Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công - Chương 208: Xin chào... Hàng xóm?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công


Chương 208: Xin chào... Hàng xóm?


Editor: Aminta.

Ở Ilov Đỏ, từ sau khi trên trời có thêm một vầng trăng bạc, những chuyện quái lạ càng ngày càng nhiều.

Ví dụ như có một nhóm quỷ hút máu “gặp ma”, nghe nói đó là một vũ hội do một công tước quỷ hút máu tổ chức, trong sàn nhảy hoa lệ, một đám quỷ hút máu đồng thời nhìn thấy những cái bóng mờ đi tới đi lui giữa sàn nhảy.

Ban đầu họ còn cho rằng là tộc linh hồn, hoặc là tên quỷ hút máu nào cố ý làm trò để tăng bầu không khí, họ còn chỉ trỏ nói đùa về những cái bóng.

Nhưng họ nhanh chóng phát hiện, những cái bóng đó hình như không hề tồn tại, không có liên kết với thế giới này, cùng lắm chỉ có thể nhìn bằng mắt chứ cảm giác thì trống rỗng.

Họ chưa từng gặp chuyện quái dị như thế, lúc này họ không đùa cợt nữa và trở nên nghiêm túc đối với những cái bóng trên sàn nhảy.

Sau khi quan sát kỹ, đám quỷ hút máu vừa khiếp sợ vừa phẫn nộ.

Trong những cái bóng này, họ có thể lờ mờ phân biệt ra được một phe là con người, một phe là quỷ hút máu.

Con người đang đi tới đi lui giữa nhóm quỷ hút máu, dùng những dụng cụ kỳ lạ lấy máu của quỷ hút máu.

Mà quỷ hút máu đó cực kỳ ngoan ngoãn, giống như đã quen, thậm chí còn đứng xếp hàng mặc cho con người thao túng.

Chuyện này là thế nào?

Nhóm quỷ hút máu nhìn thấy cảnh này cảm thấy vừa kinh nhạc vừa sợ hãi, đám người này ở đâu ra mà thật to gan, dám làm chuyện này với quỷ hút máu!

Họ cũng vô cùng khinh thường, là tên quỷ hút máu nào mà rũ bỏ sự kiêu ngạo của bản thân, để mặc con người ức hiếp vậy? Thật sự là mất mặt quỷ hút máu như họ!

Nhưng dù suy nghĩ phức tạp ra sao, họ cũng không thể chạm đến những cái bóng này, huống chi là nhúng tay ngăn cản.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.

Khung cảnh lúc ấy rất mỉa mai, quỷ hút máu trong hiện thực ăn mặc trang phục lộng lẫy, thưởng thức dòng máu thơm tho của các cô gái loài người xung quanh sàn nhảy xa hoa.

Mà ở sàn nhảy cách họ mấy bước lại có ảo ảnh quỷ hút máu im lặng chịu đựng, để mặc cho máu của mình bị con người lấy làm nguyên liệu.

Sự chênh lệch mãnh liệt giữa hiện thực và ảo ảnh khiến những hình ảnh đêm đó khoa trương, ly kỳ hơn.

Bởi vậy sau khi chuyện này được lan truyền, không ít người trêu chọc nhóm quỷ hút máu đó “gặp ma”, thực tế họ cũng không tin chuyện đó.

Nhưng sự kiện quỷ hút máu “gặp ma” cũng không phải là duy nhất.

Rất nhanh, người ta có thể nghe thấy những tin đồn tương tự ở mọi nơi.

Có người cá đang phơi đuôi trên tảng đá ngầm ngoài biển thì trông thấy một chiếc thuyền to lớn ghê gớm đột nhiên xuất hiện và đâm thẳng vào hắn. Người cá giật nảy mình, hoảng hốt nhảy xuống biển để tránh va chạm có thể nghiền nát hắn, nhưng bởi vì bối rối nên không thấy rõ xung quanh, hắn đâm đầu vào tảng đá ngầm, vỡ đầu chảy máu.

