Bất Chấp Để Yêu Em
Chương 70: Giải cứu(1)
Anh bước vào, mang theo khí thế cao ngút trời, ánh mắt đầy sát khí của anh như mang đến cho người ta cảm giác của một vị thần…
– ” A Thần!”_ Cô đã bình tĩnh hơn khi nhìn thấy anh xuất hiện, bởi cô tin chắc rằng, anh sẽ bảo vệ cho hai mẹ con cô thật tốt
Hơi thở băng lãnh mang theo chết chóc dần dần bao trùm toàn bộ nơi đây, khiến cho Phó Tử Yên có vài phần lo sợ…
Ả ta nhanh chóng khống chế cô, kề dao vào cổ của cô…
– ” Tư Đồ Thần, nếu anh dám bước tới nữa, tôi sẽ giết cô ta ngay lập tức!”
– ” Phó Tử Yên!”_ Anh thực sự là đã tức giận đến cực hạn rồi
– ” Còn không bảo người của anh lùi lại!”_ Phó Tử Yên kề dao sát vào cổ cô hơn
Mắt anh đã hằn lên tia máu, tay siết chặt nắm đấm, nhưng anh vẫn cố nén giữ bình tĩnh, bởi anh biết là, một khi ba mẹ anh biết chuyện, chắc chắn sẽ đến đây! Cho nên, điều cần làm bây giờ là phải bảo đảm an toàn cho cô trước và kéo dài thời gian….
– ” Tất cả mau lùi lại!”
Lập tức, tất cả ám vệ của anh đều lùi lại phía sau…
– ” Người đâu! Mau bắt bọn họ lại!”_ Phó Tử Yên lớn tiếng ra lệnh cho đám thuộc hạ ở phía sau
Khi mà các thuộc hạ của ả vừa tiến lên phía trước, thì từ ngoài cửa lại có thêm một giọng nói vang lên…
– ” Để xem các người ai dám ra tay!”_ Từ Thiếu Trung từ bên ngoài bước vào
Bên cạnh của hắn chính là Từ An Dương và sau lưng là thuộc hạ của hắn…
– ” Từ Thiếu Trung! Xem ra hôm nay chúng ta sẽ tính luôn thù mới nợ cũ một lần cho xong!”_ Phó Tử Yên không hề tỏ ra sợ hãi trước Từ Thiếu Trung
– ” Phó Tử Yên, cô đừng có ở đó mà ăn nói cuồng ngôn! Biết điều thì mau thả Kỳ Anh và gia đình cô ấy ra!”_ Từ An Dương hằng ngày luôn nhã nhặn lịch sự hôm nay cũng tức giận trước thái độ đó của ả ta
– ” Gọi Kỳ Anh nghe thân mật quá nhỉ? Xem ra người phụ nữ của Tư Đồ Thần cũng chẳng có trong sạch gì!”_ Phó Tử Yên tỏ ra vẻ giễu cợt nói
– ” PHÓ TỬ YÊN!”_ Tư Đồ Thần hiện tại đang lửa giận ngút trời, cứ chờ viện binh đến kịp xem, chắc chắn hậu quả đó sẽ vô cùng thống khổ
– ” Sao đây? Muốn giết người rồi à!”_ Ngưng một chút ả nói tiếp:” Nếu như cô ta đã không trong sạch như vậy… chi bằng để cho đám thuộc hạ của ta chơi đùa một chút rồi trả lại!”
– ” Phó Tử Yên….”_ Anh đang định nói tiếp thì ánh mắt đã nhìn thấy cảnh sát và người của Tư Đồ lão gia đến đang âm thầm giải vây cho mọi người phía trong
Duy chỉ còn xót đám thuộc hạ cở tầm mười người của ả và ả còn chưa hay biết gì mà thôi, còn tất cả còn lại đều đã bị bắt lại, kể cả Lý Tuyết Nhan…
Lý Tuyết Nhan hiện tại đang kêu gào trong cổ họng, vùng vẫy muốn báo cho Phó Tử Yên, đến khi bà ta định đẩy ngã một cái thùng bằng kim loại gần đó thì đã bị đánh ngất…
Lúc này đây, từ ngoài cửa, Tư Đồ lão gia và Tư Đồ phu nhân, còn có Hoàng lão gia bước vào…
Tư Đồ phu nhân vỗ lên vai của anh một cái…
– ” Cứu được mẹ con nó hay không thì phải xem ở con rồi!”
Anh không trả lời gì chỉ cười gật đầu…
Phó Tử Yên nghi hoặc điều gì đó nhìn bọn họ, ánh mắt ả thoáng dao động: Không lẽ nào…
Ả lập tức quay đầu lại nhìn, đập ngay vào mắt ả chính là hình ảnh mẹ ả bị ngất nằm dưới sàn…
– ” Mẹ!”_ Phó Tử Yên thần người ra, nhưng rất nhanh, ả liền nắm chặt con dao ghì vào cổ Phó Kỳ Anh…
Hiện tại ả chỉ còn lại một lá bùa hộ thân duy nhất là Phó Kỳ Anh mà thôi….
Trong lúc Tư Đồ Thần định tiến đến thì ả đã nhanh chóng lên tiếng
– ” Tất cả các người không ai được phép tiến lên, nếu không…”_ Nói rồi, ả ta lại còn đưa con dao sát vào cổ cô hơn…
– ” Cô có yêu cầu gì?”_ Tư Đồ Thần lạnh giọng hỏi, khí thế của anh hiện tại có thể nói tựa như Thần chết vậy! Đôi mắt của anh đã hằn lên tia máu, anh đã sắp phát điên rồi!
– ” Đúng là phong thái của Tư Đồ thiếu gia nhỉ! Rất thẳng thắng!”_ Mặc dù có chút sợ hãi trước khí thế bức người của anh, nhưng ả vẫn giữ bình tĩnh bởi vì ả biết mình đã cùng đường…
– ” Yêu cầu của tôi cũng đơn giản thôi! Đầu tiên các người chuẩn bị cho tôi một chiếc xe rồi thả mẹ tôi ra, sau đó để chúng tôi rời đi!”
– ” Không được… A~”_ Cô lên tiếng, còn chưa kịp nói xong thì Phó Tử Yên lại kề sát con dao vào cổ cô hơn nên đã bắt đầu rướm máu: ” Mày câm miệng lại, nếu không tao sẽ lập tức cho con mày ra đây gặp mày ngay bây giờ!”
Phó Tử Yên gằn giọng, ánh mắt chỉ chứa đầy những hận thù….
– ” Chị điên rồi!”_ Mặc dù có phần sợ hãi nhưng cô vẫn cố giữ cho bản thân bình tĩnh đáp trả ả
– ” Phó Tử Yên, yêu cầu của cô, chúng tôi sẽ thực hiện, nhưng nếu như cô dám làm điều quá đáng, tôi sẽ không tha cho cô!”_ Tư Đồ Thần tức giận, tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt đỏ rực vì giận dữ khiến cho đối phương cảm thấy có chút sợ hãi
Lúc này, một vệ sĩ của anh bước vào…
– ” Lão đại, xe đã chuẩn bị xong!”
– ” Được!”_ Sau đó, anh quay sang Phó Tử Yên:” Xe đã chuẩn bị xong, cô thả người được rồi chứ?”
– ” Tôi vẫn chưa an toàn thì cô ta cũng đừng mong yên ổn”_ Nói dứt lời, cô ta nhìn sang đám thuộc hạ:” Mau đưa phu nhân ra xe!”
– ” Dạ!”_ Bọn họ nhận lệnh rồi nhanh chóng mang Lý Tuyết Nhan vẫn còn bất tỉnh lên chiếc xe được chuẩn bị sẵn
Sau khi đã chắc chắn Lý Tuyết Nhan an toàn, Phó Tử Yên lập tức giữ chặt cô, lớn tiếng uy hiếp…
– ” Bây giờ thì các người mau tránh sang một bên, nếu không thì tôi không bảo đảm cô ta sẽ nguyên vẹn đâu!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!