Kế Phụ
Chương 22
“Nhị thúc hiện tại đang chơi miệng nhỏ *** đãng phía trên của em nên tạm thời không rảnh! Hai tiểu tao huyệt phía dưới tạm thời chỉ có thể dựa vào chính em hầu hạ rồi!” Y cười tà ác nói, bàn tay *** ô vuốt ve xoa nắn hai lỗ nhỏ đỏ rực chảy đầy nước mật đào. Ngón tay y dính đầy chocolate, chocolate bị y trét lên khắp hai cánh mông ửng đỏ, sắc tình đến nỗi làm người ta không chịu được.
“Hừ ừ… Ca… A… Ngô…” Điền Vũ Mặc nhướng mắt nhìn y, có ý muốn hỏi y làm vậy là ý gì. Nhưng khi mở miệng ra tất cả đều là tiếng rên rỉ không rõ ràng.
“Ngu ngốc! Đơn giản thế mà cũng không hiểu. Ý là kêu em dùng tay hầu hạ hai tiểu tao huyệt, tự mình thao mình, tự mình an ủi. Bây giờ đã rõ chưa tiểu *** đãng!” Y cố ý lợi dụng cơ hội ra sức vỗ mạnh xuống cánh mông hồng hồng của con riêng. Y sớm đã khao khát đánh vào hai cánh mông khả ái của con riêng lâu rồi.
“Ngô… Ngô ngô… Ừ a… A… A a…” Dục vọng cứng lên, sau khi Điền Vũ Mặc nghe xong cũng không tức giận. Ngược lại ánh mắt chợt sáng lên, vội vàng đem hai bàn tay nhỏ bé lần mò xuống hạ thể. Sau đó, hai ngón tay mãnh khãnh cắm vào xoa dịu hai lỗ nhỏ đang vô cùng ngứa.
“Chờ một chút! Chỉ cho phép em chơi tiểu hậu huyệt, không được phép chơi tiểu mật hoa! Em đừng có thọc bậy thọc bạ! Màng trinh kia là của lão tử! Nó chỉ có thể để nhị thúc xuyên qua, phá rách thôi!” Y đột nhiên nhớ lỗ nhỏ phía trước của con riêng vẫn còn là xử nam, vội vàng ngăn lại. Kéo tay trái của hắn lại chỉ cho phép hắn dùng tay phải chơi tiểu cúc huyệt. Hiện tại Tiểu Mặc kích động như thế nếu hắn không cẩn thận chọc thủng màng trinh, như thế thì hỏng bét! Màng trinh kia chỉ thuộc về một mình tiểu huynh đệ của mình. Ai cũng không được phép cướp mất, càng không thể để cho Tiểu Mặc v́ tự an ủi mà chọc thủng mất.
“Ừ ngô… A… A… A a… Ngô a… A…” phía trước của Điền Vũ Mặc cũng vô cùng ngứa nhưng hắn không dám cải lại lệnh của y, biết điều gật đầu. Ra sức thọc vào tiểu cúc huyệt, miệng không ngừng phát ra *** âm tự an ủi. Hành động vô cùng bạo dạn, lẳng lơ của Điền Vũ Mặc thật làm ngươi ta khó có thể tin được hắn chỉ mới có mười ba tuổi, vẫn chỉ là một đứa trẻ vị thành niên. Xuân dược của Long Cửu uy lực quả thật quá kinh người. Thánh nữ cũng có thể biến thành *** phụ!
“Tiểu *** phụ, tự mình chơi tiểu tao huyệt của mình, có phải rất thoải mái hay không. Nhìn em thật sảng a…Đúng chính là làm như vậy, dùng ngón tay ngoáy một vòng bên trong, sau đó lại dùng móng tay cào cào tao thịt bên trong…” Y nhìn con riêng vì mình khẩu giao, ăn đại nhục bổng của mình rồi còn tự an ủi. Nhìn ngón tay *** đãng đâm vào tiểu hậu huyệt của hắn làm y lại chảy máu mũi nữa rồi, phân thân cũng vô cùng trướng sắp nhịn không nổi nữa.
Y không để cho con riêng ăn tinh hoa của mình, vội vàng rút đại nhục bổng ra sau đó bắn hết lên mặt con riêng. Tinh dịch vừa nồng vừa nhiều phun đầy lên khuôn mặt khả ái, và mái tóc đen nhánh của Tiểu Mặc. Chất dịch màu trắng day đầy lên cái trán thanh tú mịn màng, lông mày tú khí, lông mi dài dài như cánh bướm, cánh mũi xinh đẹp, làn môi hồng diễm lệ, hai gò má đỏ ửng…còn xót lại một chút phun lên trước ngực hắn. Tiểu anh đào bên trái đúng lúc bị một vệt lớn dịch thể bắn lên. Cả người dính đầy dịch thể của y, *** đãng quyến rũ đến độ phụ nữ nhìn thấy cũng có thể vọng động.
“Tiểu kỹ nữ, em thật xinh đẹp!” Y nhìn chằm chằm vào đống dịch thể dính trên người con riêng, máu mũi chảy ra càng dữ dội hơn, kích động khen. Nắm lấy côn th*t còn đang xuất thịt nhét lại trở vô miệng của con riêng, đem phần dịch thể còn dư lại bắn hết vào trong miệng của con riêng (=.=||||)
Điền Vũ Mặc không chỉ không chán ghét muốn nhả ra mà ngược lại cái miệng nhỏ nhắn ra sức há to tiếp nhận ban thưởng của y, đem toàn bộ dịch thể còn xót lại nuốt hết vào. Tinh dịch mùi vị tanh tanh càng thêm kích thích cơ thể hắn, dục hỏa cháy hừng hực. Bởi vì mùi vị đặc thù của giống đực, cả người Điền Vũ Mặc như mê muội, làm cho hắn như si như cuồng hoàn toàn không còn biết bản thân đã làm gì nữa. Y bắn đã hoàn toàn cạn kiệt, hắn thấy thế liền rút ngón tay trong mông đít ra, ra sức xoa nắn kích thích côn th*t của y. Dùng sức bú, muốn mút sạch dịch thể của y, “A… Ăn thật ngon… Tôi còn muốn… Ô, ba ba tôi muốn dịch thể… Mau cho tôi dịch thể của ba…”
Y nghe thấy vậy, đại nhục vừa mới bắn xong chưa tới một giây liền nhanh chóng cứng lên trong miệng của con riêng. Y rút đại nhục bổng ra, phấn khích mắng: “Xú tiểu tử, tiểu lẳng lơ, lại muốn dịch thể của ba ba nữa rồi hả! Thật hạ tiện! Không phải mới cho em ăn no rồi sao! Thật không biết xấu hổ!”
“Ba ba cho tôi đi! Nhi tử muốn dịch thể của ba ba… Ô ngô… thật ngọt….người ta muốn dịch thể, nhị thúc mau cho tôi đi….” Điền Vũ Mặc lấy ngón tay quệt đống dịch thể trên mặt, ngậm vào miệng, ánh mắt đáng thương cầu khẩn nói. Đôi mắt ngập nước, dày đặc xuân tình nhìn thẳng vào đại nhục bỗng vừa mới cứng lên của cha kế.
“Xú tiểu tử, nhanh lên giường! xem hôm nay lão tử sao thu thập cái dạng tiểu *** phụ thích phát tao này. Cho em biết sự lợi hại của lão tử!” Y lau máu mũi trên mặt, kích động mắng, ra sức đánh lên cái mông tròn đầy đặn của con riêng phát ra thanh âm *** tục.
“Nhị thúc, mau tới đây chơi tiểu tao huyệt của người ta đi, nhi tử ngứa quá a…” Điền Vũ Mặc lập tức cao hứng gật đầu, thân thể mềm nhũng ngồi bật dậy, mút lấy dịch thể và chocolate dính trên tay, vội vàng bò lên giường, mở hai chân ra chờ đợi y. Hắn biết y sẽ nhanh chóng thao hắn, hai tiểu tao huyệt rất nhanh sẽ không còn…cảm thấy ngứa như thế này nữa…
“Tiểu *** phụ, ba ba tới đây!” Y kích động kêu to, nắm lấy côn th*t cứng như sắt trực tiếp nhào tới môn hộ đang mở rộng giữa hai chân ngọc. Đại côn th*t như muốn trực đảo hoàng long* đâm thẳng tới tiểu mật huyệt. Nhưng bởi vì y kích động quá độ, đâm vào quá mãnh liệt…nên cắm nhằm vào tiểu cúc huyệt bên dưới. (*hùng dũng thẳng tiến)
“A ──” mặc dù mới vừa bị cha kế khai thông qua nhưng đại nhục bổng quả thật quá lớn,vừa cắm vào đã cảm thấy đau mãnh liệt làm thân thể Điền Vũ Mặc trong nháy mắt giống như bị chặt làm hai, đau đến mức hắn phải thét to lên.
“Móa nó, đâm nhằm lỗ! Nhưng không sao, lão tử sẽ thao cái mông nhỏ trước làm cho mông nhỏ sảng khoái đủ rồi mới thao tiếp mật huyệt phía trước! Rõ ràng hôm qua mới bị lão tử khai bao, nhưng hôm nay lại giống như chưa từng được chơi qua, vẫn còn rất chặt a!” Phát hiện mình thế nhưng lại đâm nhằm lỗ, y nhíu mày, buồn bực một lúc lâu, nhưng y rất nhanh liền lộ ra nụ cười. Chơi lỗ nào cũng như nhau, hôm nay hai lỗ nhỏ của con riêng chỉ thuộc về một mình y. Y sẽ không buông tha lỗ nào hết!
“A…ngứa a…nhanh nhanh một chút thao lỗ nhỏ của tôi…aa…van xin ông nhanh nhanh một chút, lấy đại nhục bổng chơi lỗ nhỏ của tôi… A a… Thật là nhột… Ô…” Đau đớn còn chưa giảm bớt, cơn ngứa liền xông tới. Cúc huyệt bị ngấm xuân dược đã lâu liền điên cuồng mút thật chặt đại nhục bổng của y. Điền Vũ Mặc dường như đã quên hết cơn đau, liền đáng thương cầu khẩn cha kế.
“Tiểu lẳng lơ, con thật là thiên hạ đệ nhất tiểu *** đãng! Trừ việc van xin tôi chơi tao huyệt của em, em cũng không còn biết đến việc gì khác! Muốn tôi chơi em, biết tôi là ai không? có phải chỉ cần là côn th*t thì bất cứ tên đàn ông nào cũng có thể chơi mông em không? Em cũng đều cầu xin bọn họ như vậy?” Cử chỉ *** đãng lẳng lơ của hắn làm y đột nhiên có chút tức giận, căm tức mắng. Ra sức cắn lên cái cổ đỏ ửng, lưu lại một dấu răng lên dọa người, sắp bật máu!
“Không…nhi tử ngoan sẽ không…ông là ba ba của tôi…tôi tôi chỉ để cho ba ba chơi…hai lỗ nhỏ của tôi…aa..ba ba tốt, nhi tử van xin người nhanh nhanh chơi ta đi… Ô ô… Cái mông thật là ngứa….ô ô…aa..” Điền Vũ Mặc lắc đầu, cố đè nén cơn ngứa lại, tiểu huyệt động như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến chạy loạn, vô cùng ngứa. Vươn tay nắm lấy cánh tay tráng kiệt của y, khóc lóc cầu xin, còn lấy lòng liếm lấy môi y. Nói cũng thật kỳ quái, mặc dù hắn sốt cao, nóng đến sắp bất tỉnh lại còn bị trúng xuân dược. Điên cuồng muốn được thao, ý thức gần như hoàn toàn tan biến. Vốn dĩ là không thể nhận ra ai với ai rồi, nhưng hắn vẫn có thể thanh tĩnh biết rõ người đàn ông trước mặt chính là cha kế của hắn. Là người duy nhất có thể cứu được hắn. Vốn dĩ đối với y tràn ngập oán hận, hiện tại không biết đã bị khóa chặt ở nơi nào rồi
“Nhi tử ngoan! Em phải vĩnh viễn nhớ kỹ, em chỉ có thể để cho một mình ba ba đụng vào. Hai lỗ nhỏ của em chỉ có thể để một mình ba ba chơi. Nếu không ba ba sẽ làm em hối hận cả đời! Nhớ rõ chưa?” Y hài lòng gật đầu, nắm lấy chiếc cằm thon nhọn của con riêng, tàn bạo cảnh cáo. Con riêng chỉ thuộc về mỗi mình y, nếu như ai dám đụng vào đồ vật của mình…hắn sẽ phải chết!
“… Nhớ… Ngô… Nhớ! Nhi tử chỉ thuộc về mỗi mình ba ba…ba ba tốt, nhi tử thật không được nữa rồi….ngứa quá…ba ba nhanh thao tôi đi…… Ô ô… Van ba ba…” Y vẫn bất tĩnh bất động trong thân thể của hắn, giống như khát khao tới cực điểm nhưng không được thỏa mãn. Điền Vũ Mặc thống khổ khóc lớn, không biết tại sao y lại hư như thế, hành hạ tàn nhẫn mình như vậy. Hậu huyệt mút lấy đại nhục bổng của y, mị thịt nuốt vào nhả ra ngày càng lợi hại hơn, giống như hận không thể đem đại biểu cường tráng giống đực đó cắn xé, nuốt sạch.
“Tiểu lẳng lơ, đừng kẹp nữa! Ba ba lập tức sẽ thỏa mãn em, ra sức đâm chết em, để em hài lòng!” Y bị kẹp chặt chịu không nỗi, cuối cùng cũng bỏ qua cho hắn. Nâng eo hắn lên, đại nhục bổng uy vũ ra sức công kích hậu huyệt vô cùng nóng ướt, mềm nhỏ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!