Sau đó người cá choáng váng nhìn mặt biển, làm gì còn chiếc thuyền nào nữa? Chiếc thuyền với khí thế hung hăng vừa rồi giống như chỉ là giấc mộng hão huyền của hắn.

Về sau một người cá là bạn của hắn cũng nói, có thể là hắn phơi nắng đến mơ màng thiếp đi rồi mơ thấy ác mộng.

Cũng có thú nhân gấu ra thôn mua đồ trên con đường hắn đã đi nhiều lần, nhưng không ngờ lần này hắn chợt phát hiện một ngọn núi lớn chắn trước mặt hắn.

Con đường này có thêm một ngọn núi từ lúc nào?

Thú nhân gấu nghĩ, không thể nào có thêm một ngọn núi được. Bài trừ tất cả những yếu tố không có khả năng, vậy khả năng duy nhất là hắn đi lầm đường.

Thế là hắn vòng trở lại.

Về sau hắn nhận được lời mời của bạn và lại xuất phát khỏi thôn, càng chạy hắn càng hoang mang, hắn phát hiện lúc trước hắn không hề đi sai đường thì phải? Sao lại gặp ngọn núi?

Nhưng mà lần này, hắn thuận lợi đi đến thành trấn khác, rốt cuộc không nhìn thấy ngọn núi nào nữa.

Bạn của hắn chế giễu chắc chắn tối qua hắn quá mệt nên hoa mắt, nhìn nhầm rồi.

Còn có ai đó sáng sớm thức dậy đi ra cửa và phát hiện ngoài cửa là vách núi, sau khi người đó khiếp hãi, vách núi lại biến mất, quay trở về bãi cỏ.

Có người nào đó nhìn thấy một quả trông rất ngon ven đường bèn giơ tay ra hái nhưng chỉ hái được không khí.

Còn có người thấy một ngọn tháp nguy nga hùng vĩ ở ven đường, người đó đang kinh ngạc định tìm hiểu thì ngọn tháp lập tức biến mất trong nháy mắt. Sau đó có tin kho báu xuất hiện truyền ra, suýt nữa là đã hấp dẫn nhóm rồng rồi.

Sở dĩ nhóm rồng “suýt nữa” bị hấp dẫn qua đó là do Lavinia truyền tin về: Lũ ngu! Chẳng phải đã nói là thế giới đang hợp lại à? Mấy cái bóng mà những người kia nhìn thấy là vật và cảnh của thế giới bên kia! Ta hỏi về cái tháp đó rồi, là tháp phù thủy của thế giới kế bên, có phải kho báu đâu!

Lavinia lên giọng dạy bảo rất hay, hoàn toàn không có vẻ vui sướng muốn đến nơi đó khi vừa mới nghe được tin kho báu xuất hiện, may mà Ash gọi hắn lại, giải thích cho hắn nguyên do của những hiện tượng kỳ lạ này.

Thế giới đang hợp lại, cho nên thỉnh thoảng Ilov Đỏ có thể trông thấy một ít khung cảnh trên Ilov Bạc và ngược lại. Sau này, những hiện tượng kỳ lạ ấy sẽ xuất hiện thường xuyên hơn, rõ ràng hơn.

Giống như vầng trăng bạc từ mông lung trở nên chân thực, đến sau cùng, những cảnh tượng bây giờ vẫn còn mờ này sẽ biến thành thật, hòa vào thế giới này.

Lúc này, nhóm bốn người Ash và rồng vàng, rồng đen và rồng con đã đi tới phương bắc.

Tuy nói là muốn tìm lãnh địa, nhưng họ lại không chút do dự đi đến cố hương của tinh linh.

Cây Thế Giới sinh trưởng sum sê ở ngay đây.

“Năm đó thế giới chia thành hai, bọn ta bị ép đi đến cái thế giới này, nơi này chính là chỗ bọn ta đáp xuống đầu tiên.” Lavinia nhìn hai bên một chút, dường như mọi chuyện đã trôi qua mấy đời: “Tộc tinh linh mang theo cây Thế Giới của họ đến đây, lúc ấy cây Thế Giới mọc rễ ở chỗ này, thế là tinh linh cũng xây nhà ở đây. Ta còn nhớ rõ, vùng đất này trước đây rất hoang vu, nhưng bây giờ…”

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước với ánh mắt gần như tán thưởng, cách đó không xa chính là cây Thế Giới che khuất bầu trời, thân cành mạnh mẽ, bóng xanh rậm rạp như mây trên trời.

Tất cả những gì lọt vào mắt là sắc xanh đậm nhạt, ánh nắng lăn qua lăn lại trên những chiếc lá to lớn khiến những gân lá mảnh mai xinh đẹp phát sáng.

Cả sự sống dồi dào đẹp đẽ này nhảy vào trong mắt, rơi vào lòng người và lan ra vị ngọt tươi mới.

Bây giờ, nơi này đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Trong mắt Ash đong đầy sự tán thưởng.

“Tôi muốn vào đó.” Cậu thì thào như nói với bản thân, nhưng giọng lại kiên định như nhất định phải đi vào.

Lavinia kinh ngạc: “Chẳng phải ngươi nói xây lãnh địa bên cạnh tộc tinh linh à? Tại sao lại muốn đi vào đó? Chẳng lẽ lại ngươi để ý nơi này, nên đổi ý định cướp cố hương của tinh linh?”

Jain đã tới một lần nhưng vẫn không chịu nổi sức hấp dẫn của cây Thế Giới đối với hắn. Khi hắn đang nhìn phía trước đến ngẩn người thì chợt nghe Lavinia nói như vậy, hắn không khỏi cảnh giác xoay đầu lại, nhìn chằm chằm Ash.

Ash bật cười: “Không có. Tôi biết cây Thế Giới rất quan trọng với tinh linh.”

Cậu dừng một chút, đưa tay sờ lên cỗ quan tài đen bên cạnh. Sigourney đã có thể đi dưới ánh mặt trời rồi, không phải là bởi vì thể chất của anh thay đổi mà bởi vì anh có thể thao túng quy tắc của môi trường xung quanh khiến ánh nắng không thể chiếu trên người anh. Nhưng Sigourney thấy phiền, lại không muốn cứ ỷ lại phần thưởng của thế giới, bởi vậy ban ngày vẫn chui vào quan tài đen.

Quentin chế giễu Sigourney chỉ tìm cớ để ngủ nướng mà thôi.

Thế nhưng Quentin cũng chui vào trong quan tài vào ban ngày.

Được sự giúp đỡ của Ash, Quentin cũng có thể đứng dưới ánh nắng, nhưng tạm thời gã còn chưa vượt qua ám ảnh bị con người tra tấn bằng ánh sáng, dù không bị thương khi đứng dưới nắng, cảm xúc của gã của sụp đổ.

Ash đồng ý nửa câu đầu của Quentin, không muốn ỷ lại sức mạnh gì đó mà Sigourney nói chỉ là lấy cớ mà thôi.

Sigourney sẽ không chú ý những việc này.

Sở dĩ trốn vào trong quan tài, chắc là vì những người bạn liên minh Tự Do của anh chăng?

Sigourney vẫn luôn là một người dịu dàng tinh tế, cho nên dù đã dứt khoát đưa ra lựa chọn của mình, nhưng có lẽ suy cho cùng lòng anh cũng không quả quyết như bề ngoài?

Đi vào trong quan tài để che giấu dáng vẻ suy sụp, khi đi ra ngoài anh lại trở thành quỷ hút máu mạnh mẽ lạnh lùng…

Đôi mắt Ash cong cong, siêu đáng yêu luôn!

Vì quỷ hút máu đáng yêu như vậy…

“Tôi muốn đi vào.” Cậu nói: “Trăng bạc và trăng đỏ đã hội tụ, miền Trăng Bạc đã biến mất mấy ngàn năm dưới cây Thế Giới cũng đã xuất hiện lại.”

