gọn gàng, dễ quan sát và chọn lựa. Bên cạnh còn rất nhiều phục vụ hướng dẫn cho khách hàng mua đồ.
Mới đầu giờ chiều, khách hàng còn rất nhiều. Chủ yếu là những vị tiểu thư, những quý bà ăn mặc rất sành điệu thời thượng.
Thiên Lam chỉ nhìn lướt qua một chút rồi đi chọn đồ bản thân. Kiếp trước, Thiên Lam là một nhà thiết kế nên cô rất khắt khe trong việc chọn đồ. Cô không thích những trang phục rườm rà, đầy phục sức. Với cô, càng thoải mái, càng tự tin. Đặc biệt là với gương mặt babie hiện nay, trang phục xinh đẹp sẽ biến cô trở thành một bình hoa trong mắt người khác.
Thiên Lam nhìn một lượt đều không có một chút yêu thích, ngay cả nhãn hiệu Az đang nổi hiện tại cũng không có món nào cô ưng ý. Vừa nghĩ tới sẽ phải tự động thủ may mặc, cô liền thấy một chiếc váy màu trắng ngần. Chiếc váy dạng lưới, cổ tròn, phía chân là hai hàng kẻ đen, một đậm một nhạt. Mặc dù không có gì phụ tùng, không kiểu cách nhưng lại rất trẻ trung, thoải mái.
Thiên Lam vừa đưa tay ra lấy chiếc váy liền có người nhanh hơn lấy trước.
Tử Nam ướm thử chiếc váy lên người bạn gái, gật đầu.
“Rất xinh đẹp. Chiếc này đi”
Hạ Vi Vi nhìn chiếc váy rồi lại nhìn Thiên Lam. Một búp bê thật đáng yêu.
“Cô ấy cũng nhìn trúng chiếc váy này, hay là mình chọn cái khác đi.”
Nghe cô nói vậy, Tử Nam nhìn chiếc váy trên người cô rồi liếc nhìn Thiên Lam. Đồ hắn nhìn trúng, sao có thể cho người khác được. Huống chi, chiếc váy rất hợp với Vi Vi.
“Cô có thể chọn chiếc khác được không. Tôi thay cô trả tiền. Bạn gái tôi rất thích chiếc váy này. “
Nếu là mọi khi, Thiên Lam có thể rất vui vẻ nhường lại, cũng không cần anh ta trả tiền. Nhưng hôm nay khó khăn lắm cô mới thấy một món ưa thích. Sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.
“Tôi cũng rất thích nó. Anh có thể mua cho bạn gái bộ khác được không? Tất cả ở đây, tôi chỉ nhìn trúng nó.”
Nghe vậy, Tử Nam hơi bất ngờ lại khó chịu. Hắn đã nói vậy, sao cô còn cố tình không tha.
“Cô…”
Hạ Vi Vi kéo cánh tay anh, ngăn lại những lời khó nghe sắp nói. Cô chỉ là con gái nhà bình thường, đối với người giàu có, có thể không xung đột, cô nhất định không muốn xung đột. Nơi đây vốn dành cho con nhà quyền quý, nếu không phải Tử Nam dẫn cô vào, cô cũng không bước vào. Bây giờ cũng không nên để Tử Nam vì cô mà tranh chấp cùng người khác.
“Tử Nam, nhường lại cho cô ấy đi. Em cũng không nhất định phải nó.”
“Vi Vi, em lúc nào cũng lương thiện như vậy, nhưng cô ta…”
Nhìn người yêu lắc đầu, Tử Nam cũng không nói nữa. Hắn bỏ lại bộ váy, quay người bước đi.
Hạ Vi Vi thấy anh bỏ đi, liền đưa chiếc váy cho Thiên Lam.
“Xin lỗi cô, chiếc váy này chúng tôi không cần nữa.”
Tử Nam. Vi Vi. Đó chẳng phải là nam nữ chính sao. Xảy xa mâu thuẫn với nam nữ chính, hi vọng cô sẽ không bị vật hi sinh.
Thiên Lam làm biểu tượng cầu xin trong lòng.
“Tôi cũng xin lỗi. Thật sự khó khăn lắm tôi mới chọn được nó, nên…”
Thấy cô như vậy, Hạ Vi Vi cũng cười. Đúng là một cô gái dễ thương như bề ngoài vậy.
“Anh ấy hơi khó tính, cô thông cảm.” Mỉm cười nhìn bóng dáng đứng đợi cô phía xa “Tôi đi trước. Hẹn gặp cô sau”
“Được” Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi. Bái bai.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!