Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~
Chương 25: Tình cảm khó lý giải
Tình yêu là một thứ khó lý giải nhất trên đời .Có đôi khi người này yêu người kia nhưng không được đáp lại, đến khi buông tay thì người kia lại
quay qua theo đuổi người này.
Cô yêu hắn nhưng không được đáp lại, đến khi buông tay thì hắn lại theo đổi cô.
Như vậy, hắn có tính là người đàn ông tồi?
Có lẽ có.
Di Di đã nói.
Hắn là thằng đàn ông tồi tệ.
Hắn không biết trân trọng.
Ngu ngốc trong tình cảm.
Tại sao hắn thông minh như vậy, EQ lại thấp đến đáng thương!?
Buổi trưa ở văn phòng giám đốc là sự âm u đến tội nghiệp. Vị boss nào đó vò đầu bứt tai vì nghĩ tới đường tình trắc trở.
Hắn tự kỷ, hắn đã giải quyết xong công việc. Và giờ, hắn lại rảnh rỗi để suy nghĩ về Di Di.
Hồi trước. Cô luôn mềm mại. Nhưng hắn bỏ qua.
Hồi trước. Cô luôn cho hắn ly coffee mỗi sáng. Và lồng cơm rất to. Nhưng hắn coi đó là điều bình thường.
Hồi trước. Cô luôn nấu cơm cho hắn mỗi tối. Hắn chỉ nhàn nhạt ăn.
Hồi trước. Cô yêu hắn. Hắn không có tình cảm gì.
Bây giờ? Thảm! Quá thảm!
—————–
Tố Tố vẫn ở nhà Lý Thường Nhu. Cô đang một bộ mèo con tựa vào ngực anh.
Cảnh tượng u ám. Âm thanh âm u rùng rợn. Anh một bên nhàm chán ăn miếng khoai tây chiên cô dâng trực tiếp vào miệng. Cô chú tâm nhìn màn hình, bàn tay vẫn lặp đi lặp lại hành động ‘dâng thức ăn’ cho anh.
Hết rồi? Hành động được phép dừng lại. Anh cúi đầu nhìn cô, lại tiếp tục nhàm chán nhìn màn hình.
Tố Tố không nói gì. Cầm ly nước uống.
‘Rột, rột’ Lý Thường Nhu đã tự nhiên uống một chút. Ấn lại ống hút vào miệng cô, nhất thời. Tố Tố cười ngu ngốc!
Mẹ kiếp! Cô đúng là không có tiền đồ!
——————
‘Đau quá’ Song Song nhăn mặt. Cô sốt rồi. Nhưng nhà cô đã không còn thuốc hạ sốt cùng kháng sinh.
Choáng váng truyền vào trung tâm thần kinh não bộ.
‘A’…
– Cự Giải, phiền anh mua giúp tôi thuốc hạ sốt. Cảm ơn.
Cả người cô ngã xuống đất. Một màu đen bao trùm. Chiếc điện thoại không ngừng truyền tới tiếng mắng chửi.
Cự Giải rất muốn mắng người! Nhưng cô y tá của hắn bị bệnh, lần sau, nhất định….Hắn sẽ vứt điện thoại đi rồi mới ở cùng bạn gái!
Nghiến răng nghiến lợi. Bàn tay Linda sờ vào cơ ngực quyến rũ.
‘Mặc kệ vậy!’
– Giải, anh đi?
– Không, anh sẽ ở với cưng.
‘Chụt’
– Nhưng, là lần sau. Cưng về đi.
Hắn nhanh chóng lái xe đến nhà y tá Song.
—————
Trên giường to lớn, nữ nhân chăm chú nhìn quyển sách to đùng trước mặt. Cơ thể cô bị chiếc chăn bông che đi nên nhìn có vẻ nhỏ bé đáng yêu.
Di Di đang uống nước mơ ngâm.
Mọi hôm cô phải cày thêm vài cuốn tiểu thuyết mới yên tâm ngủ được.
Hôm nay, đồng hồ mới 8:30. Mắt cô đã muốn không mở nổi nữa.
Oáp, để cuốn sách xuống bên cạnh.
Vươn tay tắt đi bóng đèn.
‘Đêm rồi, ngủ ngon’
Một sinh linh nghe thấy, cũng yên ổn không di chuyển trong không gian nhỏ bé nữa.
‘Ma ma, ngủ ngon nhé. Tiểu Linh sẽ ngoan nga..’
_Round_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!