“Miền Trăng Bạc vĩnh hằng khi đêm đến chắc còn đẹp hơn bây giờ nhỉ?” Cậu nhìn Lavinia, trong đôi mắt xanh nhạt hiện lên vẻ mong đợi.

Lavinia gật đầu khẳng định.

“Vậy là tốt rồi.” Ash hài lòng nở nụ cười: “Tôi muốn dẫn Sigourney vào miền Trăng Bạc. Để anh ấy đi ra khỏi quan tài, khoảnh khắc lần đầu tiên anh ấy thấy miền Trăng Bạc cũng là thời khắc mà nó đẹp nhất.”

Lavinia: “…” Một lần nữa, xin hãy ban cho ta một đối tượng hứa hôn từ bé đi QvQ

Một bên khác, Ilov Bạc.

Từ sau khi trên trời có thêm một vầng trăng đỏ, khắp nơi đều xảy ra chuyện quái dị.

Ví dụ như ở trên cao nguyên Transyl nuôi dưỡng quỷ hút máu, có một ngày, phù thủy con người đang thu thập máu của quỷ hút máu, bỗng nhiên họ trông thấy một đám quỷ hút máu ăn mặc lộng lẫy đang khiêu vũ trong sàn nhảy hoa lệ, chỉ chốc lát sau hình như đám quỷ hút máu cũng phát hiện ra họ, không ai động đậy, nhìn họ chằm chằm, còn mở miệng nói cái gì đó… Đương nhiên là hoàn toàn không có âm thanh.

Nhóm quỷ hút máu trông vô cùng ngạo mạn giống nhóm quỷ hút máu của liên minh thần bí này thật ra chỉ là cái bóng mơ hồ, không giống linh hồn, cũng không có dao động pháp thuật, không cách nào chạm đến huống chi là nói chuyện. Chỉ chốc lát sau, họ đã tự biến mất.

Ví dụ như có một con thuyền lớn khai thác nguyên liệu dưới biển sâu của hiệp hội phù thủy, một ngày nào đó họ đang đi trên mặt biển thì chợt phát hiện phía trước có một người cá đang nằm phơi đuôi trong truyền thuyết, họ đang mừng như điên định bắt lại thì phát hiện người cá nhảy sang chỗ khác rồi biến mất như bọt biển.

Ví dụ như dưới tháp phù thủy Vương Tọa của vương tọa Xanh Biếc, có một ngày nhiều người xung quanh đó chính mắt thấy một bộ xương khô đi loanh quanh tháp phù thủy Vương Tọa như muốn phá cửa xông vào. Đương nhiên, xương khô cũng chỉ là ảo ảnh, bằng không các phù thủy đã làm phép đánh tên đó thành tro luôn rồi.

Những sự kiện kỳ quái liên tiếp xảy ra, phù thủy con người vốn không để ý lắm, chỉ coi đó là ảo giác, hoặc là lời đồn bị phóng đại, nhưng khi những chuyện tương tự vẫn tiếp tục xảy ra, nơi đâu cũng có lời đồn, họ không thể không chú trọng vấn đề này.

Bọn họ mạnh dạn đưa ra một suy đoán, những hình ảnh và cảnh tượng họ thỉnh thoảng nhìn thấy thật ra đến từ một thế giới khác.

Họ có thể nhìn thấy tất cả những thứ này chính là bằng chứng cho việc thế giới đang hợp lại.

Khi con người Ilov Bạc lờ mờ có manh mối, nhóm sinh vật ma pháp trên Ilov Đỏ cuối cùng cũng đối mặt với chân tướng của tất cả hiện tượng quái lạ dưới sự dẫn dắt âm thầm của nhóm rồng.

“Những ảo ảnh mà chúng ta thấy chính là hiện thực của thế giới kế bên”.

Quái thật! Con người/sinh vật ma pháp ở thế giới kế bên thảm vậy!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN