Tình Đầu Cũng Như Tình Cuối - Chương 52 không dễ dàng chấp nhận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Tình Đầu Cũng Như Tình Cuối


Chương 52 không dễ dàng chấp nhận


Vào 2 ngày sau đó Hòa An chính thức không thể đi đứng bình thường được, đó là kết quả sau một đêm vần vũ, cậu mang bộ dạng này đến công ty khiến ai nấy cũng hết sức lo lắng và cũng không kém tò mò :

– Hòa An em bị sao vậy, hình như em không được khỏe hả ?

Hòa An thoáng ngượng nhưng cố làm vẻ không có gì

– Dạ, em không sao, chỉ là hơi đau lưng chắc do ngồi lâu thôi chị.

Cậu cúi đầu tránh đi ánh mắt nghi ngờ của chị Mai, cậu một bên xấu hổ một bên thầm nguyền rủa cái tên đầu trâu chết tiệt khiến cậu ra nông nổi này

– Hắc xì… Hắc xì

Minh Khôi liên tục hắc xì, hắn dụi mũi :

– Sao tự nhiên lại hắc xì nhỉ chẳng lẽ cảm rồi

Hắn cư nhiên là không biết cái người bên này đang chửi mắng hắn không thương tiếc. Kể từ ngày hai người chính thức quay trở lại với nhau, tâm trạng hắn trở nên tốt hơn, làm việc cũng phấn chấn tràn đầy nhựa sống, ai biết được là hắn đang ấp ủ một ước mơ đó là xây dựng cho mình một tổ ấm với người hắn yêu, hắn cần làm việc chăm chỉ để chứng minh cho cậu thấy hắn có khả năng che chở cậu, tất nhiên một phần để hắn có thể đối diện với mẹ hắn, không dễ gì mà có thể điều hành một công ty, tuy là con ruột nhưng bà không dễ gì trao quyền điều hành nếu hắn không đủ năng lực.

Chiều tà buông xuống, tan làm, Hòa An bước xuống lầu, cậu vô cùng rốn rén đi tới bãi đổ xe, từ xa cậu đã thấy hắn đứng ở đó nở nụ cười với cậu, cậu nhanh chóng chạy tới không do dự mở cửa xe ngồi vào trong:

– Anh phải chú ý chứ, lỡ như có ai nhìn thấy không hay đâu

Hắn nhíu mày, liếc nhìn qua cậu :

– Sao phải lén lén lút lút, chúng ta tại sao lại không được công khai chứ.

– Em sợ chuyện chúng ta sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh.

Hắn đột nhiên xoa đầu cậu :

– Em ngốc quá, sao phải ảnh hưởng chứ, dù sao tôi cũng là chủ mà, bất quá ai dám nói này nói nọ tôi đuổi thẳng cổ.

Cậu lo lắng nhưng cũng phải phì cười trước câu nói này của hắn, hắn chỉnh lại tư thế :

– Bây giờ chúng ta đi đâu, về thẳng nhà hay sao ?

– Đi siêu thị đi, nhà đã hết đồ ăn rồi

Đến siêu thị, hai người cứ dạo hết hàng này qua hàng khác, đồ đã chất đống trên xe, hắn nhận nhiệm vụ đẩy xe còn cậu thì chọn đồ, hai người chẳng khác gì như một cặp vợ chồng vậy.
Đột nhiên bước đến hàng đồ người lớn, hắn ngang nhiên lựa chọn vật dụng, mặt cậu nóng ran, cậu lảng đi chổ khác tránh xa hắn, tại một góc, đầu không ngừng vang lên lời chửi rủa: “Cái tên này không biết xấu hổ”, nghĩ tới cái hôm cùng hắn làm, cậu lại càng cuống quýt, mông cậu đến giờ còn ê ẩm, chổ đó vẫn ít nhiều còn sưng, cậu bưng mặt nóng đứng một chổ, hắn từ đâu đi tới gõ đầu cậu:

– Em đứng đây làm gì làm tôi kiếm nãy giờ

Cậu tự nhiên nhìn vào trong xe đẩy, thấy trong xe lại thấy mấy thứ đen tối kia, mặt cậu càng đỏ hơn, từ nhỏ đến lớn, cậu chưa bao giờ phải mua mấy cái thứ như này cả, dù biết nó cần thiết nhưng cậu vẫn không sao tiếp thu được, cậu liếc những thứ đó rồi nhanh chóng bỏ đi để lại hắn một câu chưng hửng:

– Anh tính tiền đi, em ra xe đợi

– Ơ… Này… em đợi tôi với chứ.

Cậu ngồi ở trong xe bức rức nãy giờ, hắn trèo lên xe nhìn cậu :

– Em làm sao vậy, sao mặt đỏ vậy, bị sốt sao ?

Cậu sờ sờ mặt mình, miệng lắp bắp :

– Không… không… có

Hắn cười, nhìn bộ dạng cà lăm này của cậu hắn lại thấy đáng yêu dễ sợ, hắn biết là cậu vì sao đỏ mặt, dĩ nhiên là mấy cái thứ lúc nãy mua rồi, hắn nổ máy đi về .
Sau bữa cơm, hắn và cậu xem ti vi, không biết vì sao từ lúc về đến giờ hắn cứ có cảm giác cậu cách hắn một khoảng vậy, hễ hắn cứ sít lại gần cậu lại dịch sang kia một chút cứ như tránh tà không bằng, hắn điên tiếc giữ chặt lấy eo cậu, kéo cậu ngả vào lòng mình, đầu tựa lên vai cậu, tranh thủ hít hà mùi hương tự nhiên của cậu, cậu có ý tránh né, trong đầu cậu ngập tràn những thứ mua hồi chiều, đây là muốn làm cậu tối nay sao ? cậu vừa sợ vừa thẹn :

– Em sao tránh tôi mãi thế?

– Em… đâu có.

Hắn cười đểu, dụi vào cổ cậu.Thủ thỉ :

– Sợ tôi ăn sao?

Cậu giật mình, đẩy hắn :

– Không… không… có.

Hắn vậy mà mặt dày lại tiếp tục ôm cậu từ phía sau, tiếp tục trêu chọc cậu không ngừng :

– Có phải do tôi mua mấy thứ kia?

Mặt cậu đỏ bừng, cậu bưng mặt, ấp úng:

– Anh… anh…

Cả buổi cà lăm mà chẳng nói được cậu gì, cậu thẹn quá hóa giận mới nhảy ra khỏi người hắn, chạy ào vào phòng khóa cửa kín mít, hắn ở ngoài này đập cửa rầm rầm :

– Hòa An, mở cửa cho tôi, tôi có làm gì em đâu, mấy thứ kia tôi mua chỉ để đó khi cần dùng thôi.

Cậu nghe không sót một từ nào, để khi cần dùng, lỗ tai đỏ phừng phừng, mấy lần trước, cũng chỉ là hai lần với cậu, hắn đều không dùng bảo hộ, tất nhiên cậu không phải không để ý nhưng cậu cũng không ghét bỏ nó,chỉ có điều mỗi lần làm đều rất đau,cậu vẫn không thể chịu nổi, hắn cường đại còn cậu nhỏ bé loại chuyện này khiến cậu có chút bức bách, cậu rất ngại khi đề cập đến nó.

– Hòa An… Hòa An…

Định bụng sẽ đập cửa tiếp nhưng vừa chuẩn bị làm thì cửa lại mở ra, cậu ở trong nhìn ra hắn với ánh mắt không được mấy thân thiện, hắn đi vào trong luồn tay ôm cậu, mặt ra sức dỗ dành:

– Sao vậy, em ngượng à, mấy chuyện này tôi muốn chuẩn bị một số thứ cần thiết thôi, tôi sợ em đau.

Hắn dựa lên vai cậu, thì thầm làm cậu một phen ngứa ngày lỗ tai, cậu cúi mặt vò vạt áo:

– Anh… anh …đừng có nói về chuyện ấy được không …em…..

Hắn nhìn lỗ tai cậu là biết liền, xoay cậu lại đối diện mặt hắn:

– Bây giờ chúng ta là vợ chồng rồi, mấy chuyện này là bình thường mà .

– Em… em… thật sự… em có hơi ngại. Cái lần trước, em vẫn còn thấy đau nên em không chắc ….

– Em ngốc quá vậy, tôi có nói sẽ làm em mỗi ngày đâu, tôi cũng không phải kẻ cuồng dục như vậy, bất quá tôi vẫn đoàng hoàng lắm, lúc em cho tôi mới làm được chưa.

Cậu xấu hổ,thiếu điều muốn trốn, từ lúc chiều đến giờ cậu cứ lo mãi không thôi, cậu sợ hắn đem cậu ăn tươi, nhưng nghe được lời này của hắn cậu thấy nhẹ nhõm hẳn, nhưng cũng đúng mỗi lần xảy ra chuyện đều là cậu chấp nhận ưng thuận hắn mới tiến tới,hắn vẫn tôn trọng cậu không tùy tiện với cậu,dù thân là con trai không có ba cái vụ rắc rối như con gái nhưng hắn vẫn không thô lỗ mà đè đầu cưởi cổ cậu, một cổ xúc động làm con tim bé nhỏ của cậu thoáng lay động, cậu cười ôn nhu với hắn, ánh mắt thật dịu dàng nhưng ánh mắt đó lại rơi vào nhãn cầu của hắn lại mang vẻ câu dẫn không thôi, hắn trầm giọng nhắc nhở:

– Tôi nói là như vậy nhưng nếu em cứ nhìn tôi với cái ánh mắt câu dẫn đó tôi sợ không kìm được đâu.

Cậu giật mình, tránh xa hắn, miệng chửi rủa :

– Em… em… câu dẫn anh khi nào.

Hắn cười tít mắt, quả thật hắn cực thích mấy cái biểu cảm của cậu, mỗi lần hắn trêu lại phát hiện vô số những biểu hiện khác nhau của cậu, lúc hiền hậu,lúc đáng yêu, cũng có lúc dữ tợn chút nhưng kể ra không quá đáng sợ mà ngược lại vô cùng dễ thương. Hắn đang định trêu chọc cậu nữa thì tiếng chuông điện thoại reo lên, hắn nhìn vào tên người gọi thì mới xoay người ra khỏi phòng. Cậu tò mò không biết ai gọi mà vẻ mặt hắn có vẻ nghiêm trọng vậy nhưng rốt cuộc không hỏi

– Alo. Mẹ ạ

– Mẹ nghe anh con nói là con muốn tiếp quản công ty trong nước, tại sao, chẳng phải con nói là quay về nước ngoài định cư sao?

– Mẹ, con đổi ý rồi, con muốn làm việc ở đây… mẹ… con muốn kết hôn.

– Sao ? Con và Nghi An quyết định rồi à ? Được mẹ sẽ sắp xếp .

– Mẹ… con không muốn kết hôn với cô ấy.

– Vậy là ai?

– Con muốn kết hôn với Hòa An .

– Cái gì ?Con điên à, mẹ không chấp nhận, nó là đàn ông, không được. Đã qua lâu rồi sao con không bỏ nó đi, Nghi An không phải tốt sao, con bé vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang lại có thể sinh con đẻ cái, còn cưới cái thằng kia, bộ con muốn mình tuyệt hậu hả.

– Con không yêu Nghi An, người con yêu chỉ có Hòa An, con chỉ thông báo cho mẹ biết mà thôi còn chuyện kết hôn con sẽ không thay đổi.

– Con… con… có phải vì nó mà muốn trở về đó làm việc không?

– Mẹ tuyệt đối không chấp nhận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN