Âm Mưu Của Nữ Phụ, Mẹ Kế Đến Đây
Quyển 1 - Chương 37: Dị biến
Đường Yêu vui vẻ mang theo một đĩa đồ ăn thơm phưng phức về phòng, nơi có con mèo nhỏ nhà hắn đang ve vẩy đuôi nằm nghỉ. Mấy hôm nay hắn và nàng đã quá… kịch liệt rồi. Hắn cảm giác hình như nàng hơi bị sụt cân một chút, cần phải vỗ béo lên mới được.
Mở cửa,đập vào mắt Đường Yêu là một thân hình trắng nõn đang ngồi trước cửa sổ. Mái tóc đen mượt tùy ý xõa xuống, ánh trăng mờ nhạt bao phủ cơ thể hoàn mỹ, khiến cho người ta có ảo giác cô một vầng hào quang đang bao phủ cô gái. Cao quý, chói mắt, nhưng Đường Yêu lại không thích cảm giác này. Một vẻ đẹp đến không thực, giống như một khắc sau, cô gái ấy sẽ biến mất khỏi nơi này, tan biến dưới ánh trăng mờ ảo.
“Tam Nhi, lại đây nào.” Vứt suy nghĩ khiến hắn cảm thấy quái dị kia ra sau đầu, Đường Yêu mỉm cười mị hoặc, đem đồ ăn để lên bàn.
Tam Tiền Tam mơ màng quay đầu lại, nghe thấy tiếng gọi của Đường Yêu thì cơ thể không tự giác được bước đến chỗ hắn.
Đường Yêu thấy vậy thì ý cười càng thêm đậm, trong tim là cảm giác thỏa mãn cùng hài lòng. Ỷ lại hắn như thế sao? Cảm giác này lại khiến hắn thấy rất thích thú. Còn vì sao lại thích thì hắn vứt ra sau đầu không thèm nghĩ đến. Đường yêu nghiệt à, anh không cảm thấy đôi khi bản thân cần phải động nào một chút hay sao? Việc này mà không quan trọng ấy hử?
Bế thốc cơ thể nhỏ bé của nàng lên, Đường Yêu vui vẻ gắp từng chút thức ăn một bồi Tam Tiền Tam. Tất nhiên là ngoài một cái tay đang gắp thức ăn thì cả miệng lẫn cái tay còn lại cũng chẳng an phận mà di chuyển lung tung ăn đậu hũ của nàng.
Ăn từng miếng nhỏ mà Đường yêu nghiệt gắp cho, Tam Tiền Tam còn đang miên man suy nghĩ lung tung. Cơ thể càng ngày càng kì lạ. Con yêu nghiệt kia chỉ cần khẽ khiêu khích một chút mà đã mất đi khống chế. Dị năng tinh thần khống cũng tăng lên đến 24% mà không nhờ chút tác động nào.
Chẳng lẽ là vì cái thứ thuốc kì quái mà mấy hôm trước tên kia tiêm vào người nàng?
Tinh thần khống hệ không giống với mấy hệ dị năng khác, chỉ cần chăm chỉ tu luyện và có thiên phú là được. Thiên phú thì khỏi nói, người không có thiên phú thì làm sao mà có dị năng cao cấp này được chứ? Tu luyện? Cho dù tu luyện cũng chả ích gì. Thứ mà dị năng tinh thần khống cần chính là “khống” và “năng”.
“Khống” là khống chế, trụ cột căn bản nhất. NLTT ( năng lượng tinh thần – nếu bạn nào đã quên mất) cứ bay tán loạn trong não thì đầu sẽ nổ tan như đậu hũ bị đập. Bởi vậy mới nói, hơn 99% dị năng giả tinh thần khống bị chết non do nổ não từ trong bụng mẹ. Thiên phú càng cao thì NLTT càng lớn, tỉ lệ sống sót càng là nhỏ nhoi. Người may mắn sống sót thì càng mệt mỏi hơn, “khống” không tốt thì chết như chơi.
Tựa như cô bé Lạc Tâm kia, thiên phú “khống” không tồi nên mới sống lay lắt được đến hôm nay, thế nhưng nếu không có nàng giúp đỡ thì sớm muộn gì cũng sẽ chết vì năng lực “khống” không đủ để khống chế nguồn năng lượng đang dần nhồi lên trong đầu.
Trừ phi nó tấn cấp lên 20%, đạt được năng lực khống chế các dòng năng lượng một cách hoàn mỹ thì may ra. Thế nhưng trước lúc đó, nàng phải giúp nó trấn áp năng lượng TT trong đầu đã.
Thế nhưng, tại sao nàng cứ cảm thấy có một điều gì đó rất nguy hiểm ở chuyện này vậy? Thôi kệ, tạm thời quên đi chuyện đó.
“Năng” thì rất đơn giản – năng lượng. Bổ sung năng lượng vào đầu thì sẽ tấn cấp, vậy thôi. Tuy nhiên càng lên cao thì năng lượng cần để tấn cấp lại càng nhiều. Cũng không thể lỗ mãng tống một đống năng lượng vào đầu được, như vậy sẽ dễ bị bạo tạc năng lượng, não nổ tung. Giống như lúc nàng hấp thu năng lượng ở Tà gia vậy, không có Tà Thiên thì có lẽ nàng đã không qua khỏi.
Ngoài những vật chứa năng lượng tự nhiên ra, nàng cũng có thể hấp thụ năng lượng của một số hợp chất lạ. Hôm nay tự nhiên lại tấn cấp lên 24%, điều này rất bất bình thường! Chắc chắn là bởi cái thứ thuốc kì lạ kia của Đường Yêu rồi!
Thuốc ẩn chứa năng lượng, thường chẳng phải thứ tốt đẹp gì…
Phút chốc, Tam Tiền Tam bị lưỡi của Đường Yêu vờn trên môi mà tỉnh lại. Đối diện với nàng là nụ cười khiến tim người ta đập nhanh kia. Cơ thể thì đã sớm bị hắn đem lên chiếc giường thuần một màu đỏ kia.
“Sao vậy? Thất thần ư?” Hắn ngậm môi nàng, thủ thỉ hỏi.
Tam Tiền Tam lại cảm thấy được cơ thể đang khao khát, hơi nhăn mày một chút rồi vòng tay qua cổ hắn. Hạ thể đã sớm ướt át một mảnh cùng môi lưỡi cơ khát nói rõ lên tất cả.
“Ngươi làm cơ thể ta kì lạ!” Không phải câu hỏi, là khẳng định chắc chắn.
Đường Yêu mỉm cười giữ im lặng, cơ thể khẽ lật, áp nàng xuống bên dưới. Nhìn cơ thể nhỏ nhắn dưới thân, hắn cảm thấy mình lại sắp t*ng trùng thượng não tiếp rồi. Không thể hiểu nổi, nhìn thấy nàng liền muốn thượng nàng, thượng nàng xong lại muốn thượng tiếp, thượng mãi, thượng đến hết đời.
Đáp án thì yêu nghiệt đã sớm nghĩ đến, thế nhưng tên ngu ngốc nào đó lại gạt phăng đi không muốn nghĩ. Kì thật, EQ của họ Đuờng kia rất thấp a…
Đường Yêu liếm môi muốn bắt đầu một vòng mới thì một tiếng “ầm” không thiện ý chút nào phá tan khung cảnh mờ ám.
=== ====== =========
Hế nhô, bạn Cá đã trở về sớm hơn dự kiến rùi đây ^_^~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!