Luyến Tình - Phần 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
580


Luyến Tình


Phần 18


“Cuối cùng cũng về nhà, vẫn là ở nhà tốt nhất!” Trịnh Quân ôm hai con trai mở cửa, cao hứng kêu lên. “Hai bảo bối, trở về nhà vui không?” Trịnh Quân cúi đầu hỏi hai đứa con trai trong lòng.
“Vui!” Hai tiểu tử trăm miệng một lời đáp.
“Bất quá hình như mẹ không được vui!” Anh Hùng nhìn sắc mặt không tốt của Chu Tình đang đứng sau phụ thân, nghi hoặc ngẩng đầu nói với phụ thân.
“Ân! Từ lúc trở về mẹ vẫn không chịu cười một cái!” Vô Địch gật đầu phụ họa, đồng dạng vẻ mặt mê hoặc. Có thể về nhà, tất cả mọi người đều thực vui vẻ, vì sao chỉ có một mình mẫu thân là mất hứng?
“Mẹ các con bị đau bụng, trước tiên các con mau về phòng chơi, để ba ba giúp mẹ chữa bệnh!” Trịnh Quân nhìn Chu Tình, tà ác giơ lên khóe môi, nói với hai con.
Chu Tình lập tức hung hăng trừng lại nam nhân, bởi vì bọn họ bị mọi người phát hiện l*m t*̀nh trong công viên, hại y không còn mặt mũi ở lại trấn nhỏ, đành phải suốt đêm mang hai đứa nhỏ cùng nam nhân quay về nhà, cũng không còn mặt mũi nói lời từ biệt với Huệ di, chỉ có thể viết thư xin lỗi Huệ di, đồng thời xin Trịnh Quân một số tiền cho nàng, để cảm tạ nàng đã chiếu cố y trong khoảng thời gian qua.
“Hảo, ba ba mau chữa khỏi cho mẹ nha!” Hai hài tử đều rất sợ
Trịnh Quân, không dám cãi lời hắn, lập tức nhu thuận đáp ứng.
“Các con yên tâm, hết thảy giao cho ba ba!” Trịnh Quân gật đầu, sau khi nhìn hai con trai rời đi, lập tức quay đầu ôm lấy Chu Tình. “Tiểu bạch thỏ, không cần tức giận, xem ngươi dọa con kìa!”
“Tránh ra, sau này ngươi đừng gặp ta nữa!” Chu Tình tức giận đẩy nam nhân, hắn còn dám nói, tất cả đều do hắn làm hại, do hắn mà mặt mũi của mình mới mất hết.
“Làm sao? Ngươi sinh khí với ta làm gì, cũng không phải do ta hại ngươi bị phát hiện, rõ ràng là do ngươi kêu rất tao, không có chút quan hệ nào đến ta!” Trịnh Quân nhíu mày, tà ác cười xấu xa nói.
“Ngươi… Ngươi…” Chu Tình tức thiếu chút nữa hộc máu, loại lời nói vô sỉ này hắn cũng thốt ra được, y hội kêu như vậy… còn không phải do hắn hại.
“Bộ dáng tức giận của ngươi hảo đáng yêu, thân một cái!” Trịnh Quân vẫn ác liệt như vậy, cười ha ha, ôm Chu Tình hôn một cái.
“Ngươi hỗn đản, sau này ta sẽ không để ý tới ngươi nữa!” Chu Tình tức giận đến khóc lên, nước mắt trong suốt từ hốc mắt chảy ra.
“Tiểu bạch thỏ, sao ngươi lại khóc? Ta chỉ nói giỡn thôi mà, cầu ngươi đừng khóc!” Trịnh Quân vội vàng lau nước mắt trên mặt y, kinh hoảng dỗ dành. Tiểu bạch thỏ này sao lại yêu khóc như vậy, giống như một
cái vòi rồng.
“Vì sao ngươi cứ thích khi dễ ta, ta ghê tởm ngươi, ta muốn ly hôn với ngươi! Ngươi này trứng thối!” Chu Tình buồn bực hung hăng đánh hắn vài cái, khóc kêu lên.
“Tiểu bạch thỏ, ta sai rồi, ngươi đừng khóc! Ngươi khóc ta sẽ đau lòng!” Trịnh Quân trợn mắt, vội vàng xin lỗi. Ai, tiểu bạch thỏ đáng yêu như vậy, ai mà chẳng muốn khi dễ y! Bất quá tiểu bạch thỏ thật sự lớn mật hơn trước kia nhiều, cũng dám dùng ly hôn uy hiếp hắn!
“Gạt người, nếu đau lòng ta, ngươi sẽ không thường xuyên khi dễ ta!” Chu Tình lại đánh nam nhân thêm hai làn, mới đình chỉ khóc, xoa xoa ánh mắt. Nghĩ quá mất mặt, y lại bất tri bất giác khóc, sau này y không thể khóc như vậy nữa, nếu không sẽ bị nam nhân xem thường.
“Ai kêu ngươi đáng yêu như vậy, làm cho người ta nhịn không được muốn khi dễ ngươi!” Trịnh Quân ha ha cười nói.
“Ngươi lại giễu cợt ta?” Tiểu bạch thỏ đáng yêu lập tức trừng lớn mắt, khí đô đô nhìn hắn.
“Ta không có ý đó, ta chỉ là khen ngươi đáng yêu!” Trịnh Quân nhìn bộ dạng đáng yêu của Chu Tình, nhịn không được bật cười thất thanh. Tiểu bảo bối nhà hắn, sao lại đáng yêu như thế, đáng yêu đến độ làm người ta muốn cắn y một ngụm.
“Không cho phép cười, nếu còn cười nữa ta sẽ không bao giờ để ý đến
ngươi!” Chu Tình đỏ bừng mặt, tức giận uy hiếp.
“Hảo, ta không cười! Tiểu mỹ nhân của ta, đừng nóng giận! Lão công đã một ngày không ăn gì, sắp đói chết, ngươi nhanh đi làm cơm đi!” Trịnh Quân ngoài miệng nói không cười, nhưng thực tế lại cười vài tiếng mới dừng lại, rồi ôm eo nhỏ của Chu Tình làm nũng.
“Tốt nhất đói chết ngươi!” Chu Tình tức giận nói, nhưng vẫn không đành lòng để nam nhân đói, nhanh chóng chạy vào phòng bếp xem thử có cái gì có thể ăn không để nam nhân lấp đầy bụng.
Nhìn thân ảnh bận rộn trong bếp của Chu Tình, nam nhân liền giơ lên khóe môi, từ sau khi tiểu bạch thỏ thay đổi trở nên lớn mật hơn rất nhiều, biết tranh luận với mình, nhưng lại có một phen khôi hài khác, vẫn đáng yêu như vậy! Sau khi trải qua một phen sóng gió, tiểu bạch thỏ cuối cùng cũng về lại bên người hắn, hắn sẽ không bao giờ để y rời khỏi hắn lần nữa!

“Lão bà, làm tốt chưa? Bụng lão công ngươi đói muốn chết! Nếu không làm tốt, cẩn thận lão tử đánh mông ngươi!” Trịnh Quân dã man bá đạo nói với Chu Tình.
“Còn chưa xong, ngươi nhẫn nại một chút, ta lập tức sẽ chuẩn bị tốt!” Chu Tình bất đắc dĩ quay đầu trả lời, trong mắt đầy ý cười. Gia khỏa bá đạo này, đời này đừng hy vọng hắn thay đổi, sau này mình chắc sẽ thường
xuyên bị khi dễ. Bất quá cuối cùng bọn họ lại được ở cùng một chỗ, chỉ cần bọn họ yêu nhau, chuyện khác không cần so đo, dù sao tình yêu cần tôn trọng đồng thời cũng cần bao dung…
Trong lúc Chu Tình tưởng mọi chuyện đã giải quyết êm đẹp, thật không ngờ còn có một hồi gió lốc chờ bọn họ. Ngay ngày hôm sau bọn họ trở về, Chu Tình đang ngủ thì bị một trận chuông cửa vội vàng đánh thức.
Chu Tình mở mắt, nhu nhu hai mắt nhập nhèm buồn ngủ, vẻ mặt nghi hoặc. Mới sáng tinh mơ, ai lại gõ cửa sớm như vậy?
Chu Tình nhìn Trịnh Quân bên cạnh, Trịnh Quân không bị tiếng chuông cửa đánh thức, vẫn đang ngủ say. Chu Tình gợi lên khóe miệng, không đành lòng đánh thức hắn, bỏ ra cánh tay sắt đang ôm eo mình, nhẹ nhàng xuống giường, nhanh chóng mặc xong quần áo rồi đi xuống lầu mở cửa, xem ai lại đến sớm như vậy?
Khi Chu Tình vừa mở cửa, sau khi nhìn thấy người bên ngoài, lập tức lắp bắp kinh hãi, đương trường bị dọa đến choáng váng. Trời ạ! Sao lại là bọn họ!
Ngoài cửa có một đôi vợ chồng trung niên đang đứng. Hai người một thân quý khí, vừa tấy liền biết không phải người thường. Nam nhân hàn sương đầy mặt, tựa như đang phi thường tức giận, đứng bên cạnh hắn là một phu nhân xinh đẹp, vẻ mặt bình
tĩnh, khóe môi mỉm cười thản nhiên, vẫn luôn cao nhã mê người như vậy.
“Ba, Tâm di, các người hảo, mời vào ngồi!” Nhìn hai người ngoài cửa, Chu Tình nửa ngày mới hồi phục tinh thần, nhanh chóng cung kính nói, trong thanh âm tràn ngập khẩn trương. Có chuyện gì sao, sao phụ thân cùng kế mẫu của Trịnh Quân lại đột nhiên đến đây?
“Trịnh Quân đâu?” Trịnh phụ ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho Chu Tình, mang Trình Tâm vào nhà, mở miệng hỏi, trong thanh âm lạnh như băng thể hiện rõ sự tức giận.
“Hắn đang ngủ! Con lập tức đi gọi!” Chu Tình vội vàng trả lời, vừa định lên lầu gọi Trịnh Quân, không ngờ Trịnh Quân không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy, đang đi xuống lầu.
“Không cần gọi, tôi đã dậy rồi!” Trịnh Quân mặc áo ngủ đi xuống. “Mới sáng sớm tinh mơ lại chạy đến nhiễu loạn giấc ngủ của người ta, có chuyện gì?” Trịnh Quân nhìn thấy Trịnh phụ cùng Trình Tâm cũng không kinh ngạc, thái độ rất lãnh đạm, trên mặt không một tia tôn kính.
Thái độ của Trịnh Quân làm Trịnh phụ càng thêm tức giận, hắn cố gắng ngăn chặn lửa giận, hỏi: “Nghe nói ngươi đã nghỉ học, chuyện này có thật hay không?”
“Là thật! Nguyên lai hai người đến vì chuyện nhỏ này, tôi còn tưởng Trịnh gia đã xong rồi, hoặc là địa cầu hủy diệt!”
Trịnh Quân vân đạm phong khinh điểm đầu, còn nói giỡn, một chút cũng không thèm quan tâm sắc mặt của phụ thân mình có bao nhiêu khó coi.
Nghe vậy, Chu Tình kinh hãi. Trịnh Quân nghỉ học? Sao y không biết! Y luôn cảm thấy kì quái, hiện tại đã là thời điểm khai giảng, vì sao Trịnh Quân còn ngốc ở nhà, không quay lại trường học, y đang chuẩn bị hỏi hắn!
“Sao ngươi lại nghỉ học?” Không đợi Chu Tình hỏi Trịnh Quân, Trịnh phụ đã giành hỏi trước, sắc mặt ngày càng khó coi.
“Không muốn học!” Trịnh Quân ngồi xuống sô pha, dày đánh ngáp, trả lời phi thường đơn giản. Hắn không muốn rời khỏi tiểu bạch thỏ, chuyện lần này làm hắn hiểu được, một mình ra ngoài đọc sách để tiểu bạch thỏ ở nhà là một chuyện rất nguy hiểm, hắn không bao giờ cho phép xảy ra chuyện tương tự.
“Cái gì? Mày điên à! Mày có biết tao vì muốn cho mày học ở Không Đại, đã tốn bao nhiêu tiền không? Mày cũng dám nói không học với tao!” Trịnh phụ thiếu chút nữa tức giận hộc máu, chỉ Trịnh Quân giận dữ hét, nếu không phải Trình Tâm kéo hắn, hắn đã sớm xông lên cho Trịnh Quân một bạt tai. Trong mắt tiểu tử này hoàn toàn không có người phụ thân như hắn, chuyện nghỉ học trọng đại như thế mà nó không báo cho bọn họ một tiếng, nếu không nhờ hiệu trưởng gọi điện thoại
nói cho hắn, hắn sẽ không biết chuyện gì.
“Lão bà thiếu chút nữa chạy, còn học cái rắm!” Trịnh Quân không kiên nhẫn mắng, lão nhân kích động gì chứ, chẳng qua không đọc sách mà thôi, cũng không phải muốn đi tìm cái chết. Đối mặt với người phụ thân này, Trịnh Quân luôn không biết viết hai chữ “Tôn kính”!
“Nguyên lai hết thảy đều do ngươi!” Trịnh phụ lập tức hung hăng nham hiểm trừng Chu Tình, ánh mắt lạnh như băng, Chu Tình sợ tới mức đánh cái rùng mình. “Ngươi quả nhiên là một cái họa thủy, ta lệnh cho người lập tức ly hôn với Trịnh Quân, không được tiếp tục bám theo Trịnh Quân!” Trịnh phụ nhíu mày mắng, tuy không biết rốt cuộc là chuyện gì, nhưng hắn luôn không thích đứa con dâu đặc thù có tính cách yếu đuối này, đã sớm muốn cho y rời khỏi Trịnh Quân, nhưng bất đắc dĩ Trịnh Quân thực thương y, làm sao cũng không muốn rời khỏi y, nay cuối cùng hắn cũng tìm được một cái cớ, hắn nhất định phải đuổi y ra khỏi Trịnh gia.
Không đợi Chu Tình mở miệng, Trịnh Quân đã muốn lửa giận tận trời mắng: “Ông là ai, ông bằng cái gì muốn tôi ly hôn với tiểu bạch thỏ?” Hắn không cho phép bất luận kẻ nào làm hắn ly hôn với tiểu bạch thỏ, bao gồm cả lão nhân.
“Bằng tao là phụ thân của mày! Tao không cho phép mày ở cùng một chỗ với nó, lúc trước
mày mặc kệ sự khuyên bảo của tao, cứng rắn đòi kết hôn với nó, tao đã phải mở một mắt nhắm một mắt cho qua, nhưng bây giờ mày lại vì nó mà nghỉ học, không cần tiền đồ của bản thân, tao tuyệt đối không cho phép!” Trịnh phụ thật không ngờ con mình cũng dám phát hỏa với mình, càng nổi trận lôi đình, cùng Trịnh Quân ầm ĩ lên. Làm một người trọng yếu trong giới chính trị, gặp vô số sóng to gió lớn, cho dù thái sơn có sập xuống hắn cũng không chút nhíu mày, nhưng trước mặt đứa con trai độc nhất phản nghịch này, hắn thật sự không có cách nào bảo trì bình tĩnh.
Trịnh Quân giơ lên mày kiếm, định bão nổi cãi lại, nhưng lại bị Chu Tình kéo lại.

“Trịnh Quân, có chuyện gì hảo hảo nói, đừng chọc giận ba ba nữa!” Chu Tình lắc đầu khuyên nhủ, y không muốn phụ tử bọn họ vì y mà nháo đến tình trạng không thể vãn hồi.
“Tao thật không hiểu, mày một đám hảo cô gái không cần, cố tình thích một tên gay bất nam bất nữ, rốt cuộc nó có gì hảo?” Trịnh phụ tuyệt không cảm kích Chu Tình, ngược lại càng thêm tức giận. Phụ tử bọn họ thành như vậy, tất cả đều do y hại, trước kia dù Trịnh Quân kì cục ra sao, cũng không dám nói chuyện với hắn như vậy.
“Tôi thích gay, còn không phải học từ ông sao! Cái này gọi là thượng lương bất
chính hạ lương oai (giống câu “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” hoặc “Người đi trước không làm gương, kẻ đi sau hành xử sai lệch”)!” Trịnh Quân hoàn toàn phát hỏa, kéo Chu Tình ra sau, cười lạnh nói. Hắn không cho phép bất luận kẻ nào mắng tiểu bạch thỏ, cho dù là phụ thân thân sinh cũng không được.
Lời vừa nói ra, Chu Tình sửng sốt một chút, nghi hoặc nhìn Trịnh Quân, không hiểu lời nói của hắn có ý gì. Đồng thời Chu Tình phát hiện Trình Tâm đứng bên cạnh Trịnh phụ vẫn không mở miệng nói chuyện, sắc mặt trở nên tái nhợt như tờ giấy, trong mắt hiện lên tia kinh hoảng, còn Trịnh phụ quả thực sắp tức điên lên rồi, ánh mắt như muốn phun lửa.
“Mày nói gì? Mày có gan nói lại lần nữa coi!” Trịnh phụ tức đến run người, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ông muốn tôi nói bao nhiêu lần cũng được! Tôi thích gay, tất cả đều do ông di truyền! Nhưng so với lão tử ông, con trai này tính không sai, ít nhất tôi thích là đồ thật, không giống ông lại thích hàng giả ghê tởm!” Trịnh Quân mới không sợ Trịnh phụ, ác độc trào phúng nói. Lão nhân này nhất định sắp tức chết rồi, là con lão Trịnh Quân phi thường hiểu rõ tử huyệt của ông ta, hắn không nói trước mặt mọi người vì không muốn làm Trịnh phụ khó xử, ai bảo ông ta lại khi dễ tiểu
bạch thỏ.
“Mày… Mày…” Trịnh phụ sờ ngực, tức giận không nói nên lời, chỉ có thể hung hăng trừng Trịnh Quân, sao hắn lại có thể dưỡng ra loại nghiệt tử này.
“Lão Trịnh, ông đừng tức giận, bình tĩnh một chút, cẩn thận bệnh tim tái phát!” Trình Tâm vội vàng đỡ lấy hắn, lo lắng nói.
Nghe nói Trịnh phụ có bệnh tim, Chu Tình cũng bị dọa, nhanh chóng tiến lên lo lắng hỏi: “Ba, người không sao chứ?”
“Cút ngay!” Trịnh phụ không chút cảm kích, phẫn nộ đẩy ra Chu Tình đang muốn biểu đạt sự quan tâm. Nếu không phải do nó, Trịnh Quân cũng sẽ không làm thế với hắn.
“Tiểu bạch thỏ, ngươi không sao chứ! Không cần để ý tới ông ta!” Trịnh Quân lập tức đau lòng kéo Chu Tình vào lòng, tuyệt không quan tâm phụ thân của mình.
“Ta không sao!” Chu Tình lắc đầu, nhìn Trịnh phụ tức giận đến xanh cả mặt, không khỏi cảm thấy đau đầu. Sao sự việc lại biến thành như vậy? Hiện tại hai phụ tử bọn họ càng nháo càng cương, phải làm gì đây? Đều do mình hết, nếu mình biết sớm chuyện Trịnh Quân nghỉ học thì sẽ kịp thời ngăn cản hắn, cũng không để phát sinh chuyện này!
“Trịnh Triết Hàn, mày đứng tưởng mày là con tao, là có thể làm càn trước mặt tao! Mày có tin tao lập tức làm nó biến mất khỏi cõi đời này không?” Dù sao Trịnh phụ
cũng không phải là người bình thường, lập tức khôi phục bình tĩnh, hắn nhìn Chu Tình trong lòng Trịnh Quân cười lạnh nói. Con hắn biết yếu huyệt của hắn ở đâu, sao hắn lại không biết điểm yếu của con mình!
“Tôi đương nhiên tin ông người có một lực lượng hùng hậu như thế, bất quá ông có tin hay không chỉ cần ông động đến một sợi lông của tiểu bạch thỏ, tôi lập tức sẽ cho cả thế giới biết bí mật của ông!” Trịnh Quân gợi lên khóe môi, lạnh lùng cười, chỉ Trình Tâm nói.
“Mày dám uy hiếp tao!” Trịnh phụ không thể tin nhìn đứa con mình cũng dám lớn mật như thế, phế đều nhanh khí tạc.
“Là ông uy hiếp tôi trước!” Trịnh Quân hừ lạnh, hắn mới không sợ ông ta.
“Mày…”
“Gia gia!”
“Gia gia!”
Mắt thấy tình huống càng không thể vãn hồi, khi hai phụ tử sắp sửa đánh nhau, đột nhiên phía sau truyền tới hai đồng âm ngây thơ đáng yêu.
Mọi người lập tức quay đầu, chỉ thấy hai tiểu nam hài mặc áo ngủ dây anten, bộ dáng phi thường đáng yêu đứng phía sau nhìn bọn họ.
“Anh Hùng, Vô Địch!” Chu Tình kinh hoảng, khẳng định là do tiếng cãi nhau của bọn họ quá lớn, nên mới đánh thức hai hài tử. Tình huống bây giờ loạn như thế, không thể để bọn nó lại đây, bằng không sẽ doạ chúng nó sợ.
Trịnh Quân cũng
hoảng sợ, sao hai xú tiểu tử này lại xuống đây?

Khi Chu Tình còn đang lo lắng muốn kéo hai hài tử về, không nghĩ tới hai tiểu gia khỏa lại chạy thẳng đến phía Trịnh phụ, ôm chân Trịnh phụ cao hứng kêu lên: “Gia gia, người nhất định là gia gia của chúng con!”
“Hai đứa là?” Trịnh phụ sửng sốt một chút, nghi hoặc nhìn bọn nó.
“Chúng cháu là tôn tử của người, cháu là Anh Hùng!” Anh Hùng tuyệt không sợ Trịnh phụ, lộ ra chiếc hổ nha đáng yêu, chỉ mình mà tự giới thiệu.
“Cháu là Vô Địch!” Vô Địch tùy hậu cũng chỉ mình cười nói.
Chu Tình sợ hãi nhìn Trịnh phụ, sợ Trịnh phụ đang nổi nóng sẽ giận chó đánh mèo lên bọn nhỏ, định đi kéo hai con trai lại đây, nhưng lại sợ chọc giận Trịnh phụ, chỉ có thể lo lắng nhìn tổ tôn ba người. Làm sao đây? Trịnh phụ sẽ không đánh bọn nhỏ đi, nhưng Trịnh phụ chán ghét mình như thế, khẳng định sẽ chán ghét đứa nhỏ mình sinh ra.
“Hai cháu chính là Anh Hùng cùng Vô Địch à! Bộ dáng thật đáng yêu!” Trình Tâm thấy thế, trong đầu linh quang chợt lóe, lập tức cười tủm tỉm hạ thắt lưng, hiền lành sờ đầu hai hài tử, muốn mượn cơ hội chuyển hoán không khí.
“Bà nội hảo!” Hai tiểu gia khỏa thông minh lập tức kêu lên, còn ôm mặt Trình Tâm dùng sức hôn xuống.
“Thực ngoan!” Trình
Tâm hôn bọn nó một cái, thật không ngờ hai hài tử chưa từng gặp mình, lại tuyệt không sợ người lạ, còn nhiệt tình như thế, trong lòng liền thích hai hài tử này.
“Gia gia, người còn không có thân ái, chúng cháu muốn hôn thân!” Hai tiểu gia khỏa đối với Trình Tâm cười cười, rồi mới quay đầu kéo tay Trịnh phụ làm nũng, muốn Trịnh phụ cúi đầu hôn bọn nó một cái.
Vốn Trịnh phụ đang giận dữ lôi đình, một bụng hỏa giận nhưng khi nhìn thấy hai tiểu bảo bối xinh đẹp, trong lúc nhất thời không biết làm gì cho phải, cũng quên phát hỏa với Trịnh Quân, chỉ là ngây ngốc nhìn hai tôn tử. Hắn biết Trịnh Quân cùng Chu Tình có một đôi song bào thai, nhưng bởi vì công tác bận rộn, cộng thêm thành kiến với Chu Tình, nên hắn chưa từng đến xem hai tôn tử, cũng đừng nói đến chuyện có cảm tình với bọn nó. Nhưng hôm nay nhìn thấy hai tiểu gia khỏa đáng yêu như vậy, còn gọi mình là gia gia, trong lòng hắn lại có một loại vui sướng nói không nên lời.
“Gia gia, mau tới đây ngồi!” Sau khi hai tiểu gia k**a t**n Trịnh phụ xong, liền kéo Trịnh phụ ngồi xuống sô pha, rồi mới kéo Trình Tâm ngồi bên cạnh, hoàn toàn không để ý đến phụ mẫu của mình.
“Gia gia, chúng con rất nhớ người, vì sao gia gia không đến thăm chúng con?” Hai tiểu gia khỏa ngồi trên đùi Trịnh
phụ, thiên chân hỏi.
“Đối… Thực xin lỗi, bởi vì gia gia bề bộn nhiều việc, cho nên vẫn chưa đến thăm hai cháu!” Đối mặt với hai tôn tử đáng yêu, lần đầu tiên Trịnh phụ luôn hô phong hoán vũ, không việc gì là không làm được cảm thấy khẩn trương.
“Gia gia không ngoan, chúng con mỗi ngày đều nhớ gia gia!” Anh Hùng cùng Vô Địch nói xong, quay đầu nhìn Trình Tâm rồi bổ sung thêm một câu: “Còn có bà nội!”
Chu Tình lộ ra nụ cười vui vẻ, cảm thấy càng xem hai hài tử lại càng thích, làm cho người ta phải đau lòng.
Trịnh Quân cùng Chu Tình hai mặt nhìn nhau, không hiểu hai con trai đang muốn làm gì, nhưng coi không khí hiện tại thực không sai, cũng không tốt tiến lên đánh gãy.
“Gia gia, nhĩ hảo suất nha! Không giống gia gia lão nhân của Tiểu Huy cách vách, bộ dạng vừa già vừa xấu, khó coi chết được!” Trong hai huynh đệ thông minh nhất là Anh Hùng, ôm Trịnh phụ khoa giảng đạo, rồi trộm cho huynh đệ một cái khóe mắt. Tuy hai tiểu gia khỏa tuổi còn nhỏ, nhưng đã biết dùng ám hiệu.
“Ân! Gia gia là một đại soái ca, so với ba ba còn suất hơn!” Vô Địch lập tức tức giận gật đầu, làm ra vẻ mặt đáng yêu phi thường khoa trương.
Nguyên lai sau khi hai tiểu gia khỏa bị tiếng rống giận của Trịnh phụ đánh thức, liền chạy xuống xem, tuy bọn nó
còn nhỏ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn nó biết phụ mẫu của mình gặp phiền toái, hai tiểu quỷ lập tức quyết định trợ giúp phụ mẫu, muốn dỗ Trịnh phụ cùng Trình Tâm vui vẻ.
Trịnh Quân hung hăng trừng hai đứa con, tiểu tử đáng chết này dám nói có người còn suất hơn lão cha bọn nó, muốn bị đánh mông đây mà!
Trịnh Quân khó chịu, nhưng lão gia tử thì vui vẻ muốn chết, lão đại giới chính trị bất cầu ngôn tiếu lần đầu tiên cười loan cả miệng, cũng không quản có người khác bên cạnh.
“Gia gia, biết hai người tới, chúng con đã chuẩn bị lễ vật tặng gia gia cùng bà nội nga!” Hai hài tử đối với Trịnh phụ cùng Trình Tâm cười ngọt ngào nói.
Trịnh phụ hơi nhíu mày, mê hoặc nhìn hai hài tử, sao bọn nó biết bọn họ sẽ tới đây? Không đợi Trịnh phụ nghĩ nhiều, hai tiểu gia khỏa đã nhảy khỏi đùi Trịnh phụ, kéo Trịnh phụ cùng Trình Tâm chạy đến phòng chứa đồ chơi.
Trịnh Quân cùng Chu Tình đầy bụng hồ nghi, không biết hai con trai muốn làm gì, nhanh chóng chạy theo sau, sau khi nhìn thấy liền che miệng cười trộm. Chỉ thấy hai đứa con trai đều tự cầm một con Ultraman cho Trịnh phụ cùng Trình Tâm.
“Gia gia, bà nội, đây là món đồ chơi chúng con thích nhất! Ba ba chưa chơi bao giờ, ngay cả chạm một cái cũng không được, hiện
tại chúng con tặng nó cho hai người, gia gia cùng bà nội không thể phá hư nga! Gia gia cùng bà nội phải hảo hảo chiếu cố bọn nó, không thể để bọn nó bị đói! Phải nhớ uy chúng nó ăn, chúng nó thích ăn nhất là sữa, người trong lòng là Ultraman tiên nữ, thích nhất đánh quái thú, mỗi ngày hai người đều phải mang chúng nó đi tiêu diệt quái thú nga! Bằng không bọn nó sẽ tức giận!” Khi hai tiểu gia khỏa giao đồ chơi cho Trịnh phụ cùng Trình Tâm, còn siêu cấp đáng yêu dặn dò.
Lấy món

1 2 3 »
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN